Câu chuyện ăn chơi cùng bạn bè và sự thật về trinh tiết của em
Ngày tôi yêu em, tôi biết em là một cô tiểu thư con nhà giàu, sống sang chảnh. Em hoàn toàn có quyền làm như vậy bởi em vừa xinh đẹp lại vừa có điều kiện gia đình.
Bố mẹ em làm nhiều tiền như thế, em đâu cần phải giản dị, phải giả bộ quê mùa hay lừa dối ai?
Tôi đã cố tình tán tỉnh em, bởi tôi biết, em là con nhà khá giả. Yêu em, lấy em, bố mẹ em có thể lo cho tôi một chỗ đứng. Tôi sẽ được đường đường chính chính hiên ngang ngẩng cao đầu. Tôi sẽ không phải lo chuyện công ăn việc làm và càng không sợ người khác coi thường. Bạn bè tôi, ai nấy đều thành đạt, công thành danh toại. Người nghèo cũng có ô tô làng nhàng đi, còn tôi thì mãi chiếc xe máy lọc cọc, chán nản vô cùng. Chỉ là, xuất thân bình thường lại không có chỗ dựa, tôi chẳng có cơ sở nào vươn lên ở thành phố. Tôi quyết định tìm đến em…
Em sống vui vẻ, hòa đồng và tiêu tiền rất vung tay. Cách em ăn chơi cũng thật khiến người ta nể phục. Em có tiền mà. Đi bên em, tôi được em đưa đến các nhà hàng sang trọng, các quán bar hạng sang, không phải là những nơi tầm thường. Yêu em nhưng tất cả mọi chi phí trong các cuộc chơi đều do em lo liệu. Tôi cũng ái ngại nhưng vì hoàn cảnh của mình như vậy, cũng chỉ biết dựa vào em.
Em không câu nệ chuyện đó. Em nói với tôi, em yêu tôi chân thành và dù biết tôi có vì gia đình em giàu có mà yêu em, em cũng vẫn chấp nhận. Rồi một ngày, tôi sẽ hiểu, tình yêu em dành cho tôi nhiều như thế nào. Em cũng tin, trong tương lai, chúng tôi sẽ thực sự hiểu và yêu thương nhau nhiều hơn.
Video đang HOT
Đi đâu, em cũng đưa tôi đi cùng và không ngần ngại nói với bạn bè tôi là bạn trai của em. Em cũng chẳng ngại khi nói về công việc, mọi thứ mà tôi có, tức là tôi chẳng có gì ngoài hai bàn tay trắng. Em tôn trọng tôi, quan tâm và luôn khen ngợi người yêu em trước mặt bạn bè, khiến tôi mát mặt.
Bạn bè tôi bảo, tôi lấy em sau này về chỉ cung phụng em cũng mệt, rồi lại làm tay sai cho bố mẹ em. Họ còn nói tôi, em chơi bời giàu có như thế thì chỉ là hạng đàn bà hư hỏng. Mặc kệ lời người ta nói, tôi vẫn yêu em và quyết định lấy em làm vợ. Bố mẹ cũng đồng ý cho em lấy tôi, chiều lòng con gái. Họ vốn không can thiệp nhiều vào chuyện yêu đương của con.
Tôi dễ dàng bước vào gia đình em, làm con rể của bố mẹ em. Nhưng có một điều khiến tôi vô cùng choáng váng trong đêm tân hôn chính là, em vẫn còn trinh tiết. Người con gái ăn chơi, sang chảnh, tiêu tiền như nước như em mà lại có thể còn trinh tiết hay sao? Tôi vốn nghĩ, em không còn trong trắng vì em ăn chơi như vậy, tôi đâu dám đòi hỏi gì. Chỉ là, em vẫn còn nguyên vẹn. Điều đó khiến tôi có cảm giác bị lừa dối? Tôi còn nghi ngờ, hay là em vá màng trinh?
Tôi xúc động, ôm chặt lấy em và cảm ơn em vì đã yêu tôi, đã đón nhận tôi. Lấy được một cô tiểu thư con nhà giàu lại còn trong trắng, đúng là với tôi, đó là một phước phận… (Ảnh minh họa)
Nhưng suy cho cùng, em vá màng trinh để làm gì? Em cần gì phải giữ gìn sự trong trắng với những người đàn ông bên cạnh em, nhất là người đàn ông sống chết phải lấy được em như tôi?
Tôi ôm em vào lòng nhưng run lẩy bẩy. Em hiểu và nói với tôi rằng &’anh có phải đang nghi ngờ em?’. Tôi cười ngượng &’không, anh chẳng nghi ngờ gì em cả, anh đang vui mà’. Em nhìn tôi, nhìn sâu vào đôi mắt của người đàn ông không dám tin vào sự thật, một cô vợ ăn chơi, cô tiểu thư con nhà giàu sống sang chảnh như vậy, dù đã 27 tuổi mới lấy chồng mà vẫn còn trong trắng. Em nghẹn ngào: “Em còn trong trắng thật đấy. Em chẳng có lý do gì phải lừa dối anh. Có lẽ anh không tin vì anh đã chứng kiến em chơi bời, vui vẻ, sảng khoái như thế nào. Nhưng em có một phương châm sống rõ ràng: chỉ trao thân cho người đàn ông là chồng em. Anh hiểu em chưa? Em không hư hỏng như anh nghĩ đâu”.
Nói rồi, nước mắt em tuôn rơi, cứ ôm tôi mà khóc như một đứa trẻ. Em bảo, tôi là người đàn ông em yêu thật lòng và muốn gắn bó cả đời. Em chơi bời cũng vì cuộc sống quá giàu sang, không có một người bạn chân tình, tìm tới các quán bar, các cuộc vui để giải sầu chứ nào phải hạng hư hỏng gì. Em trân trọng tôi và mong muốn, kể từ nay và về sau, chúng tôi sẽ là một gia đình hạnh phúc, yêu thương, quan tâm lẫn nhau, và sẽ chăm lo cho những đứa trẻ. Cũng sẽ chẳng có chuyện chơi bời, vui vẻ bên ngoài nữa, vì giờ, chúng tôi đã là một gia đình thực sự…
Tôi xúc động, ôm chặt lấy em và cảm ơn em vì đã yêu tôi, đã đón nhận tôi. Lấy được một cô tiểu thư con nhà giàu lại còn trong trắng, đúng là với tôi, đó là một phước phận… Tôi hi vọng, sự chân thành của tôi sau này sẽ khiến em nhận ra, dù tôi đã từng lợi dụng em nhưng tôi thật lòng muốn vun vén cho gia đình hạnh phúc. Chẳng phải, với con người, không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được sao?
Theo Phununews
Có nên lấy người đàn ông đã từng bỏ rơi bạn gái đang mang thai con anh ta
Một người ngay cả con mình không nhận thì sẽ tốt được bao nhiêu với tôi, rồi quá khứ của anh mà bố mẹ tôi biết cũng sẽ không chấp nhận.
Tôi 25 tuổi, có ngoại hình khá, học thức, công việc ổn định, chỉ mỗi tội hơi vất vả khi đi sớm về khuya. Do được chiều chuộng từ nhỏ nên cuộc sống không có gì đặc biệt, ít va vấp, học hành và công việc đều rất thuận lợi. Tuy gia đình không quá khá giả, bản thân cũng phải tự lực nhưng có lẽ nếu so với nhiều người thì cuộc sống tôi khá dễ chịu, chỉ mỗi chuyện tình cảm hơi lận đận.
Năm thứ 4 đại học tôi có mối tình đầu, sau đó chia tay do không hợp cách sống cũng như do tôi không chịu đi quá giới hạn. Rồi tôi phát hiện sau đó có nhiều chuyện xảy ra, nhiều lời nói dối bị bóc trần khiến bản thân tôi dù rất đau khổ nhưng vẫn kiên quyết quên đi và sống thật tốt. Tôi không thù hận, không nói xấu, thỉnh thoảng có thể nói chuyện như anh em bạn bè.
Tôi được một chị cùng cơ quan giới thiệu cho một anh gần nhà, khá ngoan, hiền, chăm chỉ. Ban đầu tôi cũng không nhiệt tình lắm nhưng thực sự anh quá tốt, quan tâm, nền tính, chăm chỉ, thậm chí có những lúc tôi thấy mình cũng quá đáng mà anh vẫn kiên trì theo đuổi như buổi đầu.
Khi yêu tôi không quá thực dụng nhưng có lẽ do bài học từ 2 mối tình trước nên cũng tìm hiểu anh rất kỹ, hỏi những người xung quanh, xem xét các chi tiết nhỏ trong cuộc sống. Ai cũng bảo anh hiền, chăm chỉ, không chơi bời (anh không biết hút thuốc và chỉ uống được chút rượu), tiết kiệm, anh cũng nói người lớn rất quý anh và được họ giúp đỡ cũng nhiều. Vậy nên khi anh ngỏ lời, tôi đã đồng ý và tự nhủ sẽ đối xử tốt với anh hơn nữa.
Vậy mà đời không bao giờ học được chữ ngờ, qua một chị bạn tôi biết cách đây hơn một năm anh đã yêu một cô bé, do đi quá giới hạn nên cô bé đó mang thai, 2 người cũng xin phép bố mẹ cưới xin nhưng khắc tuổi nên bố mẹ anh không chịu. Anh đã làm một việc rất ích kỷ là bảo cô bé đó bỏ đứa bé đi hoặc sẽ phải nuôi con một mình.
Cô bé dĩ nhiên không chịu, làm ầm lên đến tận chỗ làm của anh, dọa tự tử. Rồi sự việc lắng xuống, cô ý nuôi con một mình, anh không dám đến thăm con vì bố mẹ cô ấy không cho. Biết sự việc tôi cũng rất buồn nhưng không quá sốc, chắc do anh quá tốt với tôi. Tôi không biết mình phải làm như thế nào nữa. Tha thứ thì tôi không chắc làm được, một người ngay cả con mình không nhận thì sẽ tốt được bao nhiêu với tôi, rồi quá khứ của anh mà bố mẹ tôi biết cũng sẽ không chấp nhận.
Đứa bé sống mỗi ngày sẽ nhắc nhở tôi về chuyện này, hay sau này cô ấy muốn nó nhận cha hoặc nhờ nuôi dưỡng thì sao? Con trẻ không có tội nhưng tôi chắc chắn không thể tốt với nó như con ruột. Bỏ anh thì tôi thương bởi anh tốt, tôn trọng tôi rất nhiều. Mong nhận được lời khuyên của các anh chị, chân thành cảm ơn.
Theo Phununews
Nhận diện kẻ thù của hôn nhân Trong khi nhiều cặp vợ chồng tận hưởng sự hạnh phúc thì một số khác lại chia tay nhau bởi những lý do như thiếu chia sẻ, không chung thủy, vấn đề tiền bạc, xung đột trong cách nuôi con. Thiếu chia sẻ Giao tiếp là điều cực kì quan trọng giúp hình thành một mối quan hệ bền chặt. Tuy nhiên nhiều...