Câu chuyện người vợ trẻ chết tức tưởi khi đi bơi cùng chồng ngay trong tuần trăng mật
Nhân viên nhanh chóng lao xuống hồ bơi tìm kiếm. Sau một lúc, họ mang Ly lên nhưng người cô đã lạnh toát. Ly chết tức tưởi ngay trong ngày đầu đi trăng mật với chồng.
ảnh minh họa
Ly là tiểu thư gia đình giàu có nên khi cô quyết định lấy Lâm – một anh chàng có gia cảnh bình thường thì gia đình cô ai cũng cản. Chả là Lâm chỉ là anh nhân viên bình thường làm trong tập đoàn của gia đình Ly. Được cái Lâm cao ráo, điển trai, ăn nói có duyên và quảng giao rộng.
Nhưng Ly bảo rằng cô yêu Lâm và muốn sống cùng Lâm nên đám cưới của cả hai nhanh chóng được diễn ra. Nhà Lâm nghèo lắm, hôm bố mẹ Ly về quê để xem xét mới thấy Lâm chỉ ở trong căn nhà cấp bốn dột nát, bố mẹ đều già và không còn sức lao động. Thương con gái, họ bèn cho Ly căn hộ chung cư 2 tỷ, 2 tỷ tiền của hồi môn và ra điều kiện Lâm phải ở rể trên thành phố chứ không được đưa Ly về quê.
Đám cưới của cả hai cuối cùng cũng diễn ra tốt đẹp mặc dù bố mẹ của Ly mặt buồn rười rượi như đưa đám. Xong xuôi đám cưới, cặp vợ chồng trẻ đi trăng mật ở một hòn đảo xinh đẹp trong nước. Bố mẹ Ly thương con nên đã đặt phòng VIP ở resort 5 sao cho hai vợ chồng.
Hôm đó, đến chỗ nghỉ trăng mật xong Ly thích lắm, cứ liên tục chụp ảnh gửi về cho bố mẹ. Đến buổi chiều tối, Lâm bảo với vợ:
- Em có muốn đi bơi không? Ở đây có bể bơi vô cực đẹp lắm.
- Bơi á, nhưng giờ sắp tối rồi. Hơn nữa em đâu có biết bơi.
(Ảnh minh họa)
- Anh sẽ dạy em. Hơn nữa bể bơi đâu có sâu, không sao đâu mà.
Video đang HOT
Nói rồi Lâm dắt tay Ly ra chỗ bể bơi. Hôm đó trời hơi lạnh nên bể bơi rất vắng. Lúc Ly và Lâm đến nơi, chỉ có vài người đang bơi ở đó, vốn sợ nước nhưng thấy chồng cổ vũ nhiệt tình, lại hứa sẽ chỉ dạy tận tình nên Ly cũng yên tâm phần nào. Cô tung tăng học bơi cho đến 2 tiếng sau.
Bỗng người ta nghe tiếng Lâm hét lên thất thanh:
- Trời ơi, có ai cứu tôi với, vợ tôi chết đuối rồi, tôi bị chuột rút rồi.
Nghe tiếng hét, nhân viên resort nhanh chóng chạy đến thì thấy Lâm đang vùng vẫy còn Ly thì mất tích ở đâu rồi. Lâm nhanh chóng được đưa lên bờ làm các động tác sơ cứu, anh chỉ tay ngay xuống dưới hồ rồi bảo:
- Tìm vợ tôi với, cô ấy bị chuột rút, không biết bơi. Chắc cô ấy đang ở dưới hồ, cứu cô ấy hộ tôi với.
Nhân viên nhanh chóng lao xuống hồ bơi tìm kiếm. Sau một lúc, họ mang Ly lên nhưng người cô đã lạnh toát. Ly chết tức tưởi ngay trong ngày đầu đi trăng mật với chồng.
Bố mẹ Ly nghe tin thì gào lên thảm thiết. Họ nhất quyết đòi điều tra nhưng cuối cùng, khi nghe kết luận Ly bị chết đuối tự nhiên thì không thể làm gì được nữa. Lâm khóc ngất đi, cứ đòi nhảy xuống dưới hồ bơi tự tử. Anh cũng quỳ xuống xin lỗi bố mẹ vợ vì không thể chăm sóc được cho vợ, để xảy ra cơ sự đáng tiếc này.
Bố mẹ Ly khi đầu cũng nghi ngờ con rể nhưng sau nghe khuyên thì cũng nguôi ngoai, họ coi như con gái mình không có số may, đành phải chịu vậy. Sau đó, thấy Lâm cứ thương tiếc vợ mãi thì họ cũng mủi lòng, coi Lâm như con vì Ly là đứa con duy nhất mà họ có.
Kể từ đó, bố mẹ Ly cất nhắc Lâm lên làm những chức vụ quan trọng của công ty. Toàn bộ căn nhà, số tiền mừng cưới đương nhiên cũng thuộc về Lâm. Anh ta cũng rất ngoan ngoãn, ở vậy 3 năm trời không yêu ai, lấy ai, khi nào cũng thương tiếc vợ khiến bố mẹ Ly rất quý.
Thế mà đùng một cái, khi bố mẹ Ly lâm bệnh nặng một cái, Lâm lại trở mặt. Anh ta thao túng công ty, nắm hết tiền bạc rồi còn ngang nhiên đưa một cô bồ xinh như mộng về nhà. Một lần bố mẹ Ly đến nhà, ông bà đứng ngoài và nghe hết toàn bộ câu chuyện giữa Lâm và cô bồ thì mới ngớ người.
Hôm đó họ tới nhà để lấy một số giấy tờ từ Lâm thì nghe tiếng anh con rể quý hóa rành rọt từng tiếng:
- Em biết không, con vợ quá cố của anh chỉ là công cụ để anh tiến thân thôi. Anh chẳng hề yêu nó nên đã để mặc kệ cho nó chết đuối ở bể bơi ngay ngày đầu đi trăng mật. Đó cũng là cách anh trả thù cho sự khinh bỉ mà bố mẹ cô ta dành cho anh.
- Vậy anh có yêu em không?
- Tất nhiên là có chứ. Anh làm tất cả chuyện này là vì chúng ta mà.
Bố mẹ Ly nghe xong câu chuyện, xông vào nhà định dùng ghế đập cho gã con rể độc ác một trận nhưng vì quá tức giận và vì quá yếu nên đã bị Lâm đẩy ngã, cuối cùng lại nằm viện và bị cấm khẩu.
Sau vụ đó, Lâm lên nắm cả công ty nhà vợ. Anh ta không ngờ kế hoạch của mình lại hoàn hảo đến vậy. Lâm tiến thân rất nhanh khiến ai cũng phải nể phục. Bên ngoài anh ta cũng không quên chứng tỏ mình là một con người hòa nhã, đứng đắn, không làm điều ác, nhưng không ai biết rằng, chính tay anh ta đã làm cho cả một gia đình giàu có tan nát và phải tự tay giao cả tài sản cho mình.
Đêm hôm đó bố mẹ Ly qua đời, Lâm ung dung sẽ được hưởng hết quyền thừa kế, ai ngờ sáng hôm sau, anh ta bị giải đi mà không hề biết lý do. Sau này, anh mới biết rằng vì trong di chúc, bố mẹ Ly đã yêu cầu điều tra lại và tước hết quyền thừa kế của Lâm. Thế mới nói, quả báo khi nào cũng đến, chỉ là sớm hay muộn mà thôi.
Theo blogtamsu
Đau khổ vì chồng bị tàn tật sau tai nạn ra sức ruồng bỏ tôi
Trong lòng tôi hiểu anh muốn giải thoát cho tôi. Anh cố tình làm như vậy để tôi nản lòng mà ly hôn không vướng bận. Nhưng thử hỏi làm sao tôi bỏ được anh bởi suốt cả tuổi thanh xuân tôi đã dùng để yêu anh.
Tôi mới cưới được gần 2 năm, đó là kết quả của một cuộc tình kéo dài 4 năm. Hai đứa cùng học chung trường đại học nhưng khác khoa, ra trường mới bắt đầu biết và yêu nhau. Gia đình tôi khá giả, nhà anh bố mẹ cũng là viên chức nhà nước. Tôi cao ráo dễ thương, anh đẹp trai to khỏe. Xét về góc độ nào cũng thấy hai đứa xứng đôi. Bạn bè người thân ai ai cũng mừng cho.
Vậy mà giờ chúng tôi lại đứng trước một ngã rẽ tăm tối. Mới cưới chưa đầy 2 năm, nhưng chúng tôi có nguy cơ phải rời xa nhau.
Cách đây 6 tháng, chồng tôi có chuyến công tác ở tỉnh lân cận. Trên đường về, anh bị tai nạn giao thông rất nghiêm trọng. Vụ tai nạn khiến anh bị liệt nửa người và may mắn lắm mới tỉnh lại được. Đau khổ và bất hạnh ập đến hai bên gia đình. Bố mẹ anh như chết đi sống lại, bản thân tôi cũng cảm giác bầu trời sụp đổ.
Hơn 2 tháng điều trị trong viện không có kết quả khả quan, bố mẹ anh và tôi thống nhất đưa anh về nhà chăm sóc. Vì chúng tôi ở chung với bố mẹ chồng nên việc chăm sóc được san sẻ. Ngày tôi đi làm, mẹ chồng ở nhà chăm sóc anh (bà đành phải về hưu sớm 1 năm). Còn tôi sẽ chăm sóc buổi tối.
Làm sao tôi bỏ được anh khi cả tuổi thanh xuân tôi đã dành để yêu anh! (Ảnh minh họa)
Từ ngày biết mình không thể đứng lên được, cả đời làm bạn với xe lăn và giường, chồng tôi buồn bực và thường cáu giận. Ai cũng có thể hiểu được tâm lý của người bệnh, cả tôi và mẹ chồng cũng hết lòng chăm sóc anh. Dù nhiều khi anh ném thẳng bát đũa, cốc chén đi, tôi vẫn không trách giận anh một lời.
Có lần anh ném cốc thủy tinh vào đầu tôi, khiến trán tôi bị chảy máu. Bố mẹ tôi biết chuyện đã muốn đến mắng anh. Nhưng tôi cản lại. Mẹ chồng tôi mua đồ nhựa về cho anh, nhưng anh không chịu dùng, anh bảo anh là đàn ông, đừng có đối xử với anh như đứa trẻ con. Hết cách, cả nhà lại cố nhẫn nhịn chịu đựng tính khí thất thường này của anh.
Nhưng một lần khác, khi tôi bưng mâm cơm vào cho anh, vừa đặt xuống chiếc bàn nhỏ trên giường, anh đã vung tay hất hết vào người tôi. Bát canh gà và âu cơm nóng bỏng cứ thế trút xuống làm đỏ hết tay tôi. Tôi vừa khóc vừa rửa vết bỏng, anh còn ở trong phòng gọi với ra bảo tôi biến đi, cút khỏi mắt anh, đừng để anh nhìn thấy tôi nữa.
Trong lòng tôi hiểu anh muốn giải thoát cho tôi. Anh cố tình làm như vậy để tôi nản lòng mà ly hôn không vướng bận. Nhưng thử hỏi làm sao tôi bỏ được anh? Suốt cả tuổi thanh xuân tôi dùng để yêu anh, cưới nhau về chưa kịp tận hưởng tháng ngày bên nhau, lại gặp phải sự việc này.
Tôi rơi nước mắt bảo anh rằng: "Mình mới cưới nhau được 2 năm thôi mà anh. Em vẫn còn yêu và muốn ở bên chăm sóc anh". Nhưng anh lại hét lên không cần, anh chỉ muốn tôi đi khỏi tầm mắt anh đi. Anh quá chán cuộc sống này rồi, anh muốn kết thúc tất cả.
Tôi không muốn bỏ rơi anh trong lúc này. (Ảnh minh họa)
Tôi là người mong anh có thể đứng lên biết bao nhiêu. Tôi cam tâm tình nguyện chăm sóc anh, không dám nói cả đời nhưng được đến bao lâu thì được. Tôi không muốn bỏ rơi anh trong lúc này. Tôi sợ anh làm điều dại dột.
Nhưng bố mẹ tôi thì không nghĩ vậy. Khi sang thăm con rể, ông bà nhìn thấy tay tôi bỏng rộp, bố mẹ tôi liền mắng mỏ anh rồi bắt ép tôi về bên đó. Mẹ tôi bảo đến nước này, dù có lỗi nhưng tôi nên thuê hộ lý về chăm sóc anh. Anh đã không muốn gặp tôi rồi thì cũng đừng nên xuất hiện làm gì, để khiến anh bực bội làm bị thương tôi.
Gia đình tôi mấy ngày qua vẫn cứ ầm ĩ như thế. Bố mẹ chồng tôi nhìn càng ngày càng già. Chồng tôi thì vẫn quậy phá tôi. Nhiều lúc tôi ứa nước mắt tủi thân, nhưng lại không dám để anh nhìn thấy. Mẹ tôi thì ra yêu cầu tôi thuê người khác, nếu không bà sẽ ép tôi ly hôn với anh. Bà không muốn đứa con gái duy nhất lại khổ như thế. Tưởng lấy chồng được sung sướng, nào ngờ mới có hơn năm, con cái chưa có, đã gặp phải tai ương này.
Tôi hiểu mẹ muốn tốt cho tôi, nhưng làm vậy liệu có cạn tình cạn nghĩa lắm không? Giờ tôi phải khuyên nhủ như thế nào để mẹ tôi nguôi giận con rể? Phải động viên như thế nào cho chồng tôi bình tĩnh lại và chấp nhận sự chăm sóc của tôi?
Theo Trí thức trẻ
Những sự cho đi dễ dàng thường nhận lại phũ phàng Tôi hỏi "Đã bao giờ anh mua cho chị thứ gì?", chị cười trừ "Ôi dào! Quà cáp tốn kém, với lại anh có biết chị thích gì đâu". Tôi hỏi "Anh có biết chị bị viêm đại tràng cả năm nay?", chị cười buồn "Chị có nói nhưng hình như anh quên". Ảnh minh họa Còn biết bao nhiêu người phụ nữ...