Cay đắng phận ‘đẻ thuê’
Tôi biết rằng đúng là tôi đến với anh và chấp nhận một lần nữa sinh con mà không có chồng cũng chỉ vì tiền. Tôi vẫn biết anh không phải là người xấu, anh đã giữ đúng lời hứa và chu cấp cho mẹ con tôi, nhưng những gì anh đối xử với tôi như vậy có quá đáng lắm không? Nhiều khi tôi rất chán nản, chẳng biết rồi cuộc sống của mình sau này sẽ ra sao đây?
Tôi năm nay 33 tuổi. Tôi chỉ học hết lớp 8 thì nghỉ để đi học cắt may, rồi vào miền Nam tìm việc làm. Được một thời gian thì tôi quen và yêu N, nhưng chẳng bao lâu sau, tôi phát hiện ra N đã có vợ, có con ở quê. Dù biết sự thật đó, tôi vẫn không thể cắt đứt tình cảm với anh ta.
Chúng tôi gắn bó với nhau 3 năm liền, đến khi tôi có bầu được 7 tháng thì phát hiện ra anh ta đi tán tỉnh cô gái khác. Lúc đó tôi mới 21 tuổi, một thân một mình sống xa nhà, bụng mang dạ chửa, bị người yêu phản bội nên tôi không thiết sống nữa. Tôi đã tự tử nhưng được mọi người cứu sống.
N thấy tôi làm liều như vậy nên sợ quá, gọi điện cho bố mẹ tôi vào. Bố tôi bắt phải bỏ thai dù lúc đó nó đã rất lơn. Nhưng được mọi người khuyên nhủ nên bố tôi đã đưa tôi ra Bắc, sau đó tôi sinh được một bé trai khỏe mạnh trong sự đùm bọc của gia đình. Khi con tôi đươc 1 tuổi thì tôi gửi cháu cho ông bà để đi làm công nhân.
Sau mấy năm thì bố mẹ tôi bỏ nhau. Bố tôi xây nhà khác và đã lấy vợ. Tôi ở cùng với mẹ và anh trai, nhưng anh em xảy ra mâu thuẫn, anh đã đánh đuổi mẹ con tôi. Mẹ tôi thì bênh anh, bao nhiêu tiền tôi đi làm gửi mẹ mấy năm liền, mẹ đem sắm sửa cho gia đình hết mà chẳng tích cóp cho tôi đồng nào. Tôi ra ở riêng mà chẳng có gì. Tôi vẫn đi làm, cố gắng để nuôi con. Dù sau này có một số người đàn ông đến tìm hiểu, nhưng tôi không nhận lời ai.
Đến năm 2010, qua một người bạn mai mối, tôi quen anh H. Anh hơn tôi 20 tuổi, đã có vợ và 2 con gái. Vì vợ anh đã hết tuổi sinh đẻ nên anh muốn gửi một thằng con trai ở bên ngoài. Tôi đã tìm hiểu và biết được rằng, gia đình anh H cũng gia giáo, đàng hoàng, kinh tế khá giả, chẳng thiếu thứ gì. Anh là con trai cả trong một gia đình có 5 anh em, anh đã có thời gian đã sinh sống ở nước ngoài và gặp vợ anh ở bên đó. Sau đó họ về quê sinh sống. H hứa rằng anh sẽ lo nhà cửa cho tôi nếu tôi sinh con cho anh.
Và cuối cùng, tôi đã sinh được cho anh một thằng cu đúng như anh vẫn hằng ao ước. Anh chu cấp cho cuộc sống của 3 mẹ con tôi, anh đã đưa bố và các em của anh đến nhà tôi để nhận cháu và đã có lần đưa mẹ con tôi về nhà anh. Nhưng đến khi mẹ anh mất, tôi đòi đưa con về chịu tang bà nội thì anh lại không đồng ý. Anh bảo tôi chẳng là gì cả, chẳng có danh phận gì ở trong nhà anh hết.
Thế là tôi và anh cãi nhau. Mâu thuẫn giữa chúng tôi ngày càng tăng lên khi vợ anh biết chuyện và gọi điện chửi tôi, không nhịn được tôi cũng bật lại chị ta. Thế là từ đó, tôi, anh và vợ anh, thường xuyên cãi vã, chửi mắng nhau.
Tháng 9 năm ngoái, bố tôi cho tôi một lô đất, anh đã bỏ tiền ra xây cho tôi một căn nhà mái bằng. Tôi biết những gì anh làm cho tôi so với khả năng kinh tế của anh không la gi, nhưng đối với tôi đó là tài sản lớn lao mà có phấn đấu cả đời tôi cũng không được. Dù có nhiều xích mích, tôi vẫn thầm cảm ơn anh đã chăm lo cho mẹ con tôi.
Video đang HOT
Thế nhưng, sau đó, mâu thuẫn của chúng tôi vẫn ngày càng tăng. Có lần vợ anh chửi tôi là đứa cướp chồng của chị, cướp bố của các con chị. Thế là tôi chửi lại, chúng tôi lời qua tiếng lại với nhau. Khi tôi mách lại với anh, thì anh bênh vợ và bảo rằng “nó chửi mày là đúng, lẽ ra nó phải đánh cho mày một trận”, thế là chúng tôi lại cãi nhau.
Tôi tức quá thay toàn bộ khóa cửa, không cho anh vào nhà. Anh lấy búa phá khóa cửa, nên mọi người báo công an đến lập biên bản. Vì anh chỉ phá khóa chứ không động gì đến đồ đạc, nhà cửa, nên chỉ bị công an cảnh cáo. Từ đó mối quan hệ của chúng tôi càng xấu hơn. Cả hai càng dành cho nhau những lời thậm tệ, và khi gặp mặt hay nhắn tin, tôi chửi anh không tiếc lời, chẳng còn ngôn từ gì là không văng ra.
Nếu lúc nóng giận, chửi mắng nhau vài câu rồi thôi thì còn dễ hàn gắn, đằng này anh lại ghi hết những câu chửi của tôi vào một quyển sổ, rồi có hôm mang đến đọc lại cho tôi nghe. Tôi tức quá, cũng lấy bút dạ ghi những câu anh chửi tôi lên tường phòng ngủ của chúng tôi.
Thực ra nhiều khi bình tĩnh lại, tôi cũng biết là mình đã quá đáng, đã láo với anh. Vì dù sao anh cũng hơn tôi đến 20 tuổi, nếu không sống với nhau thì thôi, việc gì phải chửi bới nhau như thế. Nhưng anh thì không bao giờ nhận là mình có lỗi và không ân hận đã giành cho tôi những lời lẽ thô tục và nặng nề như thế.
Gần đây, anh muốn làm lại giấy khai sinh cho con, vì trước đây khi chưa tiện, tôi chỉ ghi tên mẹ trong giấy khai sinh của cháu mà không có tên cha. Nhưng tôi nhất định không đồng ý cho anh sửa giấy khai sinh. Tôi sợ rằng nếu làm như vậy, anh sẽ đưa con tôi đi mất và không cho tôi nuôi con nữa. Anh bảo rằng nếu tôi không đồng ý thì anh sẽ không chu cấp cho mẹ con tôi nữa. Thế là chỉ vì việc này mà chúng tôi lại cãi chửi nhau suốt một thời gian dài.
Tôi biết rằng đúng là tôi đến với anh và chấp nhận một lần nữa sinh con mà không có chồng cũng chỉ vì tiền. Tôi vẫn biết anh không phải là người xấu, anh đã giữ đúng lời hứa và chu cấp cho mẹ con tôi, nhưng những gì anh đối xử với tôi như vậy có quá đáng lắm không? Nhiều khi tôi rất chán nản, chẳng biết rồi cuộc sống của mình sau này sẽ ra sao đây?
Theo VNE
Sởn gai ốc nghe "nông dân" kể chuyện "chăn rau" trên mạng
"Nhiều cô gái trẻ quá dễ dãi trong quan hệ nam nữ, chỉ cần tán tỉnh vài câu là có thể đi ngủ luôn được" - Nam, 30 tuổi, một "nông dân" có kinh nghiệm nhiều năm "chăn rau" nhận xét.
Năm 2013, Công an Hà Nội đã triệt phá một loạt trang web đen tại Việt Nam. Bên cạnh những đường dây mại dâm hoạt động ăn theo web đen thì đằng sau những trang web sex bị đánh sập là thú chơi hết sức bệnh hoạn trên mạng Internet.
Từ "rau sạch"...
Theo một số "dân chơi" có thâm niên trên mạng thì khởi điểm của những trang web sex tại Việt Nam xuất hiện từ năm 2006 với "cây đa cây đề" của giới ăn chơi là trang web "mocxi", trong 3 năm hoạt động đã thu hút 300.000 thành viên tham gia và hàng chục nghìn lượt truy cập mỗi ngày. Đây cũng là trang web sex đầu tiên "phát minh" ra việc chụp ảnh gái mại dâm đưa lên mạng để câu khách. Năm 2009, ban quản trị của "mocxi" hoạt động ở TP HCM đã phải hầu tòa.
Ảnh minh hoạ từ internet
Sau khi "mocxi" bị đánh sập thì dân chơi trên mạng gần như bị bơ vơ nên đành phải vào các diễn đàn sex khác... nhưng tất cả những diễn đàn trên, chỉ sau một thời gian ngắn cũng phải đóng cửa bởi nhiều lý do như không sinh lợi do chi phí thuê máy chủ ở nước ngoài cao (tùy theo dung lượng thuê, giá trung bình từ 30-100 USD/tháng) nên phải tự đóng cửa.
Tuy nhiên, web sex cũng giống như những chiếc vòi bạch tuộc, vẫn tiếp tục lây lan cùng sự phát triển của mạng Internet. Rút kinh nghiệm từ ban quản trị "mocxi", những kẻ quản lý mạng (admin) hoạt động kín đáo hơn, cộng thêm việc thuê máy chủ ở nước ngoài nên đã gây nhiều khó khăn cho công tác điều tra, xử lý của cơ quan chức năng.
Phùng Thanh Sơn (28 tuổi, Thịnh Hào, Đống Đa, Hà Nội), kẻ từng đầu tư 17 triệu đồng thuê kỹ sư thiết kế riêng cho mình trang web sex "lauxanh" cho biết, để có một trang web sex, đầu tiên phải có người thiết kế và một người chuyên về công nghệ thông tin để làm công tác bảo mật. Còn người điều hành ở Việt Nam được chia quản lý theo từng khu vực như miền Nam, miền Trung, miền Bắc... Tóm lại admin ở khu vực nào thì phải quản lý được hoạt động của "dân chơi" ở khu vực đó.
Trong mỗi một trang web sex có nhiều chuyên mục nhỏ, tương ứng với nhiều thú chơi khác nhau của "dân chơi". Những từ lóng như "nông dân", "rau sạch", "chăn rau", "phi công", "máy bay thương mại", "check hàng"... cũng từ những trang web này mà ra.
Theo giải thích của Sơn thì thành viên của các trang web sex chia làm 3 loại: Loại thứ nhất gọi là "checker", tức là những người chuyên đi "check hàng" - lên mạng lấy số điện thoại của gái bán dâm để thực hiện việc mua dâm. Loại thứ hai được gọi là "nông dân", là những người đàn ông không phân biệt độ tuổi, có thể là một thanh niên mới lớn, cũng có thể là một người đàn ông đã xế chiều, hàng ngày lên mạng để tìm "rau". Loại thứ ba là "phi công", những chàng trai có thú lên mạng tán tỉnh, làm quen "máy bay" là những người phụ nữ hơn tuổi tầm trung niên.
Khái niệm "rau" và "máy bay" để chỉ những người phụ nữ có nhu cầu cao về tình dục và dễ dãi trong "chuyện đó". Tóm lại trừ "hàng" là quan hệ mua bán dâm phải trả tiền, còn lại "rau" và "máy bay" là quan hệ miễn phí. Chính vì thế đã sinh ra những kẻ chuyên đi "chăn rau" và "săn máy bay bà già". Những thú ăn chơi bệnh hoạn, quái đản của dân chơi trên mạng cũng sinh ra từ đây...
Quái đản chuyện "chăn rau"
"Nhiều cô gái trẻ quá dễ dãi trong quan hệ nam nữ, chỉ cần tán tỉnh vài câu là có thể đi ngủ luôn được" - Nam, 30 tuổi, một "nông dân" có kinh nghiệm nhiều năm "chăn rau" nhận xét. Nam có vẻ rất tự tin về khả năng đàn ông của anh ta khi khoe thành tích chỉ trong vòng hơn 2 năm đã chăn được trên 100 "rau".
Theo giải thích của Nam thì "rau" là những cô gái từ 24 tuổi trở xuống, có thể là học sinh, sinh viên, có thể là người bán hàng, người giúp việc, tóm lại là phụ nữ chưa có chồng nhưng dễ dãi trong chuyện tình cảm. "Rau" có thể gặp một người đàn ông nhắn tin nhầm hay giả vờ làm quen, sau đó gặp nhau, đi ăn uống và sẵn sàng lên giường với người đàn ông mới quen. Trong "rau" lại chia làm 2 dạng: Một dạng gọi là "không nốt" tức là lần đầu tiên gặp đã có thể đi nhà nghỉ ngay; dạng thứ hai là phải một hai ba "nốt", tức là mỗi một "nốt" là một lần gặp gỡ.
"Giới trẻ bây giờ quá dễ dãi về vấn đề tình dục nên dẫn đến một tình trạng là có rất nhiều cô gái một ngày có thể ngủ với nhiều người đàn ông, có thể 10-15 người/ngày, thậm chí không cần ăn uống làm quen mà đi thẳng vào nhà nghỉ luôn. Họ chỉ cần thỏa mãn về tình dục chứ không cần tiền nong" - Nam cho biết.
Đi tìm "rau" trên mạng không khó. Một là tự "rau" giới thiệu bản thân trên các diễn đàn mạng. Hai là cộng đồng "nông dân" sẽ chia sẻ những thông tin về "rau" cho nhau.
Thế nhưng, theo kinh nghiệm của Nam thì chỉ những "nông dân" không biết tự đi "chăn rau" mới ăn "rau" trên mạng. Còn "nông dân" chuyên nghiệp như anh ta có những chiêu đi tìm "rau" hết sức đơn giản nhưng lại không kém phần tinh quái mà như Nam chia sẻ thì "chăn rau cũng cần có nghệ thuật".
Theo lời kể của Nam thì cách đi tìm "rau" do anh ta tự nghĩ ra khi một lần tình cờ, Nam đi qua khu nhà cho thuê trọ và đọc được tờ thông tin "tìm người ở ghép" của một nữ sinh viên. Ghi số điện thoại trong thông báo vào máy, buổi tối rảnh rỗi, anh ta bắt đầu "chiến dịch" tán "rau".
Giọng nhẹ nhàng, lịch sự, anh ta giả vờ nói với cô sinh viên đang tìm người ở ghép rằng cũng đang đi tìm một người đàng hoàng, đứng đắn ở cùng cô em họ là sinh viên năm thứ nhất mới từ quê ra Hà Nội học, rồi hẹn gặp gỡ để nói chuyện cụ thể việc ở ghép. Mọi việc diễn ra chóng vánh tại một quán cà phê. Với cái mã đẹp trai, tán như khướu và kinh nghiệm tình trường, cô gái đã bị Nam chinh phục. Và nhà nghỉ bao giờ cũng là đích đến của cả "nông dân" và "rau".
Theo kinh nghiệm của Nam thì tại những cuộc gặp như vậy, tùy theo khả năng, đánh giá của mình về cô gái đó mà tấn công "rau". Dễ nhất là gặp những cô gái đang hoàn cảnh cô đơn, hoặc buồn chán về chuyện gì đó như cãi nhau với người yêu, mới bỏ người yêu hay bế tắc trong cuộc sống, hoặc bản thân cô gái cũng dễ dãi trong quan hệ nữa, thì việc đi nhà nghỉ là đương nhiên và dễ dàng.
Có thể ngủ với "rau" này một lần hoặc vài lần. Nếu chán hoặc bị "rau" bám sẽ phải tìm cách cắt đuôi bằng cách cho số điện thoại của "rau" cho một người đàn ông khác. "Khi có người khác quan tâm thì "rau" này sẽ phải ngãng mình ra" - Nam mỉm cười một cách tinh quái.
Theo VNE
Đẻ thuê nhưng... không muốn trả con Càng chăm con, chứng kiến con thay đổi từng ngày, tình mẫu tử trong tôi càng trỗi dậy. Hàng đêm, ngồi ngắm con say giấc tôi lại khóc, tôi không muốn mất con, không muốn núm ruột của mình bị người ta đưa đi. Bé đã trở thành nguồn sống duy nhất, giờ mà phải xa con, có lẽ tôi không sống nổi....