Cesky Krumlov – địa danh ‘chạm đến trái tim lữ khách’
Cái đẹp không nhất thiết phải đến từ những thứ lộng lẫy, xa hoa mà chỉ cần sự đơn sơ, mộc mạc của Cesky Krumlov cũng đã có thể chạm đến trái tim của những lữ khách mỗi khi dừng chân tại nơi đây.
Tác giả tại Cầu đá bên trong lâu đài Cesky Krumlov.
Tôi đến Cesky Krumlov, một trong những ngôi làng cổ đẹp nhất châu Âu vào một ngày cận Giáng sinh. Chuyến xe bus sớm từ Prague bon bon qua đồi, qua núi, qua làng mạc đưa tôi đến với nơi mà tôi đã bao lần ao ước. Ngày còn là sinh viên, tôi vẫn cứ hay lang thang trên Internet để ngắm nhìn những nơi cổ kính của châu Âu qua màn hình máy tính, mong một ngày mình có thể đặt chân đến những con đường, những tòa lâu đài ấy để cảm nhận hương vị của thời gian.
Ngôi làng cổ tích
Cesky Krumlov là một thị trấn nhỏ thuộc vùng Nam Bohemia, Cộng hòa Czech. Cách Thủ đô Prague chưa đến 200km, việc di chuyển đến Cesky Krumlov có thể thực hiện một cách rất dễ dàng bằng tàu hoặc xe bus.
Những ngày mùa đông, cây cối ven đường đã rụng lá trơ trọi, chỉ còn những rặng cây xơ xác nối đuôi nhau bất tận. Dọc đường, xe còn băng ngang qua những đồng cỏ dài tít tắp. Sáng sớm, cỏ mùa đông không xanh mướt mát như ngày hè mà phả trên đó một màn sương xám nhàn nhạt. Nhưng những dải lụa xanh ấy vẫn rất mát mắt. Làng Cesky Krumlov nằm ở trạm cuối của tuyến xe này, nên tôi không cần để ý các trạm dọc đường mà thoải mái ngắm cảnh đến khi xe dừng hẳn.
Ấn tượng đầu tiên của tôi về ngôi làng cổ kính này chính là sự ấm áp. Trước các cửa nhà đều có một vài chậu hoa bé bé, xinh xinh. Mọi thứ tại nơi này đều mang một gam màu ấm nóng như vàng, cam, đỏ, hồng hay nâu gỗ và be. Từ mái ngói, đến tường nhà và cả hoàng hôn, làm tôi có một cảm giác rất ấm áp và nhẹ nhàng khi đến đây (dù cho vào ngày tôi đến, thời tiết chỉ khoảng 5-6 độ C).
Sự ấm áp còn len lỏi vào nhịp sống của cư dân vùng này. Hoặc có lẽ tôi đến vào một ngày mùa đông, nên mọi thứ đều chậm lại và mọi người trở nên ấm áp hơn với nhau chăng?
Tháp canh đứng sừng sững hàng trăm năm, như một vệ sỹ khổng lồ đứng gác cho dân làng.
Lâu đài gần 800 tuổi và tháp canh màu hồng
Lâu đài Cesky Krumlov được xây dựng từ năm 1240 với tư cách là lâu đài cá nhân của nhà Witigonen, nhánh chính của dòng họ Rosenberg quyền lực. Trải qua bao biến cố, thăng trầm của lịch sử, đến năm 1950, lâu đài này đã trở thành tài sản quốc gia và được công nhận là di tích quốc gia vào năm 1989. Năm 1992, lâu đài Cesky Krumlov được UNESCO công nhận là di sản thế giới.
Cả ngôi làng nói chung và lâu đài nói riêng đều không quá lớn, sẽ rất thuận tiện cho chuyến tham quan trong ngày.
Trải dài gần 800 năm, kiến trúc nơi đây vẫn được bảo tồn gần như nguyên vẹn. Vì vậy, khi nhìn thấy lâu đài, tôi có cảm giác mình đang bước vào xứ sở của những cô công chúa và chàng hoàng tử mà ngày bé tôi vẫn được nghe.
Bên trong, lâu đài được làm bằng đá, nên khi bước vào sẽ không tránh khỏi cảm giác lạnh lẽo, u tịch. Người dân nơi đây tận dụng những tầng hầm để tổ chức triển lãm tranh hoặc điêu khắc với khá nhiều chủ đề. Xuyên suốt trong lâu đài, có những cây cầu đá bắc qua ngọn tháp. Trên cầu là những bức tượng ôm Thánh giá với vẻ mặt từ bi. Cây cầu đá này cũng là một nơi hóng gió và ngắm cảnh rất tuyệt vời.
Video đang HOT
Khi đến với lâu đài, tôi muốn tìm thử cảm giác cổ kính, xưa cũ từ khối kiến trúc độc đáo này. Tuy nhiên, nơi đây còn cho tôi nhiều hơn thế. Người xưa đã rất tinh tế khi thiết kế rất nhiều ô cửa và ban công nhỏ từ nhiều hướng của lâu đài, cho phép chúng ta có thể phóng tầm mắt ngắm trọn vẹn vẻ đẹp mộc mạc nhưng không kém phần yêu kiều của cả ngôi làng này.
Cả ngôi làng nhấp nhô mái ngói đỏ cam…
Cả ngôi làng nhấp nhô mái ngói đỏ cam, có cả những ngôi nhà rêu phong phủ bám. Đoạn sông Vltava uốn lượn qua làng. Phía xa xa là những ngọn đồi thoai thoải được cỏ phủ xanh rờn, nối dài tít tắp đến vô tận. Quả là không ngoa khi ngôi làng này được mệnh danh là “một trong những ngôi làng cổ đẹp nhất châu Âu”.
Trên những triền dốc của lâu đài, người ta có đặt những băng ghế gỗ mộc để du khách có thể nghỉ chân. Tôi cứ ngồi ngắm những hàng cây trơ trụi lá, những ngôi nhà nhỏ xinh, những đám mây bay lơ lửng phía xa mà chẳng còn cần biết đến thời gian. Trong tôi tràn ngập sự tĩnh lặng và yên bình. Chỉ khi bóng nắng khuất dần sau những đám mây, cơn gió mùa đông trở lại, tôi mới thôi đuổi theo suy nghĩ miên man để trở về với thực tại.
Bên cạnh lâu đài là một ngọn tháp canh màu hồng rất xinh xắn. Người ta nói, ngọn tháp này đã đứng sừng sững hàng trăm năm, như một vệ sỹ khổng lồ đứng gác cho dân làng. Khi leo đủ 162 bậc thang để lên đỉnh của ngọn tháp, chúng ta sẽ có thể ngắm được quang cảnh của ngôi làng từ trên cao. Ngay dưới chân tháp có một căn phòng nhỏ. Bên trong rất ấm áp, vô cùng thích hợp để làm chỗ dừng chân cho du khách trong những ngày đông giá rét. Ở đây còn có thể ngắm được mô hình của làng và lâu đài được mô phỏng vô cùng kỳ công.
Bữa trưa truyền thống và chợ Giáng sinh
Ở Czech có một món bánh truyền thống tên là Trdelnik. Đây là một loại bánh có hình dạng khá giống ốc quế, được làm từ bột mì nướng chín giòn trên một thanh trụ, phủ một lớp đường, bột quế, sau đó bơm kem tươi hay kem lạnh làm nhân. Loại bánh này có khá nhiều biến thể, như thay vì bột quế thì họ sẽ phủ vụn hạnh nhân, hay thêm siro và hoa quả, tùy theo sở thích của người ăn. Vì trong làng chỉ đi bộ và thời tiết rất lạnh nên sẽ mau đói. Tôi quyết định dừng chân tại một quán crepe ven đường, gọi một phần Trdelnik, crepe gà và nấm. Thêm một ly rượu vang nhỏ là đủ cho bữa trưa muộn.
Vì đến Cesky Krumlov vào những ngày cận Giáng sinh nên tôi có cơ hội được ghé thăm một khu Chợ Giáng sinh (Marché de Nol) tại quảng trường làng. Chợ Giáng sinh có lẽ là một trong những nơi vui vẻ và nhiều màu sắc nhất mà tôi từng đặt chân đến. Ở một khía cạnh nào đó, Chợ Giáng sinh cũng giống với Chợ Tết tại Việt Nam. Nhưng có lẽ vì khác biệt văn hóa và cách đón nhận lễ Giáng sinh tại Việt Nam khác với châu Âu, nên Chợ Giáng sinh là một thứ gì đó rất mới mẻ và lạ lẫm với tôi.
Tôi không nhìn Chợ Giáng sinh dưới khía cạnh tôn giáo, mà là góc nhìn của một đứa trẻ đang lớn thấy những thứ lóng lánh đủ màu sắc trước mắt. Khu chợ rất đông vui. Người ta dựng cây thông Giáng sinh thật lớn, bán đủ món đồ ăn (khoai tây chiên, bánh mì, thịt nướng nóng hổi, đủ thứ loại bánh quy…), đồ uống (chocolate nóng, rượu vang, sữa…) và rất nhiều đồ trang trí Giáng sinh. Và cũng ở đây, lần đầu tiên tôi thấy được vòng xoay ngựa gỗ đúng kiểu truyền thống.
Những đám mây hồng lúc chiều tà
Hoàng hôn ở Cesky Krumlov, rất đẹp nhưng cũng rất ngạc nhiên…
Sau khi tham quan một vài nơi khác như nhà thờ, các ngõ ngách trong làng và ghé mua những món đồ lưu niệm, tôi trở ra cổng làng để đón chuyến xe lúc chiều muộn trở về Prague. Trên đường về cũng là lúc trời chuyển hoàng hôn. Ở Cesky Krumlov, hoàng hôn rất đẹp nhưng cũng rất ngạc nhiên. Cả ngày trời âm u, giữa trưa có chút nắng, nhưng khi hoàng hôn, cả bầu trời đột nhiên sáng bừng, chuyển sang màu hồng. Mọi thứ thật rực rỡ, thật ngọt ngào.
Khi tôi đứng trên cây cầu gỗ nhỏ nối con đường làng với quảng trường, tôi đã lặng người khi ngắm nhìn khoảnh khắc ấy. Mùa đông, gió thổi, sông chảy, mây hồng, lá rụng, cây khô, nắng nhẹ. Mọi thứ trở nên đúng thời điểm. Tôi đã thật sự tận hưởng và vô cùng trân trọng những giây phút ấy. Chỉ có đôi mắt và trí nhớ, chứ không có bất kỳ máy ảnh nào có thể ghi lại được hết vẻ đẹp của khoảnh khắc này…
Sống chậm ở Luang Prabang - thành phố du lịch sạch
Những ngày ở cố đô Luang Prabang - thành phố của Lào lần thứ hai liên tiếp được vinh danh là thành phố du lịch sạch tiêu chuẩn của ASEAN, tôi như thấy cuộc sống trôi chậm đi...
Những ngày ở Luang Prabang - thành phố du lịch sạch ASEAN, tôi như thấy mình sống chậm.... (Ảnh: Nguyễn Hồng)
"Nếu chưa đến Luang Prabang xem như bạn chưa đến Lào" - người Lào đã ví von như vậy, như một lời mời gọi chân thành với người lữ khách khi tìm về vùng đất cố đô của đất nước Triệu Voi, di sản văn hóa thế giới, điểm đến thanh bình và thú vị của những người ưa xê dịch.
Cố đô trên ngã ba sông
Luang Prabang cách thủ đô Vientiane (Lào) 300 km về phía Bắc, nằm ở ngã ba sông Mekong và Nam Ou. Nơi đây từng là kinh đô của vương quốc cổ Lan Xang từ năm 1354. Theo tiếng địa phương, Luang có nghĩa là làng, Prabang có nghĩa là Phật mình vàng.
Cố đô Luang Prabang được UNESCO phong tặng danh hiệu Di sản văn hóa thế giới vào năm 1995. Nơi đây hội tụ nhiều công trình kiến trúc độc đáo đậm nét văn hóa Phật giáo với ngôi chùa nổi tiếng mang tên Wat Xiengthong, những cố cung, đền đài... Những công trình mang dấu ấn đặc trung của Lào tọa lạc bên dòng sông Mekong và dòng Namkhan với thác nước Kuangsi hùng vĩ. Dù là điểm đến thu hút khách du lịch nước ngoài, nhưng nơi đây chưa bao giờ bị làn sóng du lịch nhấn chìm bởi những cửa hiệu đông đúc và những quầy bar ồn ào.
Chúng tôi đến Luang Prabang sau 5 ngày rong ruổi ở Vientiane và Vangvieng. Sau 6 tiếng ngồi lắc lư trên xe buýt, chúng tôi đã có mặt tại cố đô khi trời đã sẩm tối. Trên đường về homestay đã đặt sẵn qua Internet, tôi phần nào nhận ra một vẻ đẹp dáng dấp kiến trúc kiểu miền Nam nước Pháp, trên tuyến phố chính là những căn biệt thự thời Đông Dương và cả những nhà gỗ kiểu đặc trưng truyền thống của Lào.
Luang Prabang cũng như thủ đô Vientiane và Vangvieng mà chúng tôi đã đi qua, nơi đây là một thành phố nhỏ và bình yên. Dù đông khách du lịch, nhưng so với Vientiane vẫn chưa phải là một đô thị sầm uất và so với thành phố trẻ trung và náo nhiệt như Vangvieng thì nơi đây dành cho những người tìm đến một nơi để thả mình vào góc bình yên.
Căn homestay chúng tôi đặt ở cách trung tâm chưa đầy 1km, nhưng phải mất chừng 20 phút, người lái xe taxi mới tìm được địa chỉ. Chủ homestay là một thanh niên Việt Nam, đã có ba năm sống ở Lào. Căn homestay chúng tôi thuê rộng rãi, sạch sẽ và làm hoàn toàn bằng gỗ và nằm ngay cạnh ngôi chùa nổi tiếng Wat Xiengthong. Phía trước homestay là hàng rào bằng cây xanh mướt, được tỉa tót bằng phẳng.
Đón năm mới nơi đất Phật...
Dọn dẹp đồ đạc, chúng tôi nhanh chóng tìm đường đến khu chợ đêm - nơi tổ chức countdown chào đón năm mới. Chợ đêm nằm ngay đường trung tâm và chỉ cách nơi chúng tôi ở chừng 1km.
Du khách nước đón năm mới tại Lào. (Ảnh: Nguyễn Hồng)
Không giống như bất kỳ chợ nào khác, chợ đêm Luang Phrabang tràn ngập các đồ lưu niệm bằng bạc, đồ truyền thống... Ở chợ đêm thị trấn, các chủ gian hàng liên tục chào "Sabadii" với vẻ thân thiện. Các gian hàng san sát nhau dưới lòng đường chỉ cho người đi bộ và chủ yếu là bán các phẩm như lụa Lào, xà-rông, các loại quần áo sặc sỡ cho đến đồ thủ công mỹ nghệ bằng nhiều chất liệu khác nhau (đá, bạc...). Thoáng nhìn, các gian hàng hầu như không khác nhau, nhưng nhìn kỹ sẽ thấy có những sự khác biệt nhỏ trong cách trạm trổ hoặc những nét hoa văn.
Chúng tôi lân la hết sạp hàng này đến sạp hàng khác, cái chính là để thưởng thức không khí chợ đêm ngày cuối năm cũng như quan sát kẻ bán người mua và quyết định mua cho mình mấy sản phẩm từ lụa Lào.
Khu chợ ẩm thực với đủ các món đặc trưng của Lào được tập trung ở một khu vực, ngoài ra cũng có rất nhiều các sạp bán các món ăn đặc trưng của Lào. Các món ăn của Lào tương đối cay và có chút khó ăn với chúng tôi.
Khi ánh đèn bừng lên, cũng là lúc đường phố tấp nập người qua lại, đặc biệt, khi thời khắc chuyển giao năm cũ và năm mới sắp đến, càng đông các du khách đổ về khu vực trung tâm để chào đón thời khắc linh thiêng của một năm mới nhiều may mắn và thành công về mọi mặt.
Đồng hồ điểm 0h00, những câu chúc mừng năm mới bằng tiếng Lào "sabaidipihaim", tiếng Anh "Happy new year" và không thiếu tiếng Việt và nhiều ngôn ngữ khác cùng tiếng pháo vang lên cả một khu phố.
Du khách nước ngoài, người dân Lào bắt đầu cùng nhau nhảy điệu múa Lăm Vông trong tiếng nhạc rộn ràng, những cái ôm, nụ hôn và lời chúc một năm mới thành công được trao cho nhau...
Tôi bỗng có chút nhớ nhà khi mỗi năm đều ngồi gật gù đợi đến giao thừa, dù buồn ngủ nhưng nhất định không chịu đi ngủ vì chỉ để chờ xem pháo hoa phát trên tivi.
Vào thời khắc đó, trên bàn thờ, mẹ tôi đã đặt mâm cúng, khói hương nghi ngút. Cả nhà chọn bộ đồ mới nhất, đẹp nhất để đón năm mới. Đúng giao thừa, mẹ tôi thắp ba nén hương thì thầm khấn... cùng lúc đó, tiếng pháo trên tivi cũng bắt đầu "nổ giòn tan". Tôi nhận lì xì từ bố mẹ cùng lời chúc năm mới mạnh khỏe, học giỏi và theo chân bố mẹ đi chùa và chúc tết ông bà, cô bác.
Sau này, lớn lên, đi xa, chỉ mong đến ngày Tết cả nhà quây quần, cùng nhau đi chùa, chúc tết người thân. Lúc này, tôi mới biết rằng, trong thời khắc thiêng liêng của năm mới, bước qua cánh cửa chùa, đứng trước tượng Phật mới thấy tâm hồn mình thật thanh thản, con người ta chỉ một lòng hướng thiện, rũ bỏ mọi sân si thường ngày...
Giống như trong thời khắc chuyển giao năm mới, ở một vùng đất cộng đồng đều lấy phật giáo làm tâm điểm - Luang Prabang, tôi bỗng thấy lòng nhẹ bẫng, những điều nhọc nhằn, nỗi buồn, sân si... trong một năm qua đều tan biến nhường chỗ cho những ký ức hạnh phúc xôn xao đang ùa về.
Nơi những ngôi chùa in dấu
Luang Prabang - nơi ghi dấu nguyên những di tích cổ, những cung điện, chùa tháp dù trải qua thời gian, chiến tranh. Cố đô của Lào có đến gần 40 ngôi chùa cổ, trong đó hầu hết được xây dựng từ thế kỷ XIV và nhiều cung điện tráng lệ của các thời phong kiến thịnh trị được thành lập cách nay khoảng 1.200 năm.
Một nhà sư sau buổi khất thực trở về ngôi chùa Wat Xiengthong. (Ảnh: Nguyễn Hồng)
Ở Lào, cuộc sống cộng đồng đều lấy phật giáo làm tâm điểm, với nhịp sống chủ đạo là bước chân của phật tử. Mọi con đường lớn nhỏ trong thành phố đều thấp thoáng ánh vàng. Dưới ánh nắng, sắc vàng rực rỡ của những mái chùa cùng màu áo vàng của những nhà sư hòa vào sắc màu chung ấy.
Chúng tôi đặt homestay ngay sát ngôi chùa cổ nổi tiếng Wat Xiengthong - ngôi chùa được in trên tờ tiền 2.000 Kip Lào. Ngôi chùa Wat Xiengthong được xây dựng theo lối kiến trúc đặc thù của Lào với mái cong cong buông xuống gần mặt đất, bao quanh là những miếu nhỏ có cùng lối kiến trúc, hợp thành một phong cảnh tuyệt đẹp. Ở đây còn là nơi lưu giữ bức tượng phật nằm nức tiếng, từng "ngụ" trong bảo tàng Paris sau đó được đưa về ngôi chùa này của Luang Prabang năm 1964.
Có lẽ chính vì vậy, mà người ta mới nói rằng, giống như người theo đạo Hồi phải cố gắng đến được thánh địa Mecca một lần trong đời thì với người dân Lào, đến được chùa Xieng Thong một lần trong đời là điều thiêng liêng.
Ngoài Wat Xiengthông, còn biết bao công trình cổ kính, những mảnh vàng son của quá khứ khác luôn được trân trọng, bảo vệ và hiện hữu trong cuộc sống của mỗi người dân Lào và để lại những cảm nhận riêng đối với du khách khi đến với vùng đất cố đô.
Vào buổi chiều cuối cùng ở Luang Prabang lên máy bay về Việt Nam, tôi thuê chiếc xe đạp, chạy lòng vòng quanh thành phố, thấy lòng mình bình yên và dường như phải lòng nơi đây mất rồi.
Dừng bên bờ sông, ngắm dòng người lên xuống những con đò ngang, ánh hoàng hôn rực lửa đang dần khuất xa, nhớ lại những ngày ở cố đô, để ghi lại ký ức về một phần cuộc sống mình từng mơ ước...
Tạp chí Anh công bố Việt Nam là điểm đến lý tưởng trong dịp đầu năm mới Tạp chí du lịch nổi tiếng Wanderlust của Anh vừa công bố Việt Nam là một trong 20 điểm đến hàng đầu cho dịp đầu năm mới. Thắng cảnh Vịnh Lan Hạ của Việt Nam. (Nguồn: Trung tâm Thông tin du lịch) Theo Wanderlust, Việt Nam vào đầu năm có thời tiết tương đối dễ chịu. Đây cũng là thời điểm vãn khách...