Cây phượng vĩ buồn
Anh à! em P.12.86 đây! Em không biết anh có đọc được những dòng thư này không nhưng em vẫn muốn viết lên nỗi lòng mình để được vơi đi nỗi nhớ anh! Em đã tự hỏi không biết bao nhiêu lần tại sao em có thể cứ làm phiền anh mãi như vậy dù biết rằng có níu kéo thì tình cảm đó cũng sẽ không thể như trước.
Em buồn và cảm thấy đau nhói khi anh nói rằng nhờ em mà anh hiểu hơn về người yêu cũ của anh! Khi đó em đã chết lặng, trong đầu em không còn nghĩ được điều gì nữa. Một chút ích kỷ đã nhen nhóm trong em. Em tự trách mình đã làm gì để khiến anh quay lại với người yêu cũ. Em đã rất buồn. Những tưởng thời gian trôi qua sẽ khiến em quên anh nhưng đến hôm nay em đã lại bật khóc khi nghe bản nhạc kỷ niệm hôm chúng ta chia tay. Mỗi lời hát trong bản nhạc như từng lời anh nói với em vậy và em biết “there”s no other way than to say goodbye”.
Em sẽ nhớ mãi những khoảnh khoắc chúng ta bên nhau, những khi vui vẻ với bạn bè cùng anh, những câu nhắn gửi trìu mến vào mỗi sáng khi anh đi làm và khi kết thúc công việc buổi sáng, cả kỷ niệm khi em đùa bảo rằng em hơi mệt không muốn đi học thêm anh đã động viên và bắt em phải để anh đưa đi dù anh vừa mới đi làm về rất mệt. Em đã không đồng ý và bảo anh chép bài cho em mượn. Em đã định làm anh bất ngờ và chắc sẽ vui lắm nhưng anh đã đến, đã nhìn thấy biển số xe em. Anh gọi điện cho em báo là anh sẽ nghỉ học, em nghĩ anh cũng sẽ nghỉ. Em đã cuống lên khi anh không kịp để em phân trần rằng đó chỉ là một trò đùa rồi vội tắt máy.
Em đã lo lắng, em sợ sẽ làm anh mất buổi học, sợ rằng trò đùa của mình là quá trớn, em muốn được nhìn thấy anh hàng ngày sau mỗi buổi học. Ngón tay em như cuống lên để tìm số điện thoại quen thuộc… Bất chợt anh đứng đằng sau em, cười phá lên một cách thoải mái nhìn em trong tâm trạng bối rối. Có lẽ khuôn mặt em lúc đó đỏ ửng lên vì những cảm xúc đan xen: buồn vì chưa thấy anh, bực mình vì bị anh trêu, xấu hổ vì tưởng… lừa được anh nhưng kết quả lại ngược lại và hơn hết là sung sướng khi lại được nhìn thấy khuôn mặt em yêu mến.
Hai đứa im lặng đứng bên nhau ngắm hàng phượng vĩ sân trường chiều thu… nhưng tất cả đã là quá khứ. Chúng ta gặp nhau tình cờ và rồi lại xa nhau mãi mãi. Nhưng những gì đã có khiến em không hề hối hận, không hề buồn vì đã quen anh. Em hiểu anh, một người đàn ông chân thành tốt bụng và hài hước. Em chúc anh luôn luôn hạnh phúc với người đã chọn! Em sẽ giữ mãi những kỷ niệm đẹp cho riêng mình! Tạm biệt anh!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Phụ nữ rất dễ tha thứ mà không thể quên....
Có ai đó đã nói rằng" đàn ông rất dễ quên những lỗi lầm nhưng rất khó tha thứ, phụ nữ rất dễ tha thứ nhưng khó có thể quên được những gì xảy ra".
Anh ơi, những gì xảy ra ngày hôm qua thật sự làm em quá đau lòng và mệt mỏi. Anh nói với em rằng em luôn không quên và luôn ấp ủ trong lòng chuyện cũ để lâu lâu đem ra chì chiếc và làm khổ nhau. Đúng! Em không thể quên được ngày hôm đó em đã đau đến mức nào khi nghe tin anh đã có người yêu và em là người thứ 3 xen vào hạnh phúc đó. Em quá vô tư và không nhận ra điều gì cứ ngỡ ông trời đem anh đến với em...quan tâm, yêu thương mà chăm sóc cho em mà không nghĩ tất cả những việc đó chỉ là trò đùa do bản tính tham lam của đàn ông. Em đã thầm cảm ơn ông trời đã mang anh đến bên em, cảm ơ ba mẹ đã sinh anh ra cho em. Và em đặt hết niềm tin, tình yêu và những gì tốt đẹp nhất của em cho anh. Anh tưởng tượng được không?
Ngày Tết, ngày đầu xuân, tiết trời se lạnh, em đang dạo loanh quanh trong vườn nhà và nghĩ rằng 1 ngày không xa anh sẽ cùng em đi dạo ở đây, em nhận 1 tin như sét đánh ngang tai vậy, em là người thứ 3 xen vào hạnh phúc anh vốn đang sở hữu. Đau chứ! Đau lắm chứ khi anh gọi và nói với em rằng đừng làm phiền cô ấy, đừng làm cô ấy đau khổ. Còn em thì sao? Ít ra ngay lúc đó, cô ấy còn có anh bên cạnh an ủi vỗ về. Còn em, bơ vơ lạc lõng ngay trong ngày Tết mà những tưởng nó đẹp vô cùng. Em đau đớn và tuyệt vọng nghĩ là quên anh đi. Nhưng đúng là ông trời không cho phép em làm điều đó. Một ngày anh quay lại và nói với em rằng anh và cô ấy ko hạnh phúc chỉ là níu kéo nhau thôi. Anh đã chia tay và đến với em. Em lại đón nhận anh bằng tình yêu chân thành nhất mà em có.
Mỗi sáng thức giấc em đều nghĩ đến anh, mỗi tối trước khi đi ngủ, em không quên nói rằng" Chúc anh ngủ ngon" Những tưởng anh sẽ bù đắp cho em vì những gì em đã trải qua. Nhưng ngược lại, chỉ mới được 1 năm thôi, anh đã nghĩ đến người con gái khác khi em không có bên cạnh. Em đang tự hỏi, những gì em mang đến cho anh, tình yêu, hạnh phúc, sự quan tâm , sẻ chia, ngọt ngào, sự chăm sóc, lo lắng! Em tự hỏi bấy nhiêu không đủ sao? để giờ đây anh lại đi tìm 1 người còn gái khác như vậy. Và ngay lúc này đây, em đã tha thứ tất cả cho anh... Nhưng anh muốn em quên đi những tổn thương này, em không thể... Vậy nên người ta mới nói rằng" Phụ nữ rất dễ tha thứ nhưng không thể quên". Em yêu anh và có thể tha thứ cho tất cả những gì xảy ra, dù điều đó làm em tổn thương đến đâu. Chỉ mong anh nhận ra những gì em làm là vì tình yêu em dành cho anh quá lớn. Em vẫn sẽ mãi mãi bên anh như dự định của mình. Em sẽ giữ anh bên em vì ông trời đã mang anh đến với em...và vì khó khăn lắm em mới có anh bên em. Em sẽ cố gắng quên đi ngày hôm qua để có được ngày hôm nay trọn vẹn
Theo Bưu Điện Việt Nam
Những điều em muốn Hãy cứ cho em gọi anh như vậy anh nhe! Em rất mong anh đọc những dòng thư này của em. Đây là tất cả những gì em suy nghĩ và cất giữ trong lòng những ngày qua anh ạ! Anh đừng coi em là trẻ con suy nghĩ lung tung mà làm anh khó chịu hay bực mình. Hãy thử 1 lần...