Cậy học cao, vợ khinh thường nhà chồng
Ngồi nói chuyện với bố mẹ, anh chị, Thủy luôn khoe rằng, bố mẹ cô từng đi du học bên Nga về, anh trai cô hiện đang làm to ở trên bộ.
Cứ tưởng lấy được cô vợ thạc sĩ sẽ nở mày, nở mặt với họ hàng, làng xóm, Tiến đâu ngờ rằng thái độ khinh thường gia đình chồng ít học của Thủy – vợ anh khiến anh thường xuyên phải xấu hổ với mọi người.
Sinh ra trong một gia đình nông dân, từ nhỏ, Tiến đã là niềm từ hào của cả gia đình, bởi trong cả dòng họ, chỉ có anh là học hành giỏi giang, thường xuyên được đi thi học sinh giỏi các cấp. Dù vất vả, nhưng bố mẹ, anh chị luôn tạo mọi điều kiện cho anh ăn học. Là con nhà nông nhưng ít khi anh phải tham gia lao động. Tiến luôn tự nhủ với bản thân, phải cố gắng nỗ lực học thật giỏi để đền đáp công ơn sinh thành, dưỡng dục của bố mẹ, anh chị.
Tốt nghiệp Đại học Xây dựng, Tiến được nhận vào làm ở một công ty xây dựng lớn và bắt đầu báo hiếu với cả nhà. Mỗi lần anh về quê, bố mẹ vui lắm, các chị đã lấy chồng cũng kéo nhau về xum họp…
Ngồi nói chuyện với bố mẹ, anh chị, Thủy luôn khoe rằng, bố mẹ cô từng đi du học bên Nga về, anh trai cô hiện đang làm to ở trên bộ; cháu chắt, họ hàng nhà cô giỏi giang thế này, thế kia… (ảnh minh họa)
Ngày anh đưa Thủy về quê ra mắt gia đình, họ hàng, làng xóm ai cũng suýt xoa, bởi gia đình anh có một cậu con trai giỏi giang, giờ lại thêm một cô con dâu thành phố, tốt nghiệp thạc sĩ, đang làm trợ giảng cho một trường đại học.
Cứ ngỡ vợ học cao, tương lai là một giảng viên sẽ là người cùng anh tiếp tục báo hiếu với bố mẹ, Tiến không ngờ rằng, Thủy không những không giúp anh báo hiếu mà còn khiến bố mẹ, anh chị ngày càng cách xa anh hơn. Hai vợ chồng anh ở thành phố, một, hai tháng mới về quê một lần, nhưng từ ngày lấy Thủy, những ngày xum họp không còn là ngày vui. Thái độ, cách ăn nói của Thủy khiến mọi người chạnh lòng.
Ngồi nói chuyện với bố mẹ, anh chị, Thủy luôn khoe rằng, bố mẹ cô từng đi du học bên Nga về, anh trai cô hiện đang làm to ở trên bộ; cháu chắt, họ hàng nhà cô giỏi giang thế này, thế kia… Cô còn nói: Hồi đó, con đắn đo mãi mới quyết định lấy anh Tiến đó, vừa chưa có nhà, lại ở quê, gia phả lại không được tốt, trong nhà chẳng có ai thành đạt, học vị cũng thấp hơn con… Từ một người con được tự hào, trong con mắt Thủy, Tiến chẳng là gì.
Video đang HOT
Thậm chí, khi mang thai, Thủy còn nói với mẹ anh rằng: Con chỉ mong em bé sinh ra sẽ thông minh như gen đăng nhà con, chứ không theo gen đằng nội mà không được như anh Tiến thì chết. Nghe con dâu nói vậy, mẹ anh thoáng đỏ mặt rồi chỉ biết cười trừ: Uh, ông bà cũng mong cháu nó sau này giỏi giang, chứ có ai mong con cháu mình ngu dốt đâu.
Tiến tình cờ nghe được mà không thể tin nổi vào tai mình, không hiểu một người có học như Thủy sao lại có thể phát ngôn ra những câu như thế.
Tiến tình cờ nghe được mà không thể tin nổi vào tai mình, không hiểu một người có học như Thủy sao lại có thể phát ngôn ra những câu như thế. (ảnh minh họa)
Về nhà, anh góp ý thì cô hầm hừ: Em nói không đúng à. Anh thử xem, cả dòng họ nhà anh có ai học hành được không, tự nhiên lọt ra một mình anh thông minh một tí. Con sau này mà theo gen nhà anh thì có mà ăn cám. Nghe Thủy nói, Tiến phải kìm nén lắm mới không cho cô một bạt tai.
Thủy là người thành phố, sống theo thói quen nhà nào biết nhà đó nên đi ra đường, cô chẳng bao giờ chào hỏi ai. Sống ở thành phố không sao, nhưng về quê thì lại là chuyện lớn. Ra đường, gặp người quen cô cũng mặc kệ. Có khi người ta chào trước, cô cũng chỉ ừ hữ cho qua. Góp ý thì cô bảo, có mấy khi gặp đâu, chào hỏi làm gì cho mệt người. Mà người ở quê anh, cứ chào lại người ta một câu, người ta lại hỏi đủ điều…
Họ hàng, làng xóm từng suýt xoa vì gia đình anh có một cô con dâu giỏi giang thì bây giờ cũng tặc lưỡi: Học cao cũng chưa hẳn đã là con dâu tốt. Tội nghiệp bố mẹ thằng Tiến, cứ bị con dâu khinh ra mặt.
Yêu nhau hơn 2 năm, cũng biết Thủy là người khá kiêu căng, nhưng lúc đó Tiến chỉ nghĩ, đó là sự tự tin của cô, bởi cô vừa xinh đẹp, vừa có tài lại sinh ra trong một gia đình khá giả. Nhưng bây giờ, mới lấy nhau được hơn một năm, con mới hoài thai được 5 tháng, Tiến bắt đầu thấy sợ hãi về sự tự tin, tự kiêu của cô.
Tiến không biết, anh có thể thay đổi cách nhìn nhận của Thủy để dung hòa mối quan hệ giữa cô và gia đình chồng hay không. Bố mẹ, anh chị bao nhiêu năm vất vả, lo lắng cho anh ăn học, anh luôn mong muốn đem đến cho gia đình mình những gì tốt nhất, vậy mà giờ đây chỉ vì lấy phải cô vợ học cao, khoảng cách của anh và gia đình đang ngày càng xa…
Theo Eva
Nhục vì lấy phải... "bà Tiến sĩ"
Gọi là "bà Tiến sĩ" cho đúng chất "bà" vì lúc nào bà cũng nói lớn, cũng một điều thế này, hai điều thế kia.
Bà mà nói là phải đúng, y như rằng là chân lý. Mà chẳng thể hiểu cái chân lý của bà lấy từ đâu, có ai nghe, hay ai thấy chuẩn. Hay chỉ có bà tự dưng tư đắc là đúng vậy nên bà bắt người khác nghe theo.
Nhưng nghĩ lại, gọi là "bà" thì hơi quá, vì dù sao "bà tiến sĩ" cũng là vợ mình. Nhưng đúng là khổ cái tội, lấy phải vợ học cao nhiều lúc thấy nản. Vì chí ít mình phải bằng vợ thì mới đối lại được, mà lúc ấy đối mới có lý. Nhưng khổ cái, mình học thấp hơn vợ, thế nên mọi điều mình nói ra đều không thể bằng cái chân lý của vợ tiến sĩ.
Từ ngày lấy vợ về, về mới bảo vệ xong cái luận án tiến sĩ. Mấy năm học bên nước ngoài của vợ cũng to tát thật. Vì dù sao họ hàng nhà nội cũng phải kiêng nể, họ còn tự hào vì có cô con dâu như vợ mình, vì có người học cao hiểu rộng, cái gì cũng biết, tiếng anh, tiếng Trung thì nói như gió. Thế nên, tiền vợ kiếm cũng kha khá. Thật lạ, sao họ lại thích. Vì tính cho cùng, vợ làm tiến sĩ thì chỉ biết làm tiến sĩ, có khi biết kiếm tiền nhưng tiền có phải là của họ đâu mà họ lại thích thú thế nhỉ. Còn gã chồng như mình thì chẳng thấy tự hào. Ban đầu nghĩ cũng được, không sao nhưng khi sống cùng nhau rồi mới &'chao ôi cái sự ngán'.
Từ ngày lấy vợ về, về mới bảo vệ xong cái luận án tiến sĩ. Mấy năm học bên nước ngoài của vợ cũng to tát thật. (ảnh minh họa)
Mà tiền của vợ thì vợ tiêu nhé, đừng có hòng mà nghĩ tới chuyện cứ để chung vào đó, thích tiêu bao nhiêu thì tiêu. Nói chung, mình cũng kiếm được tiền nên may là chưa phải bám váy vợ không thì cũng chết nhục. Nhưng mà có việc gì lớn mà hỏi vợ tiền thì cũng hơi mệt đó. Vì phải từ cái khâu nịnh, đến cái khâu ngợi ca, đến cái khâu chìa tay ra vay tiền. Mà là vay thôi chứ xin thì không có. Đấy, có việc lớn thì nhờ thôi chứ mình cũng đủ chai mặt rồi.
Hễ có ai đến nhà chơi, không phân biệt trai gái, già trẻ, tôn giáo... nói chung là có người tới thì &'vợ tiến sĩ' lại ngồi tiếp chuyện. Nhưng vợ chẳng phải rảnh hơi đâu nhé, ngồi chỉ giáo đấy. Tất nhiên là lần đầu thôi, còn những lần sau thì không tiếp. Có vẻ vợ thích thể hiện với người lạ, còn người quen thì họ biết tỏng mình là tiến sĩ rồi, cần gì thể hiện nữa.
À tiến sĩ thì đầy ra, nhưng vợ chẳng biết cái sự đó. Vợ lại tưởng là chỉ có mình vợ học tiến sĩ bên nước ngoài về. Nhưng nói chung, vợ oai cũng có lý vì dù sao thì người trẻ như vợ được làm tiến sĩ bên nước ngoài cũng không phải dễ gì.
Đi đâu vợ cũng nói mình học cái này cái nọ, có khi còn điện thoại tiếng Anh, tiếng Trung nói sang sảng. Mình cũng thấy ngại lây, nhưng mà vợ giỏi thì đành chịu, chỉ biết cười trừ thôi chứ sao. Ai thích thì khen, người không ưng thì xì xào, nói chung cũng nghe đủ cả rồi. Chẳng phiền hà gì mấy nữa.
Đi đâu vợ cũng nói mình học cái này cái nọ, có khi còn điện thoại tiếng Anh, tiếng Trung nói sang sảng. (ảnh minh họa)
Vợ quát chồng thì thôi rồi. Nhiều lúc cũng thấy nhục thật nhưng lại tặc lưỡi: "Tính vợ vậy, cứ cho vợ thể hiện, không sao". Thì đúng là tính vợ vậy thật. Cứ được vài ngày vợ lại thế nhưng xong thì vợ lại bình thường, ngoan hiền, chẳng sao cả. Cũng không ảnh hưởng gì cho lắm, vài ba lần thành quen.
Đấy lấy nhau mấy năm rồi vợ không tính chuyện sinh con. Mà làm bà tiến sĩ rồi thì có phải là trẻ trung gì đâu. Mỗi lần mình nói chuyện ấy là vợ lại gạt phắt đi, nóng nảy. Thì sinh con là bổn phận của vợ, vợ không sinh mình sinh sao được nên lại &'im lặng là vàng'. Nhiều lúc nghĩ chán nhưng chẳng buồn nói nữa.
Nay vợ nhìn thấy chị em bế con tới nhà chơi mà chạnh lòng. Nhất là cái hôm mùng 1 tháng 6, trẻ con đầy nhà, người ta phát quà cho nhau, nhìn vợ buồn gớm. Tối ấy về vợ nói muốn sinh con. Nghe tiếng vợ thở dài mà mình cũng não ruột. Thật ra, bà tiến sĩ cũng có những lúc như vậy, chẳng phải là lúc nào cũng găng đâu. Vì dù sao cũng là phụ nữ, chỉ có đàn ông mới hiểu và chia sẻ được với họ mà thôi.
Theo eva
Chán vợ học cao, chồng đi ngoại tình Không tìm được tiếng nói chung trong cuộc sống, luôn có cảm giác mình thấp kém trước mặt vợ, anh Nam (Đống Đa, Hà Nội) đã dần lạc lối, rơi vào vòng tay người tình. Anh Nam và Vân (vợ anh) gặp nhau tại sinh nhật của một người bạn. Ngay trong lần đầu gặp gỡ, anh đã "chết" bởi sự xinh đẹp,...