Chăm chị dâu ở cữ một tháng, chị tặng một cái hộp nhỏ, mở ra xem mà mắt tôi cay cay
Chị dâu đưa cho tôi một cái hộp nhỏ. Mở ra xem mà tôi sửng sốt.
Vợ chồng tôi ở riêng, cuộc sống cũng không khá giả gì. Chồng tôi làm bốc vác ở chợ đầu mối, việc nặng, lương thấp. Nhiều ngày anh về nhà, tay bầm tím, lưng đi ẹo sang một bên mà tôi xót đứt ruột.
Cách đây 5 năm, tôi mua lại một ki ốt trong chợ để bán quần áo. Lúc đó kinh doanh online chưa phát triển mạnh như bây giờ. Tôi bán buôn cũng tạm được, có đồng lời đồng lãi để dành. 3 năm trở lại đây, việc kinh doanh ế ẩm. Tôi phải gồng lỗ, hàng hóa ứ đọng nên bị thua lỗ gần 200 triệu đồng.
Tôi cũng cố học theo các trào lưu trên mạng, tập tành bán hàng online mà không ăn thua. Sau cùng, vợ chồng bàn bạc bán lại ki ốt cho người khác.
Thất nghiệp, con nhỏ, tôi ở nhà nội trợ, chăm con hơn một năm rồi. Kinh tế trong nhà càng eo hẹp hơn. Nếu không nhờ sự trợ giúp từ gia đình anh trai, chắc vợ chồng tôi còn lao đao hơn nữa.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Chị Hoài, chị dâu tôi, là giáo viên cấp 3. Chị ấy tốt bụng, tâm lý. Tuy 2 nhà cách nhau 5km nhưng cứ rảnh rỗi, chị lại sang nhà tôi chơi. Khi thì chị đem cho các con tôi cân thịt bò, khi thì chùm nho, mấy quả ổi, trái bưởi, khi thì vài bộ quần áo mới. Đầu năm học, chị cho tiề.n để con tôi mua sắm đồ đạc và đóng các khoản đầu năm.
Tháng trước, chị dâu tôi sinh con thứ 2. Lần này, chị ở cữ nhà chồng. Mẹ tôi bệnh, sức yếu nên chị nhờ tôi chăm sóc ở cữ giúp. Một tháng qua, tôi lo cho chị từ lúc ở bệnh viện đến khi về nhà. Mọi chuyện từ nấu nướng, giặt giũ, bế cháu, tôi đều làm rất thành thạo.
Cúng đầy tháng cháu xong, chị dâu gọi tôi vào phòng riêng. Chị đưa cho tôi một chiếc hộp nhỏ màu đỏ. Vừa nhìn tôi đã biết là hộp đựng vàng. Mở ra xem, tôi bất ngờ khi thấy bên trong là 4 chiếc nhẫn, mỗi chiếc 5 chỉ vàng.
Chị dâu bảo tặng tôi, tôi cứ đem về mà sửa lại nhà bếp. Chị đã nghe vợ chồng tôi bàn bạc chuyện sửa nhà bếp nhưng không có tiề.n. Sang chơi, chị cũng thấy nhà bếp đã xuống cấp trầm trọng, nhất là phần điện đóm. Chị hi vọng 2 lượng vàng này đủ để chúng tôi thực hiện ước mơ có nhà bếp mới.
Tôi từ chối, trả lại chị thì chị nói một câu khiến tôi sửng sốt: “Chị em trong nhà, giúp đỡ nhau là chuyện thường, em không cần phải suy nghĩ”. Chị còn khuyên tôi nên xin việc làm lại, có tiề.n tiết kiệm trong nhà thì mình cũng tự tin hơn, muốn làm gì đều dễ dàng, thuận lợi.
Câu nói của chị làm tôi rưng rưng nước mắt. Tuy không cùng huyết thống nhưng chị lại đối xử với tôi tốt quá.
Còn về chuyện xin việc làm, tôi cứ đắn đo mãi. Tôi chỉ có bằng cấp 3, không có kinh nghiệm thì có thể tìm được việc làm ổn định không?
Vô tình tìm thấy tập hồ sơ lúc dọn nhà, tôi khóc ngất với dòng kết luận viết rành rành trên đó
Tôi rất hối hận về những lời đã nói với chồng trong thời gian qua.
Những năm đầu của cuộc hôn nhân, vợ chồng tôi sống khá hạnh phúc. Lúc đó chồng lương cao, làm được đồng nào anh đưa về cho vợ giữ hết. Thấy tôi sống tiết kiệm quá, anh thường hối thúc tôi bớt tiề.n ra mua quần áo hay son phấn mà dùng.
Anh cũng nhắc vợ mỗi tuần mua đồ tươi ngon cho các con ăn để có sức khỏe, tiết kiệm cũng tốt nhưng đừng kẹt quá rồi cả đời không được nếm mùi đồ ăn ngon.
Dù chồng khuyến khích chi tiêu mua sắm nhưng bản tính tiết kiệm ăn sâu vào tâm trí nên mỗi khi bỏ tiề.n ra mua một thứ gì đó, tôi cũng phải cân nhắc đắn đo rất lâu.
Từ khi đứa con thứ 2 của chúng tôi ra đời thì chồng tôi bị mất việc, anh chuyển qua làm kinh doanh nên thu nhập gia đình sụt giảm. Tiề.n lương của 2 vợ chồng chỉ đủ chi tiêu sinh hoạt và nhiều năm hoàn toàn không có dư. Thậm chí mỗi dịp Tết đến về quê nội ngoại phải dùng đến tiề.n tích lũy của gia đình.
Nhìn chồng người ta mỗi tháng đưa về vài chục triệu, còn chồng tôi chỉ có vài triệu mà ngán ngẩm. Không có tiề.n, tôi thường hay càu nhàu, cau có và trách móc chồng. Dù bị vợ mắng nhiều nhưng anh chỉ im lặng hoặc vào giường nằm ngủ.
Thái độ thờ ơ, vô cảm của chồng càng khiến tôi bực bội hơn. Hằng ngày, cứ mỗi lần con hay chồng hỏi xin tiề.n là tôi không thể bình tĩnh được. Tôi phải nói cho hết tức giận trong người rồi mới chịu đưa tiề.n và luôn nhắc chồng con đừng hoang phí, tiề.n không phải là giấy.
Ảnh minh họa
Một tuần nay, chồng than mệt nên không chịu đi làm, ở nhà nằm bấm điện thoại. Đi làm về, câu trước tôi hỏi thăm rõ ngọt ngào nhưng nghe chồng nói sức khỏe ổn ổn rồi thì tôi lại nhắc anh mau bình phục để đi làm. Một mình tôi không thể gồng gánh được 4 miệng ăn.
Hôm chủ nhật vừa rồi, nhìn thấy đồ đạc bừa bộn, động vào chỗ nào cũng dơ, tôi dành nguyên buổi sáng dọn dẹp. Lúc tôi định mang chiếu đi giặt để thay đệm thì nhìn thấy hồ sơ bệnh án ghi tên chồng. Tôi mở ra xem và bàng hoàng khi thấy dòng chữ kết luận có tế bào ung thư phổi, thời gian là 1 năm trước. Vậy mà cả năm qua, anh không hề nói với vợ để chữa trị sớm.
Tôi cầm tập hồ sơ đưa cho chồng để hỏi lý do. Anh nói: "Khó khăn lắm vợ chồng mình mới tiết kiệm được ít tiề.n vàng, anh muốn để tài sản đó cho các con học hành. Bệnh của anh dù có chữa thì cũng chỉ sống thêm được vài năm. Anh không muốn bản thân mất đi để lại đống nợ cho vợ con".
Tôi khóc nói với chồng rằng một năm trước, anh phát hiện sớm như vậy thì có thể chữa trị được, nhưng anh lại giấu giếm vợ, bỏ qua giai đoạn vàng điều trị. Nếu anh mất sớm, vợ con mất chỗ dựa tinh thần, nhọc nhằn đau khổ lắm, giữ lại tiề.n mà lương tâm cắn rứt thì cũng sống sao yên. Nhưng chồng lại lạc quan nói tôi đừng nghĩ ngợi gì, anh biết tình hình sức khỏe của bản thân.
Nhiều ngày nay, bệnh của chồng tiến triển nặng và không thể đi làm được nữa nhưng anh vẫn âm thầm chịu đựng, không kêu đau hay đòi đi viện. Nhớ lại những lời bản thân trách mắng chồng trong năm qua mà tôi hối hận vô cùng. Tôi khuyên chồng đi chữa bệnh, còn nước còn tát nhưng nói kiểu gì anh cũng không chịu. Tôi phải làm sao đây?
Cưới nhau 4 năm lại chẳng có con, vợ vô tình tiết lộ bí mật trong cơn say khiến tôi bật ngửa Sau khi vợ say, tôi đỡ cô ấy về phòng. Bất ngờ, vợ tôi nhào tới ôm lấy tôi khóc nức nở rồi tiết lộ bí mật động trời. Tôi và Ly lấy nhau đã 4 năm nhưng vẫn chưa có con. Tôi thấy có vấn đề nên đi khám, kết quả tôi hoàn toàn bình thường. Nhưng vợ tôi lại khăng khăng...