Cặp đôi ‘Nhật ký tình yêu’ ngoài đời thực tay trong tay yên giấc ngàn thu
Thiếp đi trong giấc ngủ thật sâu, tay trong tay, hai trái tim thuộc về nhau đã vĩnh viễn cùng ngừng nhịp đập, mang theo tình yêu ấy từ giã cuộc đời.
56 năm đầu ấp tay gối là món quà tuyệt diệu nhất mà cặp đôi Will và Judy Webb (77 tuổi) ở thành phố Melvindale, bang Michigan, Mỹ dành tặng nhau. Chuyện tình yêu đẹp đến cả lúc họ vĩnh biệt cuộc đời khiến mọi người tin rằng điều kỳ diệu mang tên tình yêu vẫn còn hiện hữu.
Hai cụ Will và Judy Webb đã qua đời chỉ cách nhau vài giờ đồng hồ.
Cuối năm ngoái, bà Judy cảm thấy không khỏe, sau đó phát hiện bà bị nhiễm trùng nặng suýt mất mạng đúng và ngày cuối năm. Người nhà ngay lập tức chuyển bà đến bệnh viện Henry Ford ở Detroit. Ngay ngày hôm sau, chồng bà đang khỏe mạnh bỗng suy sụp đến đổ bệnh, kiệt sức. Cụ ông Will Webb không chịu nổi cảnh không có người vợ thương yêu bên cạnh.
Chị Mary Beth, con gái của ông bà kể rằng: “Thật không thể tin được, những gì mẹ gặp phải, bố cũng gặp đúng như thế dù cả hai không ở bên cạnh nhau từ thời điểm mẹ nhập viện. Có lẽ bố mẹ chẳng thể sống mà không nhìn thấy nhau, không gần gũi ở bên trò chuyện. Rời xa mẹ là điều quá sức với bố tôi”.
Họ vẫn dành cho nhau những cái nắm tay siết chặt như lúc mới yêu.
Ở bệnh viện, bà Judy phát sốt thì ở nhà, chồng bà cũng hâm hấp nóng. Lúc mà Judy bị phát hiện tắc nghẽn mạch máu thì ông viêm phổi. Bà phản ứng với thuốc ở bệnh viện dẫn tới hội chứng chuyển hóa (một nhóm bệnh xảy ra đồng thời và có khả năng dẫn đến bệnh động mạch vành, đột quỵ hoặc tiểu đường tuýp 2) thì ông cũng gặp tình trạng như thế.
Video đang HOT
Dường như bệnh tình của bà Judy ngày càng nặng hơn khi bà phải xa ông và sức khỏe, tâm trạng của chồng bà cũng trở nên tồi tệ hơn khi ông bị tách rời khỏi vợ mình.
Chị Mary Beth hiểu rõ mọi thứ: “Thật điên rồi khi nghĩ đến nhưng chắc là chuyện chúng ta có thể chết vì trái tim đau khổ là có thật, như cách mà bố tôi đã trải qua vậy”.
Will và Judy Webb gặp nhau lần đầu khi cả hai chỉ mới 14 tuổi. Họ không nghĩ tình bạn của họ một ngày sẽ hóa tình yêu. Will và Judy từng hẹn hò, thậm chí đính hôn với những người khác nhưng cuối cùng, họ nhận ra, mảnh ghép hoàn hảo nhất của mình chính là đối phương.
Khi ấy, Will vừa chia tay bạn gái và ông nhập ngũ. Judy cũng không lui tới với ai nên bà quyết định thử viết thư gửi Will. Họ phải lòng nhau từ đấy. Một gia đình hạnh phúc với ba người con gái và đến giờ có tổng cộng chín người cháu, đủ để ông bà mãn nguyện với đời sống hôn nhân.
Họ qua đời ngày 6/3 và hồi giữa tuần, cả hai đã yên giấc ngàn thu ở nghĩa trang The Witness. Vài giờ trước khi Judy qua đời, tay bà run run nắm lấy bàn tay nhăn nheo của Will, xoa dịu và tiễn ông ra đi vĩnh viễn. Lần hội ngộ sau thời gian dài cũng là lần họ nói lời từ biệt chẳng bao giờ họ mong chờ xảy ra. Judy qua đời chỉ vài tiếng sau chồng bà.
Nhiều người quen biết chuyện đã kể cho Mary Beth nghe câu chuyện của bố mẹ chị chẳng khác nào những thước phim Notebook (trình chiếu năm 2004). Phim dựa trên tiểu thuyết cùng tên xuất bản năm 1996 của nhà văn người Mỹ Nicholas Sparks.
Mạch phim bắt đầu với hình ảnh tái hiện câu chuyện tình yêu của một cặp tình nhân trẻ qua lời kể của một cụ ông trong viện dưỡng lão cho bà lão mắc chứng mất trí nhớ nghe. Có ai ngờ, cặp tình nhân chính là ông bà thời trẻ. Họ đã dành cả đời yêu nhau và nguyện ra đi cùng lúc, chẳng khác gì cách mà cặp vợ chồng Judy và Will đã trải qua.
Nhiều người quen đã nói với Mary Beth rằng câu chuyện của bố mẹ chỉ rất giống câu chuyện của cặp đôi trong Notebook. Mary Beth thì chưa bao giờ xem phim này nhưng có lẽ chị sẽ tìm xem, để được sống với khoảnh khắc ngọt ngào của tình yêu, nhìn thấy hình ảnh bố mẹ hiển hiện đâu đó trong bộ phim.
Di Lâm
Theo phunuonline.com.vn
Bao giờ lấy chồng: Câu hỏi xã giao dù vô duyên nhưng mà già trẻ gái trai, ai ai cũng thích hỏi
Bạn không lập dị so với những cô bạn đã có chồng, đã đính hôn hay những cô đang có mối quan hệ tử tế. Họ chỉ tình cờ đã gặp đúng người ở đúng nơi và đúng thời điểm còn bạn thì vẫn chưa.
Tôi ước có một cách lịch sự để nói cho tất cả mọi người rằng câu hỏi này rất bất lịch sự và khó chịu kinh khủng. Mọi người nên hiểu rằng câu 'Thế bao giờ cháu lấy chồng?' không đơn giản chỉ là một cuộc chuyện phiếm mà nó thực sự mang hàm ý thế này: 'Vấn đề của cháu là gì? Chính xác thì tại sao cháu vẫn còn ế? 25, 27 tuổi rồi mà không có lấy một mối quan hệ ổn định, nghiêm túc tức cháu đang không bình thường rồi.'
Khi người khác hỏi tôi câu hỏi này, điều tôi cảm nhận là: 'Việc cô chưa lấy được chồng thật là ngu ngốc. Nó đâu đơn thuần chỉ là kết quả của việc kén quá chưa có người yêu, đó hẳn là do những khuyết điểm khiến người ta không thích cô.'
Đơn giản vì tôi đang độc thân, được chứ?
Tại sao phải có một lý do, một lời giải thích để khiến tình trạng độc thân bỗng nhiên trở nên ý nghĩa? Người ta thật lòng mong đợi câu trả lời thế nào? Có lẽ họ thích vài phần trong câu chuyện đời tôi để biết đâu lại có thể nhào nặn cái sự thật phũ phàng rằng tôi đang gần bước sang tuổi băm mà còn ế?
Không ai quan tâm lý do thực sự vì sao bạn chưa kết hôn. Người ta cũng không quan tâm đến câu trả lời kiểu như: 'Tôi từng có một mối tình 2 năm, tôi đã nghĩ rằng đó là một nửa của đời mình nhưng cuối cùng mọi thứ đổ vỡ, anh ấy chuyển đến một thành phố khác vì chúng tôi có định hướng cuộc sống khác nhau. Thời gian ấy tôi đã đau khổ và khóc rất nhiều. Giờ đây tôi mở lòng cho một mối quan hệ mới nhưng vẫn chưa có gì mới cả.'
Hoặc là: 'Tôi đang dùng Tinder, OK Cupid, Hinge và mấy cái ứng dụng đại loại thế.'
Hay chỉ là: 'Tôi không chắc về những gì tôi đang tìm kiếm. Tôi đang chỉ tập trung vào những thứ khác và sẽ nghĩ tới vấn đề hôn nhân khi tôi cảm thấy hứng thú.'
Thực ra thì trong thâm tâm, họ không muốn và cũng không chờ đợi những câu trả lời đó. Họ đang mong đợi một cái gì đó đơn giản hơn. Ví dụ khi bạn nói: 'Tôi đang tập trung vào công việc', họ sẽ dễ dàng cho bạn lời khuyên: 'Công việc không phải là tất cả.' Còn nếu bạn nói: ' Thật khó để gặp gỡ mọi người' thì họ sẽ bảo: 'Cậu chỉ cần ra ngoài nhiều hơn!'
Đa phần thì họ không có ý xấu. Có thể họ thực sự muốn thấy bạn hạnh phúc, hoặc họ chỉ đơn giản là tò mò. Nhưng dù là có chủ ý hay không thì chuyện này vẫn thật là phiền phức, nhạt nhẽo, và vô duyên.
Đó là một câu hỏi xã giao mà khi con gái bắt đầu qua tuổi 22 hoặc 25 thường xuyên phải nghe. Thật không may, câu hỏi này dường như sẽ không bao giờ biến mất. Kể cả giờ đây xã hội đã tiến bộ khi nói về phụ nữ, chúng ta vẫn còn một chặng đường dài phải cố gắng. Phụ nữ ngày nay thành công ở nơi làm việc, trong lĩnh vực giải trí và rất nhiều các ngành nghề khác nhưng vẫn luôn tồn tại một khoảng cách nào đó. Chúng ta không nghĩ rằng phụ nữ và đàn ông được bình đẳng như nhau. Người ta vẫn còn chưa cởi mở với việc một người phụ nữ không kết hôn hay bắt đầu cuộc sống hôn nhân trong độ tuổi sinh con. Người ta nghĩ thật đáng lo cho cô ấy, về sự lựa chọn cách sống và hạnh phúc của cô. Rằng cần một lý do thật rõ ràng tại sao cô vẫn còn một mình. Đa số mọi người vẫn còn bảo thủ suy nghĩ, phụ nữ có thể làm việc và xây dựng sự nghiệp, nhưng với điều kiện họ vẫn phải là người vợ, người mẹ của gia đình.
Có thể bạn sẽ không bao giờ hoàn toàn ngăn được những câu hỏi hay tìm được cách để tránh các cuộc nói chuyện đó. Nhưng việc bạn có thể làm là nhớ rằng bạn không nợ ai một lời giải thích. Bạn chẳng bị làm sao cả, chẳng có gì kì cục hết và chắc chắn bạn không có nghĩa vụ phải chiều lòng ai bởi đây là cuộc sống của chính bạn.
Bạn không lập dị so với những cô bạn đã có chồng, đã đính hôn hay những cô đang có mối quan hệ tử tế. Họ chỉ tình cờ đã gặp đúng người ở đúng nơi và đúng thời điểm còn bạn thì vẫn chưa. Có lẽ sẽ đến lúc bạn gặp được người ấy hoặc sẽ mất nhiều thời gian hơn thế. Nhưng trong khi chờ đợi, cứ thoải mái độc thân mà không cần phải cảm thấy có lỗi vì điều đó.
Theo tiin.vn
Vừa đính hôn xong, tôi lại yêu... người khác! Sau một năm tìm hiểu, con tim tôi không lóe lên chút xúc cảm nào như mong đợi, chỉ có lý trí luôn mách bảo gia đình tôi nợ Hương quá nhiều, mình phải trả ơn thôi. Thế rồi tôi và Hương đính hôn, dự định 6 tháng sau là cưới... Hình ảnh minh họa Tôi và Hương đến với nhau do cha...