Cha biến con gái ruột thành “nô lệ tình dục’
Mẹ và em gái về thăm quê còn Xíu ở lại để quán xuyến việc nội trợ, chăn nuôi gia súc cùng người cha suốt ngày say sỉn. Xíu không ngờ buổi tối định mệnh ấy đã khiến cô bé trở thành “ nô lệ tình dục” cho người cha mất nhân tính trong gần một năm trời…
Nhà Xíu ở một bản vùng sâu thuộc xã miền núi Bản Xen, huyện Mường Khương, tỉnh Lào Cai. Cha mẹ Xíu quê ở tỉnh Hà Nam, dắt díu nhau lên Lào Cai lập nghiệp, sinh ra hai chị em Xíu. 12 tuổi, dù vất vả, đói khổ nhưng Xíu vẫn xinh đẹp nõn nà, ra dáng một thiếu nữ bước vào tuổi dậy thì.
Hàng ngày, khi mẹ Xíu là chị Trương Thị Hạ tất bật đi làm nương, làm thuê nuôi cả gia đình thì Xíu đảm đương quán xuyến công việc nội trợ, chăn nuôi gia súc và chăm sóc đứa em gái nhỏ. Còn cha Xíu là Nguyễn Văn Xuân không phải làm gì, tối ngày chỉ uống rượu và đánh mắng vợ con vô cớ.
Cuộc sống của mẹ con Xíu cứ thế lầm lũi trôi đi, Xíu mong sau này lấy được chồng tốt, chồng giàu để giúp đỡ mẹ mình đỡ khổ. Ước mơ thầm kín ấp ủ trong lòng cô bé mới lớn đã vỡ vụn vào một ngày định mệnh, Xíu bị chính cha đẻ của mình cưỡng hiếp.
Cha biến con gái ruột thành “nô lệ tình dục’. Ảnh minh họa
Một đêm giữa tháng 10/2013, mẹ Xíu dẫn em gái về quê ở huyện Lý Nhân, tỉnh Hà Nam chơi, ngôi nhà vắng chỉ còn cha con Xíu ở nhà. Sau khi uống khá nhiều rượu trong bữa cơm tối, Nguyễn Văn Xuân bảo Xíu lên giường nằm cùng mình xem ti vi rồi ngủ cho ấm.
Đến khoảng 23h, Xuân tắt ti vi để ngủ nhưng do chén rượu lúc tối nên hắn cứ trằn trọc, quay sang thấy Xíu vẫn còn thức nên hắn nổi thú tính. Bé gái 12 tuổi nhận thức được hành vi trái đạo đức của cha nên phản đối và dọa sẽ mách mẹ.
Thấy thế, Xuân liền lấy con dao ở dưới chiếu phía đầu giường giơ lên dọa chém khiến Xíu đành phải ngoan ngoãn nghe lời. Xuân còn dọa nếu Xíu nói ra sự việc sẽ chém chết cả mấy mẹ con.
Video đang HOT
Xíu đã nhiều lần chứng kiến cảnh cha say rượu vác dao rượt chém mấy mẹ con, từng chứng kiến những đòn vũ phu hiểm ác của cha nên cô bé hiểu rằng những điều Xuân nói không chỉ dọa chơi mà hắn hoàn toàn có thể thực hiện nếu trái lời. Vì quá sợ hãi nên dù bị Xuân bắt “phục vụ” nhiều lần nhưng Xíu không dám hé răng.
Chị Hạ có nhận ra sự khác lạ của con gái lớn khi gần đây Xíu không còn vô tư vui vẻ mà luôn cúi mặt lầm lũi, u sầu. Nhưng người mẹ lại thấy con gái vẫn khỏe mạnh, quán xuyến công việc bình thường nên cũng không mấy quan tâm, mọi người trong gia đình cũng không ai nghi ngờ gì. Chính vì vậy mà trong gần một năm trời, hành vi mất nhân tính của Xuân vẫn không hề bị phát hiện.
Sự việc sẽ vẫn còn tiếp diễn nếu không có việc ngày 11/7/2014, chị Hạ đi làm nương đến nửa đường thì chợt nhớ ra việc vội quay về nhà. Người vợ trẻ ngạc nhiên thấy cửa khép hờ, trong không khí vắng vẻ chỉ có tiếng thở hổn hển, gấp gáp khiến chị nghi ngờ có điều mờ ám nên rón rén rình xem. Chị Hạ tưởng chồng mình đang làm chuyện “mèo mỡ” với gái bản, ngờ đâu chị chết sững khi thấy nét mặt đau đớn, hoảng loạn của đứa con gái lớn.
Chị Hạ đã chạy một mạch gần 3 cây số đường đồi đến công an xã Bản Lầu, huyện Mường Khương là nơi gần nhất để trình báo sự việc. Hôm sau, Nguyễn Văn Xuân bị công an bắt giữ về hành vi “Hiếp dâm trẻ em”.
Quá trình điều tra xác định, trong khoảng thời gian từ tháng 10/2013 đến ngày 11/7/2014, Nguyễn Văn Xuân đã 4 lần dùng dao đe dọa để thực hiện hành vi giao cấu trái ý muốn của cháu Nguyễn Thị Xíu (sinh ngày 07/01/2001), trong đó có 02 lần cháu Xíu chưa đủ 13 tuổi và 02 lần nạn nhân mới được 13 tuổi 06 tháng.
Quá trình tố tụng, Nguyễn Văn Xuân đã thành khẩn khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội của mình. Xuân cho rằng lần đầu tiên là do bị cáo say rượu không kiềm chế được dục vọng, những lần sau do hoàn cảnh gia đình ở vùng sâu vắng vẻ, bị cáo nghĩ rằng sẽ không ai biết nên tiếp tục làm càn.
Trả giá cho hành vi đồi bại, bị cáo Nguyễn Văn Xuân đã bị TAND tỉnh Lào Cai xử phạt 20 năm tù giam về tội “Hiếp dâm trẻ em”.
Tại phiên tòa, cô bé Xíu và mẹ đẻ là chị Hạ người giám hộ cho bị hại vị thành niên đã không yêu cầu Nguyễn Văn Xuân phải có trách nhiệm bồi thường về dân sự và có đơn xin giảm nhẹ trách nhiệm hình sự cho bị cáo. Đôi môi mím chặt, cô bé Xíu trình bày rành rọt trước tòa: “Trước đây cháu rất căm hận cha cháu nhưng bây giờ cháu đã nghĩ lại. Lỗi lầm của ông ấy đã là quá khứ, cháu tha thứ cho ông ấy và cháu mong pháp luật cho ông ấy cơ hội để làm người tốt…”.
Sau khi nghe Tòa tuyên án 20 năm tù, dù được giải thích về quyền được kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt nhưng bị cáo Xuân cúi mặt lí nhí nói rằng mức án đó tương xứng với tội trạng của bị cáo nên bị cáo chấp nhận. Người đàn ông cũng nói lời xin lỗi vợ và con gái rồi lủi thủi lên xe về trại giam.
Còn lại mẹ con chị Hạ trên sân tòa, chị Hạ cho biết tới đây chị sẽ đưa các con về quê sinh sống. Nghe mẹ nói thế, đôi mắt buồn của cô bé Xíu bỗng lấp lánh một ánh cười. Xíu nói rằng em muốn được đi học nghề kiếm tiền giúp mẹ nuôi em gái, giúp mẹ có tiền mua quà đi thăm nuôi cha trong tù nữa. Xíu nhắc lại lần nữa là em không còn căm hận cha nữa và mong ông ấy chăm chỉ cải tạo, tu tỉnh thành người tốt.
Chúc cho những ước mơ của cô bé nhân hậu sớm thành hiện thực và mong rằng ở môi trường mới sẽ giúp em quên đi quá khứ buồn, bắt đầu trang đời mới với niềm vui và hy vọng mới.
Theo Baophapluat
Nuốt nghẹn nuôi "nô lệ tình dục" trong nhà
Tôi đã phải khóc lóc, quỳ gối van xin chồng 'quan hệ' với chị ấy nhưng rồi tôi lại bị chính chuyện này ám ảnh.
Tôi và Tuấn quen nhau được 3 năm thì cưới. Anh là một người đàn ông chuẩn mực mà cô gái nào cũng mơ ước. Anh mở một công ty tư nhân nhỏ, làm ăn cũng lời lãi. Gia đình anh lại căn bản, bố mẹ đều là nhân viên nhà nước. Anh là một người yêu, một người chồng tuyệt vời. Anh dịu dàng và thấu hiểu phụ nữ. Thời gian 3 năm yêu nhau, đã có những lúc anh đòi hỏi "quan hệ" nhưng vì tôi nói muốn giữ trọn đến ngày cưới nên anh tôn trọng và không nhắc lại việc ấy nữa.
Hình minh họa
Đêm tân hôn cũng là lần đầu tiên tôi trải nghiệm "chuyện đó". Tất cả đối với tôi như một cơn ác mộng, chẳng có gì lãng mạn hay sung sướng như mọi người vẫn kháo nhau. Nỗi đau đớn tột cùng khi thực hành "chuyện ấy" vẫn tiếp diễn trong nhiều ngày sau đó. Thế mà khi anh hỏi, tôi vẫn phải trả lời cảm giác rất tốt. Tôi biết anh rất cố gắng và coi trọng chuyện hòa hợp về mặt thể xác giữa hai vợ chồng. Tôi không muốn làm anh buồn.
Nhưng càng thấy vẻ mặt "giả vờ thích thú" của tôi, anh càng lấy đó làm hài lòng và tăng cường "chuyện ấy". Tôi không hiểu sao anh có sức lực để sex nhiều đến vậy. Trong khi mỗi lần nghĩ đến đêm nay phải làm "chuyện ấy" là tôi rùng mình sợ hãi. Chồng tôi lên mạng lùng tìm đủ thứ bí quyết, rồi tải nhiều phim sex về để chúng tôi học tập và làm theo. Quả thực suốt thời gian chiều theo những sở thích ấy của anh, đối với tôi, không khác gì địa ngục.
Đến một ngày, tôi không thể chịu nổi nữa và kể hết cho anh nghe cảm giác của mình. Anh rất sốc khi biết được sự sợ hãi của tôi. Lúc đầu, anh cố gắng đưa tôi đi điều trị tâm lý nhưng không tác dụng. Tôi vẫn ghét cảm giác phải chung đụng cơ thể với anh mỗi đêm. Cuối cùng, anh bỏ cuộc. Việc sex giữa chúng tôi ngừng hẳn. Anh thường xuyên phải tự giải quyết. Thỉnh thoảng khó chịu quá, không nhịn được, tôi cũng chiều anh. Thế nhưng, khi thấy tôi co rúm lại căng thẳng, anh lại bị mất hứng.
Trong sinh hoạt thường ngày, chúng tôi vẫn là cặp vợ chồng hạnh phúc. Sáng sáng, chúng tôi vẫn cùng nhau chạy bộ, anh vẫn đều đặn đưa đón tôi đi làm. Tôi vẫn luôn nấu những bữa ăn ngon miệng cho chồng. Dù tất cả mọi thứ khác đều hòa hợp nhưng việc không có sex tạo nên bức tường vô hình giữa chúng tôi.
Từ ngày biết sự thật về tôi, anh trầm lặng hơn hẳn. Tôi từng bắt gặp nhiều lần anh hút thuốc trầm tư ở ngoài ban công. Một lần, anh uống rượu say mèm trở về nhà, khi tôi đỡ anh vào phòng, anh ngồi gục đầu và khóc. Anh tự trách mình là thằng đàn ông tồi tệ đã không quan tâm đến tôi ngay từ đầu để sự việc đến mức này. Anh nói cuộc hôn nhân này quá lập dị, quá căng thẳng so với sức chịu đựng của anh.
Ngày hôm sau, quên hết mọi chuyện, anh trở lại là người chồng hoàn mỹ của tôi. Nhưng tôi hiểu trong lòng anh khổ sở vô cùng. Tôi đem chuyện này về kể với mẹ. Bà rất ngạc nhiên. Mẹ tôi lo lắng anh sẽ ra ngoài để tìm người nhằm thỏa mãn dục vọng. Lỡ như anh tìm đến gái làng chơi sẽ rước bệnh vào người. Còn anh nuôi bồ nhí bên ngoài thì càng nguy hiểm, sớm muộn gì tôi cũng mất chồng.
Cuối cùng, tôi và mẹ nghĩ ra một kế sách. Đó là về quê tìm một người phụ nữ để nuôi trong nhà như người giúp việc nhưng thật ra là phục vụ sinh lý cho anh. Lúc đầu, khi nói với chồng ý định này, anh nhất quyết không đồng ý và mắng tôi một trận. Nhưng sau khi tôi quỳ xuống khóc, van xin hãy để tôi bù đắp cho anh, anh miễn cưỡng đồng ý phương án tôi đưa ra.
Tôi và mẹ về quê, tìm được một người chị họ xa góa bụa và nghèo khổ. Chị ấy gửi con lại cho bố mẹ và theo tôi lên thành phố "làm việc". Mọi người trong nhà và hàng xóm ngỡ ngàng khi thấy một người đảm đang, vốn không thích có người lạ trong nhà như tôi lại thuê người giúp việc.
Nhưng thực chất, tôi vẫn làm tất cả việc nhà. Việc của chị là khi nào chồng tôi có hứng thì phục vụ. Chị ấy ngủ phòng riêng, ăn riêng, rất hiếm khi chung đụng với vợ chồng tôi. Cuối tháng thì nhận tiền và cũng có ngày nghỉ như những người giúp việc khác.
Những ngày đầu, anh còn ngại. Tôi phải thuyết phục rất nhiều anh mới sang phòng bên kia để giải tỏa. Xong việc, anh lại quay về phòng chúng tôi ngủ. Lúc nào anh cũng ôm tôi và thì thào lời xin lỗi. Đã hai tháng từ ngày tôi mang chị họ kia lên, anh cũng đã dạn dĩ hơn trong việc chăn gối với chị ấy. Việc đó trở thành một thói quen rất thường ngày của anh. Anh vui vẻ, tươi tỉnh lên rất nhiều. Anh hoạt bát hơn, cười nói nhiều hơn.
Đổi lại, tôi là người luôn phải dằn vặt. Mỗi lần anh ở căn phòng bên, tôi có thể nghe rõ những tiếng động họ đang làm gì. Tôi chỉ biết ngồi bó gối, bịt tai lại khóc một mình. Tôi rất hận mình yếu sinh lý, phải dâng chồng cho kẻ khác. Mỗi khi anh trở về giường và ôm tôi ngủ, tôi lại thấy ghê tởm anh. Mùi nồng nồng của cuộc ái ân, mùi của người phụ nữ khác ám trên cơ thể anh làm tôi thấy buồn nôn. Nghĩ đến cảnh anh và chị họ xa ân ái, tôi không khỏi ghen tị, buồn chán.
Tôi bây giờ đang lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan. Nếu tiếp tục để người phụ nữ kia ở lại nhà phục vụ chồng, tinh thần của tôi rất suy sụp. Nếu đưa chị về, tôi tiếp tục phục vụ chồng thì sẽ không chịu nổi. Tôi phải làm sao để thoát khỏi cái hố do chính mình đào ra bây giờ?
Theo Zing
Hơn 20 năm, bố vẫn nghi tôi không phải là con ruột Vì mẹ không còn trinh tiết trong đêm tân hôn, nên hơn 20 năm sau, bố vẫn đay nghiến hai mẹ con tôi thậm tệ. Ông đi ra ngoài buổi sáng, buổi trưa về nhà ăn uống và ngủ đến chiều. Buổi chiều ông đi tâp thể thao và uống rượu rồi đi ngủ. (ảnh minh họa) Chào các bạn. Các bạn vui...