Cay đắng chịu kiếp chồng chung với người đẻ thuê
Nghĩ đến viễn tưởng một mình tôi lủi thủi trong một căn phòng trọ nào đó cho đến hết đời, thực sự tôi chỉ muốn chết mà thôi. Thà tôi cứ làm ô sin cho anh, mẹ của con anh có khi tôi còn hạnh phúc hơn nhiều.
Kiếp chồng chung liệu tôi có thể chịu đựng được hay không? (ảnh minh họa)
Chúng tôi là mối tình đầu của nhau từ những ngày còn là sinh viên, từ bấy đến nay vợ chồng chưabao giờ hết yêu thương nhau nhưng ngặt một nỗi tôi lại không thể có con. Anh là con một, nhà lại khá giả nên bố mẹ anh một mực đòi anh ly hôn với tôi để cưới vợ mới sinh con cho gia đình anh. Anh đã suy sụp rất nhiều, nhiều lúc anh còn ôm tôi khóc ròng. Cuối cùng thì tôi cũng đồng ý với phương án tìm người đẻ thuê cho anh.
Từ lúc người phụ nữ ấy bước vào nhà, cuộc sống của tôi đã hoàn toàn thay đổi. Vợ chồng bắt đầu có những khoảng cách, những e ngại riêng và nhất là lúc đêm về, tay chân đầu óc dường như thừa thãi. Biết mình là kẻ cản đường nên nhiều lúc tôi đã phải viện cớ ở lại nhà bạn qua đêm mỗi khi đi làm về, nhưng thực chất là thuê khách sạn ngủ lại. Những đêm ấy ngày một nhiều hơn, nước mắt cũng bắt đầu cạn dần, người héo hon đi. Rồi phương án ấy cũng chẳng được bao lâu vì anh thương tôi, bảo tôi không phải làm như thế, chỉ cần chịu đựng một thời gian nữa mọi chuyện sẽ qua khi đứa bé ra đời. Tôi trở về nhà mỗi khi đêm về, phòng chưa đầy 50m2 có tới 3 cái giường ngủ, chúng tôi cũng không dám ngủ chung với nhau vì ngại ngùng, anh cũng không gần gũi người ấy, chúng tôi cứ như đang ở trong tù với những ý nghĩ riêng của mình.
Video đang HOT
Rồi cái thai dần lớn lên, nhìn ánh mắt anh hạnh phúc mỗi khi ngắm nhìn dáng người phụ nữ ấy tôi lại càng thấy tủi hơn. Có khi nào anh ấy yêu người phụ nữ ấy hơn tôi?
Người phụ nữ ấy cũng không khó chịu với thái độ của tôi mà còn tâm sự rất nhiều. Cô ấy chịu đẻ thuê chỉ muốn cần một khoản tiền lớn để trả nợ cho người chồng đang ở tù chứ không có ý định cướp chồng tôi.
Nhưng dạo gần đây, tôi thấy anh và người ấy thay đổi rất nhiều, họ quan tâm đến nhau hơn, chiều chuộng nhau hơn, thậm chí anh còn mua đồ lót cho cô ấy nữa. Tôi sợ rằng với sự quan tâm ấy của anh, cô ấy sẽ dần có cảm tình với anh, nhất là khi cô ấy đang mang thai giọt máu của anh.
Liệu tôi có nên ra đi? Tôi thực sự không muốn rời xa anh, xa ngôi nhà này bởi giờ đây tôi chẳng biết đi về đâu nữa, bố mẹ tôi đã mất, căn nhà hiện giờ gia đình người em trai đang ở, tôi không dám về để ăn bám em. Nghĩ đến viễn cảnh một mình tôi lủi thủi trong một căn phòng trọ nào đó cho đến hết đời, thực sự tôi chỉ muốn chết mà thôi. Thà tôi cứ làm ô sin cho anh, mẹ của con anh có khi tôi còn hạnh phúc hơn nhiều.
Liệu tôi có phải tội đồ khiến mẹ con ruột lìa xa nhau? (ảnh minh họa)
Chỉ còn hơn 2 tháng nữa là người phụ nữ kia sẽ sinh đứa con đầu lòng thôi. Liệu mọi chuyện sẽ đi đến đâu? Liệu tôi có phải kẻ tội đồ khiến mẹ con ruột phải lìa xa nhau hay không? Xin độc giả hãy giúp tôi thoát ra nghịch cảnh này.
Theo VNE
Công khai đồng tính, tôi gặp nghịch cảnh
Tôi công khai giới tính nhưng gia đình không chấp nhận. Nghĩ sẽ gây dựng kinh tế để cha mẹ nguôi ngoai ai ngờ thất bại, gần như mất trắng.
Tôi 25 tuổi, sinh ra trong gia đình có hai anh em trai, cha mẹ hết mực yêu thương, nhưng số phận trớ trêu, tôi lại là người đồng tính. Cũng như nhiều người khác, tốt nghiệp xong cấp ba, tôi lên Sài Gòn học, ra trường và theo đuổi ước mơ của mình. Tôi đang làm cho một tập đoàn máy tính của nước ngoài. Mọi việc dường như rất tốt đẹp cho đến ngày tôi quyết định sống thật với chính mình. Đó là một quyết định rất khó khăn vì tôi biết gia đình sẽ như thế nào, thấy mình bất hiếu, nhưng không thể che giấu, sống giả dối được nữa.
Ảnh minh họa: HH
Tôi công khai và mong nhận được sự cảm thông của ba mẹ, nhưng gia đình nhất quyết không chấp nhận dù đã hơn hai năm. Tôi biết mình phải gây dựng sự nghiệp, phải có nền tảng kinh tế vững vàng ba mẹ mới phần nào nguôi ngoai và có thể dễ thông cảm cho mình hơn. Tôi quyết định lấy số vốn mình có và vay mượn thêm để đầu tư kinh doanh, dù không lớn nhưng đó là hy vọng cho tương lai khả quan.
Không gì có thể đoán trước, tôi thất bại, gần như mất tất cả, thậm chí cả việc không bao ngờ nghĩ có thể xảy ra là cầm chiếc xe, tôi cũng làm. Tôi bị áp lực trả nợ bủa vây, lương đi làm không đủ trả, rồi mượn người này trả người kia, đi vay lãi. Tôi vướng trong vòng luẩn quẩn đó hơn một năm, cố gắng kiên cường để giải quyết mà không thoát ra nổi, không đêm nào ngủ được. Tôi căng thẳng, có khi nghĩ đến cái chết, rồi thấy không yếu đuối như vậy được, lại tiếp tục gượng dậy. Thật sự bây giờ tôi gần như suy sụp, muốn buông xuôi tất cả, mong được sự đồng cảm chia sẻ của các bạn.
Theo VNE
Quý bà ép "trai bao" uống thuốc kích dục Bà ta bắt anh uống thuốc kích dục để kéo dài thời gian, bắt anh sử dụng đủ loại đồ chơi bệnh hoạn và trong một lần sex bạo lực... Ngày tôi quyết định lấy anh, bố tôi có hỏi một câu: "Con đã suy nghĩ kỹ chưa, cả về hoàn cảnh gia đình lẫn học thức của anh ấy?". Tôi gật đầu...