Chăm chồng con béo tốt, tôi vẫn bị nhà chồng chê ‘vô phúc’ vì lý do này!
Tại sao họ không nghĩ tôi gầy vì đã phải rất vất vả chăm con, chăm chồng, và chồng tôi từ khi lấy vợ cũng béo tốt đẹp trai lên trông thấy. Tại sao mọi người không cho rằng tôi gầy là vô phúc?
Trước khi lấy chồng tôi cũng thuộc dạng khá xinh đẹp, bạn bè hay trêu tôi là người đẹp dáng chuẩn. Nói chung tôi cũng thuộc tuýp phụ nữ ưa nhìn. Lấy chồng xong tôi có bầu và mập lên đáng kể, nhưng vẫn ở mức chấp nhận được, và tôi vẫn hay được khen là bầu bí mà vẫn mỡ màng xinh đẹp quá. Trong đầu tôi lúc đó chỉ có một suy nghĩ đó là có thể sau khi đẻ xong tôi sẽ “phì nhiêu” lắm đây. Ấy vậy mà không thể biết đâu chữ ngờ…
Một tháng sau sinh là cơ thể tôi đã chuyển về trạng thời của thời kỳ còn con gái, tôi giảm từ 58kg xuống 48kg (tôi cao 1m65, 3 vòng đều đầy đặn đâu ra đấy). Tôi khá bất ngờ về việc giảm cân nhanh như vậy bởi nhiều người sinh xong còn phải khổ sở lắm mới điều chỉnh cân nặng về lại thời kỳ chưa mang thai, nhưng tôi vẫn thấy khá hài lòng vì đã nhanh chóng lấy lại vóc dáng. Nào ngờ từ đó cân nặng của tôi cứ thế mà xuống dốc không phanh.
Ban đầu tôi thấy khá hài lòng vì đã nhanh chóng lấy lại vóc dáng. Nào ngờ từ đó cân nặng của tôi cứ thế mà xuống dốc không phanh (ảnh minh họa)
Hiện tại con tôi đã được hơn 1 tuổi và vẫn chưa cai sữa mẹ mà tôi thì còn 40kg, thân hình gầy gò, xanh xao, thiếu sức sống, cộng thêm con cái bận bù đầu, tôi trông còn chả khác nào cành củi khô di động. Đến bản thân còn không muốn nhìn mình trong gương tôi không biết chồng có chán mình không nữa. Suy nghĩ càng thêm nhiều, tôi đâm ra không ăn uống được, chán ăn và thường xuyên bị mất ngủ, stress. Không biết nguyên nhân của việc sụt cân là gì, nhưng tôi cho rằng bản thân tôi đang thực sự quá kiệt quệ. Điều an ủi lớn nhất của tôi đó là việc con tôi trộm vía vẫn béo tốt, ít ốm đau, cân nặng và chiều cao luôn đạt chuẩn.
Thế nhưng điều khiến tôi khổ tâm nhất đó chính là những lời nhận xét bóng gió từ phía nhà chồng tôi. Mẹ chồng thì luôn thắc mắc: “Sao người ta cũng đẻ như mình mà người ta béo tốt mỡ màng ra còn mình thì cứ gầy quắt gầy queo đi, nhìn rõ chán”. Có lần bà bác bên chồng còn bóng gió với tôi rằng, phụ nữ sinh xong mà cứ gầy đi không béo lên được thì người ta thường quan niệm là vô phúc đấy, những người như thế dễ bị nhà chồng ghét lắm. Cứ hễ tôi đi đến đâu là có người quở tôi gầy đến đó. Đến độ tôi chán ghét luôn cả việc phải đến chơi, ăn uống, các dịp lễ tết ở nhà họ hàng bên chồng. Tôi thấy tự ái quá, tôi cũng đâu muốn thế.
Tại sao họ không nghĩ rằng tôi gầy như vậy vì tôi đã phải rất vất vả trong việc chăm con, chăm chồng, và chồng tôi từ khi lấy vợ cũng béo tốt đẹp trai lên trông thấy . Tại sao mọi người không cho đó là cái phúc của tôi lại chỉ cho rằng tôi gầy như vậy là người không có phúc. Có ai từng đặt vào hoàn cảnh đó của tôi mà nghĩ rằng đó một phần cũng là do người chồng chưa chăm sóc được vợ mình chu đáo chưa. Tôi cảm thấy mệt mỏi và stress nhiều quá, tôi không biết bản thân nên làm gì để cải thiện tình hình cân nặng và chứng minh cho nhà chồng biết rằng họ như thế là đã sai nữa. Xin hãy cho tôi gợi ý.
Thiên Bình
Chồng đi xuất khẩu lao động, vợ vất vả chăm con chờ ngày chồng về
Vợ chồng Mai đều làm nông, lấy nhau được vài tháng thì chị có bầu nhưng rồi bỗng nhiên 1 ngày chồng chị lại đưa ra quyết định vay tiền để đi xuất khẩu lao động khiến mọi người đều ngạc nhiên.
Mẹ chồng khuyên nhủ con trai:
Video đang HOT
-Vợ con đang có bầu, con đi ra nước ngoài bây giờ đến lúc nó đẻ đái thì biết lấy ai chăm sóc? Mẹ thì già yếu lại bệnh phong thấp không đụng được nước rồi.
Nhưng Đức (chồng Mai) vẫn cương quyết nói:
-Không, chửa đẻ gì thì cũng phải chịu thôi, giờ không làm thì lấy gì đổ vào mồm, cứ ngồi mãi ở cái xó này thì chỉ có chết đói.
Mai tuy rất buồn nhưng chị cũng ủng hộ chồng và không hề phàn nàn.
Từ ngày chồng ra nước ngoài, Mai 1 mình vừa làm đồng vừa lo cơm nước chăm sóc mẹ già. Mặc dù cô đang mang bầu nhưng mẹ chồng cô thì không làm được việc gì, lực bất tòng tâm nên bà chỉ biết ngồi đó chờ con dâu phục vụ.
Mang tiếng đi xuất khẩu lao động, nhưng đến nay mấy tháng trời vẫn chưa thấy chồng gửi 1 xu nào về nhà, Mai hỏi thì anh nói mới sang nên chưa ổn định. Thậm chí, điện thoại cũng rất hiếm gọi về vì anh sợ tốn tiền.
Mai chửa đến tháng thứ 8, bụng bầu vượt mặt vẫn phải đi cấy thuê kiếm tiền mua thức ăn, nếu nghỉ 1 ngày là y như rằng uống nước thay cơm.
Hôm đó, Mai đang vác cuốc trên đường từ ruộng về, giữa trời nắng chang chang, cô bỗng nhiên đau bụng dữ dội nằm lăn ra đất. May mắn có những người qua đường đưa cô vào bệnh viện kịp thời.
Mẹ chồng khi ấy đang ốm không thể đến viện, vậy là chỉ có mình Mai tự vật lộn sinh con suốt hơn 10 tiếng.
Khi đứa con ra đời, Mai nhìn mà xót xa vì nó quá nhẹ do thiếu chất dinh dưỡng. Mai chỉ biết rớt nước mắt. Sau đó, Mai gọi điện cho chồng để thông báo nhưng lại không liên lạc được.
Suốt những tháng ở cữ, Mai phải tự mình làm mọi việc từ giặt giũ, nấu ăn. Nhưng những bữa cơm của cô chỉ có rau luộc và cơm trắng, hôm nào "xịn" lắm thì có thêm quả trứng luộc.
Mới đẻ hơn 1 tháng, Mai đã phải ra ngoài làm thuê, cố cắn răng chịu đựng vất vả với hy vọng 1 ngày chờ chồng về cả gia đình cô sẽ có cuộc sống hạnh phúc hơn.
Hợp đồng lao động của Đức là 3 năm, đến nay mới chỉ 2 năm rưỡi, Mai cũng đã gắng gượng để nuôi nấng con gái khỏe mạnh.
Cho đến hôm đó, người họ hàng xa ốm đau đã lâu giờ đã qua đời, Mai dẫn con gái sang thăm . Ngờ đâu, khi sắp đến nhà bác họ thì cô chết ngất khi thấy chồng mình đang ôm 1 đứa trẻ ở nhà cô hàng xóm bên cạnh. Mai không thể tin vào mắt mình, cô tiến lại gần thì nhận ra không thể sai được:
-Anh...Đức.
(Ảnh minh họa)
Nghe tiếng gọi, Đức ngước mặt lên thì anh hoảng hốt:
-Sao...em lại...ở đây?
Mai sát lại hỏi:
-Anh về từ bao giờ? Em mới là người cần hỏi tại sao anh lại ở đây? Sao anh không về thăm mẹ con em? Con gái anh đây. Còn đứa trẻ này là ai?
Đức bối rối không biết nói gì thì cô hàng xóm từ trong bếp đi ra:
-Anh ơi, con ơi vào ăn cơm đi.
Mai lặng người đi nhìn chằm chằm đứa bé chợt nhận ra nó giống chồng mình y đúc, cô điếng người. Cô hàng xóm thấy Mai thì giật mình rồi cúi gằm mặt kéo đứa con vào lòng. Đức bây giờ mới giải thích:
-Lần trước..bác bị ốm, mà em mới có thai 2 tháng nên bảo anh về thăm 1 mình, em nhớ không?
Mai gật đầu, Đúc lại nói tiếp:
-Lần đó, anh ngủ lại đây 1 đêm, vì từ khi mang thai em không chiều anh chuyện đó nữa nên anh thấy thiếu thốn. Đêm đó, đã không kìm chế được mà nhảy sang nhà cô hàng xóm. Không ngờ, cô ấy cũng có thai luôn.
Mai rụng rời tay chân lắp bắp:
-Anh...khốn nạn, có phải vì thế mà anh đòi đi xuất khẩu lao động để trốn tránh trách nhiệm không? Tại sao? Tại sao? Đức lại thản nhiên nói:
-Hôm trước nghe cô ấy gọi con trai bị ốm thì tôi mới về chứ không tôi cũng ở bên đó cho lành.
Thì ra bao lâu nay tiền anh ta làm được cũng đều gửi về cho cô bồ này. Mai biết được chuyện mà như sét đánh ngang tai. Không những thế, Đức còn nói đợt này sẽ đón mẹ con cô bồ về nhà vì cô ta đẻ được con trai, anh phủi bỏ toàn bộ công lao của Mai bỏ ra suốt thời gian qua, kể cả việc phụng dưỡng tròn hiếu cho mẹ anh. Mai phải làm thế nào đây? Cô không còn sức để mạnh mẽ dứt áo ra đi nữa rồi.
Bình An / Theo Thể thao Xã hội
Lấy vợ trẻ đẹp ở nhà như cái ổ, sân như bãi rác mà sướng à? Trên giường bừa bộn chăn gối, quần áo, không có chỗ nào đặt đít. Cô vợ vội vàng vơ quần áo, lấy chỗ cho tôi ngồi xuống mép giường. Thế mà chú ấy vẫn vui vẻ khoe "em đi làm suốt ngày. Còn nhà em chỉ việc cơm nước với dọn dẹp nhà cửa. Sướng lắm anh chị ạ" Hôm rồi chồng cho...