Câu nói của con trai 7 tuổi thức tỉnh người mẹ ngoại tình
“Mẹ đừng về muộn nữa, con thèm ngủ với mẹ”. Lời nói của đứa con trai bé bỏng khiến tôi lặng người.
Tôi mới 28 tuổi, có con trai 7 tuổi. Tôi vội vàng với người đàn ông từng có 1 đời vợ và 2 đứa con ngay khi còn ngồi trên giảng đường đại học sau cú sốc tình cảm lớn với mối tình đầu.
Chồng tôi làm kinh doanh xây dựng nên tính tình có phần khô khan, cục cằn. Tôi lại là người tình cảm, luôn muốn được chồng dành cho sự quan tâm tinh tế.
Tôi ngoại tình với người yêu cũ vì sự lạnh lùng của chồng. Ảnh: Shutterstock
Ngày mới kết hôn, thấy chồng khô khan, thô lỗ tôi khá bất ngờ nhưng nghĩ có thể do anh từng đổ vỡ hôn nhân nên cần thời gian hàn gắn, mới có thể chữa lành vết thương được.
Vì vậy, để hòa nhập với chồng, tôi học cách yêu chồng, yêu con chồng và yêu cả gia đình chồng. Hằng ngày tôi luôn chú ý nấu những bữa cơm ngon, đợi chồng đi làm về cùng ăn cơm. Cuối tuần rủ chồng đi dạo, hàn huyên hâm nóng tình cảm.
Nhưng trái ngược với những nỗ lực của tôi, nhiều năm trôi qua anh vẫn hời hợt, khô khan như vậy.
Có những hôm anh đi tiếp khách cũng ko báo, các con ăn xong tôi chờ đến 9, 10 giờ đêm mà tủi thân vô cùng, nhìn mâm cơm mình nấu mà chẳng nuốt nổi.
Tôi chưa bao giờ được anh ôm âu yếm, chưa bao giờ có được nụ hôn ngọt ngào đúng nghĩa. Tôi nghĩ đó là những thứ giản đơn nhất những người yêu nhau có thể trao cho nhau. Tôi và chồng sống dưới một mái nhà, trong vỏ bọc gia đình hạnh phúc nhưng chúng tôi như hai thái cực trái dấu.
Video đang HOT
Chẳng biết từ lúc nào tôi thấy cô đơn, lạc lõng trong chính tổ ấm của mình. Tôi thèm được yêu chiều, vỗ về, đơn giản là cùng chồng nấu bữa cơm đầm ấm bên các con nhưng điều nhỏ bé đó có vẻ quá xa vời.
Nhiều lần tôi cũng thủ thỉ tâm sự để chồng hiểu nhưng chồng tôi chỉ ậm ừ cho qua, xong đâu lại vào đấy.
Tôi nghĩ chẳng có nỗi buồn nào hơn khi sống cùng 1 người mà người đó chỉ coi nhà như căn gác trọ, sáng đi tối về. Hai vợ chồng nằm cùng giường nhưng mỗi người một góc, không ai nói với nhau câu nào.
Liệu có người đàn bà nào chịu đựng nổi nỗi buồn đó mà không hoá điên? Đã có lúc tôi gào lên: Anh lấy tôi về làm gì? Để tôi cô đơn và buồn như thế này. Đến lúc tôi thực sự hết kiên nhẫn, chán nản trong vực thẳm hôn nhân thì tôi gặp lại người yêu cũ trong lần đi họp lớp.
Tưởng như mối tình đó tôi đã đào sâu chôn chặt vậy mà gặp lại anh, trái tim tôi vẫn thổn thức đến lạ lùng. Anh già dặn, chững chạc hơn nhiều so với hình ảnh chàng sinh viên hiền lành, năng nổ hoạt động đoàn năm nào.
Anh nói với tôi anh vẫn còn độc thân, anh thấy ân hận vì những chuyện đã gây ra cho tôi trong quá khứ.
Từng lời nói, từng giọt nước mắt lăn trên gò má phong trần của anh khiến tôi mủi lòng và tôi đã ngã vào vòng tay anh, bất chấp mình là người phụ nữ có gia đình.
Từ ngày với người yêu cũ, tôi trở thành con người khác hẳn. Đồng nghiệp còn ví tôi như ngọn cây căng tràn nhựa sống. Mỗi ngày bước ra khỏi nhà tôi đều thấy vạn vật đều tươi mới, hạnh phúc.
Tôi dành thời gian cho “người tình” nhiều hơn, mọi việc chăm sóc gia đình, con cái tôi lấy cớ bận việc công ty để chồng và giúp việc làm.
Chồng tôi vốn dĩ thờ ơ với vợ nên cũng chẳng bận tâm những thay đổi của tôi. Vợ đi sớm về khuya, chồng tôi coi đó là chuyện thường tình. Cuộc tình vụng trộm đó cứ thế diễn ra quên ngày quên tháng.
Một hôm cuối tuần, tôi ở nhà chơi với con. Thấy con trai ngồi ủ rũ, chẳng buồn chạy nhảy như mọi lần, tôi hỏi han thì con nói: “Mẹ đừng về muộn nữa, con thèm ngủ với mẹ”. Lời nói của đứa con trai bé bỏng khiến tôi lặng người.
Có lẽ cũng lâu rồi, tôi mải mê theo hạnh phúc của mình, quên bẵng đứa con đang tuổi ăn, tuổi lớn cần có mẹ bên cạnh.
Tôi bàng hoàng nhận ra mình là người mẹ ích kỷ quá đỗi, vì những khao khát của bản thân mà để mặc con cô đơn, buồn bã. 9 giờ tối, người tình gọi điện, tôi lặng lẽ tắt máy. Ngày mai, mọi chuyện về anh sẽ chỉ là quá khứ…
Theo Vietnamnet
Lặng người thấy vợ chưa cưới ôm eo tình cũ đi vào khách sạn
Chưa kịp lên xe về nhà, tôi bỗng choáng váng vì những gì mình thấy bên kia đường. Đúng là vợ chưa cưới của tôi, Ngân chứ không phải ai khác đang được anh chàng tình cũ ôm eo đưa vào khách sạn...
Mối tình đầu của tôi không ngại ngần khi nói lời chia tay tôi sau 2 năm tôi và em yêu thương, quấn quýt. Chỉ bởi em đã tìm cho mình một bờ vai khác để nương tựa, khi người đó đủ giàu, đủ mạnh để che chở cho em, chứ không phải như tôi hưởng lương ba cọc ba đồng, ăn cơm bụi, ngủ nhà trọ mà mơ làm chồng...người đẹp.
Buồn, chẳng muốn về phòng trọ để rồi nhìn thứ gì cũng còn vương lại kỷ niệm của em nên sau giờ làm việc, ăn vội suất cơm bình dân, tôi đến quán nhậu rẻ tiền trong con ngõ nhỏ, ngồi đồng cho đến đêm muộn mới liêu xiêu ra về. Tôi cố ép bộ nhớ trong đầu mình xóa hết hình bóng của em, cố ép trái tim tôi thôi đập lỗi nhịp vì nỗi đau của kẻ bị phụ tình, nhưng không tài nào làm được nếu thiếu những cơn say do bia, rượu. Để rồi một lần chếnh choáng hơi men, lại bị ngấm nước mưa trên đường trở về nhà, tôi đã bất tỉnh trước căn phòng trọ của mình mà không kịp mở cửa.
Thật bất ngờ, thật cảm động khi tỉnh lại tôi thấy mình đang nằm trong bệnh viện và người cứu tôi chính là Ngân, cô công nhân nhỏ nhắn, dễ thương có phòng trọ cách dãy trọ của tôi không xa.
Ảnh: Shutterstock
Ngày còn mặn nồng với mối tình đầu của mình, tôi có nghe tin Ngân bị người yêu phản bội vì anh ấy đã phải lòng một cô gái tuy lớn tuổi hơn cũng không xinh bằng Ngân nhưng thừa tiền để bao cho anh ta sống sung sướng. Người đàn ông đó của Ngân tôi đã vài lần gặp.
Gần mười ngày tôi nằm viện là gần mười ngày Ngân tranh thủ vừa đi làm vừa ghé bệnh viện chăm sóc cho tôi. Đến khi tôi bình phục thì hai đứa tôi đã dành cho nhau tình cảm thân thiết. Đường đến công ty của tôi trùng với đường đến xưởng may đồ bảo hộ của Ngân nên sáng sáng tôi đón em, đưa em đến nơi làm việc, chiều tan tầm em lại háo hức chờ để được tôi đưa về phòng trọ.
Hai năm là quá đủ để tôi và Ngân đưa nhau về ra mắt bố, mẹ họ hàng đôi bên. Cả hai chúng tôi đều mong chờ một đám cưới đông đủ, đầm ấm để chính thức thành vợ, thành chồng. Nhưng không ngờ trước ngày bố mẹ tôi sắm lễ sang làm đám hỏi Ngân, thì mẹ Ngân cho hay bà vừa đi xem bói, thầy phán nếu cưới ngay trong năm nay chúng tôi sẽ gặp họa, nhẹ thì vợ, chồng bất hòa, đau ốm, nặng thì chia ly mỗi người một ngả!
Ôi trời! Tôi và Ngân đều bị đau khổ vì tình phụ bạc , không lẽ nào trồng cây sắp đến ngày hái quả lại để mất mùa? Nên tôi bàn với Ngân chỉ làm lễ hỏi mà đợi sang năm mới tổ chức làm đám cưới. Sau đám hỏi Ngân đã là vợ chưa cưới của tôi, nhưng Ngân nhất định không cho tôi vượt quá giới hạn, em nũng nịu rằng dành cái cái đáng giá ngàn vàng cho đêm tân hôn, làm tôi càng tôn trọng, càng yêu quý em hơn.
Chưa làm đám cưới nên Ngân vẫn ở nơi trọ của em còn tôi cũng sinh hoạt trong phòng trọ của mình. Sáng sáng tôi vẫn đón Ngân đi làm, chiều chiều tôi lại đưa em về nhà như thưở yêu nhau. Cách đây khoảng nửa tháng Ngân báo với tôi là em xin nghỉ phép mấy hôm để về quê vì anh họ con bác ruột của em trong Sài Gòn đưa vợ, con về thăm bố, mẹ, họ hàng sau nhiều năm bận việc nên mẹ bảo em sắp xếp công việc để về.
Thấy Ngân không rủ mình vả lại Ngân đi bất ngờ, tôi không thu xếp nghỉ việc được nên tôi chỉ tiễn Ngân ra bến xe rồi quay về. Hết phép Ngân trở lại phòng trọ nhưng như có linh tính mách bảo, tôi thấy Ngân có vẻ khang khác so với trước đây.
Ngân diện hơn, săm soi kỹ lưỡng trước khi ra khỏi nhà, thỉnh thoảng em lại mỉm cười vô cớ hoặc ra tận ngoài sân để nghe điện thoại của một ai đó gọi đến. Chiều hôm qua tôi bận có việc đột xuất ở công ty nên gọi điện bảo Ngân sau giờ làm cứ tự về trước vì tối muộn tôi mới có thể về được.
Làm cố cho xong việc nên lúc đứng lên rời công ty đã gần 10 giờ tối mà tôi chưa có hột cơm nào vào bụng. Lượn xe qua mấy con phố mới có quán phở mở muộn để tôi ăn tạm cho đỡ đói. Chưa kịp lên xe về nhà, tôi bỗng choáng váng vì những gì mình thấy bên kia đường. Đúng là vợ chưa cưới của tôi, Ngân chứ không phải ai khác đang được anh chàng tình cũ ôm eo đưa vào khách sạn... Không lẽ chuyến nghỉ phép về quê gặp anh họ của Ngân chỉ là lý do để em nối lại tình xưa với người đàn ông đã phụ bạc em?
Theo TPO
Gửi đàn ông ngoại tình: Đừng nghĩ vợ mình mãi là người đàn bà cam chịu Vợ chỉ nhẫn nhịn, chịu đựng hi sinh khi anh là một người chồng chung thủy. Nhưng một khi biết anh phản bội, lừa dối để ăn nằm cùng người khác thì cô ấy không còn là một người đàn bà cam chịu nữa. Có đả kích nào lớn hơn với phụ nữ là chồng phản bội, có tổn thương nào lớn hơn...