Cay đắng phận hồng nhan hai lần yêu phải Sở Khanh
Hạnh phúc với tôi thật mong manh, đã biết yêu nhầm gã họ Sở mà sao tôi không dứt ra được.
Tôi 28 tuổi, một cô gái xinh xắn, ngoan hiền, sinh ra và lớn lên ở một miền quê ngèo khó ở miền Trung, hoàn cảnh giúp tôi có suy nghĩ và lối sống cứng rắn và tự lập. Thời gian học đại học tôi đều tự làm thêm để có tiền lo việc học hành và các khoản khác.
Sau khi tốt nghiệp ra trường tôi xin vào làm việc tại một công ty về bất động sản, vì có hình thức và nhanh nhẹn nên tôi cũng được nhiều người đàn ông ngỏ lời, nhưng tôi không nhận lời ai. Bởi tôi không nhận ra đâu là tình yêu chân chính. Tôi luôn có ý nghĩ đời nào họ lấy một cô gái nhà quê như tôi làm vợ.
Người tôi quyết định lấy làm chồng là anh chàng cùng quê, đã theo đuổi tôi bấy lâu nay. Tôi không đồng ý cưới anh vì tình yêu chưa sâu đậm và cần thêm thời gian, nhưng anh khóc lóc van xin, rồi đòi chết nếu không cưới. Bố mẹ anh ngày nào cũng gọi điện động viên, thúc giục chuyện cưới xin. Tôi cứ ngỡ anh yêu tôi nhiều và gia đình anh quý mến tôi nên tôi chấp nhận lấy anh khi mọi suy nghĩ chưa thấu đáo. Đó là sai lầm lớn nhất của tôi.
Tôi bỏ công việc, theo anh về quê vì tôi tin tình yêu anh dành cho tôi lớn như vậy sẽ giúp tôi vượt qua tất cả, giàu ngèo từ hai bàn tay mà nên. Nhưng sự đời éo le không như tôi nghĩ, vì chủ quan cùng quê nên tôi không tìm hiểu kỹ con người anh nên khi về rồi tôi mới biết đời tôi coi như hết.
Anh không nghề nghiệp, hay rượu chè, mỗi lần rượu vào lại gây sự đánh nhau, tức ai là về lôi vợ ra đánh cho hả giận, đánh xong anh quỳ lạy khóc lóc van xin tôi tha thứ. Một tháng tôi bị anh đánh tới 4 lần, thậm chí có lần anh còn đánh tôi tới ngất xỉu. Lần đó tôi được đưa tới viện cấp cứu và nằm điều trị một tuần vì bị chấn thương sọ não. Tôi sợ hãi và tìm tới cái chết nhiều lần nhưng không thành, người tôi phờ phạc vì sút 7kg. Sau này, gia đình tôi đưa tôi về và bắt phải ly dị, bạn bè cũng khuyên tôi dừng lại.
Vì chủ quan cùng quê nên tôi không tìm hiểu kỹ con người anh nên khi về rồi tôi mới biết đời tôi coi như hết. Ảnh minh họa: DNS.
Tôi trở lại Hà Nội và tìm công việc mới trong một công ty xây dựng. Tuy bên ngoài tôi luôn nói cười niềm nở, luôn tạo niềm vui và tiếng cười cho mọi người, nhưng trong tim tôi đau lắm. Thời gian gần đây tôi chuyển sang công ty khác, cũng từ đây tôi gặp anh, người đàn ông hơn tôi 20 tuổi, người cho tôi nụ cười và cũng là người giết chết tôi thêm lần nữa.
Tôi là thư ký của anh, anh là chủ nhiệm công trình xây dựng, vợ anh đã mất cách đây 4 năm vì bệnh hiểm nghèo, con gái đã lập gia đình. Anh bảo anh luôn đơn độc, không ai nấu cơm cho ăn… Qua thời gian làm việc và tìm hiểu tôi thấy mọi người đều bảo anh rất tốt, sống tình cảm, trọng tình, có vẻ mọi người ai cũng quý mến anh. Từ đó, tôi bắt đầu thấy thương anh rồi chuyển sang yêu anh lúc nào không hay biết, niềm vui được nhân đôi khi tôi được anh mở lời rằng anh quý tôi và yêu tôi từ lúc gặp đầu tiên.
Anh yêu tôi nhiều hơn khi biết về hoàn cảnh tôi, hai trái tim lạc lõng, hai kẻ cô đơn, hai hoàn cảnh éo le gặp nhau, chúng tôi yêu như chưa bao giờ được yêu, tôi có thể cảm nhận được tình yêu anh dành cho tôi lớn tới nhường nào, anh yêu tôi nhiều lắm. Với anh lúc này đây tôi là tất cả.
Video đang HOT
Anh không giấu tôi điều gì, bên anh tôi thấy bình yên và hạnh phúc, tôi vui hơn, và nụ cười không miễn cưỡng như xưa nữa. Tôi nghĩ tuổi tác không quan trọng, sống tôn trọng nhau, thấy ý nghĩa và hạnh phúc đó mới là điều quan trọng.
Anh rất quan tâm tới tôi, từ nơi ở, đến những vật dụng quanh nhà, anh đều ngỏ ý muốn mua cho tôi, nhưng tôi đều gặt phăng đi vì sợ anh tốn tiền. Thời gian đó chúng tôi luôn bên nhau không rời. Hạnh phúc hơn, có lần anh còn đề nghị tôi hãy giới thiệu anh với bố mẹ, nhưng do công việc bận nên chúng tôi chưa có dịp về quê. Kể từ đó, hai đứa cũng xác định tiến tới hôn nhân.
Rồi một hôm tình cờ tôi xem điện thoại anh thấy rất nhiều hình bikini của một người phụ nữ, hình của chị ấy rất nhiều trong điện thoại của anh, tôi có hỏi anh thì anh bảo “chuyện quá khứ rồi em đừng nhắc nữa”, và anh xóa hết hình ấy đi, tôi tin anh nên không hỏi thêm nhiều sợ anh buồn. Nhưng hạnh phúc không tày gang, tôi ngã gục khi một hôm điện thoại tôi rung lên và người bên kia gọi là anh. Anh đề nghị tôi ra gặp một người phụ nữ, tôi hỏi: “Chị ấy là ai?”, anh không ngần ngại trả lời: “Là vợ anh”. Lúc đó trời đất như tối lại, tim tôi đau nhói, chân tôi bủn rủn không nói nên lời.
Hạnh phúc với tôi thật mong manh. Ảnh minh họa: DNS.
Anh nói, sau khi vợ anh mất, anh có đăng ký với một người phụ nữ, nhưng tổ chức lễ cưới. Chị ấy làm bên cắt tóc gội đầu. Người mà tôi nhìn thấy trên điện thoại, và người mà anh đã nói là quá khứ hãy để nó ngủ yên là chị ấy.
Sau khi đọc được tin nhắn trên điện thoại của anh, chị ấy tra hỏi “tôi là ai”, “làm ở đâu” và anh khai ra hết, chị ấy bắt anh phải đưa tôi lên gặp rồi tha hồ chửi tôi là “phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác”. Tôi có giải thích rằng không biết gì hết, tôi không muốn tranh giành cái gì không thuộc về tôi.
Nhưng chị ấy không nghe mà nói tôi một tràng dài, tôi mệt mỏi và chán chường, tôi xin phép về trước thì người phụ nữ kia bắt tôi đứng lại và nói “nếu không đứng lại thì không còn đất sống”. Anh vẫn đứng dó im lặng, không nói gì, lúc này đây tôi thấy anh sao nhu nhược và đàn bà đến thế.
Chị ấy hỏi: “Nó là ai?”. Anh không trả lời. Chị ấy hỏi tiếp: “Còn tôi là ai?”. Anh đáp lại: “Em là vợ anh”. Chị ấy hỏi anh “Có muốn đám cưới này diễn ra nữa không?”, và quay sang hỏi tôi: “Mày có biết tao và anh ấy kết hôn tháng 12 năm ngoái không?”.
Quá trớ trêu, tôi không tin, không tin vào những gì mình đang nghe và mắt mình đang thấy, tôi lao thẳng về phòng trọ khóc nức nở, tôi uất nghẹn. Hôm sau tới công ty làm việc, anh bảo tôi hãy tìm một công việc khác vì sự an toàn tính mạng cho tôi, chị kia sẽ tìm tới công ty đánh tôi một trận. Anh còn nói thêm là rất yêu tôi nhưng anh không làm được gì lúc này cả. Tôi xin phép công ty nghỉ mấy hôm, không phải tôi sợ đánh mà vì tôi không muốn nhìn mặt anh, kẻ sở khanh mà tôi từng yêu thương hết mực.
Một tuần trôi qua, miệng tôi đắng ngắt, tâm hồn trống rỗng, chân tay bủn rủn, tim đau thắt, tôi nằm bẹp, suốt ngày khóc và khóc. Hạnh phúc với tôi thật mong manh, thời gian này thật khó khăn đối với tôi, vẫn biết yêu nhầm Sở Khanh nhưng sao tim tôi nhớ anh da diết, không chịu nổi nên cầm điện thoại gọi cho anh, tôi muốn được nghe giọng anh nói. Tôi hỏi thăm sức khỏe và nói nhớ anh, anh cũng hồi đáp lại bằng những tin nhắn yêu thương. Tôi cũng thông báo mình sẽ đi làm lại.
Tôi không rõ sự tình thế nào, nhưng khi về tới nhà, tôi thấy anh gọi điện tới và còn mở loa ngoài để cho chị kia nghe thấy. Anh lăng mạ tôi bằng những lời lẽ tục tĩu mà tôi không thể ngờ tới. Anh chửi tôi: “Mẹ mày, tao bảo mày đừng liên lạc cho tao nữa sao mày còn nhắn tin. Mày đừng làm tao nổi khùng lên”. Anh còn chửi tôi rất nhiều, toàn những lời của người ngoài đường, ngoài chợ. Tôi im lặng thì anh càng gọi và lăng mạ nhiều hơn, tất cả anh đổ lên đầu tôi, anh nói “tôi phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác”, “vì tôi mà chị kia phải buồn”…Tôi không nhớ là anh nói những gì nữa.
Đã gần 4h sáng, tôi không thể chợp mắt, tôi khóc rồi tôi cười. Ừ, tôi đang điên, tôi cười vì sao tôi ngu dại tới vậy. Tôi phải làm sao, tôi đau khổ và mệt mỏi nhiều rồi, sao lừa dối tôi? Sao đem tình yêu của tôi ra làm trò đùa? Tại sao?
Theo Ngoisao
Cái chết oan ức của cô gái "hồng nhan bạc phận"
Rời quê lên thành phố sau cuộc hôn nhân tan vỡ, những tưởng bà mẹ trẻ xinh đẹp sẽ có được một cuộc sống hạnh phúc sau khi tái hôn cùng một người đàn ông hơn mình hơn một vòng con giáp. Thế nhưng, phận hồng nhan thường đi kèm với chữ "bạc mệnh", trong một cơn ghen của người chồng mới, cô gái tên Bạc đã bị hung thủ ra tay giết chết chỉ vì một dòng tin nhắn của người đàn ông khuất mặt.
Huệ tại cơ quan công an sau khi ra đầu thú.
Số phận long đong của một phận "hồng nhan"
Là một cô gái xinh đẹp nên chưa đến tuổi 20 thì cô gái Đặng Thị Bạc (còn gọi là Lan, SN 1992, quê Cà Mau, tạm trú tại phòng trọ số 6, nhà 27/11 Huỳnh Tấn Phát, thị trấn Nhà Bè, TPHCM) đã có tìm được cho mình một tấm chồng ưng ý. Vốn có nhan sắc, lại ăn nói ngọt ngào nên Bạc là "thỏi nam châm" thu hút ánh nhìn nam giới mỗi khi ra đường.
Tuổi đời còn trẻ, suy nghĩ nông cạn nên sau khi sinh hạ cho nhà chồng một bé gái dễ thương, Bạc và chồng là anh T bắt đầu nảy sinh mâu thuẫn mà căn nguyên cũng là những mối quan hệ ngoài đời của Bạc tác động vào.
Chính vì điều đó nên sau một thời gian chung sống, Bạc và anh T không duy trì được hạnh phúc mà thống nhất đường ai nấy đi nhằm giải thoát cho nhau. Để đứa con lại cho gia đình bên nội nuôi dưỡng, bà mẹ trẻ xinh đẹp mau chóng rời bỏ vùng đất mũi Cà Mau, lên thành phố kiếm kế sinh nhai.
Vào bán cà phê cho một quán tại thị trấn Nhà Bè, Bạc mau chóng có nhiều "cái đuôi" bám theo - dù biết rằng Bạc đã là gái một con. Trong số này, anh chàng Trương Văn Huệ (SN1979, quê Bà Rịa - Vũng Tàu, tạm trú số 157 Phạm Hữu Lầu, phường Phú Mỹ, quận 7) là người tỏ ra hăng hái nhất trong việc cưa cẩm, tán tỉnh nên được Bạc gật đầu chấp thuận.
Lên xe hoa lần thứ hai vào giữa năm 2013, ai cũng tin rằng đôi vợ chồng này sẽ có một cuộc sống hạnh phúc vì Huệ đã lớn tuổi, công việc cũng ổn định còn Bạc thì xinh đẹp, dịu dàng. Tuy nhiên, sau khi có đời chồng mới, Bạc vẫn không thể thoát khỏi sự săn đuổi của các "quý ông" là khách tại quán cà phê mà Bạc làm phục vụ.
Từ đây, mâu thuẫn lại nảy sinh giữa Bạc và người chồng mới. Tháng 4.2014, Bạc chuyển về phòng trọ sống cùng cô bạn thua mình 5 tuổi rồi xin đi làm trong một nhà máy ở Khu công nghiệp Long Hậu gần đó. Sống li thân với chồng mới, Bạc vẫn còn duy trì quan hệ với những người khách ở quán, trong đó có người đàn ông tên C.
Dù mang tiếng là sống li thân, tuy nhiên Huệ vẫn rất thương Bạc. Ngày ngày, Huệ vẫn mua thức ăn đến cho Bạc, chở đi làm để tìm cơ hội nối lại tình cảm. Dù Huệ tỏ ý hàn gắn, nhưng Bạc lại vô tư. Nhiều lần, Huệ nghi ngờ Bạc có mối quan hệ với người đàn ông khác thì Bạc không thừa nhận, thậm chí thách thức Huệ. Tuy vậy, vẫn nuôi trong mình ý định thuyết phục vợ quay lại chung sống nên Huệ vẫn cứ đều đặn viếng thăm, chăm sóc người vợ trẻ cho đến một ngày...
Án mạng sau tin nhắn của người đàn ông khuất mặt
Khuya ngày 28.5, điện thoại trực ban Công an huyện Cần Giờ đổ chuông dồn dập. Thông tin từ cơ sở báo về có một vụ án mạng xảy ra tại một phòng trọ trên đường Huỳnh Tấn Phát, thị trấn Nhà Bè. Ngay lập tức, các điều tra viên của Đội CSĐT TP về TTXH - Công an huyện nhanh chóng có mặt tại hiện trường. Qua xác minh ban đầu, tên nạn nhân được xác định là chị Bạc.
Khẩn trương lấy lời khai từ người bạn cùng phòng với nạn nhân là Hồ Thị Yến Nhi (SN1997, quê Trà Vinh), các điều tra viên được biết, buổi sáng hôm đó có một người đàn ông đến chở chị Bạc đi làm ở KCN Long Hậu thì Nhi vẫn còn đang ngủ. Cũng theo lời khai của Nhi, công an xác định khoảng 14 giờ 30 cùng ngày, Nhi khóa cửa phòng trọ, giấu chìa khóa vào chỗ bí mật chỉ có hai người biết rồi đi làm.
Đến 22h cùng ngày, Nhi đi làm về, đến lấy chìa khóa thì không có. Vội gọi vào 2 số điện thoại của Bạc đều không liên lạc được nên Nhi đành ngồi trước cửa con hẻm để chờ bạn về. Đến khoảng 23h45, sau mấy tiếng đồng hồ chờ đợi mà vẫn không thấy cô bạn về nên Nhi đành phá khóa để vào phòng. Vừa bước vào, Nhi hoảng hồn thấy Bạc đã chết trong tư thế nằm ngửa, trên cổ nạn nhân có sợi dây màu xanh nên trình báo cơ quan công an.
Tiếp tục lấy lời khai của những người dân gần đó, các điều tra viên được một người ở ngay phòng kế bên cho biết, vào lúc 21 giờ 45 phút cùng ngày, người này thấy có một người đàn ông khoảng ngoài 30 tuổi, hơi gầy, cao khoảng 1mét 7, dựng xe Dream màu nâu trước cửa phòng số 6 chắn hết lối đi nên chị có yêu cầu anh ta đẩy xe sang một bên để lấy chỗ dắt xe vào phòng.
Từ manh mối này, công an lập tức cho ra soát mối quan hệ có liên quan đến chị Bạc thì phát hiện người đàn ông kia chính là Huệ, hiện sống li thân với nạn nhân sau khi kết hôn chưa được bao lâu. Các mũi trinh sát được tung ra các quận huyện lân cận - nơi có các công trình xây dựng nghi là Huệ Đang làm việc (Huệ làm nghề thầu xây dựng) để tìm bắt nghi can này. Tuy nhiên, đến khoảng 18 giờ ngày 28.5, đối tượng đến Công an phường Bình Thuận, quận 7 đầu thú.
Tại cơ quan công an, Huệ khai lúc 6h ngày 27.5, y có lấy xe máy đến phòng của chị Bạc để chở chị đi làm ở nhà máy tại KCN Long Hậu. Đợi chị Bạc tan ca, Huệ đến chở về rồi đi vào phòng để tìm cách nối lại tình cảm vợ chồng. Lúc đang nói chuyện, Huệ thấy điện thoại chị Bạc có tin nhắn của một người đàn ông lạ nên truy vấn về mối quan hệ giữa chị và người này. Sau một hồi cãi vả, cả hai to tiếng rồi nảy sinh xô xát.
Trong cơn ghen lồng lộn, Huệ dùng sợi dây dù màu xanh siết chặt cổ người vợ. Thấy chị Bạc ngã xuống đất nhưng vẫn còn thở, Huệ lại tiếp tục dùng sợi dây nguồn từ chiếc nồi cơm điện gần đó siết tiếp đến khi nạn nhân tắt thở hẳn thì mới chịu buông tay. Biết nạn nhân đã chết, Huệ lấy 2 ĐTDĐ của chị Bạc rồi dùng xe gắn máy BKS 72B1-007.93 của mình rồi trốn khỏi hiện trường. Sau khi gây an, biết không thể thoát nên Huệ đã ra đầu thú, khai nhận hành vi phạm tội.
Theo Laodong
Trăng mật kinh hoàng, chồng đánh và lột lại nhẫn cưới Trái tim tôi quặn thắt, ghê sợ khi chồng ôm hôn chào tạm biệt mỗi sáng trước khi anh đi làm. Cuộc hôn nhân của tôi vừa trải qua tròn 2 tuần lễ. 14 ngày qua tôi thật sự sốc, hoài nghi tình yêu chồng dành cho mình. 14 ngày qua, ngọt ngào thì ít mà cay đắng thì nhiều. Chồng tôi hiện...