Câu chuyện ý nghĩa sau những bát thức ăn thừa
Sáng sớm, quán phở trước cổng trường nghịt khách. Hết lượt này đến lượt nọ ra vào tấp nập, nhân viên thì chạy đi chạy lại bê bát rồi lấy thêm rau. Còn ông cụ, chỉ biết đứng nép vào góc thùng rác đứng nhìn.
Cụ năm nay đã hơn 70. Kể từ ngày vợ qua đời, cụ quần quật làm lụng nuôi 2 đứa con ăn học. Giờ chúng thành đạt hết rồi. Còn cụ, cũng kể từ ngày ấy, chưa biết thế nào là ăn no. Cũng không nhớ mùi phở nó ra sao.
Cụ nhìn những bát phở bốc khói nghi ngút mà nhỏ rãi. Cụ đ.ánh liều đến gần quán:
-Cháu ơi, cho cụ xin…
Thì con bé nhân viên tầm 18, 19 t.uổi bực mình quát nhặng lên:
-Cụ tránh ra đi, người ngợm hôi hám bẩm thiue, t.iền thì không có, cho chiếc cái gì.
Thế là cụ già đành ngậm ngùi im lặng. Những người khách ở đây, họ cũng đang vội vã mối người 1 việc ăn xong còn đi làm, không ai có thì giờ quan tâm đến ông cụ rách rưới.
Đang định quay ra, bỗng nhiên cụ liếc thấy 1 vị khách đứng dậy, trong bát vẫn còn ít nước phở cuối cùng. Cụ lao đến húp lấy húp để làm cả quán giật mình. Còn đám nhân viên thì vội vàng chạy lại kéo cụ già:
- Ông làm cái gì thế?? Ông điên à??
Rồi anh phục vụ giật lấy chiếc bát.
-Cụ.. đói quá.. cho cụ ăn ít nước thừa được không??
Anh nhân viên chau mày:
-Cụ làm thế khách nào dám đến ăn nữa. Cụ hôi hám thế này vào quán người ta đã chạy mất dép rồi. Với lại, chúng cháu chỉ là nhân viên thôi không có quyền. Cụ đi cho.
Ông cụ đành lê lết bỏ đi. Nhưng vì quá đói mấy hôm sau cụ vẫn quay lại tìm bát phở khách ăn thừa để ăn trộm.
Hôm đó, nhân viên bực mình gọi điện cho bà chủ. Bà lập tức tới quán, chứng kiến cảnh ông cụ nghèo đói đang lê la trong quán ăn của mình. Ai cũng nghĩ bà sẽ đuổi thẳng cổ lão ăn mày xơ mướp. Nhưng không, bà cầm tay ông cụ dắt vào, trong khi cụ già ngơ ngác:
-Cô.. cô định làm gì?? Tôi chỉ xin đồ thừa thôi mà.
Video đang HOT
Bà chủ quán để ông cụ ngồi vào ghế rồi chính tay vào bếp làm 1 bát phở thơm phức đầy thịt bò và rau:
- Cụ ăn đi ạ.
-Nhưng tôi.. tôi không có t.iền.
-Là cháu mời cụ. Không cần trả t.iền.
Cụ già nghe thế thì ăn vội ăn vàng vì quá đói. Ăn xong cụ rưng rưng nước mắt:
-Cảm ơn, cảm ơn. Đây là bát phở ngon nhất mà tôi từng ăn.
Ảnh minh họa
Lúc ấy bàn bên cạnh có 2 cha con vừa ăn vừa cười đùa vui vẻ. Đứa con trai gắp cho bố mấy miếng thịt từ bát mình:
-Bố ăn thêm vào này, của con còn nhiều thịt lắm.
Ông bố đó cười hạnh phúc:
-Bát của bố còn đầy đây này. Con ăn đi.
Rồi ông lại gắp trả mấy miệng thịt, họ cứ đưa đi đi lại khiến ông cụ phải liếc sang nhìn chằm chằm. Bà chủ quán thấy thế hỏi:
-Cụ không có con cháu sao??
Cụ gật đầu rồi cười x.ót x.a:
-Con tôi 2 đứa đều ở gần đây, nhưng.. không đứa nào chịu nuôi tôi cả. Chúng nó chê bố ăn bám.
Rồi ông gục đầu khóc. Bà chủ quán cùng mọi người xung quanh bây giờ cũng đều rơi nước mắt.
-Từ nay mỗi ngày cháu sẽ mời cụ 2 bát phở. Cụ đồng ý không??
Ông cụ không thể từ chối, chỉ còn biết cảm ơn rối rít.
Từ hôm ấy, ngày nào bà chủ quán cũng cho nhân viên mang phở ra cái lều bên đường cho ông cụ. Những lúc ông ốm đau, bà còn mua thuốc mang đến chăm sóc ông như bố mẹ đẻ. Tối đến, quán dọn dẹp sạch sẽ, bà chủ lại mở cửa cho ông cụ ăn xin vào trong ngủ.
Và cũng kể từ đó, quán phở ấy ngày càng đông khách. Người ta đến ăn vì ủng hộ 1 con người có tấm lòng thơm thảo như bà chủ quán và nhìn vào bà đê học tập cách sống có đạo đức ở đời.
Theo Iblog
Câu chuyện khiến bất kỳ bậc làm cha mẹ nào đều phải bật khóc
Vợ chồng chị Hà cưới nhau được 9 năm và đã có con gái 8 t.uổi. Con bé trộm vía nhìn lớn và phổng phao hơn vơ với bạn bè cùng lứa.
Vì cuộc sống khó khăn nên chồng chị Hà để vợ ở nhà vừa chạy chợ vừa nuôi con còn anh thì đi lái xe thuê cho chủ tận cửa khẩu. Năm anh chỉ về mấy lần thôi.
Xa vợ xa con nhiều khi thấy vợ ở nhà cũng cực lắm nên chồng chị định chỉ làm 2-3 năm nữa rồi về quê xin làm gần nhà. 2 vợ chồng cũng sẽ tính chuyện sinh thêm đứa nữa rồi cùng nhau làm ăn, lúc đó cũng đã có chút vốn để dành rồi nên không lo đói khổ như khi sinh đứa con đầu lòng nữa.
Bé Ly con gái anh chị rất ngoan, nửa ngày đi học nửa ngày ở nhà chơi và học bài để mẹ đi chợ. Tuy nhiên con bé học hơi yếu môn Toán mà chị thì ngày trước thất học nên cũng chẳng dạy gì cho con được. Cô giáo đã nhắc trong buổi họp phụ huynh rồi, chị định cho con đi học phụ đạo ở nhà cô nhưng bất ngờ hôm ấy Huỳnh - người hàng xóm cạnh nhà lại bảo chị:
- Chị cho bé My đi học thêm làm gì cho tốn kém ra mà học đông bạn chắc gì nó đã tiếp thu được hết. Nếu chị không chê để bé sang em kèm bé học cho.
- Được thế thì may mắn quá còn gì. Cả cái xã này ai chẳng biết chú ngày xưa học giỏi thế nào chỉ vì nhà nghèo, bố lại bệnh mất nên chú đang đi học đại học phải bỏ giữa chừng về nhà làm ruộng. Nhưng tôi sợ phiền chú vì cô Loan nhà chú đang bệnh, chú phải chăm cô ấy nữa.
Chị cho bé My đi học thêm làm gì cho tốn kém ra mà học đông bạn chắc gì nó đã tiếp thu được hết. Nếu chị không chê để bé sang em kèm bé học cho. (Ảnh minh họa)
- Chị đừng lo phiền hà. Em sẽ tranh thủ kèm giúp cho cháu mỗi chiều 1 giờ.
- Vậy thì tốt quá, chú lấy bao nhiêu tôi gửi t.iền.
- Công xá gì chứ hàng xóm giúp nhau thôi chị. Em cũng coi bé My như con em vậy mà.
Chị Hà mừng quýnh vì đã có người kèm giúp con học. Mới 1 tuần mà bé Ly tiến bộ rõ rệt, cô giáo của con cũng phải khen. Con bé cũng thích học với chú Huỳnh lắm. Thấy con học khá lên chị Hà yên tâm hẳn, vài ngày chị lại mua cân thịt, con cá biếu vợ Huỳnh thay lời cảm ơn vì đưa t.iền Huỳnh nhất định không nhận.
Nhưng khi con vừa mới học thêm cùng với chú Huỳnh thì bất ngờ xảy ra chuyện. Mấy hôm vừa rồi khi đi chợ về không thấy con tươi cười như mọi khi, thậm chí có hôm con còn xin mẹ không qua nhà chú Huỳnh học thì chị Hà nghĩ con lười biếng còn quát con:
- Mày định không sang nhà chú Huỳnh học để ra ngoài bờ đê chơi với mấy đứa đó hả? Nếu thế thì tao cho mày nghỉ học đi chăn bò luôn. Được ở nhà học không phải làm như các bạn mà còn không biết đường sướng à? Vớ vẩn tao đốt sách luôn...
- Con xin mẹ, mẹ đừng đốt sách của con, con sẽ sang đó học ạ.
Sau đó thấy con ngoan ngoãn sang học thêm với chú hàng xóm thì chị Hà đã nghĩ không có chuyện gì xảy ra. Ai ngờ chiều ấy chị Hà đang bán cá ngoài chợ thì bất ngờ có người chạy ra gọi. "Chị về ngay đi, có chuyện xảy ra với cái My nhà chị rồi". Chưa hiểu chuyện gì cả nhưng chị lấy vội cái xe đạp phóng về nhà.
Con gái chị đang quỳ giữa nhà hàng xóm, còn em gái vợ của Huỳnh thì miệng ra rả c.hửi:
- Mọi người đến mà xem, nứt mắt ra mà đã biết ve vãn đàn ông thế này rồi thì không biết lớn lên nó sẽ như thế nào?
- Cô nói cái gì thế, con tôi nó còn nhỏ sao cô lại ăn nói vậy?
Ảnh minh họa
- Chị về dạy lại con chị đi. Nó sang đây học không phải là học đâu mà là hú hí với anh rể tôi đấy. Khổ thân chị tôi ốm đau, hôm nay tôi mà không nhìn tận mắt con bé nhà chị tự nguyện cởi đồ cho anh rể tôi sờ soạng thì trời sập tôi cũng không tin được chuyện này là thật.
- Cô, cô nói cái gì? My, còn làm thế thật sao?
- Con chỉ cho chú sờ một chút để chú không đ.ánh c.on nữa thôi mà, sao mọi người lại ghét con? Nếu con không cho chú sờ chú sẽ lấy roi vụt vào mông và lấy tay véo tím người con. Con không muốn sang học với chú Huỳnh như mẹ lại cứ bắt con sang...
Chị Hà cùng mọi người c.hết lặng người trước những gì con gái nói. Chị chạy lại vén người con lên, rất nhiều những vết bầm tím, chị toàn để con tự tắm rửa với thay đồ đi học nên có biết gì đâu? Hóa ra con sợ sang học là có lý do, thế mà chị cứ ngỡ là con lười học rồi ép con. Chắc là con đã bị đ.ánh đau lắm nên mới sợ sệt tới mức ấy.
Chị vội vàng đưa con vào viện khám, may là con chị chưa làm sao cả. Chị gọi điện cho chồng trong nước mắt vì con mình suýt bị hàng xóm xâm hại. Anh đau lòng không kém, hứa sẽ thu xếp công việc trong vòng 1 tháng rồi xin về nhà hẳn. Đã tới lúc anh phải quan tâm hơn tới vợ con rồi không thì có ngày hối không kịp.
Lâm Phương/ Theo Thể thao xã hội
Mở cửa cho ông cụ ăn mày vào ngủ nhờ 1 đêm không ngờ sáng hôm sau tỉnh dậy thấy gần 2 tỷ t.iền mặt trên giường Nhà nghèo lại đông em, 18 t.uổi Loan theo bạn bè lên thành phố kiếm việc làm. Ban đầu do lạ lẫm với thành phố nên Loan không dám xin làm ở những nơi đông đúc, phức tạp như quán cà phê hay nhà hàng. Cô nhận rửa bát thuê cho 1 quán phở gần chỗ trọ. 2 tháng trước đứa bạn cùng...