Câu nói hớ của nhân viên tiệm váy cưới khiến tôi muốn bỏ vị hôn thê
Đưa vị hôn thê đi thử váy cưới, câu nói hớ của cô nhân viên khiến tôi giật mình nhận ra sự thật đắng cay, không còn muốn cưới xin gì nữa.
Do mải mê phấn đấu cho sự nghiệp nên năm nay tôi đã 42 tuổi nhưng chưa có vợ. Khi đã mua được nhà và xe hơi, tôi rất muốn tìm vợ nhưng tuổi đã lớn, tính lại nhút nhát nên không thể tiếp cận được bạn gái.
Sau khi nhờ bạn bè mai mối, cuối cùng tôi cũng tìm được một người ưng ý. Cô ấy trẻ, xinh đẹp và cao ráo, ngay lần đầu nhìn tôi đã thích. Chúng tôi quen nhau được hơn một tháng là tổ chức đám cưới, do bên nhà gái muốn cưới sớm.
Ngày đi thử váy cưới, tôi phát hiện ra một chuyện động trời và cảm thấy khó có thể tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa. Hôm ấy, tôi đang đứng bên ngoài thắt cà vạt thì nghe thấy cô nhân viên ở trong phòng than phiền rằng khó tìm được cho vợ tương lai của tôi cái váy nào phù hợp vì vóc dáng cô ấy thanh mảnh nhưng bụng lại quá lớn.
(Ảnh minh họa)
Sau đó, cô nhân viên nhận ra thái độ của mình không đúng nên xin lỗi Lan – vị hôn thê của tôi. Và dường như để chuộc lỗi, cô thể hiện sự quan tâm, hỏi Lan mang bầu được mấy tháng rồi? Không thấy tiếng vợ chưa cưới của tôi trả lời; còn cô nhân viên sau đó ra ngoài, sang khu váy cưới dành cho các cô dâu có bầu tìm vài chiếc rộng bụng hơn.
Dọc đường về, tôi hờ hững hỏi Lan có phải đã mang thai rồi không. Cô ấy cúi cầu lí nhí mãi mới dám thú nhận và mong tôi hãy cưu mang hai mẹ con. Cái thai là của người bạn trai cũ, anh ta đã bỏ chạy khi biết cô có thai. Lan nói, nếu bây giờ tôi cũng bỏ rơi thì cô ấy không biết nương tựa vào ai nữa.
Tôi thương Lan, nhưng tôi không ăn ốc, sao lại bị bắt đổ vỏ? Cả thiên hạ sẽ nói tôi ngu ngốc mới nhất định cưới cô ấy dù biết đã bị lừa. Thà rằng cô ấy nói từ đầu, đằng này lại làm tôi tưởng mình may mắn.
Video đang HOT
Ngay sau đó tôi chia tay với Lan. Về nhà, tôi tức giận nói với bố mẹ rằng không có đám cưới nào hết, vì cô ta đã mang thai với người đàn ông khác.
Không ngờ mẹ tôi nói, ngày còn nhỏ, tôi bị bệnh quai bị nặng, sợ sau này sẽ khó khăn trong việc làm cha. Vì vậy, mẹ muốn tôi hãy chấp nhận cưới Lan, sau này nếu không sinh được con thì đã có đứa bé ấy làm chỗ nương tựa khi về già. Mẹ bảo dù tôi không phải bố đẻ nhưng chăm sóc từ khi nó còn trong bụng mẹ, yêu thương nó thì nó sẽ thực sự là con tôi. Còn nếu tôi không bị vô sinh, có con đẻ mà vẫn nuôi cả con vợ nữa thì nhà ngoại lại càng phục mình, vợ sẽ hết lòng với mình.
Ngay hôm sau, tôi đến bệnh viện làm xét nghiệm, quả thật tôi tuy không phải vô sinh nhưng khả năng có con thấp. Kết quả này khiến tôi quá đỗi băn khoăn, không biết có nên kiên trì quyết định chia tay với Lan hay nghe lời mẹ khuyên?
Chiếc khăn Hermes lạ ở ghế sau xe sang của chồng
Tôi vẫn nhớ 1 câu nói trong cuốn sách hướng dẫn tối giản đồ đạc "cái nào bạn nghĩ rằng có nên vứt nó đi hay chưa thì tức là đã tới lúc rồi đấy".
01
Người ta có xu hướng tiếc những thứ có phần hỏng hóc hoặc ít dùng đến và nghĩ rằng có thể một ngày nào sẽ phải dùng tới rồi cứ thế giữ nó ở trong nhà năm này qua năm khác.
Giả dụ là 1 chiếc váy đã lâu không mặc đến, mỗi lần dọn tủ bạn lại xếp ra gấp nó vào. 10 năm trôi qua bạn vẫn chưa bỏ nó đi hay cho người khác vì tiếc. Chiếc váy hiệu mua rất đắt, nhưng mỗi lần mặc là nó khiến cho bạn có cảm giác không nhúc nhích được, cử động nào cũng trở nên khó khăn. Vì vậy nhiều lần bạn đã mặc vào nó rồi lại cởi ra và bao lâu nay nó vẫn nằm trong góc tủ.
Chiếc đầm rẻ bèo may năm nào bạn cảm thấy mặc thoải mái thì lại có giá trị sử dụng cao. Bạn không bao giờ phải hỏi có nên bỏ nó đi hay không vì vào những lúc vội vàng nhất bạn sẽ vớ lấy nó và choàng lên người, đủ nhanh nhưng vẫn thoải mái và tự tin.
Tôi kể câu chuyện chiếc váy vì đó cũng là chuyện của Phương Hoa, người bạn thân thiết của tôi, người đã dùng dằng với ý định bỏ chồng bao năm, nhưng đến lúc làm được thật phải đợi vũ trụ đánh tín hiệu. Hoa tiếc rằng mình không làm sớm hơn...
Hoa phát hiện ra đằng sau chiếc xe hơi sang trọng của chồng có một chiếc khăn Hermes thơm nức. Hoa tin chồng phản bội, bởi đây không phải lần đầu cô nghi ngờ. Hoa định bỏ chồng đã lâu, chỉ là chưa dám mà thôi, vì thứ duy nhất anh ta mang về cho cô là... tiền.
Mặc dù khi cô cầm chiếc khăn mà hỏi thẳng chồng thì anh ta à lên 1 tiếng: "Ôi, của thằng Hùng đấy, nãy nó gọi anh bảo là rơi chiếc khăn trên xe. Vợ nó sáng đưa cho nó để nhờ chuyển cho cô bạn học. Em đừng có nói với anh là em đang nghĩ lung tung đấy nhé". Hoa không nói gì, nhưng cô nhanh tay nhắn tin cho Hùng cùng với ảnh tấm khăn: "Chú chiều qua nhà lấy khăn nhé". Hùng cậu trợ lý của chồng Hoa nhanh nhảu: "Vâng, chị, em hay đãng trí thế đấy".
Hoa định thôi vì tạm an tâm do đòn kiểm tra bất ngờ và nhân viên của chồng thì qua sát hạch. Nhưng nghĩ thế nào cô lại nhắn thêm dòng nữa: "Cửa hàng báo chỉ còn màu này, chắc cũng không vấn đề gì đâu hả?". Hùng lại mau mắn đáp: "Vâng chị, màu nào em cũng thích". Thêm câu này nữa thì Hoa biết bọn họ đã "phím" với nhau cho những tình huống cấp bách để anh em bao che cho nhau. Chiếc khăn Hermes chắc chắn là mờ ám...
02
Ý nghĩ của Hoa xuất hiện hình ảnh cô nhân viên phòng truyền thông xinh xắn ở công ty chồng mình. Người cô đã gặp trong thang máy công ty với cây đồ hiệu không hề thua Hoa và một ánh nhìn đầy vẻ bí ẩn. Hoa đã thấy chút gợn trong lòng, nhưng cô nhanh chóng lại gạt đi rất nhanh, "Mình đúng là đa nghĩ quá. Nghĩ nhiều chỉ hại mình". Thế rồi Hoa quên thật. Và không ngờ đến lúc này, chiếc khăn ấy xuất hiện thì hình ảnh cô nhân viên kia lại hiện rõ, thậm chí cả... mùi nước hoa này.
Chồng Hoa như muốn làm loãng sự đa nghi của vợ bằng việc bắt chuyện về một chuyến đi chơi xa cả gia đình. Hoa ừ hữ vì đang mải mê với suy nghĩ khác, rồi đột ngột cô hỏi: "Cái cô nhân viên phòng truyền thông mới tuyển vào có gia đình chưa anh nhỉ?". Chồng Hoa lúc đó đang lái xe mà lạc đi mất 1 nhịp, rồi trả lời: "Chắc là chưa, anh cũng đâu để ý quá đến nhân viên tầm như cô ấy". Hoa như đã đọc rõ được câu trả lời...
Bằng suy nghĩ logic và "nghiệp vụ điều tra" phi thường chồng Hoa đã thú nhận về "mối quan hệ qua đường", rằng không muốn phá vỡ hạnh phúc đang có, rằng xin Hoa tha lỗi. "Vật thể lạ" tưởng vô chủ đã nhanh chóng được "truy xuất nguồn gốc" chỉ nhờ vài tư duy và cách điều tra không có trường lớp nào dạy nổi.
Hoa quyết định chia tay không phải vì chồng ngoại tình, chỉ là vì cô thấy rằng chuyện này đáng lẽ nên làm lâu rồi. Cô đã sống trong 1 cuộc hôn nhân dối trá quá lâu. Hoa không buồn như cô tưởng. Trước đây cô không dám ly hôn vì chồng cô quá giàu, vì tài sản phân chia quá khó. Thế rồi Hoa ở lại, giống như câu chuyện chiếc váy và món đồ ai đó bao năm vẫn giữ vì nghĩ rằng nó quý hóa.
Hoa cũng ở cạnh chồng bấy nhiêu năm vì bạn bè bảo: "Chẳng tội gì, ông ý mang tiền về, cứ cầm lấy tiêu pha, phòng thân và kể cả lập sự nghiệp riêng đi đã".
03
Người ta có xu hướng luôn tìm lý do để thực hiện điều mình mong muốn. Thực ra trước đó Hoa chưa muốn bỏ chồng.
Trong cuốn "Dám bị ghét' của hai nhà triết gia tâm lý học Nhật Bản nổi tiếng, có nói đại ý thế này. Rằng con người thường than phiền về những thất bại trong cuộc sống và những điều mình không dám thoát ra và đổ lỗi cho hoàn cảnh. Trong khi đó, phải hiểu rằng cuộc đời này là do chúng ta quyết định và làm chủ, đừng để cho những lý do "biện hộ" cho hành động của mình và đổ tại khách quan.
Phụ nữ than rằng nghèo không dám ly hôn, nhưng người giàu cũng vì giàu quá mà không dám ly hôn. Trong khi tư duy và trực giác của họ đã rất sẵn sàng cho điều đó. Chuyện khó như chiếc khăn Hermes kia mà chị Hoa ngồi im cũng điều tra ra được chân tướng sự việc thì thực sự nhiều khi phụ nữ bản lĩnh hơn mình nghĩ. Giác quan và mong muốn của các chị đã hướng chị tới hành động cần thiết, nhưng vẫn ngoan cố đợi "giọt nước tràn ly" để buông cho khỏi hối tiếc.
Ly hôn tất nhiên không phải là chuyện hay để cổ xúy. Nhưng ý tôi muốn nói đến những người phụ nữ đã bao năm dùng dằng mắc kẹt trong những cãi bẫy của chính mình, vùi cả tuổi xuân và những khát vọng sống vào những lý do mà mình không muốn thoát ra.
Nhưng cuộc đời này có bao lâu đâu mà ràng buộc mình trong những vật chất phù phiếm hay tỏ ra bận rộn vì phải giải bài toán cơm áo gạo tiền. Người đàn ông xứng đáng đã không khiến bạn tự đặt câu hỏi "Có nên bỏ chồng không?". Hãy tối giản ngay đi, nếu điều đó làm cho bạn cảm thấy mình đang không lãng phí một cuộc đời.
Đi mua sắm ở shop thời trang hàng hiệu, qua lời chia sẻ của nhân viên vô tình biết được chuyện kinh hoàng của chồng Lời của cô nhân viên ở shop thời trang về chồng khiến tôi choáng váng. Tôi có một gia đình hạnh phúc, trọn vẹn gần như hoàn hảo. Sau 5 năm kết hôn, tôi và chồng đã có hai bé con đáng yêu, kháu khỉnh. Tôi cũng hạnh phúc tổng kết "nhiệm kỳ" 5 năm lần thứ nhất đầy thành công, sở hữu...