Cầu xin người tình hãy cướp chồng tôi đi!
Bao năm qua tôi chỉ mang ơn chồng chứ không hề yêu. Giờ anh ngoạ.i tìn.h, tôi muốn anh yêu người đó và l.y hô.n với tôi.
Chắc chắn rằng những ai nghe tôi nói câu này đều nghĩ rằng tôi không được bình thường. Đúng, tôi không bình thường, bởi chẳng có người đàn bà bình thường nào lại khao khát chồng mình đi cặp bồ, chồng mình chấp nhận l.y hô.n để đến với cô nhân tình. Nhưng đó thực sự là những gì mà tôi đang mong đợi. Tôi mong anh ấy hạnh phúc bên người đàn bà ấy, người đàn bà yêu anh thật lòng… không giống như tôi – một người vợ sống bên chồng mà nhớ nhung tình cũ.
Cuộc hôn nhân của tôi với chồng là một sự sắp đặt hoàn hảo của người thân và tình yêu nồng cháy mà anh dành cho tôi. Nhưng từ phía tôi, ngoại trừ sự biết ơn, cảm động về tình cảm anh dành cho mình thì tôi không có một chút tình yêu nào dành cho anh cả.
Chồng tôi hơn tôi 9 tuổ.i. Giai đoạn tôi còn là sinh viên, gia đình tôi gặp nhiều khó khăn nhất do bố tôi làm ăn thất bát. Thời điểm đó, vì đem lòng yêu tôi mà anh đã tận tình giúp đỡ bố mẹ tôi, không quản ngại điều gì, cũng không tính toán hơn thiệt dù tôi chưa từng nhận lời yêu anh. Sự chân thành của anh khiến ai cũng phải cảm động và tôi cũng vậy. Nhưng cảm động không có nghĩa là yêu.
Lúc đó tôi yêu một cậu bạn cùng lớp. Vì chỉ bằng tuổ.i tôi nên so với người chồng của tôi thì anh ấy không thể nào giúp đỡ gia đình tôi như người kia đã làm. Sau khi tôi ra trường, bố mẹ tôi ép tôi phải lấy anh bởi vì anh là ân nhân với gia đình tôi. Còn người mà tôi yêu lúc đó thậm chí còn chưa có công việc để nuôi sống mình chứ đừng nói là làm chỗ dựa cho tôi.
Bao năm rồi trong lòng tôi vẫn chỉ yêu người xưa cũ mà không hề yêu chồng (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tôi đã đau khổ rất nhiều nhưng rồi tôi nghe theo lời cha mẹ vì tôi cũng sợ thời đại này làm sao có thể sống cảnh “một mái nhà tranh hai trái tim vàng”. Người tôi yêu cũng không trách tôi bởi vì anh ấy biết anh ấy không thể lo cho tôi được như người kia nên chấp nhận buông tay để tôi tìm hạnh phúc cho riêng mình.
Tính đến giờ tôi đã lấy chồng được 10 năm nhưng mới chỉ có một đứa con. Sở dĩ tôi không muốn sinh thêm cháu thứ hai vì càng sống tôi càng nhận ra mình làm khổ chồng quá nhiều. Tôi không yêu anh dù anh quá tốt. Anh càng ra sức chăm lo, yêu thương tôi thì tôi lại càng cảm thấy tiếc nuối năm tháng cũ tôi đã không mạnh mẽ bảo vệ tình yêu của mình. Cái cảm giác sống bên một người tốt nhưng mình lại không thể yêu họ khiến tôi bức bối vô cùng.
Và rồi tôi phát hiện chồng mình có bồ. Tôi đã từng nghĩ nếu tôi có thể ghen tuông lồng lộn lên thì có lẽ tôi sẽ quyết tâm quên bằng được người cũ để bảo vệ hạnh phúc gia đình mình. Nhưng không, ngay cả khi tôi biết anh đang qua lại với một người phụ nữ góa chồng tôi cũng không mảy may tức tối. Thậm chí tôi còn nghĩ đó là một sự an ủi với anh khi anh tìm được một người yêu anh đến như vậy. Bằng không thì anh quá thiệt thòi khi bao năm qua lấy tôi mà không hề được yêu thương thực sự.
Khi tôi nhận ra mình không thể nào yêu chồng ngay cả thời điểm tôi có thể bị mất anh đi chăng nữa thì tôi mới việc cố sống cùng anh là một sự tàn nhẫn với cả hai. Tôi gặp lại người cũ của mình. Anh ấy và vợ đã l.y hô.n được hơn 3 năm rồi và giờ anh đang sống một mình. Chúng tôi yêu nhau, muốn sống bên nhau như vợ chồng, điều mà lẽ ra cách đây chục năm chúng tôi phải cố gắng làm cho bằng được.
Tôi mong chồng hạnh phúc bên người tình và l.y hô.n với tôi (Ảnh minh họa)
Điều duy nhất khiến tôi chưa muốn l.y hô.n chính là vì tôi muốn chồng tôi là người chủ động làm việc đó. Tôi ao ước anh yêu người phụ nữ kia thật lòng và quay về đòi l.y hô.n với tôi. Như vậy anh sẽ bớt tổn thương hơn là việc sau bao năm tận tụy vì tôi mà bây giờ chính tôi lại là người đòi l.y hô.n trước. Tôi không yêu anh nhưng tôi mắc nợ anh quá nhiều. Lương tâm làm người không cho phép tôi khiến anh bị tổn thương.
Tôi biết chồng tôi chỉ ngoạ.i tìn.h vì anh ấy buồn chán chứ lòng anh ấy còn yêu tôi lắm. Tôi đã cân nhắc rất nhiều và nghĩ về chuyện có nên đi gặp người tình của chồng và nhờ cô ấy giúp đỡ để anh quyết tâm b.ỏ v.ợ hay không? Nếu mọi thứ diễn ra như vậy thì cả 4 người chúng tôi đều có cơ hội được sống bên người mình yêu thực sự. Tôi có nên tìm gặp người tình của chồng và đưa ra lời đề nghị đó hay không?
Theo Khampha
Nhà bạn trai xe.m thườn.g vì là 'đồ nhà quê"
'Cô là đứa con gái xấu xa. Đừng có mong vào làm dâu cái nhà này! Cái ngữ nhà quê...', tai tôi ù đi khi nghe những lời mẹ anh mắn.g nhiế.c.
Tôi sinh ra ở một miền quê nghèo, học xong đại học, tôi quyết tâm bám trụ tại thành phố. Với tấm bằng loại khá, cộng với sự nỗ lực của bản thân, cuối cùng tôi cũng có được một công việc ổn định với mức lương tương đối. Đi làm một thời gian, tôi gặp và yêu anh. Đến nay, đã được hai năm. Gia đình hai bên cũng biết chuyện và đều vun vén cho chúng tôi.
Nhà anh ở thành phố, cách nhà tôi khoảng 25 cây số. Hàng ngày làm xong, tôi đều về nhà chứ không thuê trọ. Nhưng từ ngày em gái anh lấy chồng và đi làm ăn xa, nhà chỉ còn hai mẹ con (bố anh đã mất) nên buổi trưa tôi tới ăn cơm cùng mẹ anh. Một phần là cho vui cửa vui nhà, phần nữa là vun đắp tình cảm mẹ chồng nàng dâu tương lai. Thỉnh thoảng, khi có việc đột xuất hay do thời tiết, tôi cũng xin phép được ở lại qua đêm.
Những ngày đó, tôi không để mẹ anh phải lo lắng gì về việc cơm nước. Hàng tháng, bố mẹ tôi gửi gạo từ quê lên tôi đều mang qua, thức ăn hàng ngày đều do tôi mua cả. Mỗi khi lấy lương, tôi cũng biếu bác một khoản. Vào cuối tuần tôi thường cùng anh đưa bác đi siêu thị mua sắm. Thi thoảng, tôi mua cho bác tấm vải hay cái áo làm quà. Có thể nói, tình cảm giữa hai bác cháu vô cùng tốt đẹp.
Nhưng mọi chuyện bắt đầu thay đổi khi em gái anh trở về nhà sinh con. Mọi thứ trong nhà đảo lộn, tình cảm của chúng tôi cũng đảo lộn theo. Mọi chuyện dù nhỏ nhặt, vụn vặt thôi nhưng cứ tích tụ lâu ngày thì trở thành mâu thuẫn khó gỡ. Em gái anh luôn tự tiện lấy quần áo của anh trai để cho chồng mặc. Mọi thứ cô ấy đều đem ra làm của chung hết. Anh khó chịu, lên tiếng thì cô ấy giận.
Tôi thật sự không hiểu điều gì đã xảy ra. Tại sao một người phụ nữ đã có tuổ.i như mẹ anh, có ăn có học lại thốt ra những lời như thế? Ảnh minh họa:Healthmeup.
Nhưng cô ấy giận anh trai thì ít mà giận tôi thì nhiều. Bởi cô ấy cho rằng tôi là nguyên nhân của tất cả các vấn đề. Cô ấy nói với mẹ anh: "Từ khi anh yêu cái 'bà già nhà quê' ấy thì thay đổi, ích kỷ. Chả coi mẹ và em ra gì! Chỉ biết tới người yêu thôi!". Rồi cô còn cho rằng chính tôi là người xui anh mắng cô ấy, chia rẽ tình cảm gia đình. Những chuyện này là do anh kể lại cho tôi biết. Tôi rất buồn nhưng anh luôn cố gắng động viên, an ủi tôi. Mọi chuyện cũng nguôi ngoai bớt.
Từ lúc biết chuyện, tôi luôn hạn chế tới nhà anh. Tôi cũng không tới ăn cơm trưa hay ở lại như trước nữa. Tôi sợ những va chạm, sợ mọi chuyện sẽ phức tạp, hơn hết là sợ tình cảm vun đắp bấy lâu giữa tôi và mẹ anh sẽ đổ xuống sông, xuống biển. Nhưng mọi chuyện đã xảy ra khiến tôi không ngờ nổi.
Cách đây vài hôm, tôi và anh đi chơi, vì trời hơi lạnh nên tôi cùng anh qua nhà lấy áo ấm trước khi anh đưa tôi về. Vừa mở cửa, nhìn thấy tôi, mẹ anh đã lao vào mắn.g nhiế.c. "Đứa nhà quê đến đây làm gì? Cô về đi! Đừng có bám lấy con trai tôi nữa. Cô là đứa con gái xấu xa. Tôi đã cho ăn nhờ, ở nhờ mà còn không biết đường, biết lối... Đừng có mong vào làm dâu cái nhà này! Cái ngữ nhà quê...". Chỉ nghe được bấy nhiêu thôi, tai tôi ù đi, nước mắt nhạt nhòa, tôi vụt chạy, bỏ lại sau là tiếng gọi với theo của anh.
Tối đó, tôi ngủ lại nhà một chị bạn cũng chỗ làm. Còn anh, lang thang cả đêm để tìm tôi. Anh gọi cho tôi hàng chục cuộc nhưng tôi không nghe máy, nhắn tin nhưng tôi không trả lời. Tôi thật sự không hiểu điều gì đã xảy ra. Tại sao một người phụ nữ đã có tuổ.i, có ăn có học lại thốt ra những lời như thế? Tại sao một người chỉ cách đây có một thời gian ngắn thôi vẫn coi tôi như con cháu trong nhà mà giờ đây lại quay ngoắt lại như vậy? Tôi không thể tha thứ cho người đã sỉ nhục, xúc phạm tôi - những người mà trước đây tôi luôn coi là mẹ chồng, và em gái chồng.
Hai ngày rồi, tôi và anh không gặp nhau. Tôi tránh mặt, và không trả lời mọi tin nhắn của anh. Tôi quyết định sẽ chia tay anh bởi làm sao tôi có thể sống với gia đình chồng như vậy? Nghĩ là thế, nhưng còn tình yêu với anh thì sao? Tôi thực sự yêu anh, anh cũng vậy. Tình yêu của chúng tôi bấy lâu nay giờ chỉ vì mẹ và em gái anh mà tan vỡ ư? Chia tay, vết thương ấy bao giờ lành, nỗi đau ấy bao giờ nguôi? Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên!
Theo VNE
Anh hôn em có giống hôn người cũ? Điều tệ hại nhất là khi vợ chồng quan hệ tôi cũng nghĩ về cô ấy, nghĩ không biết anh từng quan hệ với người cũ như nào, yêu và hôn tôi có giống như hôn cô ấy không. ảnh minh họa Tôi biết anh từ hồi năm 3 đại học, còn tôi năm nhất, vô tình chúng tôi quen nhau. Luôn nghĩ...