Cay đắng vì hot girl rủ thêm 8 người bạn đi ăn ở lần hẹn đầu
Chưa kịp mừng vì hẹn được “người trong mộng” đi ăn tối, anh chàng sinh viên đã hoảng hốt khi “vô tình” gặp thêm 8 người bạn của nàng.
Tâm sự của một nam sinh viên một trường ĐH trên địa bàn Cầu Giấy, Hà Nội đã khiến nhiều người chú ý. Theo lời anh chàng, anh đã “phải lòng” một cô gái ở trường ĐH gần đó.
Tuy nhiên, bao nhiêu hoan hỉ, hy vọng của nam sinh viên đã tan biến sau một đêm hẹn hò. Cay đắng khi dắt xe máy hết xăng về nhà trong đêm anh chàng đã viết tâm thư gửi hot girl trên.
Tâm sự của nam sinh gây sốt
Trích đầy đủ tâm sự của anh chàng: “Gửi cô gái…Thật sự anh không nhờ em là người như thế. Em không chấp nhận anh cũng được nhưng đừng đùa giỡn trên cái tình cảm từ đáy lòng của một thằng con trai 23 năm rồi chưa tán ai. Anh thích em. Anh lấy hết can đảm để một lần được thổ lộ tình cảm với người anh yêu. Ấy vậy mà đêm Trung thu, em làm anh bẽ mặt quá.
Được cái hẹn đi ăn với em quả là thành công lớn với anh – một thằng con trai ngày chỉ biết game và học. Hai ngày trôi qua, anh không nghĩ được gì, cũng chẳng liên lạc được với em nên anh lên đây viết tạm mầy dòng. Em có đọc được thì cũng đừng liên lạc với anh nhé, coi như chúng ta chưa từng quen nhau.
8 giờ tối, khi mà tiếng trống, tiếng kèn đêm Trung thu giục giã, anh vội vàng thay quần áo, dắt con xe Wave đứng trước cổng trường chờ em. Một người con gái bước ra, anh ngỡ như là ai đó không phải em thường ngày. Em đẹp, môi hồng, tóc dập đúng nghĩa với một hot girl trong anh.
Anh dần cảm thấy thứ gì đó có khoảng cách ở đây, khi mà thằng một thằng con trai áo trắng, quần jeans chợ với chiếc xe cà tàng. Thôi kệ, em từng nói là em không quan trọng với vẻ bề ngoài, không thích hào nhoáng. Thế rồi em cũng lên xe. Anh đưa em qua chỗ mình hẹn.
Tới nơi, anh không hiểu là em có hẹn trước hay vô tình gặp bạn em ở đó. Hỏi ra mới biết là bạn cùng phòng của em có 8 đứa. Đứa nào cũng cầm vài cây kem 3k (3.000 đồng) trên tay, miệng rôm rả chào anh như mở hội. Anh rất vui vì có bạn em, thầm nghĩ mọi chuyện rồi cũng sẽ dễ nói hơn.
- Bọn em đi cái gì đến?
- Dạ, bọn em đi taxi anh ạ. Một đứa nhanh nhẩu bồi thêm: Chúng em FA nên tối hẹn nhau đi chơi.
Video đang HOT
Vui thật, thế là cả 8 đứa lại gọi đồ. Đứa gọi đùi gà quay tiêu, đứa thì hambuger thịt bò. Gọi xong thì cô nhân viên đưa đúng một tờ hóa đơn. Cả mấy đứa nhìn nhau rồi bắt đầu lục túi.
- Này anh, anh thanh toán giùm bọn em rồi tí về, bọn em trả sau.
- Ừ.
Thế là cầm tờ hóa đơn 1185k (1,185 triệu đồng). May mà anh cũng đủ tiền, đúng 1,2 triệu đồng trong ví. Vui vẻ thanh toán rồi cả mấy đứa hồ hởi lên ngồi. Mỗi đứa cầm một điện thoại, không điện thoại thì gương. Ai nấy đều vui vẻ lắm.
Ăn xong, anh và em đi trước, cũng lượn vòng Hồ Tây, cũng muốn ngồi vào đâu đấy để tâm sự, để thổ lộ với em nhưng khổ nỗi với 15k trong ví thì chẳng biết ngồi đâu. Lượn một hồi thì cũng 11 giờ. Em bảo em về, không kí túc xá đóng cửa.
Chở em về nhưng tâm trạng không vui lắm vì chưa nói được những điều mình muốn nói tối nay. Nhà anh ở tận Nam Thăng Long, đi được đến Phạm Văn Đồng, chỗ Bộ Công an thì xe hết xăng. Trớ trêu lắm em ạ, không đủ tiền đổ xăng mà về. Dắt mãi đến đường Cổ Nhuế thì gặp bác xe ôm. Bác bảo đưa tiền đây, bác mua xăng cho, nhưng tiền thì hết, người thì mệt rã rời.
Đói và trời thì đêm khuya nên tấp vào vỉa hè, nhắn vội cho em là “Anh về rồi nhà rồi” mà cũng chỉ nhận được trả lời là “Uh, hihi” từ em. Bắt đầu cảm thấy tối tăm mặt mày, gọi thằng bạn cùng phòng ra kéo xe cũng tầm 1 giờ sáng.
Anh nghĩ trong cái rủi có cái may, rủi là gặp người như em đó. Còn may là lúc ấy, ví anh còn 15k. Nếu hơn thì chắc anh cũng ngồi đâu đó, nói hết những gì anh nói với em – một cô gái anh cho là chưa đủ tốt.
Hôm sau gọi em thì em tắt máy. Lên Facebook thì thấy em chặn anh. Anh đã làm gì sai hả em? Em có đọc được những dòng này thì cũng đừng liên lạc với anh nữa. Cũng không cần nói bạn em phải trả tiền cho anh nữa đâu. Coi như đấy là cái phí ngu để anh rút kinh nghiệm cho lần sau. Nhưng nói thật là anh có tổn thương vì tình cảm của anh trao cho người không đáng nhận”.
Bốn cô gái xinh đẹp đã phải móc ví sau bữa ăn tưởng như miễn phí
Vấn đề “đi ăn tập thể” trong các lần hẹn hò với bạn gái không còn quá mới lạ. Trước đó, câu chuyện bốn cô gái xinh đẹp được một thanh niên mời đi ăn tại một quán hải sản ở phố Hào Nam (Hà Nội) nhân dịp 8/3 sau đó anh này lại xin phép các nàng ra ngoài một lát rồi… mất hút, để các nàng phải ngậm ngùi móc ví cũng từng gây sốt dư luận vào tháng 3 vừa qua.
Người chứng kiến sự việc này kể lại rằng, bốn cô gái xinh đẹp được một thanh niên mời đi ăn quán hải sản ở phố Hào Nam (Hà Nội) nhân dịp 8/3. Anh thanh niên vào quán hải sản gọi rất nhiều món ngon để chiêu đãi các nàng. Các cô gái đều rất sung sướng.
Trong lúc đang “đánh chén” hăng say, anh thanh niên này xin phép các nàng ra ngoài một lát rồi… mất hút. Các cô gái phải ngồi đợi hơn một tiếng đồng hồ với vẻ mặt rất lo lắng, bất an. Không thấy chàng thanh niên quay lại, chủ quán phải gọi công an đến giải quyết, các cô gái mới chịu chia nhau trả tiền ăn.
Theo Tintuc
Ân tình của bố chồng đời này tôi không đền đáp nổi
Khi tôi thú nhận mình 'đã lỡ', ông rất buồn nhưng cứ an ủi tôi, còn đứa nhỏ, nó là con của tôi thì cũng là cháu của ông.
Khi tôi đang ở viện, chờ làm thủ tục Kovac thì bố chồng đến tận nơi kéo về. Ông bảo tôi nhất quyết phải giữ lại đứa trẻ.
Nó là niềm hy vọng của cả nhà, nên tôi không được phép làm điều thất đức này. Nghe giọng nói run rẩy, nghẹn ngào của người đàn ông đã gần 70 tuổi, tôi chỉ còn biết khóc. Trong lòng tôi cứ nhủ thầm 'Bố ơi, bao giờ con mới trả hết ơn nghĩa của bố đây?'.
Số phận tôi không may mắn, liên tục mất đi những người thân yêu. Năm 8 tuổi, tôi mồ côi bố, hai mẹ con phải ra túp lều chăn vịt ngoài đồng sinh sống. Đến năm 12 tuổi, mẹ tôi lại mất trong đêm mưa bão, khi bà lên cơn động kinh nằm úp mặt xuống vũng nước không ai biết.
Bơ vơ không cha mẹ, tôi chỉ dựa vào đàn vịt mà sống. Đúng lúc ấy có một gia đình mới chuyển về bán tạp hóa ở đầu làng, cả nhà họ có 5 người: Bố, mẹ, 2 con gái và 1 cậu con trai.
Một lần, khi tôi mang trứng vịt ra bán, hai bác hỏi về hoàn cảnh của tôi thì mấy người làng kể lại sự việc. Mấy ngày sau, tự nhiên hai vợ chồng người bán tạp hóa đến tìm tôi, họ nói nếu muốn tôi có thể đến ở cùng, phụ giúp việc bán hàng và quan trọng nhất là sẽ giúp tôi tiếp tục đi học.
Ảnh minh họa.
Từ ngày về với gia đình hai bác, tôi như sống lại quãng thời gian hạnh phúc trước đây, khi còn có cả cha lẫn mẹ. Vốn là đứa trẻ chịu khổ đến mức chai sạn nhưng nhờ có sự gần gũi của cả nhà mà tôi đã thay đổi hẳn, hay cười nói hơn, không còn lầm lì như trước nữa. Các anh chị em trong nhà cũng thực lòng quý mến tôi, chẳng ai coi tôi giống như người giúp việc cả.
Nhờ sự giúp đỡ của họ, tôi đã học hết cao đẳng và tìm được việc làm khá tốt trong khu công nghiệp gần nhà. Chị lớn và chị hai đi lấy chồng, chỉ còn anh trai út, tên là Huy.
Gia đình hai bác ai cũng đẹp, trừ mỗi Huy. Lưng anh hơi gù và yếu ớt vô cùng. Dù học công nghệ thông tin nhưng anh chỉ nhận việc làm thêm ở nhà hay sửa chữa máy cho bà con quanh vùng chứ không làm được ở công ty lớn. Thương anh, nên tôi luôn tìm cách giúp đỡ những việc sinh hoạt thường ngày. Và anh đã có tình cảm với tôi lúc nào không biết.
Khi Huy tỏ tình, tôi đã hết sức bất ngờ, trước nay tôi vẫn chỉ coi anh như anh trai mà thôi. Và hơn nữa, tôi đã có tình yêu của mình, đó là một chàng trai làm cùng công ty, anh ấy khá đẹp trai và nhiều tài lẻ. Biết chuyện, Huy buồn lắm song vẫn không quên bảo tôi cứ chọn ai trái tim mách bảo, còn mình sẽ luôn chúc tôi hạnh phúc.
Không biết có phải do buồn vì thất tình hay không mà sau đó Huy bị ốm rất nặng. Tôi quyết định sẽ về bên Huy. Hai bác đã ngăn cản, nói tôi không cần phải đền ơn cho gia đình mình bằng hạnh phúc cả đời. Nhưng khi thấy tôi kiên quyết, họ cũng thuận theo. Và đám cưới diễn ra sau đó ít lâu.
Sau ngày cưới, sức khỏe của Huy tương đối ổn định nhưng vẫn phải nằm liệt giường. Chuyện sinh hoạt thường ngày còn khó khăn nên chẳng nói gì đến chuyện 'vợ chồng'. Cho đến 6 năm sau, khi đã 28 tuổi, tôi vẫn chưa một lần hưởng trọn vẹn hạnh phúc của người phụ nữ. Lúc này, cả nhà chỉ còn lại bố chồng, chồng và tôi, mẹ chồng đã mất 2 năm trước, chị gái lớn đi nước ngoài cùng chồng, chị thứ hai vào Nam làm việc.
Biết tôi buồn vì chưa có con cái, bố chồng gợi ý hai vợ chồng đi thụ tinh nhân tạo, chuyện tiền bạc không phải lo. Tôi nghe thế đã rất mừng, đã định ngày vào viện Từ Dũ trong Nam thì đột nhiên một việc ngoài kế hoạch đã xảy ra.
Tình cờ trên đường đi lấy hàng - từ ngày lấy chồng tôi ở nhà bán hàng chứ không đi làm công ty nữa - tôi gặp lại Hoàn, người yêu cũ. Anh rủ tôi đi ăn và sau bữa có chút men say, chúng tôi đã vào nhà nghỉ với nhau.
Tôi thật sự bị anh cuốn hút và cũng bởi bản năng đã khiến tôi đi lệch đường, không làm chủ được bản thân. Sau hôm đó, chúng tôi còn gặp nhau nhiều lần nữa cho đến lúc tôi phát hiện ra mình có bầu thì anh mất hút.
Cái bụng ngày một to lên của tôi và những biểu hiện thai nghén không giấu nổi con mắt của bà con cùng làng. Họ đồn thổi về bố đứa con trong bụng tôi rất ác ý.
Lúc này, tôi đành thú thực với bố chồng, nói mình đã lỡ. Ông rất buồn nhưng cứ an ủi tôi cố gắng vượt qua 'miệng lưỡi thiên hạ', còn đứa nhỏ, nó là con của tôi thì cũng là con của Huy và là cháu của ông, chẳng sao hết.
Một lần, khi bố chồng chở tôi đi chợ, tôi tận tai nghe thấy người ta dè bỉu ông, nói rất khó nghe về chuyện bố không biết dạy con, còn ông chỉ lảng đi như không hay biết. Thương bố quá, tôi quyết định đi bỏ cái thai oan nghiệt để ông đỡ bị chửi bới vô lý thế này. Nhưng chẳng ngờ, khi biết chuyện, bố đã đến tận nơi cản tôi lại.
Người ta nói tôi không may mắn nhưng tôi chắc chắn không phải vậy. Vì nếu thế, thì tôi đã chẳng được sống trong gia đình này và là con cái của một người bố tốt đến nhường ấy.
Theo Phunutoday
Ngày hội trẻ thơ tại Galaxy Cinema - Vui chơi hăng say, nhận quà hết sẩy Đến với ngày hội trẻ thơ năm nay tại Galaxy Cinema, các bé sẽ được tha hồ vui chơi trong một không gian đậm chất cổ tích sắc màu. Ten Ten Ten Tennnnn`! Một trong những ngày lễ đáng yêu nhất trong năm sắp tới, ngày Quốc Tế Thiếu Nhi 1.6 dành tặng cho tất cả trẻ em trên thế giới này. Các...