Cảnh săn bắt và thuần dưỡng voi rừng của người Tây Nguyên xưa
Xưa kia tại Bản Đôn hay tên gọi khác là Buôn Đôn được biết đến là nơi săn bắt và thuần dưỡng voi rừng có một không hai ở Đông Nam Á. Một chuyến vào rừng sâu săn bắt voi của các Gru khi xưa là một “trận chiến” đầy mưu trí và dữ dội.
Người Tây Nguyên xưa săn voi rừng như thế nào?
Hiện nay, tại Bản Đôn (Buôn Đôn, tỉnh Đắk Lắk) hiện vẫn còn lưu giữ lại một số mẫu chuyện hiếm hoi từ những cuộc vào rừng săn voi khi xưa của các Gru như là “truyền thuyết” về một trận chiến đấu ác liệt đáng nhớ.
Trước khi vào rừng săn voi con, người ta chuẩn bị khoảng 15 con voi nhà, chủ yếu là giống voi đực sung sức, thiện chiến nhất tuổi khoảng 40 hoặc ngoài 40. Yếu tố quan trọng không kém là số voi này không bị động đực, trường hợp không đủ voi đực có thể chọn voi cái nhưng phải đảm bảo sung mãn sức khỏe, không nhút nhát. Số voi này được chia thành 3 tốp, mỗi tốp 5 con gồm: tốp tấn công, tốp kiềm chế và tốp đuổi bắt.
Vật dụng chính trong các chuyến săn voi xưa có trên 20 loại dụng cụ, trong đó chủ yếu là các sợi dây da trâu, dùi sắt, sào tre nhọn, áo quần bảo vệ… Một chuyến đi săn voi có khoảng 20 – 30 thợ săn, đứng đầu tốp thợ săn này gọi là Gru – một thủ lĩnh có nhiều bản lĩnh, kinh nghiệm săn bắt voi rừng, khả năng phán đoán tình huống chính xác từ các dấu chân voi, biết được đàn voi bao nhiêu đực hay cái. Độ tuổi voi rừng mà đoàn săn bắt hướng đến thông thường từ 2 – 4 tuổi, nếu vượt quá 4 tuổi voi rừng rất khó thuần dưỡng vì bản tính hoang dã ăn sâu vào máu thịt.
Video đang HOT
Sợi dây thòng lọng da trâu của vua voi Ama Kông – một trong những vật dụng dùng để săn bắt voi rừng khi xưa.
Ngay khi phát hiện đàn voi rừng, Gru ra dấu hiệu bằng cách thổi tù và được làm bằng sừng trâu để dàn đội hình chu đáo, kỹ lưỡng trước khi săn bắt. Khi tín hiệu tù và được nổi lên, 5 con voi nhà tốp tấn công chạy lên dùng vòi và ngà húc vào những con voi rừng đực đầu đàn nhằm chia tách đàn riêng lẻ. 5 người thợ săn ngồi trên voi nhà dùng mũi nhọn greo đâm vào đầu, vào vòi, vào chân voi rừng để hỗ trợ voi nhà. Những người khác hò reo, đánh chiêng trống và thổi tù và thật to làm náo loạn cả khu rừng. Khi voi rừng đầu đầu đàn có dấu hiệu thua trận, chúng gầm rú dữ dội ra hiệu cho cả đàn tháo chạy vào rừng sâu. Khi đàn voi rừng đã tán loạn, những con voi mẹ cái dẫn con nó chạy lon ton – mục tiêu xem như lọt vào tầm ngắm của người Gru.
Ngay sau đó, thủ lĩnh Gru chỉ tay về hướng voi con nổi tiếp một hồi tù và sừng trâu thứ hai ra hiệu 5 con voi nhà tốp kiềm chế lao vào con voi rừng mẹ, 3 con voi nhà vây con voi rừng mẹ lại, 2 con còn lại tách con voi con về một bên để xa mẹ, xa đàn. Lúc này người thủ lĩnh Gru nổi tiếp một hồi tù và thứ 3, cùng lúc 5 con voi nhà thuộc tốp đuổi bắt dí đầu về hướng con voi con, làm con voi rừng con sợ sệt, hoảng loạn. Người thợ chính khi thấy nó đã mệt, quan sát thấy cái chân trái đã yếu không thể trụ được liền quăng sợi dây thòng lọng vào chân đó. Khi đã buộc được vào chân trái voi rừng con, người thợ phụ như sóc nhảy xuống đất thật nhanh tìm gốc cây lớn gần đó buộc sợi dây thành một vòng tròn. Con voi con sợ sệt chạy ra xa thì càng bị buộc chặt vào chân, khi thấy voi con đã mệt không thể kháng cự liền dùng những con voi nhà to khỏe áp giải con voi con trở về.
Trống kèn, tù và lại được nổi lên rền vang núi rừng báo hiệu sự thành công của chuyến săn. Nếu đoàn săn không thành công hoặc có người thiệt mạng người ta đánh vào trống da trâu dày, âm thanh phát ra chát tai báo hiệu chuyến săn bất thành.
Theo luật tục trong một chuyến săn, phải bắt được 3 con voi con rừng, nếu bắt được 2 con thì phải thả lại một con vì đó là dấu hiệu không may mắn. Khi trong gia đình có người săn voi, người nhà cắm 2 nhành cây tươi trước cửa nhà, không tiếp khách vì sợ luồng gió lạ không đem đến may mắn.
Thuần dưỡng voi rừng
Khi đã săn bắt được voi con rừng người ta đem về cho các thợ thuần dưỡng nhiều kinh nghiệm thu phục chúng. Thời gian thần dưỡng voi kéo dài 5 – 7 tháng, con nào khó tính có thể kéo dài vài năm. Ban đầu người ta dùng một cái cùm hình chữ V được làm bằng 2 cành cây gai nhọn buộc vào cổ voi con, dùng dây thừng kéo lên cao 2, 3 mét so với mặt đất để phạt chúng. Dùng 2 cái cùm số 8 bằng dây gai nhọn sắc, một cái cùm vào 2 chân trước, cái còn lại cùm hai chân sau nhằm tập cho nó bước đi chậm chạp, giảm tính hung hăng, hoang dã.
Voi nhà tại Bản Đôn hiện nay.
Khi voi con đã đau đớn, gầm rú dữ dội người thợ thuần dưỡng lại cho nó nghỉ 2, 3 ngày, cho ăn thức ăn bồi bổ, đồng thời xoa dịu nó. Hết quãng thời gian trên, người thợ lại dùng gậy greo nhọn sắc đánh vào mông voi rừng con, phía trước 2 người khác dùng sào đâm vào đầu, voi con con chống trả quyết liệt. Càng chống cự thì cùm chữ V treo đầu voi con lên cao lại siết chặt nó đau đớn nhờ hai hàng gai nhọn sắc. Khi người thợ quan sát voi con chảy nước mắt cho thấy đã bị thuần phục thì cho ăn mía, cây rừng, dùng thuốc đắp vết thương đưa vào bãi thuần dưỡng.
Dũng sỹ Ama Kông, tên khai sinh của ông là Y Prông Êban nổi tiếng khắp Tây Nguyên khi săn bắt được gần 300 con voi rừng. Ama Kông còn có ông bác là Y Thu, người từng săn được gần 500 con voi rừng.
Theo Dantri
Những câu chuyện cảm động về mộ của voi ở Buôn Đôn
Buôn Đôn là một địa danh nổi tiếng với huyền thoại về mảnh đất săn voi và thuần dưỡng voi - nơi có những dòng sông chảy ngược và đồng bào các dân tộc bản địa thật thà, chất phác - nơi đã sản sinh ra nhiều dũng sĩ săn voi (Gru) nức tiếng. Người ta mới được biết chuyện các Gru sau khi qua đời thì được xây mộ, còn chuyện voi sau khi chết được xây mộ thì chắc chưa nghe bao giờ.
Voi là biểu tượng của Tây Nguyên. Ở đây voi giống như người bạn, người thân, được tôn sùng mang nhiều ý nghĩa tâm linh. Nhưng chẳng biết từ bao giờ, có tin đồn rằng các bộ phận của voi là những thứ "thần dược" chữa được bách bệnh hay khi đeo lên người sẽ mang lại may mắn đã khiến đàn voi Đắk Lắk sống không được yên. Vì không muốn voi sau khi chết bị kẻ "xẻ thịt" mua bán như những thứ hàng hóa tầm thường, vợ chồng ông Nguyễn Trụ và bà Lê Thị Thanh Hà - Giám đốc Khu du lịch Sinh thái Bản Đôn (buôn N'drếch, xã Ea Huar, Buôn Đôn) đã tự bỏ hàng trăm triệu đồng để xây mộ cho hai con voi của khu du lịch ngay trong khuôn viên khi chúng qua đời.
Mộ của voi P'Hanh
Khu mộ voi (nơi an nghỉ của voi PắcKú và H'Panh) nằm trên một mô đất cao ngay trong khuôn viên khu du lịch. Hai ngôi mộ được đắp bằng xi măng theo thế voi phục nằm cạnh nhau, tọa lạc trên khu đất rộng chừng 30m2 cũng đã được đổ bê tông kiên cố và có mái che. Sau mỗi mộ đều dựng tấm bia đá rất to ghi tóm tắt lý lịch cũng như những "công trạng" nổi bật khi voi còn sống.
Cứ mỗi khi kể chuyện về Pắk Kú - chú voi có cặp ngà đẹp nhất Buôn Đôn, bà Hà lại rơi nước mắt. Cũng chính vì muốn giữ cặp ngà để cho du khách chiêm ngưỡng mà PắcKú bị sát hại dã man. Bà Hà kể: Voi PắcKú được những Gru ở Bản Đôn bắt được vào mùa hè năm 1978. Sau gần 6 tháng thuần dưỡng, chú đã trở thành thành viên của đàn voi nhà Bản Đôn. Với cá tính hiền lành, thân thiện, tham ăn..., PắcKú được người dân trong buôn làng và đám trẻ rất yêu thích - người lớn thì hay cho ăn, trẻ con thì hay nô đùa. Chẳng bao lâu, chú đã trưởng thành như những con voi khác trong buôn, hàng ngày chăm chỉ công việc nương rẫy và xuất sắc trong những lần cùng các Gru lâm chinh. Năm 1988, PắcKú được một người ở huyện ChưSê tỉnh Gia Lai đổi những vật quý mang về. Đầu năm 2009, sau 21 năm xa đàn voi và buôn làng quen thuộc, PắcKú được đón về làm việc tại Khu du lịch Sinh thái Bản Đôn.
Du khách khi tới với Buôn Đôn nhớ nhiều tới con voi Păk Kú bởi tính thân thiện, thông minh của nó. Bà con trong buôn kể, Păc Kú cũng biết buồn, biết giận, biết vui. Nếu ai tới đây vào dịp làm "lễ chúc phúc cho voi" theo luật tục đồng bào Tây Nguyên, hẳn sẽ chẳng bao giờ quên được hình ảnh của Păc Kú khi ấy. Đôi mắt nó lim dim nghe thầy cúng đọc lời chúc phúc. Khi được lấy huyết heo bôi lên trán theo phong tục thì dường như Păk Kú "tươi" hẳn nét mặt.
Thế nên cả Buôn Đôn gần như chết lặng khi sáng sớm 16/10/2010 nghe tin voi Păk Kú bị kẻ xấu chém 217 nhát rìu và búa. Theo lời kể, máu voi Păc Kú trong đêm bị lũ "voi tặc" truy sát đã phun xối xả, ướt nhiều vạt cây rừng của buôn N'Drếch, xã Ea Huar, huyện Buôn Đôn. Theo vết máu, họ đã tìm thấy Păk Kú nằm cách đó 5km thuộc địa phận xã Ia R'vê. Nó cố chạy về "nhà" nhưng đã ngã gục trong một bụi cây. Nghe người nhà gọi tên, nó gượng dậy nhưng không nổi. Một dòng nước mắt mờ đục chảy đau đớn. Anh quản tượng hú gọi dân làng quanh đó tới hỗ trợ dựng được nó lên, lấy vải bọc các vết thương, Păc Kú lại ngã vật xuống. Để chữa chạy cho voi Păc Kú, gia đình chạy khắp nơi từ Chi cục Kiểm lâm Đắk Lắk, Chi cục Thú y Đắk Lắk và cả bác sĩ thú y nước ngoài để cầu cứu.
Bà Hà cho biết: Trong lúc chữa trị, nhiều lần Pắc Kú vì kiệt sức, không thể đứng vững đã khuỵu chân nằm xuống, vốn đã biết voi không bao giờ nằm lâu, một khi nó nằm mà không dậy được thì voi sẽ chết. Những lần Pắc Kú không đứng dậy được, bà phải gọi điện sang Đại đội huấn luyện C19 - đơn vị kết nghĩa với Khu du lịch, đóng quân ở xã Krông Na nhờ họ đến giúp nâng voi Pắc Kú đứng dậy. Nhưng Pắc Kú vẫn không chống lại được số phận. Sau 2 tháng 20 ngày chống chọi với những vết thương thì Pắc Kú đã trút hơi thở cuối cùng vào ngày 6/1/2011 ở tuổi 33.
Sau khi chết, Pắc Kú vẫn không được yên, mỗi ngày có hàng chục người lạ kéo về Khu du lịch, nhăm nhe xông vào cắt các bộ phận trên cơ thể nó, nhân viên Khu du lịch phải thay phiên túc trực thâu đêm canh xác voi. Thậm chí, Khu du lịch còn nhờ cả lực lượng công an huyện cũng như các chiến sỹ bộ đội đơn vị kết nghĩa đến bảo vệ xác Pắc Kú liên tục mấy ngày liền. Và chỉ khi Khu du lịch đào xong huyệt, xác Pắc Kú được chôn cất, đổ bê tông kiên cố, cả Khu du lịch lúc đó mới thở phào nhẹ nhõm, Pắc Kú mới được yên.
Bên cạnh mộ PắcKú là mộ voi H'panh. H'panh là voi cái do AmaKông bắt được năm 1955, được thuần dưỡng rồi bán cho một người dân ở Krông Pak, sau đó được Khu du lịch mua lại năm 2003 để nuôi dưỡng và phục vụ du lịch. Trong một lần H'panh cùng đoàn khảo sát, khám phá tour du lịch trên dãy núi xa, cao của ngọn Yok Đôn, H'panh đã phát hiện một đàn thú dữ và lập tức phát tín hiện cho đoàn khảo sát biết, sau đó đưa đoàn khảo sát về nhà an toàn sau một ngày rưỡi và một đêm lạc trong rừng. H'panh từng tham gia đóng phim Tây Sơn hào kiệt của hãng phim Lý Huỳnh. Trong đó, H'panh là voi chở diễn viên Lý Hùng, người đóng vai vua Quang Trung trên đường tiến quân ra Bắc. Năm 2005, một tai nạn bất ngờ ập đến với H'panh, trong khi được thả ăn trong rừng cách Khu du lịch chừng 3km, H'panh đã ăn phải vỏ cây rừng và trúng độc, rồi sụp xuống hố và bị chết ở tuổi 55.
Từ khi Khu du lịch xây mộ cho voi, nhiều du khách đến đây đều ghé đặt những bông hoa hay thắp nén hương tỏ lòng thương tiếc đối với voi. Những lúc không có khách tham quan, Khu du lịch cử nhân viên dọn dẹp vệ sinh, thắp hương đều đặn. Hiện nay, ở Khu du lịch sinh thái Bản Đôn, ngoài việc tổ chức các hình thức du lịch truyền thống như tham quan nhà dài, nghe nghệ nhân hát, chơi nhạc cụ truyền thống, cưỡi voi khám phá dòng Sêrêpôk... thì khu mộ voi trở thành một sản phẩm du lịch tham quan mang vẻ riêng biệt, mới mẻ. Nhằm tạo sự hấp dẫn cho hình thức du lịch mới này, bà Hà đã cho viết lại những mẫu chuyện có thật về voi Pắc Kú, H'panh khi còn sống để các hướng dẫn viên giới thiệu với du khách, sưu tầm, tập hợp lại các hình ảnh, những bức thư chia sẻ của độc giả yêu thích H'panh và Pắc Kú, sau đó sẽ lập một khu vực trưng bày các hiện vật liên quan đến Pắc Kú, H'Panh ngay cạnh mộ để du khách có thể chiêm ngưỡng, để họ thêm hiểu, thêm yêu quý loại động vật thân thiết và thông minh này.
Hai nấm mộ voi nằm trong Khu du lịch Buôn Đôn như một dấu ấn về sự ác độc của nạn săn bắt thú rừng hoang dã. Sự vô tình của con người trong khai thác, sự tham lam tới mức tàn độc của những kẻ săn ngà voi còn tiếp diễn, thì chẳng bao lâu nữa du khách đến với Buôn Đôn sẽ chỉ còn xem đàn voi nổi tiếng trong... bảo tàng.
Theo VNN
Diễn tập bảo vệ chủ quyền biển đảo Việt Nam Buổi diễn tập đưa ra tình huống giả định: vùng biển Đông và quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa thiêng liêng của Tổ quốc Việt Nam bị địch đưa người nhái đổ bộ, hòng xâm chiếm vùng biển đảo chủ quyền của ta. Tuy nhiên, với sự mưu trí, linh hoạt, giỏi vũ thuật và đặc biệt tinh thần cảnh giác luôn ở...