Cảnh rước dâu thảm họa và đêm tân hôn nín thở của cặp đôi “giữ cho nhau đến cùng”
Rồi bao nhiêu cảm xúc của Thu cũng bỗng chốc bay biến hết khi bên ngoài, mẹ chồng Thu gõ cửa gọi cả hai ngừng tân hôn ra giúp mẹ che cái chuồng bò. Thu và Bình mặt ngắn tũn lại.
Thu phải cố sức vén nó lên cao, thậm chí là bỏ cả đôi giày cưới đắt tiền cho Bình để đi chân đất. (Ảnh minh họa)
Vừa nghe Thu, con gái nói sẽ lấy chồng ở tít vùng núi, ông bà Tài thấy nghẹn họng lắm. Ông bà Tài chẳng hiểu vì sao con gái mình lại có quyết định dại dột đến như vậy. Đường quang không đi, lại đâm quàng bụi rậm, lên cái vùng khỉ ho cò gáy ấy thì chỉ có khổ cả một đời thôi. Nhưng cho dù bố mẹ có nói như thế nào đi chăng nữa thì ý Thu cũng đã quyết rồi. Thu nhất định phải lấy bằng được Bình.
Thu và Bình đã yêu nhau được gần 1 năm nay, mới về nhà Bình ra mắt được một lần. Quả thực, ngày về ra mắt ấy đến bây giờ vẫn còn ám ảnh kí ức Thu. Con đường đất bụi tung mù mịt, đến mức đặt chân được vào đến cổng nhà Bình thì cả người Thu đã bị phủ màu trắng xóa. Gia cảnh nhà Bình cũng không phải quá giàu có, nếu như không muốn nói là còn kém cả nhà Thu. Nhưng Thu vẫn quyết định giữ chọn tình yêu với Bình và cưới Bình làm chồng. Bởi Thu biết, đời này, Thu sẽ chẳng tìm được ai tốt hơn Bình.
Bình tuy không kiếm được nhiều tiền, không giàu có nhưng luôn dành tất cả những gì tốt nhất mình có cho Thu. Không chỉ có thế, Bình còn là chàng trai rất đàng hoàng, tử tế, đáng tin cậy. Tính Thu không hề muốn có chuyện đó trước hôn nhân, nhưng mấy cô bạn gái của Thu nói đã yêu rồi, mình muốn giữ nhưng bạn trai mà không giữ cho thì cũng vô ích. Mà tình yêu, muốn được lâu bền thì chuyện đó nhất định phải có. Thu chẳng đồng ý với quan điểm đó. Đã rất nhiều lần Thu tìm cách thử Bình, và lần nào Bình cũng chỉ nói một câu:
- Anh yêu em, anh muốn giữ gìn đến khi cưới. Đó chính là cách để tình yêu anh dành cho em được lâu bền mà cũng là để em thấy anh tôn trọng em như thế nào.
Thu cũng vậy, chọn chiếc váy cô dâu lộng lẫy, xúng xính, cộng với ngoại hình xinh đẹp của mình. (Ảnh minh họa)
Đấy, một chàng trai như Bình, Thu làm sao mà bỏ lỡ cho được. Rồi đám cưới của Thu và Bình cũng được định ngày. Bố mẹ Thu biết chẳng thể ngăn cản được tình yêu của con mình nên chỉ còn cách chuẩn bị cho con gái những gì tốt nhất khi về nhà chồng. Thu cũng vậy, chọn chiếc váy cô dâu lộng lẫy, xúng xính, cộng với ngoại hình xinh đẹp của mình, Thu chắc chắn sẽ khiến cho tất cả mọi người nhà Bình phải hài lòng. Thế mà trời chẳng thương Thu.
Mưa tầm tã suốt 3 ngày trước khi tổ chức đám cưới. Thu đã lên nhà Bình, được trải nghiệm con đường đất bụi mù mịt ấy. Nhưng đó là mua khô, còn mùa mưa…
Xe dâu không thể đi vào nhà chú rể vì bùn đất cuốn chặt cứng bánh xe. Thu và Bình chỉ còn cách xuống đi bộ. Nhìn cái cảnh rước dâu có 1-0-2 này, Thu muốn khóc cũng không được. Chiếc váy xung xính chưa khi nào trở thành thảm họa như vậy. Thu phải cố sức vén nó lên cao, thậm chí là bỏ cả đôi giày cưới đắt tiền cho Bình để đi chân đất vì rằng, đôi giày nhựa đã biến thành giày đất mất rồi. Hôn lễ cuối cùng cũng kết thúc tốt đẹp. Thu nhanh chóng cởi phăng chiếc váy cô dâu nặng tới mấy cân vì bùn đất. Nhưng cứ nghĩ tới đêm tân hôn, cái đêm mà cả hai vẫn mong đợi nhất thì Thu và Bình lại hết cả mệt nhọc. Mặc chiếc váy ngủ vào, Thu thấy mình quyến rũ ghê lắm. Nằm sẵn trên giường đợi Bình, cả hai vừa bước vào màn dạo đầu thì…
Rào…
Trời chợt đổ mưa lớn. Mưa như chưa từng bao giờ được mưa vậy. Dù đã được che chắc chắn nhưng nước vẫn lọt qua khe để bắn vào chiếc giường tân hôn của Thu. Rồi bao nhiêu cảm xúc của Thu cũng bỗng chốc bay biến hết khi bên ngoài, mẹ chồng Thu gõ cửa gọi cả hai ngừng tân hôn ra giúp mẹ che cái chuồng bò. Thu và Bình mặt ngắn tũn lại.
Che chuồng bò xong, vừa trở lại phòng tân hôn thì…
Rầm…
Nước mưa nặng quá làm sập luôn mảnh phên mẹ Bình che ở chỗ cửa sổ phòng tân hôn. Nước mưa như chưa bao giờ được hắt, bắn hết cả vào giường. Đêm tân hôn hôm ấy, hết chạy mưa lại đến lấy khăn thấm nước, lau giường, lau cửa. Cả Thu và Bình chẳng làm được gì mà người cứ thế rệu rã hết cả. Tới lúc bơ phờ quá, nằm cạnh nhau thở không ra hơi, Bình nhìn Thu tiếc rẻ:
- Biết thế này, chúng mình “ăn cơm trước kẻng” luôn cho rồi.
Còn Thu, tuy có chút phiền vì nhà chồng không được như mình muốn, nhưng có được người chồng hết lòng vì mình, có được bố mẹ chồng hiền lành, yêu thương mình thì đó đã là hạnh phúc rồi. Còn của cải, Thu tin, cả hai vợ chồng đồng lòng rồi gì mà chẳng có. Thu ôm lấy Bình, cười khúc khích:
Video đang HOT
- Mưa mãi thế này thì chúng mình biết giữ cho nhau đến bao giờ anh nhỉ?
Theo blogtamsu
Nằm nín thở sợ chồng chê 'cái ấy' chán đời, nào ngờ mắt anh sáng lên và nói..
Đêm tân hôn moi thư đêu hoan hao, Phương chi llo lăng khô sơ môi cai vu ngưc lep. Cô đau khô nghi bao năm qua minh đa cô luyên 'quyt' thanh 'cam' ma sao ông trơi nơ phu long va cai kêt cươi săc sua.
ảnh minh họa
Phương va Toan quen nhau trong 1 bưa tiêc liên hoan, ngay lân đâu ho đa co cam tinh vơi nhau. Nhin Toan điên trai điêm đam đa vây con hat rât hay khiên Phương mê mân. Va cung may măn la cô đa lot vao tâm ngăm cua Toan, hôm ây thây Phương đang đưng vây taxi, Toan liên ngo y đưa cô vê. Trong đêm đông gia ret tât ca trơ nên thât lang man va tinh yêu ho cung băt đâu tư đo.
Nhin ho rât đep đôi, ban be Phương xem Toan la hinh mâu ly tương va bao cô phai giư thât ky. Phương nghe ho noi thê liên cươi vang rôi bao:
- Phu nư phai lam sao đê đan ông giư minh chư, viêc gi phai đi ôm khư khư lây no.
(Anh minh hoa)
Cô ban hom hinh trêu:
- Ơ ngưc lep ma tư tin nhơ, ngoai kia đây con ngưc to băng cai đâu không lo giư no chay mât thât đây.
- Chêt cha may noi tao mơi nhơ ra, co hôm đi chơi tao nhet 2 chiêc tât vao trong ao ngưc không biêt chay nhay kiêu gi no rơi mât 1 bên. Đên luc vê lao Toan cư nhin tao cươi tum tim, tao cung không hiêu chuyên gi, vê soi gương thi mơi đôn thô xâu hô. Tôi ươc luc đo co cai lô nao đê chui vao thôi.
- Ha ha nhuc chưa, ngay trươc sông chêt cung không chiu ap dung chiêu lây tât nhet ngưc cua tao cơ ma. Trung thanh vơi em ngưc lep sao dao nay lai dơ chưng vây?
- Hi hi thi măc ao thây suôn suôn tư trên xuông dươi cung chan nên tao nhet đai vao.
- Ôi chêt cươi, mua đu đu ma ăn đi, ngươi ta bươi thi minh cung phai phân đâu cho đươc băng cam chư.
- Ư tao biêt rôi.
Tư hôm đo Phương mua đu đu vê ăn lây ăn đê, nhiêu khi không cô đươc nưa nhưng vi 1 sư nghiêp cô năn cho đươc&'qua cam' nên cô đanh nhăm măt nhăm mui đê ăn. Tư ngay yêu Toan, Phương luôn xac đinh chăc chăn se lây anh lam chông. Vơi cô đây la ngươi đan ông tuyêt nhât ma cô tưng yêu. Toan cung vây anh thưc sư nghiêm tuc vơi cô, anh con gom tiên mua chung cư đê sơm cươi vơ.
30 tuôi đâu Toan đa muôn yên bê gia thât va ngươi phu nư anh muôn găn bo suôt đơi không ai khac chinh la Phương. Thê rôi đam cươi cung diên ra theo đung y nguyên cua ca 2 ngươi, sau 2 năm yêu nhau ho chon mua đông đê lam đam cươi vi đo la mua ho găp nhau.
Ngay cươi may măn la Toan đa lây đươc nha mơi cach đo 1 thơi gian, anh cung tranh thu săm sưa nha trươc khi rươc vơ vê. Tu bêp anh cung đo theo chiêu cao cua Phương, moi đô đac trong nha đêu chon theo y cua cô. Dương như tât ca đêu tron ven, chi co điêu Phương vân thây rât ngai ngân va lo lăng vê cai vu ngưc lep. Mây năm qua không biêt bao nhiêu qua đu đu đi qua da day cô nhưng dương như &'qua quyt' cua cô vân không kham kha lên la bao. Tôi ngăm minh trong gương tư ti mêu mao: "Me ơi sao cai gi xâu me di truyên hêt cho con ma môi qua bươi me không chiu cho con la sao".
- Em ơi! Sao tăm lâu thê, ra đây đi.
Phương hit 1 hơi thât sâu:
- Vâng anh cư binh tinh, 2 năm qua chơ đươc thi bây giơ cư cô ma chơ.
Phương ben len đi ra, tay gai gai đâu vi ngai ngung, cô đi thăng tơi chô công tăc vơi tay tăt điên:
- Ôi sao em lai tăt đi, tăt thê sao nhin thây ma lam ăn.
- Kê, anh muôn lam ăn thi châp nhân đi con không thi nghi?
- Ui dơi, con ngai vơi ngung nưa, em bât đen ngu be be đăng kia lên đi thê nay tôi qua, bât lên cho no lang man.
Nghi ngơi 1 luc cuôi cung Phương quyêt đinh bât bong ngu rôi leo lên giương trum chăn lai. Toan ôm lây vơ đoi hu hi, anh đa chơ đơi ngay hôm nay lâu rôi:
- A khoan khoan khoan....
- Sao vây em?
- Anh lam gi thi lam cư đê yên ao ngưc thê cho em.
- Ha ha, hôm nay nhet tât tiêp a hay sao ma em ngai?
Phương đo ran măt:
- Anh... anh noi gi cơ?
- Ui dơi lân nao em nhet tât anh cha biêt.
- Anh đưng co ma choc quê em.
- Anh không co y đo, anh không quan trong chuyên co ngưc tân công hay la bưc tương thanh đâu.
- Thôi trât tư đi, đưng châm choc vao nôi đau cua em, anh muôn lam gi thi lam nhanh lên em con đi ngu.
Toan cươi khuc khich, con Phương năm nin thơ, cô sơ chông se buôn thât vong vi cai ây qua chan đơi cua minh, đan ông ma miêng noi vây thôi chư thăng nao cha thich vơ ngưc tân công mông phong thu. Đang nghi ngơi lung tung thi bông dưng cô giât minh khi Toan het lên:
- Oa cua em to đep thê nay cơ a?
Phương nghi minh đang bi chê giêu nên bao:
- Thôi anh treo xuông đi, em không cho anh lam gi nưa hêt.
- Ơ anh bao thât ma,anh cư nghi no phăng li cơ, thê nay la vưa đep ma. Anh thây vưa tay anh la đươc rôi, em tư ti cai gi chư, thê nay la nhât rôi.
- Thôi thôi, khoi an ui em.
- Anh noi thât ma.
- Thê.
- Anh thê.
Lân nay Phương thơ phao nhe nhom, hai vơ chông lao vao nhau ruc rich ca đêm. Tư hôm đo cô tư tin hơn hăn không quan tâm cam, quyt hay bươi nưa. Co hôm đi lam vê Toan thây vơ đang năm thi trêu:
- Ôi sao em năm sâp như vây, ngưc vưt đâu rôi.
Phương liên lươm nguyt rôi cươi hô hô:
- Đô quy sư, ngưc em vưt trong châu rôi.
- Em lât ngươi lai đi.
- A a thê la đêm tân hôn anh noi dôi em phai không?
- Hi hi, anh đua đây, lai đây anh ôm cai nao. Mơi xa co chut ma nhơ qua.
- Mơ đi cưng em tư ai rôi, chao tam biêt đai ca ngu trươc đây.
Toan nhin vơ trum chăn năm lăn loc trên giương anh chi biêt phi cươi.
Theo blogtamsu
Đêm đầu tiên ngủ với chồng, vợ chỉ kịp hét lên 1 tiếng rồi ngất lịm khi tò mò kéo quần anh Nín thở, nhẹ nhàng kéo khóa quần của chồng xuống kiểm tra "máy móc" của anh có trục trặc gì không mà nhảy loạn xạ lên thế. Vừa kéo được quần chồng xuống, Hà chỉ kịp hét 1 tiếng rõ to rồi ngất lịm đi khi thấy "cái ấy" khiếp đản của anh. Cái ấy của anh... (ảnh minh họa) Yêu nhau được...