Canh bầu cá rựa
Những ngày này, thời tiết ở miền Trung bắt đầu chuyển nóng. Vì thế trong mỗi bữa cơm hằng ngày không thể thiếu món canh. Trái bầu nấu canh hợp với các loại thịt, cá, tôm; trong đó phải kể đến món canh bầu nấu với cá rựa, thơm ngon mát lành.
Những ngày này, thời tiết ở miền Trung bắt đầu chuyển nóng. Vì thế trong mỗi bữa cơm hằng ngày không thể thiếu món canh. Trái bầu nấu canh hợp với các loại thịt, cá, tôm; trong đó phải kể đến móncanh bầu nấu với cá rựa, thơm ngon mát lành.
Mẹ tôi thường bảo, trái bầu tuy dân dã nhưng nó ưng với các loại cá, tôm. Dù con tôm và con cá rựa khác giống nhưng gần nhau vì họ hàng ở đầm biển. Mẹ tôi rất thích nên những bữa chợ có cá rựa đều mua về nấu canh để cả nhà ăn thoải mái một bữa cho… gật gù. Theo mẹ, phải là gật gù chứ không phải gật đầu, gật gù mới “đã đời” chứ gật đầu làm sao diễn tả hết độ ngon của món canh.
Giống với trái bầu, con cá rựa là một loại cá bình dân, có bán nhiều ở các buổi chợ. Loại cá này sống ở biển, có hình dáng hơi vụng, thường to bằng cổ tay người lớn, dài, thân tròn, da màu nâu xanh ở phần lưng và trắng bạc ở phần bụng. Có lẽ nhìn hình dáng giống như chiếc rựa nên người dân ở biển gọi là cá rựa. Đặc điểm của cá này là có nhiều xương nhỏ dăm, thịt rất ngon.
Khi chế biến món, người ta thường làm sạch cá, róc lấy phần thịt và băm nhỏ; sau đó trộn phần thịt cá đã băm cùng với một số gia vị như tiêu, muối, bột nêm rồi giã cho thật nhuyễn mịn, giã đến khi nào thịt cá quết dính lại mới ngon. Rồi tùy theo sở thích mà ta có thể nắn thành từng bánh hoặc vò viên cá, đem kho nấu tùy thích.
Video đang HOT
Cá rựa có thể nấu cháo, chiên, kho, nhưng món ngon hơn hết là “cõng” cả một khoanh trái bầu. Bầu được gọt vỏ, rửa sạch, cắt từng miếng nhỏ. Nếu thích có thể khử dầu chiên cá trước, còn những người ăn kiêng dầu mỡ thì cứ nấu ít nước trong nồi đến sôi bùng thì cho từng viên thịt cá vào, sau đó cho phần bầu đã chuẩn bị. Nồi canh sôi bồng lên thì bầu và thịt cá đã chín. Thế là ta nêm gia vị vừa đủ, nhớ là muốn cho nồi canh ngon hơn phải nêm thêm hành ngò; có thể cho vào nồi canh loại rau hẹ xắt nhỏ, sẽ ngon hơn nhiều.
Vậy là ta đã có một nồi canh như ý, mùi thơm đặc trưng chỉ cần tỏa ngát đã làm cho cái dạ dày của bất cứ ai “ngửi” được cũng phải nôn nao…
Theo Monngon
Ngói Đặc sản Việt Nam đã đi vào dĩ vãng
Ngói là tên gọi được dân gian dùng để chỉ món ăn được làm từ đất. Ở nhiều vùng như Vĩnh Phúc, Phú Thọ, người ta ăn đất thành nghiện, giống như hút thuốc lào, ăn trầu vậy. Trước đây, ngói được bày bán ở chợ như một thức quà được yêu thích. Ngày nay, món bánh ngói đã chẳng còn người ăn, thậm chí trở nên xa lạ với chính người dân bản địa.
Bánh ngói là món lạ, món quý đối với những người ở xa, nhưng đối với người Vĩnh Phúc, Phú Thọ thì nó vô cùng gần gũi. Nếu như những người ở Bắc Giang, Hà Giang phải nhờ người mua bánh ngói như một thứ đặc sản thì người dân vùng Vĩnh Phúc, Phú Thọ có thể thưởng thức món ăn độc đáo này hàng ngày.
Đất được dùng để làm bánh ngói không phải là loại đất ta thường thấy. Đất ấy chỉ xuất hiện ở nơi có địa chất đặc biệt. Nổi tiếng về loại đất này là đồi Vàng ở Vĩnh Phúc. Người dân đào đất ở độ sâu vài mét để tìm loại "ngói" có màu vàng sậm. Mang loại đất này ra, cạo sạch lớp vỏ bên ngoài sẽ được một khối có màu trắng như cơm nắm. Đó mới là nguyên liệu chính của món ngói.
Ngói có màu trắng như cơm nắm (Ảnh: internet)
Nguyên liệu của món ngói không phải nơi nào cũng có được. Có ngói để chế biến đã khó, chế biến ngói đúng kiểu, hấp dẫn cũng cần có những bí quyết riêng. Trước hết, ngói phải được cắt miếng mỏng, vừa tay cầm như cái bánh. Sau đó, các ông các bà ngày xưa đem nướng ngói. Tuy nhiên, ngói không được nướng trực tiếp trên lửa mà hun cây lá cho tỏa khói bắt vào. Bên dưới rổ ngói, người ta lót lá sim, thứ lá của núi rừng. Hun cành tế cho tỏa khói. Khói ấy bắt vào lá sim, từ lá sim lại thấm vào, nhuộm vàng bánh ngói. Không chỉ "lên màu" cho bánh, mùi hương của lá sim, cành tế tạo nên hương thơm độc đáo đặc trưng rất riêng. Nét tinh tế của bánh ngói là ở chỗ đấy.
Ngói sau khi chế biến xong có vị bùi bùi, càng nhai càng thấy thấm vị ngon của đất mẹ và hương thơm của núi rừng. Ăn đất được coi là một phong tục của người Việt Nam. Nhiều người chưa từng thưởng thức món ăn độc đáo này vẫn có thái độ kì thị không nên có. Các nhà khoa học đã nhận thấy trong ngói có các canxi, tốt cho xương. Từ rất lâu, bánh ngói đã có vị trí nhất định trong đời sống của nhân dân trong vùng. Trong "Lĩnh Nam chích quái" có viết thời Hùng Vương, "việc hôn lễ lấy gói đất làm đầu". Phải chăng, gói đất ấy chính là bánh đất?
Ngói có vị bùi bùi, thấm vị ngon của đất mẹ và hương thơm của núi rừng (Ảnh: internet)
Tục ăn đất gắn liền với bánh ngói đã biến mất ở Việt Nam. Tuy nhiên, không thể phủ nhận, đây đã từng là món ăn ưa thích, một đặc sản độc đáo của nước ta. Nghe nói, ở châu Phi, vùng đất đỏ Tanazia người ta cũng ăn đất. Đất ở đấy họ mang về lọc bỏ sạn rồi hòa cho nhão trong nước, lọc lấy bột rồi nướng lên thành bánh. Cùng là bánh làm từ đất nhưng chắc hẳn chất đất ở Tanzania và Việt Nam có khác nhau. Thêm vào đó, bánh đất ở vùng châu Phi ấy không thể có hương vị của cây rừng, lá rừng đậm phong vị Việt Nam như bánh ngói. Chợt nghĩ, nếu bánh ngói được quay trở lại đời sống, được giới thiệu tới bạn bè năm châu thì du lịch Việt Nam sẽ có thêm một điều hấp dẫn đối với những vị khách ưa tìm tòi, khám phá.
Theo Amthuc365.vn
[Chế biến] - Canh bí ốc vòi voi Bí xanh mát lành khi kết hợp với ốc vòi voi nhỏ cho bạn tô canh ngon và vơi đi những mệt nhọc của ngày Hè. Nguyên liệu: Ốc voi (tu hài) 300grBí xanh 400gr; Cà rốt 100grNấm thông (nấm hương) 10 cáiNước mắm 2 muỗng cà phêRau răm, hành lá; Hạt nêm, muối, tiêu; Giấy bảo quản Các bước thực hiện: -...