Cay đắng vì bị trưởng phòng lừa mất “cái ngàn vàng”
Khốn khổ hơn nữa, là tất cả những người trong văn phòng này đều biết, giống như tôi! Họ bảo, họ đã làm việc ở đây mấy năm liền, họ thừa hiểu bản tính trăng hoa và đánh trống bỏ dùi của sếp. Chỉ có tôi là không biết, tự coi mình như một nữ hoàng nhan sắc, ảo tưởng về bản thân…
Tôi đã tưởng như mình gặp được tình yêu thực sự của đời mình khi vừa đến công ty. Anh ấy ngọt ngào, hiểu biết, ăn nói có duyên và cực kỳ quan tâm đến tôi! Nhất là, trong “chuyện đó”, chúng tôi cực kỳ hợp nhau! Cứ gặp nhau là như bị hút vào nhau, không thể dừng lại được! Chỉ có điều, anh chưa muốn công khai chuyện này. Tôi cũng nghĩ là nên từ từ cũng được, vì mình vừa mới đến, nếu bây giờ công khai làm bạn gái anh, chắc mọi người sẽ xì xào. Mối quan hệ của chúng tôi cũng mới chỉ “ngắn ngày” mà đã sâu sắc như những cặp đôi yêu nhau hàng năm trời, chắc chắn sẽ là đề tài đàm tiếu. Cũng có khi tôi cảm thấy chúng tôi đã “đi xa” và quá nhanh, nhưng anh bảo, nghĩ ngợi làm gì em, ai biết chắc ngày mai thế nào…
Ừ thì ai biết chắc ngày mai thế nào, nhưng bây giờ thì chắc chắn anh đang là trưởng phòng của tôi, lại là người yêu tôi. Anh quản lý tôi ban ngày, và tôi “quản lý” anh ban đêm. Tôi chẳng còn thắc mắc, nghi ngại gì. Mọi việc, anh cứ bảo gì thì tôi làm như thế. Anh dặn tôi làm việc theo cách nào, tôi làm như thế, cuối tháng anh chấm điểm, chấm xếp loại, khen thưởng cao ngất ngưởng. Cứ lâu lâu một lần, tôi lại lên đường đi “công tác” cùng anh, mà thực ra là anh sẽ “quẳng” tôi ở một khách sạn, nhà nghỉ nào đó, đợi anh xong việc, sẽ qua chỗ tôi ngay!
Không gì có thể lãng mạn, tuyệt vời hơn, không gì có thể ngọt ngào và cho tôi cảm giác tốt đẹp hơn, việc được bảo đảm cả về vật chất lẫn tinh thần nhờ anh. Thậm chí, có lúc, đang làm việc, anh nhắn tin bảo tôi sang anh nhờ chút việc. Tôi vừa vào phòng, anh đã cài chặt cửa, lao vào tôi… thèm quá! Tôi cũng hết mình chiều chuộng anh ngay lập tức. Thậm chí có hôm, đang “cao trào” thì có tiếng cô nhân viên phòng hành chính gõ cửa, tôi chui tọt xuống dưới gầm ghế của anh, còn anh tỉnh bơ mời cô nhân viên ấy vào. Trao đổi ngắn vài câu rồi anh xin lỗi, bảo cô ấy ra ngoài nhanh đi, anh còn nhiều việc cần tập trung. Đâu ai biết là tôi đang co rúm người mà vẫn cố để không cười rúc rích ngay dưới gầm bàn.
Sáu tháng trôi qua, tôi đã tưởng như mình đang đứng trên mây. Bất chấp cả những ì xèo đồn đoán của mọi người, bất chấp những ánh nhìn khinh rẻ của các chị, các cô đồng nghiệp. Tôi còn tâm sự với cô bạn thân rằng, bao giờ chúng tôi làm đám cưới, họ sẽ còn “ngất lịm” nữa cơ, bởi vì chúng tôi yêu nhau vô cùng! Cô bạn tôi nghi ngại hỏi tôi: “có chắc không”. Tôi gật đầu chắc chắn bằng ánh mắt tự tin!
Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang. Văn phòng nhận một em nhân viên khác, yêu cầu bắt buộc ngay từ đầu khi đến làm ở văn phòng của tôi là phải trẻ và xinh đẹp! Tôi bắt đầu thấy ánh mắt anh nhìn như đốt cháy cô ta, và cô ta cũng không hề bỏ qua cơ hội, cũng đầu mày cuối mắt với anh, không chừa một giây nào. Tôi chứng kiến mà máu ghen trong người tôi sôi sùng sục lên! Tôi tìm anh để nói, rằng tôi sẽ cho anh biết thế nào là lễ độ nếu anh dám lơ mơ. Ban đầu thì anh có vẻ sợ, anh tìm cách giải thích, xin lỗi rồi hứa hẹn!
Video đang HOT
Nhân cơ hội anh xuống nước với tôi, tôi thẳng thắn đề nghị về đám cưới. Anh như bị giật mình với đề nghị này. Anh bảo, “cứ từ từ đã”. Thế là đêm đêm, tôi bày ra kế hoạch “úp sọt” anh, tôi muốn có thai để buộc anh phải cưới. Nhưng anh rất “tỉnh”. Anh không để cho tôi “lừa” anh một lần nào. Thậm chí, vì tôi quá sốt sắng muốn có con, anh lảng tránh tôi luôn! Tôi và anh cũng xa nhau, chính thức từ lúc ấy. Mặc cho tôi tìm cách gọi điện, hay xin lỗi với hàng trăm tin nhắn, anh cũng mặc kệ tôi. Tôi đã yêu anh rất thật. Tuyệt đối không phải vì tham lam cái mức lương thưởng khi được cặp kè với trưởng phòng. Tôi chỉ vì đã quá quen với sự ngọt ngào từ anh, quá quen với ánh nhìn ấm áp và nâng đỡ ấy! Tôi không biết mình sẽ sống thế nào nếu không còn có anh!
Ba ngày sau khi bỏ rơi tôi, anh chính thức chấm công cho cô gái mới đến ở mức “xuất sắc”. Tôi bị sốc! Cái gì đang diễn ra ở đây vậy! Những gì anh làm với cô gái đó y như những gì đã làm với tôi. Tuần tới, trưởng phòng của tôi quyết đưa “gương mặt mới” đi “công tác”. Tôi biết rõ những gì họ đang có với nhau, biết rõ những gì anh sẽ làm với cô gái đó!
Khốn khổ hơn nữa, là tất cả những người trong văn phòng này đều biết, giống như tôi! Họ bảo, họ đã làm việc ở đây mấy năm liền, họ thừa hiểu bản tính trăng hoa và “đánh trống bỏ dùi” của sếp. Chỉ có tôi là không biết, và say sưa suốt nửa năm liền, tự coi mình như một nữ hoàng nhan sắc, ảo tưởng về bản thân mà không biết rồi sẽ đến ngày thành cái “thảm chùi chân” của sếp!
Rồi thời gian cũng qua đi. Tôi đã đủ “trơ” để ở lại cái văn phòng đó, bất chấp cái nhìn đắc thắng, mỉa mai của trưởng phòng về chuyện anh ta đã đá tôi như thế nào. Có gì quan trọng, ghê gớm đâu. Tôi cần tiền, và công việc này phù hợp để tôi kiếm tiền. Anh ta cũng có đối tượng để quan tâm khác rồi, ai dại thì người ấy chịu, ngày xưa tôi dại, giờ tôi chịu! Cũng đành cả thôi! Có điều, mỗi lần có việc gõ cửa phòng anh ta, tôi lại thấy anh ta ngồi yên trên ghế, không đứng lên, tôi lại phải thở sâu để không òa khóc, khi chính tôi, trước đây đã có lúc chui rúc dưới gầm bàn của anh ta…
Theo Minh/Emdep
Chia tay phũ phàng sau khi đưa bạn gái đi "vá víu"
Thịnh phũ phàng nói Vy hãy xem chuyện "vá víu" là món quà anh tặng cô khi chia tay.
Sau 2 năm ra trường, khi trải qua vài 3 mối tình "tới bến" với 2 chàng trai Tây và 1 anh chàng cùng trường ngày đại học, Vy mới tính tới chuyện kết hôn. Vốn là cô gái dạn dĩ, giàu kinh nghiệm tình trường, Vy quyết định tìm và yêu một người đàn ông biết nâng niu hạnh phúc.
Và rồi qua mai mối của một chị cùng cơ quan, Vy đã gặp Thịnh - một người đàn ông chuẩn chỉnh, mẫu mực hết ý. Theo như người chị cùng cơ quan, Thịnh được xếp vào danh sách những người đàn ông trẻ tuổi thành đạt nhất chị từng biết. Mới 35 tuổi, Thịnh hiện đã có nhà lầu, xe hơi, hiện anh đang sở hữu 2 trung tâm mua sắm điện máy ở đất Hà Thành.
Trong thân tâm cô dấy lên muôn vàn câu hỏi, chẳng nhẽ với cô chuyện lấy chồng khó đến thế hay sao? (Ảnh minh họa)
Mới chỉ nghe lý lịch trích ngang của anh mắt Vy đã sáng rực. Cô tìm mọi cách để tạo ấn tượng tốt với chàng trai ấy. Và rồi, mọi nỗ lực của cô đã thành công khi anh tỏ ra rất thích cô. Thịnh còn nói, nhìn Vy chân chất, lại ngây thơ đáng yêu đúng mẫu con gái anh thích.
Vy đoán, anh rất tin tưởng cô là gái ngoan đúng nghĩa. Vì thế, nhiều lần cùng đi chơi, anh luôn ngỏ ý muốn đi quá giới hạn. Song cô luôn miệng từ chối. Chính sự cương quyết đó của Vy càng khiến Thịnh tò mò về cô hơn. Anh càng ra sức săn đón, chiều chuộng để có được người con gái như cô.
Hơn 7 tháng hẹn hò, không ít lần Thịnh bị Vy từ chối phũ phàng. Anh tỏ ra cay cú, bởi lẽ với một gã đàn ông bảnh trai, hào hoa, lắm tiền như anh muốn gì mà không có. Không ít cô gái còn tình nguyện phục vụ anh.
Đinh ninh đã gặp được người phụ nữ đoan chính nên Thịnh sớm thúc giục Vy làm đám cưới. Anh cũng thề thốt sống chết chỉ yêu mình cô. Tuy nhiên sau khi ngỏ lời, Vy đã thú nhận với anh rằng cô không còn trong trắng như anh kỳ vọng. Và cô cũng muốn suy nghĩ, cảm giác của anh sau khi biết rõ sự thật này.
Thịnh bỗng dưng lặng người khi nghe lời nói thật lòng của Vy. Dù thế, anh vẫn quyết định muốn được thử cảm giác đầu tiên ấy, nên sau khi Vy nói anh gợi ý với cô chuyện đi "vá víu". Nghe thế, Vy có vẻ ngượng ngùng, quyết từ chối. Nhưng rồi khi được anh năn nỉ, cô liền đồng ý.
Ngày nọ, theo như lịch đã hẹn với bác sĩ, Thịnh đưa Vy tới địa chỉ đã hẹn từ trước để "vá víu". Sau khi thủ thuật hoàn thành Thịnh chạy vội ra mua cho Vy một ít sữa để bồi dưỡng. Khi trở lại anh tình cờ nghe được câu chuyện bác sĩ nói với Vy rằng, cô rất khó sinh con vì khối u xơ tử cung đang phát triển to lên.
Bác sĩ cũng khuyên Vy nên sớm điều trị dứt điểm để duy trì khả năng sinh sản. Nghe tới đây, mặt Vy tái mét. Còn Thịnh không giấu nổi sự đau đớn. Anh cứ nghĩ ngoài chuyện đã "mất" cô hoàn toàn không vấn đề gì.
Suốt buổi hôm đó, trên đường về Thịnh đã suy nghĩ rất nhiều. Anh đẹp trai, thành đạt lại là con trưởng nếu lấy một người phụ nữ khó có thể sinh con thì quả là vấn đề lớn. Từ hôm đó, cảm giác háo hức, sự quan tâm của anh với Vy cũng giảm đi. Thậm chí, anh còn muốn chối bỏ cô bạn gái này.
Không ít lần Vy thúc giục anh đi đăng ký kết hôn, anh vẫn lần lữa. Anh lấy cớ nói với Vy "Thời gian này anh bận nên mình cứ để chuyện cưới xin lùi đi vài tuần nữa". Nghe thế Vy không khỏi sốt ruột. Từ hôm đi "vá víu" về tới giờ, anh cũng không có ý muốn "đòi hỏi" gì cô, thậm chí còn ít nhắn tin, gọi điện như trước.
Trong khi đó, Thịnh vẫn ôm mối lo ngại của mình. Anh bí mật trở lại phòng khám gặp bác sĩ trao đổi. Dù đã được bác sĩ giải thích việc điều trị u xơ tử cung tốt, Vy hoàn toàn có thể sinh con bình thường. Tuy thế, Thịnh vẫn không yên tâm. Ngoài việc lên mạng tìm hiểu, anh còn lân la về gần nhà Vy để xem tình hình. Ngay khi hay tin, mẹ Vy cũng thuộc diện hiếm muộn anh vội vàng đưa ra quyết định từ bỏ.
Hôm đó, Thịnh đã gặp Vy và nói với cô tất cả mọi chuyện. Mặc cho Vy níu kéo, giải thích. Thậm chí, anh còn phũ phàng khi nới cô hãy xem chuyện "vá víu" là món quà anh tặng cho cô trước khi hai người chia tay. Nói rồi anh ra về mặc Vy than khóc, chới với. Vy đau khổ không thốt nên lời. Trong thân tâm cô dấy lên muôn vàn câu hỏi, chẳng nhẽ với cô chuyện lấy chồng khó đến thế hay sao
Theo Thanh Bình /24h
Tôi đã từng là nạn nhân bị xâm hại tình dục lúc lên 6 Nhiều lần gã bế tôi chạy ra chỗ khuất, sờ vùng kín của tôi nên tôi không thể cầu cứu ai được. Hồi đó, tôi thậm chí còn không dám kể với mẹ về những tình tiết ấy một cách cụ thể, chỉ nói chung chung là "chú Lượng cứ bế con lên", nên mẹ càng gạt đi... Tôi nhớ những ngày con...