Cầu chúc cho em được hạnh phúc
Nếu anh có bất cứ cơ hội nào nữa anh thề sẽ mang lại hạnh phúc cho em. KS thân! Đêm nay sau khi nói chuyện với em trái tim anh như tan nát.
Đến lúc này anh mới hiểu người anh yêu thật sự là em chứ không phải người mà anh tỏ tình gọi điện hẹn hò đi chơi. Anh yêu em nhiều lắm. Đến lúc này anh mới biết mình khờ, phải nói rằng anh quá ngu ngốc.
Thời gian bên em nhiều đến thế, đưa rước, cùng đi ăn, đi chơi… thế nhưng chưa bao giờ anh dám bày tỏ thật lòng mình với em. Nhìn ánh mắt em anh hiểu em biết anh thích em nhưng cứ mỗi lần đối mặt với em anh lại không dám bày tỏ lòng mình. Nhớ lại ngày đầu gặp em trong lớp, em đã khiến anh hết sức ngạc nhiên và thích thú. Một cô bé đến từ tỉnh học đại học mà lại rất tự nhiên, đáng yêu thuyết trình trước lớp hết sức sinh động và đầy sức hút. Hình ảnh đó mãi mãi không bao giờ phai trong trái tim anh.
Ngay những lần đầu chúng ta quen nhau, chúng ta đã hồn nhiên kết nghĩa anh em với những điều khoản hợp đồng rất lạ và vui. Nếu người nào quên không xưng hô anh em mà vẫn xưng hô bạn bè như cũ sẽ bị phạt 2000 đồng và cuối tuần sẽ góp lại cùng đi ăn. Kể từ ngày đó, lần đầu tiên anh gần gũi với một người con gái đến như vậy. Ngày nào anh cũng qua đưa đón em đến trừơng, chia sẻ buồn vui với nhau. Chúng ta đã có biết bao kỷ niệm đẹp với nhau. Đặc biệt là chuyến đi chơi xa đầu tiên với lớp, em còn nhớ không? Trong suốt chuyến đi chúng ta thân nhau như hình với bóng. Khi ở trên xe buyt em mệt mỏi nhẹ nhàng dựa vào bờ vai anh thiếp đi mà đâu hay biết rằng tim anh đã đập loạn nhịp, mặt anh đỏ bừng vì hạnh phúc. Và rồi giây phút anh nhận ra mình yêu em thật sự rồi cũng đến.
Đêm định mệnh trong chuyến đi chơi ấy, em bám chặt tay anh để anh che chở cho em khi bị bọn con trai địa phương chọc ghẹo trên bãi biển rồi em đến ngủ cạnh anh trong lều trại sau một ngày vui chơi mệt mỏi. Em đâu biết rằng suốt cả đêm anh đã không thể ngủ khi ngắm em. Cô bé mặc bộ đồ trắng, mái tóc dài bay phất phới, khuôn mặt đáng yêu như thiên thần. Trong giây phút ấy anh nhận ra thật sự mình đã yêu em và lần đầu tiên anh có cảm giác muốn ở bên cạnh che chở, bảo vệ và yêu thương một người con gái suốt đời.
Sau chuyến du lịch ấy, càng lúc nhiều cảm xúc kỳ lạ lại dâng tràn trong tim anh. Nhận được một tin nhắn bình thường của em mà tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, nghe một cuộc gọi vu vơ mà như có được cả thế gian. Nhưng rồi thời gian sau đó anh vẫn không đủ dũng cảm để đối mặt với tình cảm của chính mình. Ngày qua ngày, anh vẫn cứ giữ mối quan hệ anh em vu vơ với em. Anh sợ rằng sẽ phá vỡ mối quan hệ trong sáng của chúng ta, anh sợ rằng em sẽ không nói chuyện với anh nữa khi anh công khai tình cảm của mình. Cuối cùng anh đã mắc sai lầm nghiêm trọng. Anh cữ nghĩ không có em anh vẫn có thể sống bình thường được, anh làm việc như điên bỏ bê việc học để quên em. Anh cứ nghĩ đã quên được em nhưng anh đã lầm.
Trái tim anh giờ chỉ còn lại những vết sẹo không sao xóa mờ khi em bước qua (Ảnh minh họa)
Đến lúc này anh mới thấm thía hai chữ “HỐI HẬN”. Đêm nay vô tình gặp em trên mạng thật sự lại là đêm buồn nhất đối với anh. Khi biết em đã có niềm vui tim anh thật sự tan nát. Khi em hỏi anh có mừng cho em ko anh lặng cả người đi. Nhìn tấm hình hai người hạnh phúc nhìn nụ cười thật tươi của em anh cảm thấy đau đớn tột cùng. Yêu một người quả thật không nhất thiết phải có người đó chỉ cần em mãi hạnh phúc mãi vui tươi là anh hạnh phúc mãn nguyện. Nhưng nếu thời gian quay trở lại ngày đầu anh gặp em, nếu như em không thật sự cảm thấy hạnh phúc bên người đó, nếu như anh còn bất cứ cơ hội nào, nếu như… và còn nhiều nếu như nữa thì nhất định anh không thể bỏ qua bất cứ cơ hội nào, anh sẽ không đánh mất tình yêu một lần nữa, anh sẽ không bỏ lỡ một người con gái tuyệt vời như vậy.
Video đang HOT
Có lẽ mãi mãi anh cũng không thể yêu một người con gái nào khác được như yêu em. Người mà anh nhớ nhung, mơ thấy trong mỗi giấc ngủ, người mà anh từng gắn bó hàng ngày trong từng chuyến xe, người duy nhất mang lại cảm xúc đặc biệt cho anh, người đã in sâu hình bóng trong tận sâu trái tim anh. Dù có bất cứ điều gì xảy ra anh vẫn mãi mãi yêu em và luôn cầu chúc cho em thật hạnh phúc. Hãy sống thật hạnh phúc và vui vẻ nhé người anh yêu KSL.
Trái tim anh không làm bằng giấy
Trái tim anh cũng không làm bằng đá quý
Trái tim anh cũng sẽ vỡ nát nếu có kim châm
Và người đó là em
Trái tim anh tan thành những mảnh vụn vì mất em
Nó tan thành nước
Nó rỉ máu
Và nó biến thành đá
Mãi mãi nó không thể nào lành lại được
Nó chỉ còn lại một vết thương
Anh ước rằng cơn mưa có thể xóa đi những giọt máu rỉ ra từ trái tim anh
Anh ước rằng sóng biển đủ mạnh để xóa đi những kí ức của anh về em
Bây giờ anh không còn làm chủ trái tim mình nữa
Anh chúc em và người ấy mãi mãi hạnh phúc
Trái tim anh giờ chỉ còn lại những vết sẹo không sao xóa mờ khi em bước qua
Và anh tự nói với lòng mình cầu chúc em hạnh phúc mãi mãi. Nếu anh có bất cứ cơ hội nào nữa anh thề sẽ mang lại hạnh phúc cho em. Anh yêu em nhiều lắm KSL.
Theo PNO
Bán đứng
Liên ở bên ngoài ngỡ chồng bị anh trai ôm chặt thì không thể vùng ra được, vẫn cố nhấm nhẳng: "Ngu thì chết thôi. Làm ăn cái gì ngữ anh!".
Vùng vằng rồi hất ngã người anh trai đang cố ôm ghì lấy mình vì sợ "giận quá mất khôn, làm liều sẽ xảy ra án mạng", Chiến đỏ mặt, tía tai sấn sổ tiến thẳng về phía góc tường, nơi Liên đang đứng co rúm, sợ hãi. Chỉ tay thẳng vào mặt Liên, Chiến quát lớn: "Cô... cô... Đồ đàn bà đốn mạt. Đồ sát chồng, hại con, đê tiện. Cô khôn hồn thì khăn gói biến khỏi mắt tôi, nếu không thì đừng có trách...". Chỉ chờ cánh tay Chiến hạ xuống vẻ nhẫn nhịn, chịu đựng, Liên đứng thẳng người, kéo lại mép áo, vuốt lại mái tóc lòa xòa trước mặt rồi thản nhiên lách qua người Chiến: "Anh đuổi thì tôi đi. Dù sao tôi cũng chả còn gì để lưu luyến với anh nữa. Mà thực ra từ trước đến giờ tôi nào có lưu luyến gì anh! Chỉ là anh... ôm mộng mà thôi", Liên gằn lên từng tiếng vẻ như thách thức, mỉa mai.
Dáng điệu của Liên lúc này khác hoàn toàn với khi Hùng mặt mướt mồ hôi phóng xe qua nhà cậu em trai sau khi được người hàng xóm bên cạnh nhà Chiến thông báo: "Vợ chồng chú ấy gay go rồi. Đập phá tanh bành". Liên lúc ấy mặt xanh mét, tóc rối tung, rũ rượi ngồi ở góc nhà. Không hiểu đầu đuôi là gì, nghe người này nói một câu, người kia bập bẹ một ý, Kiên tổng hợp được chỉ vẻn vẹn: "Chú ấy ghen... Cô ấy lừa..." và khắp nhà đồ đạc vương vãi tứ tung. Vừa thấy bóng Hùng, Liên đứng bật dậy, liếc nhìn về phía Chiến sợ hãi: "Anh... anh... gọi cả anh ta đến để đánh tôi ư... Tôi thách cả nhà anh đấy! Tôi sẽ cho cả nhà anh rũ tù...". Cơn giận còn chưa hả lại nghe những lời nói xóc óc, phách lối của Liên, Chiến như càng được "đổ thêm dầu vào lửa", mặc kệ sự có mặt của anh trai, của những người hàng xóm đang xúm đen, xúm đỏ "nghe ngóng" Chiến xông đến trước mặt liên, cứ thế liên hồi một tay túm tóc, giật ngửa đầu Liên ra rồi một tay vả vào má.
Kinh hãi nhìn chú em trai hiền lành bỗng dưng giở thói vũ phu đánh vợ, Hùng vội vàng chạy tới, ôm chặt lấy em trai mình, can ngăn: "Trời ơi, có chuyện gì sao chú động chân động tay thế này hả. Đàn bà con gái, chân yếu tay mềm, đánh đấm là đồ hèn... Sao chú làm thế? Chú dừng lại ngay cho tôi!".Tiếng hét của anh trai, cộng với việc phần nào bực dọc đã được trút xuống, Chiến khựng người lại, thừa lúc anh chồng đang ôm cứng lấy chồng, Liên vọt chạy xa tầm tay của Chiến, miệng vẫn cố đáp trả:"Kịch anh em nhà anh diễn còn hay hơn tôi diễn. Có giỏi thì lò mặt ra đi, đừng vờ mèo khóc chuột, đứa đấm, đứa xoa, tôi cóc ơn thằng nào hết...". Đến nước này thì Chiến hết chịu đựng nổi, anh gầm lên với Hùng: "Anh buông em ra, hôm nay em phải cho nó một trận, hết đường nói bậy, láo toét. Gái đĩ lại còn già mồm. Nó ngoại tình, nó làm tan tành cả sự nghiệp của em...".
Sự vùng vằng quyết liệt của Chiến khiến Hùng lo sợ Chiến có thể bất chấp tất cả mà làm liều. Nghĩ vậy Hùng cố gắng ghì chặt em trai lại, hổn hển phân tích: "Chú bình tĩnh lại đi, chuyện đâu còn có đấy. Nhớ xảy ra việc gì thì hối cũng không kịp...". Không để anh trai nói dứt lời, Chiến mắt đỏ ngầu, ươn ướt: "Nó ngoại tình, nó bán đứng em, thông đồng với thằng người tình bày mưu hại em, làm mất trắng hợp đồng và tất cả vốn liếng của công ty... Em mất hết rồi... Thằng kia trốn biệt rồi... Giấy tờ nó đưa em ký...", Liên ở bên ngoài ngỡ chồng bị anh trai ôm chặt thì không thể vùng ra được, vẫn cố nhấm nhẳng: "Ngu thì chết thôi. Làm ăn cái gì ngữ anh!". Chiến quắc mắt nhìn Liên: "Cô... cô..." rồi hất văng người Hùng ra, Chiến lao thẳng về phía góc tường, toan hòng đạp dúi Liên xuống, Hùng thấy vậy bèn nhoài người thét lên: "Chú Chiến!"...
Nửa tiếng sau, người ta thấy Liên khệ nệ, trâng tráo kéo va li rời khỏi nhà, bỏ mặc đứa con gái vùng vẫy trong vòng tay bố gào thét gọi mẹ, Liên không một lần ngoái đầu nhìn lại. Chiến đang giữ con, bỗng cười lên một tràng điên cuồng, ma quái: "Mẹ con đấy, vợ bố đấy... đi rồi... hết rồi" nói xong, Chiến ghì lấy con vào lòng mà khóc. Hùng ngồi kế bên nhìn em trai đau khổ mà nhức nhối nhưng có thể làm được gì ngoài tiếng thở dài kìm nén mãi giờ mới được thở hắt ra. Tiền bạc và tình ái khiến con người ta bán đứng linh hồn cho quỷ dữ, cũng như cô em dâu của anh, người mà có chết đi sống lại anh cũng không tin là cô ta làm cái việc tày trời, cạn tình đó!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gửi người đàn ông cuối cùng trong cuộc đời... Yêu nhau nhưng không nhất thiết là ở bên nhau, hạnh phúc không nhất thiết là phải lấy nhau phải không anh? Em sẽ luôn luôn ở bên anh mỗi khi anh cần và sẽ là nơi để anh nghỉ ngơi mỗi khi anh mệt mỏi, chỉ cần thấy anh vui là em thấy hạnh phúc rồi Anh! Em hi vọng anh sẽ...