Câu nói của chị gái song sinh trong cơn bạo bệnh khiến tôi day dứt đau đớn khôn nguôi
Cái gì chị cũng hơn tôi nhưng cuối cùng chị đều nhường lại cho tôi.
Tôi có một chị gái song sinh. Chúng tôi giống nhau như hai giọt nước. Đến cả cách ăn mặc bố mẹ cũng cố tình mua cho chúng tôi những bộ quần áo, váy vóc, giày dép giống nhau. Nếu như không nhờ vết ruồi son bên má phải của tôi thì chắc chắn chẳng ai phân biệt nổi chúng tôi ai là chị, ai là em.
Nhưng tính cách của chúng tôi lại hoàn toàn khác nhau. Chị gái tôi dịu dàng, chu đáo bao nhiêu thì tôi lại nổi loạn, ngang bướng bấy nhiêu. Chính vì thế mà bố mẹ, mọi người đều thương chị hơn thương tôi. Khi dậy thì, để khỏi phải chịu sự so sánh với chị, tôi đã làm mình hoàn toàn khác đi. Tôi cắt phăng mái tóc dài. Tôi ăn mặc theo phong cách nổi loạn với váy ngắn, quần jean rách, áo thun hai dây. Bố mẹ tôi càng được dịp mắng tôi nhiều hơn. Nhưng tôi bất cần.
Khi chị em tôi học lớp 12 thì mẹ tôi sinh em bé thứ 3 vì vỡ kế hoạch. Gia đình tôi vốn chẳng khá giả gì nên không thể vừa nuôi chị em tôi học vừa chăm lo cho em nhỏ. Tôi cứ nghĩ người nghỉ học sẽ là mình vì chị tôi học rất giỏi. Thế nhưng không, chính chị tôi đòi nghỉ học đi làm để kiếm tiền nuôi tôi và em. Mẹ tôi mới sinh nhưng nghe chị nói cũng khóc ngất đi. Bố tôi trầm tư suốt cả một thời gian. Chị tôi nghỉ học trong sự tiếc nuối của tất cả mọi người.
Tôi thương chị nhưng không thể biểu lộ tình cảm được. (Ảnh minh họa)
Sau đó, chị xin làm nhân viên thu ngân trong siêu thị. Ban đêm chị bán quán cà phê kiếm thêm tiền. Chị làm từ sáng sớm đến tận khuya mới về nhà. Tiền lương làm được, chị cứ đưa bố mẹ tôi chi tiêu trong nhà, rồi chị mua quần áo mới, sách vở cho tôi nhập học đại học. Chị lựa lời khuyên can tôi phải biết cố gắng để bố mẹ không buồn. Tôi để ý thấy, chị chẳng bao giờ mua cho mình được một cái áo cái quần mới. Nhiều khi tôi còn nghĩ không biết chị có phải là người không, chị giống thiên thần quá.
Tôi tốt nghiệp đại học cũng nhờ tiền của chị. Không hiểu từ bao giờ, tôi lại thương chị, rất thương. Tuy nhiên tính cách ương bướng khiến tôi không sao nói chuyện ngọt ngào với chị được. Ra trường, tôi xin vào một công ty nước ngoài làm, lương cũng khá cao.
Video đang HOT
Từ lúc có việc làm, tôi bảo chị giảm bớt làm việc làm. Chị lại nói tôi cứ lo kiếm tiền rồi tạo dựng tương lai cho chính mình, bố mẹ và em út, chị vẫn lo được. Mỗi lần tôi đem tiền về cho mẹ, tôi phải giấu giếm vì chị biết chị lại mắng tôi không biết tiết kiệm.
Hai năm trước, chị có người yêu. Anh ấy cao to, đẹp trai và ngọt ngào. Đáng buồn thay, qua nhiều lần tiếp xúc, tôi cũng bắt đầu có tình cảm với anh ấy. Nhiều khi nhìn hai người trò chuyện, nhìn cách anh ấy chăm chị, tôi lại thấy ghen tuông dù tôi thừa hiểu mình không được quyền và cũng không được làm thế.
Nhưng không ngờ, chị tôi lại phát hiện khối u não vào tháng 10 năm ngoái. Chị đau đầu từ nhiều năm trước nhưng toàn uống thuốc giảm đau cho qua mà không đi khám. Đến khi phát hiện bệnh thì không thể chưa được nữa.
Tôi ân hận vì đã từng ganh ghét, sống không tốt với chị. (Ảnh minh họa)
Suốt mấy tháng nằm viện, chị toàn đòi chết để đỡ gánh nặng cho mọi người. Nhìn chị tiều tụy trên giường bệnh, tôi bất lực đến mức bật khóc. Người yêu chị vẫn ở bên cạnh chăm sóc chị, an ủi chị.
Tuần trước, sức khỏe chị bắt đầu chuyển biến xấu đi. Có lẽ chị biết mình không sống được bao lâu nữa nên chị đã gửi gắm lại tất cả đồ đạc của chị. Chị nhờ mẹ mang những bộ quần áo mới, đẹp nhất của chị đi làm từ thiện. Chị dặn dò em trai út phải ngoan ngoãn, học giỏi, biết thương bố mẹ. Chị bảo tôi phải thay chị chăm sóc bố mẹ và em út. Đau lòng hơn, chị hỏi tôi có yêu anh Khôi không? Chị biết tôi cũng yêu anh ấy, giờ chị không còn được ở bên anh ấy nữa nên chị hy vọng tôi thay chị đem lại hạnh phúc cho anh ấy. Tôi chỉ biết khóc và ân hận khi nghe chị nói.
Mấy hôm nay, chị yếu đến mức không nói được nữa. Nhà tôi ai cũng buồn nhưng đều giấu chị. Trước mặt chị vẫn tỏ ra lạc quan, vui vẻ. Nhưng bố mẹ tôi vừa quay mặt đi đã khóc thầm. Còn người yêu chị, anh ở bên chị suốt 24 giờ, anh cứ kể chuyện vui cho chị nhưng đôi mắt anh thì buồn đau lắm. Còn tôi thì vô cùng hối hận vì trước đây đã sống không tốt với chị. Tôi phải làm gì để bù đắp dù chỉ là chút ít cuối cùng cho chị đây?
Theo Ngoisao
Thấy chị gái tài giỏi kiếm tiền tỷ một năm, cô em gái ganh ghét quyết cướp người yêu...
Người như cô sống ở trên đời còn có ý nghĩa gì đâu, có lẽ kết thúc mọi chuyện là cách tốt nhất; Trang vội vàng chạy ra ban công và lao xuống.
ảnh minh họa
Dù là 2 chị em ruột nhưng lúc nào Trang cũng ganh ghét đố kỵ Nga- chị của mình; bởi vì Nga giỏi giang hơn, thông minh hơn nên được bố mẹ cưng chiều hơn, chị muốn cái gì là được cái nấy. Còn Trang, bản tính ham chơi lại lười học nên lúc nào cũng bị bố mẹ đánh đòn và đem ra so sánh với chị; kể cả chuyện dọn dẹp nấu nướng cũng là Trang phải làm hết, Nga không phải động tay động chân vào bất cứ một thứ gì.
Nhớ hồi còn bé xíu; không ít lần cô em đanh đá hậm hực với bố mẹ vì mình ít tuổi hơn mà phải làm nhiều hơn, lúc nào Trang cũng vừa rửa bát hoặc vừa giặt đồ vừa khóc tấm tức " Sao chị lớn hơn mà chị không phải làm, sao con nhỏ hơn mà con phải làm hết"; nhưng không một ai đáp lại lời cô, có lẽ trong mắt bố mẹ chỉ có đứa con gái đầu là thông minh tài giỏi, còn cô em thì không tính tiền. Sự đố kỵ cứ thế lớn dần theo năm tháng, dù nhỏ hơn Nga 5 tuổi nhưng Trang cũng không bao giờ gọi cô bằng một tiếng chị mà toàn xưng tao mày. 2 chị em với 2 tính cách hoàn toàn trái ngược nhau; Nga chăm chỉ lại học giỏi nên lúc nào thành tích học tập cũng thuộc loại xuất sắc, tốt nghiệp ra trường đã bao nhiêu công ty săn đón với những mức lương hấp dẫn không tưởng; còn Trang tiếp tục trượt dài trên con đường học hành, liên tục thi trượt và tự giết mình trong những chén rượu, bóng cười, shisa tối ngày ở bar
Rồi cũng phải đến tuổi lấy chồng, một lần nữa Trang lại ghen tỵ với chị của mình khi Nga tìm được một người đàn ông thành đạt, lịch lãm và ga lăng, trong khi Trang lông bông với vài ba mối tình chớp nhoáng đến rồi lại đi. Ngay từ lúc Nga dẫn người yêu về ra mắt là Trang đã thấy khó chịu rồi; tại sao chị cô lại có nhiều thứ đến vậy: thông minh, giỏi giang, kiếm được tiền tỷ một năm và bây giờ lại sắp lấy được một người chồng như ý. Rõ ràng là cô xinh đẹp hơn, quyến rũ hơn nhiều cơ mà; chẳng lẽ đến ngay cả điều này cô cũng thua kém bà chị già suốt ngày cắm đầu vào học rồi làm việc kia. Trang trở nên căm thù chị mình lúc nào không biết và sự đố kỵ độc ác đã khiến cô bị mờ mắt mà quyết tâm làm một cái việc thật tồi tệ- cướp người yêu của chị.
Lợi dụng sự xinh đẹp vốn có của mình Trang luôn ăn mặc gợi cảm và quyến rũ khi xuất hiện trước mặt người của Nga; cô giả bộ làm thân với chị để có nhiều cơ hội được đi chung với 2 người họ. Mỗi khi không có Nga, Trang chủ động mời gọi bằng ánh mắt, nụ cười rất lả lơi của mình và chỉ sau đó 1 tuần, người yêu Nga đã bật đèn xanh với cô. Trang mỉm cười đắc ý nghĩ mình đã chiến thắng, 2 người họ lén lút hẹn hò với nhau, vụng trộm hôn nhau cuồng nhiệt khi Nga đi ra ngoài và không thể cưỡng lại trước sự mê hoặc của Trang, người yêu Nga đã chủ động rủ cô vào khách sạn. Chỉ chờ có thế, Trang gật đầu ngay lập tức; cô chắc mẩm nghĩ rằng khi cô qua đêm với người yêu của chị mình thì anh ta sẽ chỉ càng mê mẩn cô hơn thôi và tất nhiên bà chị già của Trang làm gì còn cửa nữa. Có thể nào đám cưới của chị cô lại trở thành đám cưới của cô không nhỉ, Trang nghĩ vậy rồi cười ha hả " để rồi xem, bà chị giỏi giang của tôi sẽ trở nên thảm hại thế nào khi bị chồng tương lai và e gái của mình cắm sừng".
Hôm nay là ngày đi thử váy cưới của Nga, nhưng Trang nằng nặc muốn gặp người yêu của chị mình ngay bây giờ tại khách sạn; mục đích của cô chính là muốn anh ta chọn lựa để xem vị trí của ai quan trọng hơn và tất nhiên là anh ta chọn cô rồi. Nói dối Nga mình có việc bận đột xuất, Thắng- người yêu cô vội vàng lao đến khách sạn; khi nhìn thấy nhau 2 người họ vồ vập lao vào nhau điên cuồng rồi làm hết hiệp này đến hiệp khác, từ sáng cho đến tận chiều tối mới chịu ngừng nghỉ. Sau khi xong việc, Thắng bỗng dưng thay đổi thái độ không còn âu yếm Trang như lúc làm tình nữa và đứng lên mặc đồ, thấy vậy cô vội vàng hỏi:
- Sao anh định đi đâu à?? Không phải tối nay chúng ta ngủ ở đây luôn sao??
- Anh phải về với Nga, cô ấy chắc chưa ăn gì từ sáng. Thắng vừa mặc áo vừa nói
- Anh nói gì cơ, anh ngủ với em xong rồi giờ lại đòi về đưa con chị em đi ăn á; e nghĩ anh phải chấm dứt luôn với chị ta rồi chứ. Trang ngồi bật dậy ngạc nhiên hỏi.
- Em đang nói chuyện nực cười gì thế, anh nói sẽ bỏ Nga lúc nào; em nhầm rồi giữa chúng ta chỉ là nhu cầu xác thịt còn người anh yêu là Nga chứ không phải em đâu, em vợ ạ. Thắng vừa xếch quần lên vừa cười mỉa mai
- Anh giám bỡn cợt tôi à, anh có tin tôi sẽ nói cho chị Nga và bố mẹ tôi biết chuyện này không hả?? Trang làm ầm lên
- Cô giỏi thì cô đi mà nói xem cả nhà cô tin tôi hay tin cô, một đứa con gái suốt ngày bar sàn hư hỏng từ lâu bố mẹ còn coi cô là con gái họ sao. Xin lỗi chứ cô có nói gì thì cả thế giới này cũng chỉ khinh thường cô thôi, đồ đĩ thõa. Thắng nói rồi đủng đỉnh bỏ đi
Trang cay đắng ngồi ở trên giường khóc lóc; cô quá ngu dốt khi cho rằng chỉ dựa vào chút nhan sắc của mình có thể quyến rũ được con cáo già kia; từng lời nói mỉa mai châm biếm như hàng ngàn mũi dao cắm vào tim cô. Đúng, anh ta nói không hề sai; tất cả là tại cô không chịu cố gắng, tại cô hư hỏng nên không một ai tôn trọng. Người như cô sống ở trên đời còn có ý nghĩa gì đâu, có lẽ kết thúc mọi chuyện là cách tốt nhất; Trang vội vàng chạy ra ban công và lao xuống.
Theo Blogtamsu
Bỏ lại cả mâm bát đĩa để lên phòng nghỉ, em bị cả nhà người yêu chê bai, chỉ trích không tiếc lời Em nghe xong mà nước mắt chực trào. Em lặn lội về quê anh, phụ giúp nhà anh nhưng chưa được ai cảm ơn 1 câu. Đã vậy còn bị bố mẹ và người yêu trách móc. Mấy ngày gần đây em đã suy nghĩ rất nhiều. Quả thật nếu chỉ vì chuyện nhỏ này mà chia tay thì không đáng. Nhưng em...