Câu chuyện tình của chồng tôi
Giữa lúc làm ăn thất bại, chồng tôi cảm thấy chán nản và chọn cách… cặp bồ để giải tỏa. Và rồi anh bị cuốn vào “vòng xoáy” của một người phụ nữ từng trải, giàu có.
Câu chuyện tình của chồng tôi và người phụ nữ kia, tôi thuộc như thể chính tôi là người trong cuộc. Dù tôi không tra khảo nhưng anh ấy cũng khai chi tiết (có lẽ vì ăn năn hối lỗi, nên hoạch toẹt mọi điều để mong được tha thứ). Chồng tôi vì những suy nghĩ nông nổi đã phản bội vợ. Tôi cũng không còn trẻ để sốc nổi, ghen tuông vô lối. Tôi biết chừa đường cho chồng quay về, vì hơn ai hết tôi hiểu chồng mình, hiểu tình yêu chúng tôi dành cho nhau mười mấy năm trời. Vả lại trong chuyện này, là người đầu ấp tay gối, nhưng tôi thiếu đồng cảm, thiếu sự sẻ chia, nên chuyện anh ấy chán tôi là có thật.
Ảnh minh họa
Yêu nhau sáu tháng, người yêu của chồng tôi muốn ràng buộc anh ấy bằng tờ hôn thú, và tất nhiên là muốn anh ấy phải ly hôn vợ. Nhưng với những người đàn ông có gia đình, bị hối thúc cưới xin, chẳng khác nào làm khó họ, bởi có khi đó là cách họ xả stress, chứng tỏ “sức mạnh” đàn ông, hay chỉ là tình cảm qua loa, nhất thời. Đụng tới chuyện cưới xin, với họ như dẫm phải ổ kiến lửa. Chồng tôi cũng từng tìm cách né tránh câu trả lời, hoặc soạn lại bổn cũ “chán vợ nhưng chẳng thể ly hôn là vì con” để duy trì mối quan hệ ấy.
Chồng tôi kể, phía gia đình cô người yêu căn dặn cô hết sức cẩn thận, đừng làm “mồi ngon” cho anh, đừng để anh đào xới cả thân xác lẫn tiền bạc. Từ chuyện tế nhị ấy, cộng với những hối thúc cưới xin của người yêu, và nhất là sợ bị lộ chuyện, anh dần tính kế rút lui sau nửa năm trời say nắng. Người phụ nữ kia trong cơn điên đảo, đã gọi điện thoại kể cho tôi nghe tất tần tật mọi việc, nhất là những điều hết sức nhạy cảm, nhằm đánh vào cơn ghen đàn bà, để vừa trả thù chồng tôi, vừa châm ngòi nổ đốt cháy hạnh phúc gia đình tôi. May mà tôi đã biết mọi chuyện từ chồng, nên phần nào kiềm chế được lòng mình.
Video đang HOT
Đàn ông chán vợ nhưng nào dám đánh đổi hạnh phúc gia đình với người yêu bên lề. Chúng tôi yêu nhau năm năm, vượt qua bao sóng gió mới đến được với nhau, rồi xây những viên gạch hạnh phúc đầu tiên với biết bao khó nhọc, kỷ niệm, ước mơ, nên tôi tin anh ấy đâu thể đổ bỏ tất cả để xây dựng hạnh phúc với một phụ nữ đã biết anh có vợ mà vẫn nhẫn tâm cướp đoạt hạnh phúc người khác. Tôi nghĩ, chinh phục những người phụ nữ như thế không khó. Anh ấy đã chán nản với quá nhiều rắc rối từ tình yêu ngoài luồng.
Trong khi đó, người phụ nữ kia vì quá yêu nên thiếu sáng suốt khi lẽ ra phải đặt câu hỏi: liệu anh ấy có đủ bản lĩnh ly hôn vợ để cưới mình hay không; có phải anh ấy không ly hôn là vì con; có phải mình chỉ là điểm dừng chân mỗi khi anh ấy gặp khó khăn trong công việc… Yêu một người có vợ, lẽ ra phải thông cảm cho hoàn cảnh người mình yêu, đằng này cô cứ suốt ngày nhắn tin trách cứ một cách thiếu tự trọng, càng khiến chồng tôi bực bội, xem thường.
Tôi vẫn thường nghe nhiều người đàn ông nói: đàn ông không cưới thêm vợ thì thôi, chứ ly hôn vợ thì không bao giờ. Tôi nghĩ chán vợ là cách nói để “câu gái”. Nếu phụ nữ nào ham hố đàn ông có vợ, có ý đồ “soán ngôi” người khác, thì khi bị phụ tình (xác suất bị phụ tình là rất cao) hãy tự biết trách mình trước. Tuy nhiên, phi vụ ngoài luồng của chồng cũng gây cho tôi một “vết sẹo”, hễ “trở trời” là nhức nhối, khiến không ít lần chồng tôi thở dài, ân hận.
Trong cuộc sống vợ chồng, có giai đoạn chúng tôi cảm thấy nhàm nhau, chán nhau. Tôi tin không ít cặp vợ chồng cũng từng rơi vào cảnh chán nhau như chúng tôi. Vấn đề là khi chán nhau, vợ/chồng có nên tìm cách giải tỏa bằng cách ra ngoài cặp bồ hay không. Tôi tin chồng tôi đã rút ra bài học, và người phụ nữ kia cũng vậy. Hạnh phúc đích thực không bao giờ là vay mượn, lén lút, một chiều hay chiếm đoạt.
Theo Blogtamsu
Tâm sự day dứt của người đàn ông từng mắc sai lầm
Tiếng khóc của em vọng từ trong phòng ngủ khiến điếu thuốc trên tay tôi run run, tôi quyết định nói rõ mọi việc với em.
Ảnh minh họa
Các bạn thân mến, hai năm trước đây, tôi thường làm chuyện có lỗi với vợ khi quan hệ bất chính với một nhân viên nữ cùng công ty. Sau khi vợ tôi biết chuyện, cô ấy đòi ly hôn với tôi. Khi đó, đứa con nhỏ của tôi mới được 1 tuổi, làm sao tôi có thể đồng ý được.
Tôi biết bản thân có lỗi, đã cầu xin và dỗ dành cô ấy tha thứ, thậm chí tôi còn viết đơn cam kết không tái phạm. Tôi hứa rằng sau này chỉ yêu mình em, không bao giờ phản bội gia đình. Nhưng bề ngoài cô tỏ ra tha thứ cho tôi, nhưng trong lòng thì không chấp nhận sự thực này.
Tôi cứ tưởng thời gian lâu dần cô sẽ thay đổi, nhưng không ngờ rằng, hơn 2 năm trôi qua mà vợ tôi không hề có chút thay đổi nào. Đặc biệt lúc vợ chồng quan hệ, biểu hiện của vợ tôi càng mãnh liệt. Bình thường, cô đều nằm bên cạnh tôi như tảng băng, không có chút nhiệt tình, tôi như đang ôm một cây củi khô bị chặt, vô vị.
Ngay cả sau những giây phút bị kích thích thân thể cô ấy mềm nhũn, khiến tôi vô say đắm, cô vẫn đối xử thô bạo với tôi. Những lúc đó, cô ấy thường nhìn trừng trừng vào tôi, nói rằng: "Anh chỉ có như vậy thôi. Anh đừng tưởng như vậy có thể khiến đàn bà cảm thấy cực khoái".
Những lời lẽ của cô ấy rất khó nghe, nhưng cũng là tôi có lỗi với cô ấy nên tôi kiên nhẫn cam chịu.Những năm qua, tôi không thèm đối chấp với cô ấy, chỉ lặng lẽ hút thuốc, sau khi cô ấy chìm vào giấc ngủ thì tôi với vào phòng.
Lần này, tôi không đợi cô ấy tới lúc cô ấy ngủ. Nhìn thấy đôi mắt sưng đỏ của vợ mà không khỏi chạnh lòng. Tôi quyết định hỏi rõ tâm sự của vợ. Tôi ôm cô ấy vào lòng và hỏi: Em còn yêu anh không? Em có muốn sống cùng anh nữa không? Cô không nói không rằng chỉ tựa vào vai tôi khóc thảm thiết. Tôi còn nói tôi rất yêu cô ấy, nhưng không muốn cô ấy quá khổ, nếu cô muốn ly hôn thì tôi sẽ chấp nhận giải thoát cho cô ấy.
Cô ấy đáp lời: Em chỉ vì lo lắng anh có thể thay đổi bất cứ lúc nào, em không dám dễ dàng tin lời anh. Ngày hôm sau tôi đã quyết định xin từ chức, trở về buôn bán nhỏ lẻ để ở cạnh cô. Từ đó vợ tôi dần dần thay đổi bản thân, chúng tôi cũng bắt đầu hẹn hò, cùng đi mua sắm, xem phim để bồi dưỡng tình cảm.
Tôi đã nhận ra một điều rằng, mỗi một sự sai lầm đều nhất định sẽ có một phương pháp nào đó để sửa chữa.
Theo VNE
Làm sao để em gái tôi không yêu người cùng giới? Một ngày nọ, em ấy nói với tôi rằng: "Con bé thường xuyên đến đây chơi là người yêu của em". Câu nói đó làm tôi "sốt" đến nỗi không nói nên lời... Tôi có một người bạn cùng quê (có thể gọi là em gái). Từ khi em ấy vào miền Nam làm và sống gần nhà trọ, tôi thấy em cũng...