Câu chuyện phía sau bức ảnh ‘cô dâu chú rể thời công nghệ’
Xem bức ảnh “cô dâu chú rể thời công nghệ”, một số bạn tự hỏi không hiểu “đêm tân hôn của hai anh chị có thế này không?”.
Bức ảnh về “cô dâu chú rể thời công nghệ” được chia sẻ trên facebook.
Trên các trang mạng xã hội, cộng đồng đang truyền tay nhau bức ảnh một cặp đôi ngồi nghỉ ở một quán trà đá. Trong trang phục cô dâu chú rể, cả hai chăm chú nhìn vào điện thoại mà không để ý đến nhau. Cư dân mạng đã thi nhau vào bình luận khi được hỏi: “Bạn nghĩ gì về bức ảnh này?”.
Đa số các ý kiến cho rằng đây đích thị là “tình yêu” thời công nghệ”, hay “đang chuyển trạng thái kết hôn trên facebook” thay vì đời thực, bởi có vẻ như công nghệ đã làm cho khoảng cách giữa người với người, ngay cả những cặp đôi yêu nhau, đã cách xa vời vợi. Thậm chí có bạn còn tự hỏi với tình trạng như vậy không hiểu “đêm tân hôn của hai anh chị có thế này không?”.
Thế nhưng, mạng xã hội luôn có hai mặt và không phải bất cứ điều gì bạn nhìn thấy ở đó cũng là sự thật. Chính cặp đôi trong bức ảnh trên tỏ ra rất bất ngờ trước phản ứng của cộng đồng mạng. Chú rể có tên Bá Tuấn, cô dâu là Thu Hương lại coi đây như một bức ảnh vui có tính chất minh họa cho công việc hiện tại của họ. Cả hai vợ chồng đều là những người làm marketing online.
Trên facebook cá nhân, anh Bá Tuấn đã có chia sẻ hài hước mà sâu sắc về tình yêu của mình và lý do cả hai luôn kè kè chiếc điện thoại trong ngày chụp ảnh cưới:
Video đang HOT
“Tại sao phải che giấu đi hạnh phúc?
Chúng tôi quen nhau từ một group về marketing, cả 2 chúng tôi lúc đó đều làm marketing online nên việc trên tay luôn có cái cảm ứng hay laptop là điều bình thường (đoạn sau khi nhận lời yêu thì nàng mới tiết lộ rằng ngày xưa sếp nàng bảo nàng follow nick tôi để học hỏi về marketing…).
Tui cũng chả quan tâm nàng là ai mặc dù tui chủ động add friends nàng (tui cứ xinh là add thôi) vì tui lúc đó bận đến nỗi mỗi lần đi vệ sinh cũng chỉ kịp vệ sinh một nửa. Cho đến một lần nàng inbox tui hỏi về lỗi quảng cáo không trừ tiền, tui thì vừa đi nhậu về nên cũng trả lời theo kiểu bổ củi (chắc giờ còn cay vụ đó lắm ).
Rồi cứ như thế chúng tôi nói chuyện với nhau về công việc mà tuyệt nhiên tui chả có cảm hứng gì với con gái lúc bấy giờ. Bẵng đi một thời gian, tui rảnh nên inbox rủ nàng cafe cho bớt rảnh, ấy vậy mà nàng chảnh với Bờm idol (nick của chú rể) nên tui cảm thấy tổn thương sâu sắc lắm. Tui cay cú nên rủ tiếp mấy lần nữa thì nàng ta mới đồng ý cafe với tui. Lần đầu gặp nhau, tui đốt thuốc như đốt nhà (chắc nàng ta cũng ghét, sau này mới biết lúc đó nàng ta chả cảm tình gì với tui).
Một thời gian sau đó bọn tui hay hẹn hò hơn, ngoài chuyện công việc thì chúng tôi còn nói chuyện công ty nữa nên câu chuyện có vẻ mỳ chính lắm. Rồi tui nhận ra tui thích nàng ta, rồi tui nói chuyện suốt với nàng cho dù mặt nàng và màn hình điện thoại luôn giữ khoảng cách tối thiểu 15cm (giờ vẫn còn cay). Cho đến tận bây giờ, hễ ngồi uống nước là mỗi đứa một máy inbox nhau, các mẹ thấy có điên không.
Thế quái nào tui lại yêu được một đồng chí trái ngược tính tui hoàn toàn đến giới tính còn khác xa nhau thì còn gì để nói, nàng có lo ngại việc đó, thế nhưng tui trấn an rằng “Nếu hợp nhau thì hỏng cám em ạ, anh rượu chè em cũng rượu chè thì sau này đẻ con ra chúng nó nấu rượu mệt muốn chết luôn”.
Cho đến hôm nay, chụp xong ảnh cưới mà tui vẫn không tin được rằng cái thằng trong ảnh cùng nàng lại là tui, tuy đẹp trai đấy nhưng tui cũng khá hồi hộp, tay vẫn còn run khi châm vội điếu thuốc, tim còn đập nhanh lắm các mẹ ạ.
Thế quái nào tui lại lấy vợ rồi nạ. Các mẹ chúc mừng thằng ăn hại này đi!”.
Theo Eva
Muốn bỏ anh theo người tình giàu
Anh yêu tôi nhưng tình yêu đâu có thể đảm bảo cho cuộc sống hạnh phúc nếu không có tiền?
Tôi biết điều này với anh và gia đình là quá tàn nhẫn. Tôi thương anh nhưng sợ rằng tình thương đó sẽ khiến cả tôi và anh đều phải khổ sở, chật vật trong quãng đời phía trước nếu chúng tôi đến bên nhau. Ngoài tình yêu, cả hai chúng tôi chỉ là hai kẻ thân cô, thế cô ở cái chốn phồn hoa đô hội này.
Chúng tôi không có cơ hội được đổi đời nếu cứ mãi sống với kiếp nhân viên làm thuê này. Vì thế mà tôi đãnghĩ tới chuyện nhận lời người đàn ông lớn tuổi ấy. Đó không phải là sự phản bội mà là giải thoát cho cả tôi và anh khỏi những khó khăn sắp tới và tìm cho mình một con đường sống dễ dàng hơn.
Nếu không có gì thay đổi, đầu năm sau chúng tôi sẽ cưới. Chỉ còn vài tháng nữa thôi là mối tình 5 năm từ ngày đầu đại học của chúng tôi sẽ đi tới đích. Ai cũng ngưỡng mộ sự thủy chung mà chúng tôi dành cho nhau, ngưỡng mộ tình yêu đẹp như thơ ấy. Nhưng là người trong cuộc, tôi dần chán ngấy với cái cảnh tình yêu thì nhiều nhưng bạc tiền quanh năm túng thiếu. Nó làm tôi không còn có tâm trí nào để yêu đương, mơ mộng hay thấy tình yêu là đẹp nữa. Cơm áo gạo tiền buộc chặt những cảm xúc ảo vọng đó.
Tôi biết anh yêu và chung thủy với tôi, nhưng liệu chỉ có tình yêu thì hôn nhân có hạnh phúc được không khi mà mọi thứ đều cần đến tiền? (Ảnh minh họa)
Tôi và anh cùng học đại học ra trường và may mắn xin được một công việc. Bạn bè của tôi những người có quan hệ đều xin được một chỗ làm ngon nghẻ. Còn tôi và anh đều thân cô, thế cô nên lận đận. Lương tháng cũng chỉ đủ chi trả tiền nha, tiêu pha còn dư được đồng nào gửi về cho gia đình đôi chút là hết. Nhìn chung chúng tôi không có của tích lũy. Tôi cảm thấy chán nản vô cùng nhưng anh luôn ở bên động viên tôi cố gắng rồi sau này hi vọng cuộc sống sẽ khấm khá hơn. Không muốn anh buồn nên tôi cũng vờ không bận tâm nhưng thực lòng tôi biết kho smaf có một sự đổi khác cho chúng tôi được vì công việc quá khó khăn. Sau này cưới nhau, sinh con ra còn trăm khoản, với công việc của chúng tôi thì mọi thứ chỉ đủ ăn đã là quá giỏi.
Anh ấy là một người đàn ông tốt, yêu thương tôi chân thành. Bao nhiêu năm qua anh ấy chỉ biết đến mình tôi mà hoàn toàn không tơ tưởng người con gái nào khác. Tôi biết, lấy anh tôi sẽ được tràn đầy tình yêu. Nhưng quả thật, cả gia đình tôi và gia đình anh đều quá nghèo, chúng tôi thì không đủ sức đưa mình giàu lên. Nếu lấy nhau, con chúng tôi cũng chỉ sống một cuộc đời kém cỏi như bao đứa trẻ nghèo khác mà thôi. Mà tôi thì không muốn thế.
Rồi tôi gặp người đàn ông đó. Anh từng bỏ vợ một lần. Giờ đây, đứa con chung của họ do người vợ nuôi. Anh ấy là cấp trên của tôi và rất giàu có. Gọi là anh nhưng thực tế anh ấy hơn tôi tới 16 tuổi. Anh ngỏ ý muốn gắn bó với tôi, muốn tôi sinh cho anh nhưng đứa con và anh hứa sẽ không để cho đời tôi phải khổ nữa.
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Tôi thương người yêu mình vì chúng tôi đã gắn bó với nhau quá lâu rồi. Tôi biết anh yêu mình và đang chờ đợi tới ngày để cưới. Nếu tôi từ bỏ anh, anh sẽ hận tôi nhiều lắm. Nhưng tình yêu không thôi chưa đủ để đảm bảo cho hạnh phúc gia đình. Rồi đây, khi lần lượt những đứa con ra đời, tiền bạc không có liệu tôi và anh có mang tình yêu ra để giải quyết mọi việc được hay không? Hay là lúc đó lại đánh cãi chửi nhau và con cái lại là người khổ nhất?
Tôi đã nghĩ nhiều, cân nhắc rất nhiều. Tôi muốn rẽ sang một con đường khác để đời mình, đời con đỡ khổ. Tình cảm với anh tôi trân trọng nhưng có lẽ nó chỉ nên là kỉ niệm đẹp trong đời mà thôi. Tôi thực sự còn đang phân vân rất nhiều vì tôi đã trao thân cho anh nên cũng không muốn anh phải quá đau khổ nếu tôi ra đi. Tôi nên làm gì bây giờ? Liệu tôi có nên dứt tình một lần để tìm cho mình một cuộc sống khác không hay là vì tình nghĩa cố gắng ở bên người mình yêu? Lí trí và tình cảm của tôi đang đấu tranh dữ dội. Tôi không biết mình nên làm gì cho đúng nữa? Tôi không muốn tàn nhẫn với anh nhưng cũng không muốn sống mãi trong cảnh nghèo túng như thế này.
Theo VNE
Em chấp nhận là người ra đi Em chấp nhận là người ra đi, không phải vì em sợ thua cuộc, cũng không phải vì em đã hết yêu anh. Có đôi lần hai đứa bên nhau anh vẫn thường đặt ra giả thiết rằng: "Nếu bất chợt một ngày có người thứ ba xen vào giữa hai chúng ta, liệu em sẽ làm gì?". Khi ấy em chỉ nở...