Cha đẻ ngành cảnh sát hiện đại Kỳ 1
Allan Pinkerton (bên trái) đứng bên tổng thống Mỹ Abraham Lincoln.
“Allan Pinkerton là một người có sức mạnh của trí tuệ và lòng can đảm, ngăn chặn một cách hữu hiệu những nỗ lực ám sát tổng thống Abaraham Lincoln”.
Allan Pinkerton, sinh ra ở Scotland nhưng mang quốc tịch Mỹ, là một trong những danh nhân vĩ đại nhất của lịch sử Hoa Kỳ. Theo sử gia Sigmund A.Lavine, “Allan Pinkerton là một người có sức mạnh của trí tuệ và lòng can đảm, ngăn chặn một cách hữu hiệu những nỗ lực ám sát tổng thống Abaraham Lincoln, thành lập một cơ quan tình báo chính thức đầu tiên, có nhiệm vụ điều tra những vấn đề lớn và bảo vệ tổng thống trong suốt những năm của cuộc nội chiến. Chính tổ chức này đã truy tìm và bắt giữ nhiều tên cướp khét tiếng như Jesse James, anh em nhà Reno và nhiều băng đảng tội phạm khác.”
Những thành công của Allan Pinkerton, đặc biệt trong việc khai sinh ra cơ quan tình báo quốc gia Pinkerton, đã góp phần lớn trong lịch sử phát triển của Hoa Kỳ suốt những năm cuối của thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20. Năm 2000, Cơ quan tình báo quốc gia Pinkerton vẫn còn phát triển mạnh, kỷ niệm 150 năm ngày ra đời.
Không có gì đáng ngạc nhiên khi người đàn ông này trở thành thám tử vĩ đại của nước Mỹ và một trong những điều tra viên có tiếng của thế giới vì ông được sinh ra trong một gia đình “nhà nòi”. William Pinkerton, một trung sĩ cảnh sát ở Glasgow, Scotland, lần đầu tiên nghe tiếng con trai mình khóc chào đời vào ngày 25/8/1819.
Video đang HOT
Ngay từ nhỏ, cậu bé Allan Pinkerton đã bộc lộ lòng ưa mạo hiểm khiến bố mẹ không chút hài lòng. Allan thường trốn học để lang thang trong các khu rừng của Glasgow hoặc câu cá ở sông Clyde. Trong một cuộc bạo động chính trị bùng nổ ở quảng trường thành phố, ông William Pinkerton đã hi sinh. Cậu bé Allan sớm phải bỏ học để đi làm, đầu tiên là làm cho một cho một hãng sản xuất mô hình, sau đó làm thợ học việc ở xưởng đóng thùng McCauley. Trong những việc này, Allan thường được mọi người nể phục vì sự sáng dạ của mình.
Lớn lên, Allan gia nhập một tổ chức cách mạng tên là Chartists, đòi tiếng nói cho những người thuộc tầng lớp dưới trong chính phủ. Dĩ nhiên, chính quyền Anh không thích tổ chức này và nhanh chóng xác định những thành viên hoạt động tích cực nhất, trong đó có chàng thanh niên 22 tuổi làm nghề đóng thùng Allan Pinkerton.
Ngày 13/3/1842, Allan kết hôn với một cô gái người Edinburgh tên là Joan Carfae. Kế hoạch tuần trăng mật của họ bị hủy bỏ khi một người bạn của Allan cấp tốc thông báo rằng một nhóm binh lính đang trên đường đến bắt Allan. Buổi sáng ngày hôm sau, “ông bà” Pinkerton đã có mặt trên chuyên tàu hướng tới Tân thế giới, một vùng đất mới nói tiếng Anh. Tuy nhiên, khi con tàu gần cập bến ở Halifax, Canada thì gặp bão. Toàn bộ hành khách may mắn thoát chết nhưng mất sạch tài sản. Không những thế, khi vào bờ, những người sống sót còn bị 1 băng cướp người da đỏ trấn lột hết những thứ còn lại. Vợ chồng Pinkerton mất nốt chiếc nhẫn trên tay của Joan.
Nhóm hành khách bị dạt vào bờ được một con tàu cứu. Allan và vợ tìm cách vào Mỹ thay vì Quebec như dự định. Allan quyết định đến thành phố Chicago – một thành phố đang phát triển và cần nhiều thợ như anh. Đúng như những gì Allan được nghe kể, Chicago rất sầm uất với nhiều khu công nghiệp và nhà máy. Allan nhanh chóng kiếm được việc làm ở nhà máy bia Lill’s và có được những đồng tiền đầu tiên trên đất Mỹ. Công việc ở nhà máy bia Lill’s giúp vợ chồng Allan có được một cuộc sống ổn định, có của ăn của để như họ mong muốn.
Nhưng chẳng bao lâu, tính năng động và thông minh khiến Allan mong muốn có một cửa hiệu của riêng mình. Chàng trai này đã tìm được cơ hội ở thị trấn nhỏ Dundee, cách Chicago gần 50km, là nơi cần nhiều thợ nên Allan tới đó để kinh doanh. Công việc kinh doanh phát đạt nhanh chóng. Từ một xưởng nhỏ, Allan đã mở rộng thành nhà máy đóng thùng chỉ trong thời gian ngắn. Anh có 10 thợ làm thuê. Nhu cầu thùng lớn hơn những gì mà Allan dự đoán nhưng anh có thể đáp ứng được..
Năm 1846, Allan có cậu con trai đầu lòng được đặt theo tên ông nội, William. Sau đó, họ lại có một cặp song sinh tên là Robert và Joan. Để hạ giá thành sản phẩm, Allan rời xưởng và chèo thuyền ra một hòn đảo ở giữa sông đốn gỗ mà không biết rằng ngày này về sau sẽ khiến cuộc đời mình đi sang một ngã rẽ vô cùng quan trọng.
Theo 24h
Sát nhân mang đầu óc bác học (Kỳ cuối)
Nghiên cứu bộ óc của Rulloff, Tiến sĩ Burt phát hiện ra Rulloff là kiểu người có xu hướng phạm tội và thổi phồng thực tế cho phù hợp với lý thuyết của mình.
Ngày 18/5/1871, Rulloff bị đưa lên giá treo cổ. Đó là một ngày đẹp trời, thu hút hàng nghìn người từ khắp nơi tới. Lúc này hắn mới bất ngờ quan tâm tới việc điều gì sẽ xảy ra với mình và yêu cầu được hoãn thi hành án cho tới khi anh trai của mình tới.
Có một vài giai thoại liên quan tới giây phút cuối cùng của Rulloff. Trên giá treo cổ, theo một số tờ báo viết, Rulloff đã nói với người đao phủ: "Nhanh lên. Tôi muốn tới địa ngục kịp lúc cho bữa ăn tối". Tuy nhiên, lại có nhiều ý kiến nói rằng hắn tỏ ra thiếu kiên nhẫn và có thái độ mong đợi một sự thay đổi nào đó trong vô vọng.
Người thi hành án đội cho Rulloff chiếc mũ trùm trắng, phủ lên đầu và che kín khuôn mặt, sau đó là đưa dây thường thắt ngang qua cổ tử tù. Sợi dây được kéo lên và Rulloff đau đớn giã từ cuộc đời. Tuy nhiên tim của Rulloff vẫn đập hơn 20 phút sau trước khi hắn qua đời thực sự. Rulloff chết lúc 11h40. Đây cũng là vụ treo cổ công khai cuối cùng ở New York.
Chiếc mặt nạ của Rulloff
Thật lạ lùng, một bài báo trên tạp chí Times cho biết con gái của Rulloff đã được tìm thấy và vẫn còn đang sống tốt. Cô bé được anh trai của Rulloff nuôi dường ở Pennsylvania, giờ đây đã 25 tuổi. Trong nhiều năm trời, cô bé luôn nhận được quà của Rulloff và đang điều hành một khách sạn ở Parker. Trong thâm tâm cô, Rulloff chỉ là bác của mình còn mình là một đứa con bị lạc cha mẹ. Tuy nhiên, tên của cô bé này không được tiết lộ.
Não của Rulloff
Rulloff đã đúng về lời cảnh báo trước khi bị xử tử. Tên tuổi của hắn vẫn gây tranh cãi trong suốt thời gian sau này. Nhiều người luôn bộc lộ sự tiếc nuối bộ não thiên tài của Rulloff mặc dù đây cũng chính là kẻ sát nhân. Một nghệ nhân thậm chí đã làm một chiếc mặt lạ của hắn để trưng bày trong triển lãm.
Thi thể của Rulloff được chôn tại một nghĩa trang, nhưng sau này đã bị một số sinh viên y khoa đào lên (nó được tìm thấy trên cánh đồng của một người thợ gốm). Nghiên cứu bộ óc của Rulloff, Tiến sĩ Burt phát hiện ra Rulloff là kiểu người có xu hướng phạm tội và thổi phồng thực tế cho phù hợp với lý thuyết của mình. Với kích cỡ tương đương với bộ não của nhiều thiên tài, bộ não của Rulloff nặng khoảng 1,7 kg - nặng hơn hầu hết những bộ não nam giới trưởng thành.
Cuối cùng, bộ não của Rulloff đến tay Burt Green Wilder - một nhà nghiên cứu sinh vật học tại Đại học Cornell, từng là bác sĩ phẫu thuật trong cuộc nội chiến Mỹ. Green Wilder bắt đầu sưu tầm não người từ năm 1889, nhằm tìm hiểu xem liệu sự khác nhau về kích cỡ, hình dạng, đặc tính hóa học, hoặc trọng lượng có thể ảnh hưởng thế nào đến các hành vi nhất định hoặc các loại tính cách, kể cả bệnh tâm thần. Vào lúc đỉnh cao, bộ sưu tập của ông có 600 mẫu vật. Sau này, nhiều mẫu vật đã bị bỏ đi, tuy nhiên bộ não của Rulloff vẫn được giữ lại cho đến ngày nay. Nó được bảo quản bằng phoócmôn và ngâm trong bình thủy tinh.
Theo 24h
Điệp viên liều lĩnh và xinh đẹp Kỳ cuối Việc Mata Hari có phải là điệp viên hai mang hay không vẫn còn đang là vấn đề nhiều tranh cãi cho tới tận ngày nay. Margaret Tselle chờ đợi cái chết của mình trong phòng đơn của nhà tù Sen-Lazar. Cho đến phút chót cô vẫn đóng vai Mata Hari của chính mình: Cô vẫn múa những điệu múa lễ thức trước...