Cay đắng chồng cầu xin vợ ngoại tình để kiếm đứa con
Mấy ngày nay, trong lòng tôi như có bão, tôi không biết mình nên làm như nào nữa. Tôi xin được chia sẻ câu chuyện của mình để mọi người cho tôi một lời khuyên.
Vợ chồng tôi kết hôn được 5 năm nhưng chưa có con. Chồng tôi là giáo viên, còn tôi là nhân viên văn phòng trong một công ty nhỏ.
Chồng tôi là người đàn ông tốt, anh chăm lo cuộc sống gia đình và quan tâm tôi hết mực. Kinh tế gia đình cũng tương đối đầu đủ, đáng lẽ ra, cuộc sống sẽ rất hoàn hảo, nếu vợ chồng tôi không hiếm muộn.
Cưới nhau về hơn 1 năm, tôi không có dấu hiệu bầu bí gì, 2 chúng tôi và cả gia đình nội ngoại đều sốt ruột vô cùng. Tôi thấy người ta mách ở đâu có thuốc gì hay là lập tức đến đó thăm khám, mất 1 thời gian rất dài uống thuốc nam, thuốc bắc nhưng chẳng ăn thua.
Rồi 2 đứa dẫn nhau đi khám tại bệnh viện lớn, qua hàng loạt xét nghiệm, bác sĩ kết luận tôi bình thường, vấn đề lại nằm ở chồng tôi. Sau hôm đấy, tôi bắt đầu công cuộc bồi bổ cho chồng, bắt đầu từ việc ăn uống, sinh hoạt thường ngày. Nhưng sau một thời gian dài cố gắng, công sức của chúng tôi vẫn chưa được đền đáp.
Bao nhiêu t.iền của, chúng tôi đều đổ vào việc chạy chữa mong con. Có lần, chúng tôi tìm hiểu về thụ tinh trong ống nghiệm, nhưng bác sĩ chuyên khoa nói, vấn đề nằm ở chồng tôi nên sẽ rất khó khăn để thực hiện phương pháp này. Chỉ có thể dùng thuốc và bồi bổ để cải thiện tình hình trước đã.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Chồng tôi lại là con trai độc đinh, nên áp lực đổ xuống đầu vợ chồng tôi càng lớn. Tôi không cho chồng nói là do anh, tôi sợ bố mẹ chồng không chịu được, nên nhận về mình hết. Chính vì thế, càng ngày, bố mẹ chồng càng tỏ ra chán ghét tôi. Có mấy lần, mẹ chồng tôi bóng gió, bảo nếu đàn bà mà không biết đẻ, thì nên để người khác làm thay.
Tôi tủi lắm, nhưng cắn răng chịu. Tôi biết, mỗi lần như thế, người đau lòng nhất không phải là tôi mà là chồng.
Thời gian đằng đẵng trôi qua, 5 năm liền, 2 vợ chồng vắt kiệt mọi sức lực, t.iền của để có đứa con mà không được. Thú thực, đến thời điểm này, cả 2 chúng tôi đều chán nản, buông xuôi. Chồng tôi thậm chí còn nói có lẽ nên ly hôn, để tôi có thể bắt đầu lại cuộc sống trước khi quá muộn, nhưng tôi nhất quyết không đồng ý. Con cái với tôi quan trọng thật, nhưng tôi cũng không thể sống thiếu chồng được.
Tôi bàn với chồng, hay là xin con nuôi, nhưng chồng tôi không đồng ý. Anh nói, bố mẹ anh không cho phép đâu, nếu để ông bà biết anh vô sinh, chắc 2 cụ không chịu nổi. Tôi hỏi vậy nên làm gì, chồng chỉ trầm ngâm không nói.
Mấy ngày sau đó, thái độ chồng tôi khác lắm. Anh ưu tư, ít nói, cứ nửa đêm lại ra ban công hút thuốc. Tôi dò hỏi nhưng anh chẳng nói gì. Cho đến 1 hôm, khi 2 vợ chồng chuẩn bị ngủ, anh nói có chuyện muốn nói với tôi. Khi tôi vừa ngồi xuống, chồng lập tức quỳ sụp dưới chân tôi. Anh nói, nếu tôi thương anh, anh cầu xin tôi hãy ra ngoài kiếm một đứa con, rồi về nhà với anh. Anh sẽ yêu thương đ.ứa t.rẻ giống như con mình.
Nghe những lời chồng nói mà tôi choáng váng vô cùng. Tất nhiên tôi phản đối, tôi không thể làm chuyện thất đức đến như vậy. Nhưng anh khuyên tôi, anh nói, dù sao còn hơn nhận con nuôi, rằng tôi vẫn được làm mẹ, con là con m.áu mủ của mình. Sẽ không một ai biết chuyện này, đó sẽ là bí mật giấu kín của vợ chồng tôi.
Nghe chồng thuyết phục mà tôi thấy đau lòng vô cùng. Tôi phải làm sao cho trọn đây. Nếu tôi không thể sinh con, cuộc hôn này cũng khó lòng mà bền vững. Hoặc giả nói cho bố mẹ chồng biết bệnh tình của chồng, ông bà sợ không trụ nổi, rồi chồng tôi cũng không thể nhìn mặt được mọi người. Nhưng nếu phải phản bội chồng, tôi e mình không làm nổi, xin hãy cho tôi một lời khuyên?
Theo Phunutoday
Vợ mếu máo bảo tôi 'anh ký đi, để em còn lấy chồng'
Cô ấy nước mắt ngắn dài đưa cho tôi tờ đơn đã ký sẵn và thú nhận: 'Em có bầu với anh ấy rồi'.
Hơn 1 tháng kể từ khi cô ấy rời khỏi nhà, tôi sống như người mất hồn. Từ ngày yêu cho tới giờ, sau khi cưới đã 7 năm, chưa một giây phút nào tôi nghĩ mình sẽ rời xa vợ. Nhưng cuối cùng đáp lại sự cố gắng và nỗ lực hết mình của tôi, cô ấy vẫn ra đi.
Tôi và vợ yêu nhau hơn 3 năm mới cưới. Vậy là chúng tôi cũng đã bên nhau 10 năm rồi. Tình cảm ấy sâu đậm và gắn bó biết nhường nào. Mọi người đ.ánh giá tôi là người đàn ông tốt, yêu thương vợ... Thậm chí bạn bè của vợ tôi còn ao ước lấy được người chồng tử tế như tôi. Nhưng tất cả những điều đó chẳng thấm vào đâu so với việc tôi không thể cho cô ấy một đứa con.
Tôi gặp khó khăn trong chuyện làm cha. Mặc dù bác sĩ nói không phải hết hy vọng hoàn toàn, cứ cố gắng chữa trị, biết đâu vận may sẽ đến với tôi nhưng tôi thấy vợ vẫn rất buồn. Cưới nhau được 3 năm thì chúng tôi biết tin này, kể từ đó, tôi luôn cố gắng yêu thương vợ nhiều hơn để bù đắp cho sự thiệt thòi mà cô ấy vì tôi phải chịu đựng.
Tôi kiếm ra t.iền, thương vợ, tôi đưa cô ấy đi du lịch khắp nơi, cả nước ngoài. Cô ấy muốn gì tôi cũng chiều hết bởi vì tôi thấy cô ấy đã quá khổ rồi. Người ngoài nhìn vào nghĩ vợ tôi sướng, lấy chồng mà cứ như gái tân, suốt ngày đi chơi, đi du lịch, áo quần thì toàn đồ đắt t.iền. Nhưng tôi hiểu trong lòng vợ tôi chua xót lắm, mỗi lần nhìn thấy trẻ con là cô ấy lại rơm rớm nước mắt.
Ảnh minh họa
Vợ tôi hiền lành và quan trọng hơn cả là tôi rất yêu cô ấy thế nên tôi không muốn mất vợ. Từ khi biết mình khó có con, tôi lúc nào cũng sống trong tâm trạng nơm nớp lo sợ vợ sẽ bỏ mình. Nhiều lần tôi bật khóc. Cô ấy động viên tôi cố gắng, cô ấy hứa sẽ không bỏ rơi tôi.
Nhưng có thể do tôi quá ích kỉ nên vợ đã tìm cho mình một đường khác. Sau khoảng 5 năm chạy chữa, cô ấy nói hay kiếm một đứa con nuôi nhưng tôi không đồng ý. Tôi vẫn nuôi hy vọng và muốn tiếp tục chờ đợi. Bản năng làm mẹ và mong mỏi cháy bỏng đã khiến cô ấy cảm thấy bị tổn thương khi tôi không tôn trọng khao khát đó.
Thế rồi vợ tôi gặp một người đàn ông, anh ta mới chuyển về công ty cô ấy làm việc. Tôi cũng không biết họ thân thiết với nhau từ lúc nào bởi vợ tôi vẫn yêu thương và chăm lo cho tôi chu đáo. Chỉ tới khi cái bụng cô ấy lùm lùm lên rồi, cô ấy mới về nhà thú nhận với tôi rằng đã có bầu với người đó.
Cô ấy nước mắt ngắn dài đưa cho tôi tờ đơn đã ký sẵn: 'Em có bầu với anh ấy rồi, anh ký đi cho em lấy chồng'.
Cô ấy khóc tức tưởi và xin lỗi tôi nhưng cô ấy không thể không có con được. Hơn nữa người đàn ông kia hứa sẽ cưới cô ấy, dù cho anh ta kém tôi rất nhiều về mọi mặt nhưng cô ấy cũng đồng ý bởi vì bên anh ta cô ấy có được một gia đình thực sự.
Tôi tuyệt vọng khi bị vợ phản bội theo cách đau đớn nhất. Tôi không thể tin nổi cô ấy lại đang tâm làm thế với tôi. Lúc đó tôi cay cú, ký luôn vào tờ đơn nhưng sống một mình trong nhà, tôi mới cảm nhận được sự cô đơn đáng sợ tới mức nào. Nếu tôi không thể có con, mọi chuyện sẽ còn kinh khủng hơn nữa. Tôi có nên tới cầu xin cô ấy quay về hay không?
Theo Tinngan
Tôi khao khát được có con với chồng mà thật khó T.uổi tác thì chẳng đợi ai bao giờ. Tôi cũng đã bước qua cái t.uổi 30 vậy mà mong muốn được làm mẹ vẫn chưa toại nguyện... Vợ chồng tôi yêu nhau hơn 2 năm thì làm đám cưới trong sự chúc phúc của đông đảo bạn bè và gia đình hai họ. Cuộc sống sẽ thực sự hạnh phúc nếu như chúng...