Cặp đôi chịu chơi dành cả thanh xuân bay từ Jeju đến Paris để chụp ảnh và bày “thành quả” đặc biệt trong tiệc cưới
Đám cưới của Hồ My và Nguyễn Tùng càng trở nên vô cùng đặc biệt với sự xuất hiện của một buổi triển lãm ảnh nho nhỏ về 4 năm yêu với hành trình nắm tay nhau đi qua 21 chuyến du lịch trong và ngoài nước.
Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào, điều hạnh phúc nhất của con người chính là được sống, được yêu, được khám phá hết mọi dư vị của cơn mưa đó, để sau này có thể tự hào mà nói rằng: ta đã sống không hề nuối tiếc!
Câu chuyện tình yêu của cặp đôi Hồ My – Nguyễn Tùng dưới đây là một ví dụ về những bạn trẻ dám yêu, dám sống, dám khao khát, dám đam mê và theo đuổi những gì mình yêu.
My và Tùng đã cùng nhau tạo dựng những hồi ức đẹp về tình yêu tuổi trẻ.
My và Tùng quen nhau từ 4 năm trước. Thuở mới yêu, hai người từng có một lời hẹn ước với nhau rằng: “ Đến một ngày nào đó, chúng ta sẽ cùng nhau khám phá hết mọi ngõ ngách của thế giới này“. Với nhiều người, lời hứa này sẽ giống như một giấc mơ nhưng My và Tùng lại chọn cách nỗ lực hết sức để biến giấc mơ trở thành hiện thực.
Trong 4 năm liền, đôi bạn trẻ đã cùng nắm tay nhau thực hiện 21 chuyến đi, với vô vàn kỷ niệm đáng nhớ. Có thể kể tên một số những nơi mà Tùng – My đã từng đi qua như: Pháp, Hồng Kông, Thái Lan, Hàn Quốc, Santorini, Ý… Cho tới tận bây giờ, hai người vẫn không thể nào quên được những cơn mưa rào đầu hạ năm 2018 khi Tùng đèo My bằng chiếc xe ga chạy quanh Chiang Mai, Thái Lan. Hai người cùng ngắm dãy Grand Canyon dưới trời mưa lạnh mà chẳng quen đường, quen luật. Hay một buổi chiều trên đảo Jeju, Hàn Quốc, hai người chạy đua với mặt trời để kịp ngắm hoàng hôn ở mỏm đá Yongduam. Càng không thể quên cảm giác hân hoan vì bắt kịp trận đấu của U20 Vietnam và U20 New Zealand trong khuôn khổ vòng loại World Cup 2018 trên đất Hàn lúc đó.
Một buổi triển lãm ảnh nho nhỏ trong đám cưới của hai người, khiến quan khách ai nấy đều bất ngờ.
Tùng từng viết: “ Đó là kỷ niệm đầu tiên ở Hồng Kông 2015 đón chúng ta bằng cái lạnh căm căm, tay chân thì rét cóng đến nổi chẳng thể cầm được cái gì cả hay Bangkok vào đầu hạ 2016 hai đứa ì ạch kéo vali qua từng góc phố ngột ngạt dưới cái nóng của miền nhiệt đới. Vốn không thích Thái Lan nhưng anh đã yêu nơi ấy từ những giây phút đó. Rồi Paris thủ đô của Pháp Quốc được mệnh danh là thành phố của tình yêu, vào các ngày cuối thu. Mùa này Paris đẹp lãng mạn và quý phái làm cho những trái tim đang yêu, anh và em, càng thêm xích lại gần nhau. Và nhiều nhiều những nơi khác như Chiang Mai, Jeju, Venice…. nơi chứa đựng khá nhiều kỷ niệm. 1630 ngày = 232 tuần 6 ngày = 39,120 giờ = 2,347,200 phút = 140,832,000 giây. Cho đến bây giờ có lẽ chúng ta không bao giờ hối tiếc cho từng phút giây nào khi bên cạnh nhau”.
Video đang HOT
Chia sẻ về chuyện tình yêu, My nhắc đến người đàn ông mình lựa chọn với những cảm xúc khó diễn tả bằng lời: “ Một khi đã nắm tay đi cùng nhau 1 quãng đường quá dài thì chúng ta khó có thể miêu tả tình cảm chính mình bằng những câu từ hoa mỹ, văn vẻ lãng mạng như những ngày đầu vừa bước vào tình yêu. Thôi thì hãy cảm ơn ông trời, vì giữa bao nhiêu con người kia, chúng ta đã gặp nhau, lựa chọn nhau, phù hợp nhau và quyết định ở lại, bên cạnh nhau”.
Bánh cưới nhẹ nhàng, tinh tế.
Những chi tiết nhỏ đều khiến mọi người ấn tượng.
Một góc nhỏ dịu dàng trong đám cưới.
Trước hôm đám cưới, Tùng thậm chí còn khiến ekip tổ chức sự kiện cưới phải “mắt tròn mắt dẹt” khi chìa ra chiếc ổ cứng có chứa hàng nghìn tấm hình về 21 chuyến đi qua nhiều quốc gia mà hai người từng đi qua. Kho dữ liệu khổng lồ đó, không chỉ là những kỷ niệm đơn thuần mà nó còn là những hồi ức tươi đẹp của thanh xuân, của tuổi trẻ sẽ đi theo hai người cho tới mãi về sau.
Ngày hôn lễ, theo ý nguyện của hai người, trở thành một khán phòng triển lãm thực thụ, nơi lưu giữ những hồi ức đẹp của cả hai trong suốt 4 năm dài vừa qua. Sân khấu ấn tượng với những khung tranh cách điệu. Khu vực đón khách được bài trí những tấm ảnh kỷ niệm chụp trong các chuyến đi. Không gian lãng mạn, có ánh nến lung linh, có hoa tươi, có đàn piano tạo nên cảm giác nhẹ nhàng, lãng đãng và đầy nghệ thuật. Mọi chi tiết đều được chuẩn bị tỉ mỉ, từ cách sắp xếp các vật trang trí cho tới bánh cưới, hoa, cuốn sổ ghi lời chúc mừng của quan khách đến tham dự…
Cách mà Tùng – My lựa chọn để ghi dấu mốc bước sang một trang mới của cuộc đời cũng vô cùng đặc biệt, giống như tình yêu của họ vậy! Mọi thứ đều quá đỗi ngọt ngào, giống như cách mà chú rể tâm sự với cô dâu của mình: “ Sau tất cả, cuối cùng anh và em cũng gặp nhau ở những trang sách cuối cùng trong chương đầu tiên của quyển sách chúng ta. Và giờ đây anh muốn kể cho em một câu chuyện tràn đầy tình yêu thương thông qua những ký ức tuyệt vời trong vô vàn những kỷ niệm kỳ diệu mà chúng ta đã có“.
Những hình ảnh ấn tượng trong đám cưới.
Cặp đôi và gia đình hai bên trong hôn lễ.
Màn tung hoa của cô dâu sau hôn lễ.
Theo trí thức trẻ
Nhớ một mùa hoa sữa
Hoa sữa không phải là loài hoa dễ yêu, nhưng với những ai đã một lần lỡ dừng chân đứng lại dưới cơn mơ hoa, để mặc cho hoa đáp nhẹ nhàng lên áo, lên tóc để rồi trót đem lòng si mê loài hoa bé nhỏ ấy thì lại thấy nó đặc biệt và đẹp ngây ngất đến lạ kỳ.
Mùa sang thu, từng chùm hoa sữa nở bung trắng xóa cả một góc đường lại rung rinh trong gió, thơm ngào ngạt. Hoa rớt rơi vai áo ai, rồi bỗng một làn gió thoảng qua làm trút xuống, phút chốc đã phủ đầy lối đi dọc con đường cỏ lên xanh mướt. Rồi cứ thế, không gian này, cảnh trí này, phút giây này đẹp mơ màng và ảo diệu, nhẹ tênh tựa hồ như đang lạc bước trong một cơn mơ...
Hoa sữa không phải là loài hoa dễ yêu, nhưng với những ai đã một lần lỡ dừng chân đứng lại dưới cơn mơ hoa, để mặc cho hoa đáp nhẹ nhàng lên áo, lên tóc để rồi trót đem lòng si mê loài hoa bé nhỏ ấy thì lại thấy nó đặc biệt và đẹp ngây ngất đến lạ kỳ.
Tôi mê mẩn mùi hoa sữa. Mỗi độ thu về đem theo cái nắng dìu dịu, những làn gió nhẹ mơn man da thịt, hơi nước âm ẩm mát mẻ phả vào không gian cảm tưởng có thể ngửi thấy rõ mồn một mùi đất ẩm bốc lên. Cái mùi nóng ấm vừa nguyên sơ, vừa tươi mới ấy cộng hưởng cùng hương hoa sữa nồng nàn chộn rộn nơi cánh mũi mới thật là khoan khoái biết bao nhiêu...
Ngày ấy có cô bé tuổi 15 học trường làng cứ hễ đến giờ ra chơi là chạy lại gốc cây hoa sữa, thủ thỉ nhỏ to rồi ngửa cổ cố hít hà mùi hương vương vấn cuối thu, như thể sợ đông sang hoa kết hạt, gió cuốn đi là những nỗi niềm cũng tan theo về những miền xa xôi vô đinh. Bài thơ viết cho mối tình đầu cũng thấp thoáng bóng hình của hàng hoa sữa trên sân trường. Hoa sữa là cầu nối và nhân chứng cho những ngây ngô và dịu ngọt, chúng khiến bao buồn vui, hờn giận, cùng cô đi qua một đoạn thanh xuân đẹp đẽ của đời mình. Với cô, hoa sữa lúc ấy đẹp hơn hồng nhung, không rực rỡ, không diễm kiều bằng nhưng lại khiến trái tim cô mềm nhũn bởi chính những dung dị, những nhẹ nhàng xen lấn tâm trí để rồi ghi dấu đến đậm sâu.
Ngày xa trường, ai bẻ một chùm hoa cuống còn vương mấy giọt mủ trắng như sữa, tan loãng cùng những giọt mặn lăn xuống từ khóe mi ai lên trang lưu bút mới ghi với những nét chữ đều tăm tắp còn tươi nguyên màu mực. Hoa sữa vẫn không mãnh liệt và cháy bỏng như cái màu rực lửa của phượng vĩ nhưng ít nhất là với riêng cô nó luôn đặc biệt, hơn tất thảy loài hoa nào khác trên đời.
Năm tháng xa dần, bài thơ năm nao còn đó, nét chữ nghiêng nghiêng đã nhuốm màu hoen ố và nhòe nhoẹt bị phủ bởi một lớp bụi thời gian. Lạ lùng thay, khi lần giở lại từng trang giấy, cái mùi thân thương ấy một lần nữa lại trở về, vẫn thoảng bay, luồn vào cánh mũi, cuốn lấy tâm trí cô, lèo lái cỗ máy thời gian đưa cô về lại mùa thu năm ấy:
Tháng mười một rồi, hoa sữa vẫn đơm hoa
Ta mắc nợ mùa thu lời hẹn ước
Thôi giữ lại những điều không kịp đến
Hoa sữa ơi
Nở hết
Kẻo đông về
Nén một tiếng thở dài bâng khuâng, cô lại ngẩng lên nhìn ngắm những chùm thơm tho ấy, hoa vẫn đẹp, vẫn miệt mài ngát hương nhưng chẳng còn ngọt ngào, e ấp như thuở ngày xưa nữa mà thay vào đó là một mùi thơm man mác, ngẩn ngơ cho những hoài niệm xưa tưởng đã lấp vùi nơi thẳm sâu ký ức lại vội vã quay về. Từng vòng bánh xe quay đều, phía trước giỏ xe chất đầy hoa sữa và trên đầu hoa vẫn lửng lơ rồi rụng rơi theo từng đợt gió, xung quanh sân trường giờ vắng lặng bước chân ai...
...Chỉ còn nơi đây một nhành hoa bỏ lại...
Sài Gòn..
Theo blogradio.vn
Tuổi 20, phải cháy hết mình vì tuổi trẻ nhanh lắm? Tuổi trẻ đẹp, nhưng ích kỷ và hẹp hòi, vì nó qua nhanh, không chờ đợi hay cho bất cứ ai cơ hội được trở lại lần thứ 2. Nhớ khi tôi học lớp 10, có lần cô giáo dạy Văn của tôi đã từng trích dẫn một câu nói rằng: "Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi...