Canh bạc, tình yêu và một số phận
Yêu anh bao năm, không biết bao nhiêu lần tôi đã phải đi giải quyết hậu quả, và một lần phải mổ vì có thai ngoài tử cung.
Chúng tôi yêu nhau được năm năm, từ cái thuở cả hai còn là sinh viên năm thứ nhất. Tôi học Đại học Sư phạm kỹ thuật, còn anh học Cao đẳng Xây dựng.
Hoàn cảnh của hai chúng tôi đều khó khăn nhưng tôi cũng đỡ vất vả hơn bởi vì tôi còn có sự giúp đỡ tài chính của các chị gái mình. Còn anh phải chịu khó khăn và thiệt thòi trăm bề khi gia đình anh không có được hạnh phúc thực sự. Bố anh suốt ngày nhậu nhẹt đến say xỉn rồi lại về nhà c.hửi bới, m.ắng n.hiếc mẹ con anh nên giờ đây, anh và mẹ đã từ bỏ người đàn ông ấy để đến một nơi khác làm thuê, làm mướn kiếm ăn và nuôi anh ăn học.
“Năm anh học lớp 8, mẹ anh đã lên thành để làm Osin k.iếm t.iền nuôi mấy anh em anh ăn học” – Anh đã chân thành kể cho tôi nghe về cuộc sống gia đình anh. Chính vì điều đó mà tôi càng cảm thấy yêu và thương anh hơn, muốn được san sẻ gánh nặng cùng anh nhiều hơn nữa… Trong suốt thời gian yêu nhau, tôi và anh đã chia sẻ cho nhau những buồn vui trong cuộc sống và tôi cũng đã không ngần ngại trao cho anh những gì quý giá nhất của người con gái.
Nhưng chỉ một năm sau, anh đ.âm đầu vào các trò chơi đen đỏ, mặc dù hoàn cảnh gia đình anh vô cùng khó khăn. Anh bắt đầu “bỏ bê” tôi, bỏ bê học tập và dần lao vào những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng… và cũng chẳng biết tự bao giờ, anh đã trở thành một con người khác, trở thành một chàng trai sống buông thả và vô trách nhiệm, chỉ biết lao mình vào những con bạc đỏ đen, đen đỏ…
Thương anh, tôi khuyên nhủ anh từ bỏ trò chơi đen đỏ đó… nhưng anh vẫn không nghe. Từ đó, chúng tôi thường xuyên cãi vã nhau vì chuyện t.iền nong cũng như tình cảm. Thế nhưng, với suy nghĩ mình đã là người của anh ấy, tôi đành chấp nhận để ngày ngày, anh được vùi mình trong những canh bạc… và tôi đã luôn chia sẻ cùng anh những món t.iền cờ bạc lúc thua cũng như khi thắng.
Ba năm gắn bó bên nhau, tôi phát hiện ra người yêu mình lén lút qua lại với một cô bạn thân ở cùng phòng trọ của mình. Tôi đ.au đ.ớn khi phải chứng kiến cảnh anh dịu dàng hôn lên má, lên môi cô bạn ở cùng phòng mình.
Anh đã từng lén lút hẹn hò với bạn thân của tôi (Ảnh minh họa)
Sau hôm đó, chúng tôi đã nói chuyện với nhau về người thứ ba ấy. Anh hứa với tôi là anh sẽ chấm dứt mối quan hệ với cô bạn ấy… nhưng thật sự không phải là như vậy. Khi biết anh vẫn còn qua lại với bạn thân của mình, tôi quyết định rời bỏ anh và dọn đồ đạc chuyển sang nơi khác. Ba tháng xa nhau, anh luôn tìm đến tôi, xin lỗi, tặng quà và hứa hẹn sẽ bỏ bài bạc, bỏ cô bạn gái ấy để bù đắp cho tôi trong suốt thời gian qua. Một phần vì còn yêu anh, phần vì gia đình tôi đốc thúc quay lại nên tôi đã không kiềm chế được bản thân mình… và chúng tôi đã quay lại với nhau.
Video đang HOT
Sau khi hai đứa quay lại với nhau, anh đã thật sự chấm dứt mối quan hệ với cô bạn đó. Nhưng sở thích cờ bạc của anh vẫn không hề thay đổi. Anh lại bỏ bê tôi, lại bỏ bê học tập và lao như thiêu thân vào những trận bạc thâu đêm suốt sáng.
Anh ra trường nhưng kiến thức của anh là con số không – một con số không tròn trĩnh. Anh không tìm được công việc nào tốt với cái bằng Cao đẳng loại trung bình, để rồi tháng này qua tháng khác, năm này qua năm khác, anh vẫn chỉ là một anh chàng công nhân.
Tôi ra trường và mau mắn được vào làm ở một công ty nhà nước. Công việc khá an nhàn, mức lương lại khá ổn định… Với mức lương đó, tôi có thể lo cho em gái tôi ăn học đàng hoàng, thế nhưng tôi lại không thể làm được điều đó vì mỗi tháng, tôi lại phải trích ra một số t.iền khá lớn để phụ giúp anh trang trải nợ nần bài bạc.
Tôi sống trong dằn vặt vì từ khi ra trường đến giờ, tôi chưa làm được bất cứ điều gì để giúp bố mẹ, cũng như không lo cho em gái tôi có được số t.iền học phí, sách vở. Và tôi càng buồn hơn khi bố mẹ hỏi: “ Sao con không lo được gì cho em à?”. Tôi thực sự không dám nói sự thật và chỉ ậm ự “Con còn phải tiêu một số công việc quan trọng”.
Làm sao để giải thoát cho bản thân mình khỏi hoàn cảnh trớ trêu này? (Ảnh minh họa)
Tôi cứ phải trả cho anh hết món nợ này đến món nợ khác… và dường như, chính tôi đang tiếp tay cho anh niềm đam mê cờ bạc của mình. Tôi rất buồn và thất vọng về anh nhưng tôi không thể nhẫn tâm từ bỏ anh đi như vậy, cũng không đành lòng rời xa anh khi tôi đã thuộc về anh, đã chung sống với nhau như vợ chồng…
Yêu anh bao năm, không biết bao nhiêu lần tôi đã phải đi giải quyết hậu quả, và một lần phải mổ vì có thai ngoài tử cung. Mỗi lần muốn dứt bỏ tất cả để ra đi, để tự lo cho cuộc sống của mình, để giúp đỡ gia đình trang trải cho em việc ăn học… nhưng rồi tôi lại lo sợ rằng, liệu rời xa anh, tôi có tìm được một người chồng khác tốt hơn không? Làm sao họ có thể đón nhận tôi khi tôi đã từng chung sống như vợ chồng với người đàn ông khác?
Tôi biết với nhân cách nhơ nhuốc của mình, tôi không thể tìm cho mình được một chàng trai tốt, cũng như khó có thể tìm cho mình một lối đi riêng. Nhưng nếu như tôi cứ cam chịu chung sống với một người đàn ông ham mê cờ bạc và vô dụng như thế này thì cuộc sống của tôi sẽ như thế nào đây?
Tôi thực sự đang rất buồn chán và bế tắc. Tôi không biết phải làm sao để tự giải thoát cho mình khỏi cuộc tình trớ trêu này nữa…
Theo VNE
Bắt quả tang chồng cặp bồ nhưng chỉ "xin" tình địch một chữ kí
"Chuyện này đáng nhẽ ra phải giấu cho kĩ huống chi là đem ra kể lại. Nhưng phải cho cánh đàn ông biết lợi hại của chị em chúng tôi. Để họ đừng nghĩ đàn bà chỉ biết lo cơm nước, con cái thôi".
Thấy chồng có nhiều biểu hiện nghi vấn với một người phụ nữ góa chồng ở gần xóm, người vợ âm thầm theo dõi và bày binh bố trận bắt quả tang. Khi sự việc xảy ra đúng như tiên đoán của bà, người ta ngỡ sẽ có một trận đòn ghen kinh hoàng diễn ra, nhưng không ngờ, kết thúc của nó khiến nhiều người phải thầm thán phục...
Ăn vụng mà vẫn la làng
Mãi cho đến bây giờ, người dân ở địa phương này vẫn còn đem câu chuyện ông Huỳnh Văn Si bị vợ là bà Nguyễn Thị Tuyết bắt quả tang khi đang hú hí cùng bồ nhí là bà Trịnh Thị Là ở ngoài chòi canh tôm ra bàn tán. Đến đây, chúng tôi bất ngờ khi nghe người dân khen ngợi về chuyện đ.ánh g.hen của bà Tuyết.
Bà Tư Cao Tráng cười nói: "Đàn bà xóm này nể chị Tuyết ở cái đức tính từ tốn đó. Dù gì thì cũng là xóm giềng nên chị ấy "động khẩu" trước là quá hay. Nếu như bà Là chịu nghe theo lời khuyên của chị ấy thì bây giờ không bị bẽ mặt như vậy".
Tiếp xúc với chúng tôi, bà Tuyết bẽn lẽn kể lại chuyện không hay ho gì của chồng mình: "Chuyện này đáng nhẽ ra phải giấu cho kĩ huống chi là đem ra kể lại. Nhưng phải cho cánh đàn ông biết lợi hại của chị em chúng tôi. Để họ đừng nghĩ đàn bà chỉ biết lo cơm nước, con cái thôi. Tôi không ngại khi lấy chồng mình ra làm gương cho mấy ông còn tính trăng hoa trong xóm".
Theo lời bà Tuyết, cách đây mấy tháng, bà phát hiện ông Si có những biểu hiện khác thường. Chiều nào ông cũng ra chòi canh tôm ngủ sớm, hỏi thì ông kêu mệt muốn đi nghỉ sớm. Có một đêm, lo chồng bệnh nên bà bơi xuồng ra chòi canh tôm xem ông Si có sao hay không. Khi xuồng bơi gần tới chòi, bà nghe có tiếng cười đùa của một người phụ nữ phát ra từ trong chòi. Nghi ngờ chồng có bồ nhí nên bà Tuyết cố bắt tại trận. Nhưng lần đó không may cho người vợ này, ông Si và tình nhân nghe tiếng chó sủa đã thoát thân.
"Vậy đó mà đến sáng, tôi hỏi nhiều lần mà ông ấy cứ chối phăng không thừa nhận. Khi nghe tui cảnh báo, ổng còn vờ nổi nóng c.hửi mắng tui. Đến khi bị tui bắt tại trận thì ổng êm ru và nghe lời vợ cho đến bây giờ", bà Tuyết nhớ lại.
Trở lại lần bắt hụt chồng mình, sau khi ngẫm lại, bà Tuyết khẳng định người đàn bà bên ngoài của ông Si là bà Là. Nghĩ tới nghĩ lui, bà Tuyết quyết định đến nhà gặp bà Là khuyên can.
"Chuyện giữa chị và chồng tui, tui biết hết rồi. Bây giờ tui chính thức cảnh cáo chị, nếu như chị còn tiếp tục phá gia đình tui nữa thì đừng có trách tui ra tay mạnh". Trước lời cảnh báo của vợ nhân tình, bà Là gào khóc kêu xóm làng vì cho rằng bà Tuyết vu oan, hạ nhục mình.
Nói về chuyện tại sao bà nhịn nhục đến nói chuyện với bà Là, bà Tuyết phân trần: "Dù gì thì cũng là chị em phụ nữ với nhau nên nói chuyện trước sẽ hay hơn. Thú thật lúc đó tui cũng muốn giữ thể diện cho chồng mình để cả hai không phải ngượng ngùng sau này".
Thói đời càng ăn vụng càng ngon, dù được vợ cảnh báo nhưng đôi tình nhân này vẫn không mảy may để ý. Họ càng lao vào nhau mãnh liệt hơn. Biết vậy, bà Tuyết âm thầm chờ cơ hội...
Bày trận
Một mặt, bà Tuyết giả vờ như không thèm quan tâm đến hành động của ông Si, bỏ mặc cho ông muốn đi đâu thì đi.
Mặt khác, người phụ nữ này bố trí con cái quan sát từ xa. Vào một đêm tháng 6, để tiếp cận được với chòi canh tôm của chồng, bà Tuyết và các con mình chịu khó lội sông để không phát ra tiếng động.
Nhanh như chớp khi đã đến "mục tiêu", các con bà tản ra chặn hết lối thoát của bà Là. Riêng bà Tuyết mang theo đèn pha (loại lớn) đạp cửa xông vào. ông Si và bà Là bị bắt quả tang không kịp kháng cự. Bà Là cố xé vách chòi hòng thoát thân, nhưng đã bị các con bà Tuyết khóa hết lối ra.
Ngay sau khi bị bắt, bà Tuyết không cho ông Si, bà Là mặc đồ, chỉ cho che tấm khăn. Đến khi lập biên bản, bà Tuyết yêu cầu bà Là kí vào cam kết không tư tình với ông Si nữa thì bà mới bỏ qua.
Hành động đ.ánh g.hen của bà Tuyết tuy không phải là quá lạ đời nhưng dường như đã đem lại kết quả tích cực. Ông Si chăm chỉ làm ăn hơn và không còn dám nghĩ đến chuyện léng phéng bên ngoài nữa. Còn cánh đàn ông địa phương thì kháo nhau: "Quả là vỏ quýt dày có móng tay nhọn".
Theo VNE
Đói nghèo, bệnh tật, gia đình tôi rơi vào bi kịch Gia đình tôi sống trong một phòng trọ khoảng 15 mét vuông, bốn con người hai già, hai trẻ chỉ có độc nhất một chiếc giường, một cái quạt và 1 nỗi lo toan... Tôi đang trong những tháng cuối cùng mang thai, cái thai quá lớn khiến tôi nằm một chỗ đã bốn tháng trời nay. Như bao người mẹ khác khi...