Cầu hôn bằng một “rừng” bong bóng
Đó là một lời cầu hôn, một sinh nhật mà tôi không bao giờ quên. Tôi sẽ chờ anh về, chờ được ngày khoác chiếc áo dài trong ngày cưới.
Ảnh minh họa: missindiedesigns.
Tôi và anh quen nhau trong một lần chat trên mạng. Anh là một người con trai xứ Nghệ, cái tên của anh được ví như rừng, còn tên tôi được nói đến rất nhiều khi người ta nhắc đến nước Nhật, hoa anh đào. Nếu tính đến 22/8/2012, là đúng kỷ niệm 9 năm chúng tôi quen nhau, thế nhưng hơn một năm nay tôi và anh không thể gặp nhau vì anh phải đi xa trong vòng ba năm.
Tôi vẫn nhớ như in ngày ấy, khi vừa tan học về, anh đang đứng chờ ngoài cổng trường. Tôi bước nhanh về phía nhà xe để lấy xe, bỗng anh chạy lại, giật chiếc ba lô của tôi, như quán tính, tôi hét lên: “Cướp!”. Anh cũng rất nhanh tay bịt miệng tôi lại, tôi quay lại phía sau, chưa nhìn được mặt anh thì đã được nhấc bổng lên, lúc ấy tôi mới biết là anh. Dù chưa nhìn thấy rõ mặt nhưng tôi cảm nhận được hơi ấm từ vòng tay ấy.
Lúc đó, anh vẫn không để ý mọi người xung quanh đang nhìn chúng tôi, tiếng còi inh ỏi của chiếc xe tải mới làm cho anh giật mình. Tiếng còi ấy như muốn nói với anh, có rất nhiều ánh mắt đang theo dõi chúng tôi. Tôi đỏ cả mặt lên khi “tên cướp” như anh lại không cướp của mà là cướp người. Tôi phải xua tan ánh mắt của mọi người bằng một câu nói: “Dạ không có gì đâu ạ! Chỉ là đùa thôi!”, nhờ đó mọi người mới tản đi nơi khác.
Chúng tôi không lấy xe mà đi dạo một vòng ngay cạnh dòng sông của trường. Khác hẳn với mọi ngày, không hiểu sao hôm nay rất ít người đứng đó để ngắm bến Bạch Đằng về đêm, dường như mọi người đang nhường lại không gian này cho chúng tôi. Chỉ còn lại vài cặp tình nhân bên sông, trong đó có anh và em. Đứng nhìn dòng sông một lúc, bỗng cả anh và tôi đều cùng nhau nói: “Em (anh) có chuyện muốn nói!”.
Anh và tôi cùng cười, anh nhường tôi nói trước:
- Sao anh vào đây mà không nói cho em biết để em còn đi đón anh. Anh đi vào đây bằng gì? Ba mẹ ở nhà khỏe không?
Anh nhìn tôi trìu mến:
- Anh vào bằng máy bay. Anh không muốn nói cho em biết vì muốn dành cho em một ngờ. Ngày mai là sinh nhật em, anh muốn tổ chức sinh nhật cho em. Anh rất muốn làm điều này vì bảy năm vừa qua, yêu em mà chưa có lần nào sinh nhật em anh có mặt bên cạnh em.
Tiệc sinh nhật của tôi được tổ chức ngay tại đó, tuy không có bánh kem nhưng anh đã chuẩn bị sẵn nến. Nến được thắp lên và gió dường như không thổi nữa, như đang tham dự buổi tiệc sinh nhật đặc biệt này. Anh bảo tôi nhắm mắt lại, cảm giác như có rất nhiều người đang ở xung quanh vì tôi nghe có rất nhiều tiếng bước chân đang tiến về phía mình nhưng tôi vẫn không mở mắt vì chờ hiệu lệnh của anh. Cuối cùng anh cũng nói:
- Bây giờ anh cho em mở mắt ra nhưng không được quay lại phía sau.
Video đang HOT
Tôi khẽ mở mắt ra. Ôi, thật tuyệt vời, một rừng hoa bong bóng, đây là trò chơi mà tôi và anh vẫn hay ra biển để thổi. Thì ra anh đã nhờ đến 10 người để tôi được thấy một rừng bong bóng như thế. Anh bắt tôi nhắm mắt lâu như thế là chờ đợi mọi người, trong đó có cả cô công nhân quét rác, hai cặp tình nhân và những anh chị khác đang câu cá gần đó để làm nên điều kỳ diệu này cho tôi.
Ảnh minh họa: ourhouseofdolls.
Tôi đã khóc, những giọt nước mắt hạnh phúc sau 7 năm yêu anh. Lần đầu tiên tôi cảm nhận được vị ngọt ngào của những giọt nước mắt. Tôi vẫn đứng ngẩn ngơ ở đó, anh đã kịp lại gần và nói:
- Em à! Mình sắp phải xa nhau một thời gian. Anh sợ mất em, anh sợ mình sẽ không còn có cơ hội làm điều này. Anh mong em hãy tha thứ cho anh, anh sẽ không bao giờ để em phải khóc vì anh. Tình yêu anh dành cho em sẽ đẹp như những hoa bong bóng này, nhưng sẽ không bao giờ tan biến như chúng. Anh không biết nói sao cho em hiểu, nhưng khu rừng của anh không thể sống được nếu thiếu loài hoa anh đào. Anh không muốn chỉ có em vào mùa xuân, anh muốn có em mãi mãi, em sẽ chấp nhận anh chứ?
Tôi im lặng, nhìn mọi người xung quanh. Ai cũng giục tôi nói lời đồng ý, nhưng câu trả lời của tôi khiến mọi người buồn:
- Xin lỗi anh, em không chấp nhận…
Vừa nói, nước mắt tôi vừa rơi:
- … em không chấp nhận làm người yêu anh nữa, em muốn là hoa anh đào, mãi mãi trong khu rừng của anh.
Không có tiếng vỗ tay, thay vào đó là những chùm hoa bong bóng. Gió reo vang khúc nhạc, mặt hồ như tờ giấy, bong bóng như những nốt nhạc, mọi người là khán giả, trăng và đèn như ánh sáng của sân khấu kỳ lạ này, tôi và anh như một cặp song ca đang trình diễn ca khúc ấy. Mong anh sẽ cùng tôi hát mãi ca khúc này, vì tôi biết, không có anh thì tôi không thể cất tiếng hát.
Đó là một lời cầu hôn, một sinh nhật mà tôi không bao giờ quên. Tôi sẽ chờ anh về, chờ được ngày khoác chiếc áo dài trong ngày cưới, chờ ngày hoa đào nở mãi trong khu rừng của anh.
Theo VNE
Đừng dại dột nhường chồng cho kẻ khác
Đừng bao giờ nhường hạnh phúc của mình cho người khác. Đó là một sai lầm lớn trong đời!
Sau khi những lời tâm sự của người vợ tội nghiệp trong bài viết 12 năm tình cũ vẫn chờ chồng tôi bỏ vợ được đăng tải trên Tình yêu giới tính của Eva.vn, chuyên mục nhận được rất nhiều những chia sẻ, tâm sự và lời khuyên dành cho nhân vật.
Hoa (yeuconbeo@...)
Em không phải làm gì lúc này cả mà người làm là chồng em. Em hãy yêu cầu anh ta phải quyết định chọn vợ con hoặc cô ta. Chính vì sự tham lam và nhu nhược của anh ta mà làm hai người phụ nữ phải bất hạnh nhất là em. Anh ta nhùng nhằng nên cô ta càng hy vọng. Còn cô ta cũng có lỗi vì đã ngoại tình với đàn ông có vợ và dã tâm chờ, muốn người tình bỏ vợ con để sống với mình nên cô ta cũng là người ích kỷ, vì hạnh phúc của mình mà phá hạnh phúc gia đình người khác. Đây là sự ích kỷ và nhẫn tâm chứ không phải tình yêu. Vì nếu yêu thì hạnh phúc khi thấy người mình yêu hạnh phúc.
Chồng em về với cô ta chắc gì đã hạnh phúc vì chồng em không còn yêu cô ta nữa mà là lòng thương hại và cảm thấy áy náy, có lỗi vì mình mà cô ta dở dang. Thế nên hai người có quay lại thì sẽ là một bi kịch khi sống vì trách nhiệm và luôn nhớ đến vợ con cũ. Rồi đến lúc nào đó cô ta sẽ chán và thất vọng lúc đó mới thấy mình dại dột vì ảo tưởng về tình yêu.
Em đã có được tình yêu từ người đàn ông không yêu đến yêu em say đắm trong khi hôn nhân là nấm mồ chôn tình yêu còn cô ta là bồ từ yêu say đắm đến chỉ còn thương và có lỗi cho nên em xứng đáng được hưởng hạnh phúc của riêng mình chứ không phải chung với ai. (Ảnh minh họa)
Dù thế nào thì em cũng phải yêu cầu anh ta dứt khoát rõ ràng để cô ta không còn ảo tưởng và em cũng không còn đau khổ khi chịu cảnh chồng chung. Vì em là người phụ nữ nhân hậu và tuyệt vời. Em đã có được tình yêu từ người đàn ông không yêu đến yêu em say đắm trong khi hôn nhân là nấm mồ chôn tình yêu còn cô ta là bồ từ yêu say đắm đến chỉ còn thương và có lỗi cho nên em xứng đáng được hưởng hạnh phúc của riêng mình chứ không phải chung với ai.
Thu Hà (thuha.hg3675@...)
Không nên buông tay! Nếu có thể hãy để chồng bạn có trách nhiệm với con gái của người cũ. Tôi nói thế vì hai vợ chồng bạn yêu nhau thật lòng, còn người cũ chỉ là món nợ hay cái nghĩa thì có thể hạnh phúc không ? Yêu một người mà sống bên một người, sống vì nợ trần gian thì không nên chút nào. Hãy nói với chồng bạn điều đó xem. Tôi tin rằng nếu về sống với người cũ chồng bạn sẽ đau khổ hơn bây giờ. Day dứt và đau đớn chồng bạn chọn bên nào? Nhưng câu cuối cùng tôi vẫn muốn nói: Bạn không thể buông tay.
Nguyễn Thị Hải Âu (aunguyen111@...)
Chào chị! Em cũng gặp trường hợp gần giống như chị. Em rất ngưỡng mộ chị đã bình tĩnh khi biết chuyện của chồng như vậy. Anh ấy có chị thật là hạnh phúc! Theo em nghĩ chị nên giữ bình tĩnh, giữ tình cảm và giữ chồng cho riêng mình. Chị hãy hỏi anh thật sự anh muốn gì và chị cho anh 1 lần thử bỏ chị và về với chị kia trong 2 tuần. Sau đó để anh nói lên cảm nghĩ của mình rồi lúc đó chị sẽ có câu trả lời chính đáng cho tổ ấm nhỏ của chị. Em chúc gia đình chị được hạnh phúc!
Song Bang (songbang29...)
Đừng buông tay bạn ạ, giữ chồng cho mình cùng là giữ hạnh phúc cho mình - chồng mình và cả 2 đứa con mình đã sinh ra. Có thể như vậy là hơi ích kỉ nhưng đều đó không có gì sai bạn ạ. Bạn cùng với chồng có trách nhiệm với con riêng của chồng (bé không có lỗi và cũng bị thiệt thòi khi có 1 gia đình không đầy đủ...). Nhưng tuyệt đối không chia sẻ chồng mình với nguời phụ nữ kia. Hãy dịu dàng nhưng kiên quyết để bảo vệ gia đình bạn nhé. Chúc bạn hạnh phúc!
Đừng dại dột nhường chồng vì bất cứ lí do gì (Ảnh minh họa)
Hằng (ducto92@...)
Đọc truyện của chị mà tôi thấy xót xa quá. Tôi thương chị mà cũng thấy thương cho chị kia nhiều hơn. Trẻ con không có tội phải không? Chỉ có người lớn chúng ta sai lầm mà thôi. Dù sao chị kia cũng có con với chồng chị nên dù sao chồng chị ít nhất phải co trách nhiêm với nó. Theo tôi, chị cứ để chồng chị tự quyết định vì dù sao trong câu chuyện của chị sẽ có người bị tổn thương mà. Tội nghiệp cho kiếp con người.
Hải Yến (kimthuyhoa@...)
Em thấy trách chồng chị. Tại sao lấy chị rồi lại còn có con với chị ấy nữa. Bây giờ đứng giữa 2 người đàn bà, làm cả 2 cùng khổ. Cái gì anh ấy cũng muốn, cuộc sống không thể viêm mãn hoàn toàn được. Anh ấy thật có phúc lại có 2 người cùng yêu thương mình chứ.
Thúy (thuytra204@...)
Cứ để chồng chị quyết định anh muốn sống với ai. Em nghĩ là anh có quay về với người cũ thì cũng không hạnh phúc, lúc đó lại dang dở 1 lần nữa.....
Thảo Nguyễn (luhanhvanminh@...)
Thật ngưỡng mộ em người phụ nữ nhân hậu . Nhưng chị khuyên em không thể nhường chồng cho người kia được. Em thương họ nhưng họ đâu có thương em mà âm thầm cướp chồng em đó .
Họa Mi Hay Hót (hoamihayhot@...)
Đúng là một tình huống tiến thoái lưỡng nan. Mình cũng đang trong hoàn cảnh giống chồng của bạn nhưng khác ở chỗ là mình chưa có con với tình cũ. Nếu bây giờ mà bạn đồng ý cho chồng và cô tình cũ cơ hội đến với nhau thì bản thực sự vĩ đại. Ngày xưa thì có thể một ông ở cùng 2,3 bà nhưng rồi "chém cha cái kiếp lấy chồng chung kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng". Thời bây giờ rất khó có thể chấp nhận điều đó nhưng nếu làm được như vậy thì tuyệt vời ông mặt trời. Còn nếu không thì trước sau gì cũng có một sự đau buồn không hề nhẹ, có thể đối với bạn hoặc đối với cô tình cũ của chồng bạn. Bây giờ bbạn nên hỏi chồng bạn muốn như nào rồi tính tiếp!
Theo VNE
Căm hận bạn gái vì tội... mất trinh Cô ấy giấu giếm tôi, đến tận khi xác định cưới mới nói sự thật không còn trong trắng. Tôi hận lắm! Chị Thanh Bình thân mến! Em đang rất đau khổ, em không biết có nên tha thứ cho bạn gái mình hay không? Mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em năm nay 27 tuổi, bạn gái em 26 tuổi....