Căng thẳng cuộc đua vào vị trí đại diện cấp cao về đối ngoại EU
Các ứng cử viên nặng ký đang cạnh tranh để trở thành nhà ngoại giao trưởng tiếp theo của Liên minh châu Âu (EU), coi vai trò này là một cơ hội chiến lược để nắm giữ quyền lực khi cuộc xung đột Nga – Ukraine bước sang năm thứ ba.
Đại diện cấp cao về chính sách an ninh và đối ngoại của Liên minh châu Âu (EU) Josep Borrell phát biểu trước Nghị viện châu Âu ở Strasbourg, Pháp ngày 24/4/2024. Ảnh: AFP/TTXVN
Đại diện cấp cao của Liên minh về chính sách an ninh và đối ngoại, đồng thời là Phó Chủ tịch Ủy ban châu Âu chủ trì các cuộc họp thường kỳ của 27 bộ trưởng ngoại giao, quốc phòng và phát triển của EU, nhưng cũng đại diện cho EU tại các cuộc họp cấp bộ trưởng G7 và G20. Hiện tại, vai trò này do ông Josep Borrell của Tây Ban Nha nắm giữ, người sắp mãn nhiệm.
Nhưng bất chấp chức danh lớn, các nhà phê bình cho rằng vị trí này có ít quyền lực trên thực tế. Trong khi các bộ trưởng ngoại giao của các quốc gia thường đóng vai trò quan trọng thì EU ít dựa vào đại diện cấp cao EU về đối ngoại và an ninh (HRVP) hơn, mà thay vào đó dựa vào Chủ tịch Ủy ban Châu Âu Ursula von der Leyen.
Tuy nhiên, một số chính trị gia từ các nước thành viên EU nhỏ vẫn thấy được giá trị của cương vị đó. Các nước vùng Baltic, như Estonia, muốn có tiếng nói lớn hơn trong chính sách đối ngoại của EU, đặc biệt là cách tiếp cận cứng rắn hơn trong quan hệ tương lai với Nga. Những người khác gần kết thúc sự nghiệp chính trị trong nước muốn kéo dài vị thế của mình bằng cách gia nhập bộ máy EU.
Tại một hội nghị ở Florence hồi đầu tháng này, ông Borrell đã tránh trả lời bất kỳ câu hỏi nào về người mà ông cho là phù hợp để kế nhiệm mình. Với việc ông Borrell sắp kết thúc nhiệm kỳ trong cuộc cải tổ các vị trí hàng đầu sau cuộc bầu cử Nghị viện châu Âu, một số cựu lãnh đạo chính phủ ở EU đã tham gia cuộc đua vào vị trí này.
Nếu vị trí này thuộc về một trong số họ, thì đây sẽ là lần đầu tiên kể từ năm 2009, sẽ thuộc về một cựu nguyên thủ quốc gia. Điểm khác biệt nữa so với trước đây là vị trí này luôn nằm trong tay các nước lớn (Anh, Italy và Tây Ban Nha). Việc lần này người chiến thắng có thể đến từ một quốc gia nhỏ hơn được nhiều nhà ngoại giao coi là một diễn biến tích cực vì các quốc gia lớn hơn thường có các chương trình nghị sự lớn hơn. Dưới đây là một số ứng cử viên tiềm năng nhất cho cương vị HRVP:
Video đang HOT
Thủ tướng Estonia Kaja Kallas: Bà là người được nhắc đến nhiều nhất ở Brussels cho cương vị này. Ba quan chức Pháp có liên trực tiếp với các cuộc đàm phán về HRVP trong tương lai đã xác nhận với Politico rằng, Văn phòng Tổng pháp đang ủng hộ bà Kallas kế nhiệm ông Borrell. Nhưng cả ba cũng cho biết Tổng thống Pháp vẫn để ngỏ các lựa chọn của mình.
“Có sự đồng cảm sâu sắc giữa Tổng thống Macron và Thủ tướng Kallas. Bà ấy rất được quý mến và họ có quan điểm giống nhau”. Tổng thống Pháp đã ủng hộ đề xuất của bà Kallas về việc thành lập quỹ công nghiệp quốc phòng.
Một quan chức cấp cao ở Đông Âu cũng cho biết đã có xác nhận từ những người đồng cấp Estonia về việc ông Macron ủng hộ bà Kallas hơn. Thủ tướng Kallas đã đến Paris để tham dự hội nghị do Tổng thống Pháp chủ trì về viện trợ Ukraine vào tháng 2 và một lần nữa vào tháng 5 trong nay. Trong chuyến thăm gần đây nhất, bà ca ngợi bài phát biểu của Tổng thống Macron về tương lai của châu Âu là “rất, rất hay”.
Nhưng bà Kallas còn gặp một số rào cản, khi các thành viên EU ở xa Nga ngày càng mất lòng tin vào những bình luận chỉ trích Moskva của khu vực Baltic. Cũng có lo ngại rằng bà Kallas sẽ tập trung quá nhiều vào Nga mà không chú ý đến phần còn lại của thế giới.
Một nhà ngoại giao ở Nam Âu cho biết: “Tôi thấy hợp lý khi giao cho một người Đông Âu vào vị trí này. Chúng tôi cũng cần một người quan tâm cả về vấn đề châu Phi hoặc Nam Mỹ chứ không chỉ về Nga”.
Thủ tướng Bỉ Alexander De Croo: Ông là người đang lãnh đạo liên minh 7 đảng đa dạng, khó có thể tiếp tục tại vị sau cuộc bầu cử Bỉ vào ngày 9/6. Ông Croo đã giành được nhiều thiện cảm với những người đồng cấp trong Hội đồng châu Âu và nâng cao vị thế quốc tế của mình trong thời gian qua. Khi Bỉ đảm nhiệm cương vị Chủ tịch luân phiên Hội đồng EU, ông đã đến thăm cả Trung Quốc và Mỹ, có các cuộc hội đàm với Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình và Tổng thống Mỹ Joe Biden.
Nhưng ông Croo cũng đang gặp khó khăn. Đầu tiên, sẽ rất khó để Bỉ đề cử ông Croo làm ủy viên châu Âu vì đảng của ông có thể sẽ thua trong cuộc bầu cử. Trải nghiệm gần đây của EU với một người Bỉ theo chủ nghĩa tự do, Chủ tịch Hội đồng Châu Âu đương nhiệm Charles Michel, không mấy ấn tượng, và các nước Đông Âu dường như không muốn sớm có thêm 1 người Bỉ đảm nhiệm cương vị này.
Cựu Thủ tướng và Bộ trưởng Ngoại giao Bỉ Sophie Wilmès: Tên của bà Wilmès đã bắt đầu được nhắc đến liên quan đến vai trò HRVP.
Bà Wilmès từ chức vào năm 2022 để chăm sóc chồng bị ốm và hiện đang tranh cử trong cuộc bầu cử Nghị viện châu Âu, đứng đầu danh sách của đảng Pháp ngữ Mouvement Réformateur. Tuy nhiên, trọng tâm chính của bà là chính trị Bỉ, và các quan chức Bỉ kỳ vọng bà sẽ sử dụng sân khấu châu Âu như một cách để quay trở lại chính trường trong nước, thậm chí có khả năng trở lại làm thủ tướng.
Ngoại trưởng Ba Lan Radek Sikorski: Ông đang được ủng hộ trở thành ủy viên quốc phòng đầu tiên của EU, nhưng sẵn sàng đảm nhận các công việc khác như HRVP. Những người ủng hộ nói rằng ông Sikorski đã thể hiện mình là một người giao tiếp hiệu quả, kể cả trong lần xuất hiện tại Liên hợp quốc vào tháng 2 vừa qua liên quan đến xung đột Nga – Ukraine.
Nhưng có một trở ngại lớn mà chính trị gia Ba Lan dày dạn kinh nghiệm này phải đối mặt: Ông đến từ nhóm Đảng Nhân dân châu Âu (EPP) chứ không phải từ nhóm Phục hưng (Renew), nghĩa là ông khó có thể được chọn cho cương vị HRVP nếu bà Leyen hoặc một chính trị gia EPP khác nắm quyền lãnh đạo Ủy ban châu Âu.
Tương quan lực lượng giữa các đảng phái trước thềm cuộc bầu cử Nghị viện châu Âu
Mặc dù chủ đề của chiến dịch tranh cử ở mỗi quốc gia là khác nhau, nhưng vấn đề nổi bật vẫn là quốc phòng và an ninh, liên quan chủ yếu đến nhu cầu phản ứng mạnh mẽ hơn của EU trước cuộc xung đột Nga - Ukraine.
Một họp của Nghị viện châu Âu. Ảnh: AFP/TTXVN
Vào ngày 6 - 9/6 tới, hơn 400 triệu cử tri châu Âu ở 27 quốc gia thành viên Liên minh châu Âu (EU) sẽ bầu 720 nhà lập pháp cho Nghị viện châu Âu (EP) khóa mới. Theo số liệu công bố vào đầu tháng 5 năm nay dựa trên các cuộc thăm dò bầu cử ở châu Âu, Đảng Nhân dân châu Âu (EPP) trung hữu đang dẫn đầu và có thể giành được 183 ghế trong Nghị viện châu Âu (EP) tiếp theo.
Trong những tháng gần đây, EPP đã nhận được sự ủng hộ ngày càng tăng, đứng đầu trong các cuộc thăm dò ở nhiều quốc gia thành viên EU như ở Đức, Ba Lan, Tây Ban Nha, Romania, Hy Lạp và Phần Lan. Ở vị trí thứ hai là phe trung tả - Liên minh Tiến bộ của nhóm Xã hội và Dân chủ (SD), với kết quả dự kiến là 140 ghế.
Vị trí thứ ba đang được cạnh tranh bởi nhóm trung dung Renew Europe (Phục hưng châu Âu - RE) với 86 ghế trong EP, khối Bảo thủ và Cải cách châu Âu (ECR) - 86 ghế và nhóm Bản sắc và Dân chủ (ID) - 84 ghế. ID ghi nhận sự phục hồi nhẹ sau khi tỷ lệ ủng hộ trong các cuộc thăm dò sụt giảm vào tháng 3 năm nay nhưng đây vẫn là nhóm có thứ hạng cao nhất trong các nghiên cứu ở Pháp, Hà Lan và Áo. Các đảng cánh tả hiện yếu nhất trong các cuộc thăm dò: Đảng Xanh/Liên minh Tự do châu Âu (G/EFA) có thể chỉ còn 48 ghế, trong khi GUE/NGL (LEFT) cánh tả - 44 ghế. Trong những tháng gần đây, cả hai đảng đều ghi nhận sự sụt giảm một số ghế.
Chủ đề trong chiến dịch tranh cử
Mặc dù chủ đề của chiến dịch tranh cử ở mỗi quốc gia là khác nhau, nhưng vấn đề nổi bật vẫn là an ninh, liên quan chủ yếu đến nhu cầu phản ứng mạnh mẽ hơn của EU trước cuộc xung đột Nga - Ukraine, như: tăng cường đầu tư vào năng lực quốc phòng của châu Âu. Trước sự phản đối của nông dân châu Âu, chiến dịch tranh cử cũng đặt ra vấn đề biến đổi khí hậu và liên quan đến việc hoàn tất về gói di cư (phản ứng của EU trước những thách thức về di cư). Vì vậy, các nhóm cánh tả đang tìm cách chuyển trọng tâm của chiến dịch sang các vấn đề xã hội, chẳng hạn như chi phí sinh hoạt và nhu cầu nhà ở ngày càng tăng.
Tại đại hội EPP vào tháng 3 vừa qua ở Bucharest, nhu cầu đoàn kết hơn nữa của EU với Ukraine và củng cố ngành công nghiệp quốc phòng EU đã được nhấn mạnh. Chương trình trước bầu cử của nhóm đảng này cũng bao gồm nhu cầu tạo ra một thị trường quốc phòng châu Âu thống nhất, phát triển các dự án trong PESCO (cấu trúc thường trực về quốc phòng) và bổ nhiệm vị trí ủy viên quốc phòng trong Ủy ban châu Âu mới. Về lâu dài, nhóm đảng này đề xuất thành lập Liên minh Phòng thủ châu Âu, bao gồm các lực lượng trên bộ, trên biển, trên không và không gian mạng.
Các đảng khác cũng đề cập đến vấn đề tăng cường hợp tác trong lĩnh vực quốc phòng, an ninh. Nhu cầu hợp tác quốc phòng chặt chẽ hơn ở EU là điểm mấu chốt trong bài phát biểu về tương lai của châu Âu, được đưa ra vào tháng 4 năm nay ở Sorbonne của Tổng thống Pháp Emmanuel Macron (thuộc nhóm đảng Phục hưng châu Âu - RE). Ông Macron nhận thấy sự cần thiết phải đưa ra cái gọi là trái phiếu quốc phòng, bao gồm việc phát hành nợ chung của châu Âu để trang trải chi tiêu quân sự.
Trong khi đó, các nhà xã hội (SD) thận trọng với ý tưởng này và trong tuyên ngôn tranh cử, họ chỉ ra nhu cầu chi tiêu có mục tiêu và thông minh hơn, mua sắm chung các sản phẩm quốc phòng, hợp tác tình báo chặt chẽ hơn và hợp tác hơn nữa trong lĩnh vực an ninh mạng và bảo vệ cơ sở hạ tầng quan trọng.
Về phần mình, ECR cũng xác định việc tăng cường ngành công nghiệp quốc phòng châu Âu, hợp tác giữa EU và NATO cũng như đầu tư vào công nghệ và an ninh là những ưu tiên.
Ngoài ra, sự chỉ trích đối với Thỏa thuận Xanh châu Âu là trọng tâm trong chiến dịch tranh cử của phe cánh hữu. Nhóm Bản sắc và Dân chủ gọi đó là chính sách sai lầm và mang tính tư tưởng của các quan chức Brussels. Trong tuyên ngôn tranh cử, ECR thông báo rằng nó sẽ được thay thế bằng "một chiến lược khí hậu bền vững hơn, phù hợp với đặc thù của từng quốc gia, trong đó đặt phúc lợi kinh tế xã hội lên hàng đầu và không bỏ qua mối quan ngại của nông dân, ngư dân, người dân và doanh nghiệp".
Bất chấp sự sụt giảm trong các cuộc thăm dò, Thỏa thuận Xanh châu Âu được bảo vệ bởi cánh tả và Đảng Xanh, nhấn mạnh tầm quan trọng của dự án này đối với sự phát triển kinh tế của châu Âu và cải thiện chất lượng cuộc sống của người dân.
Do sự khác biệt về lợi ích quốc gia, vấn đề di cư ít diễn ra trong các chiến dịch tranh cử của các đảng chính trị châu Âu. Theo truyền thống, các nhóm cánh hữu nhấn mạnh đến việc bảo vệ biên giới và hợp tác với các nước thứ ba để đưa người di cư trở về. Tuy nhiên, Cánh tả và Đảng Xanh chỉ trích những hạn chế về thủ tục biên giới vốn là một phần của hiệp ước di cư, chủ yếu chú ý đến các vấn đề nhân quyền.
Tóm lại, diễn biến của chiến dịch bầu cử đang có lợi cho EPP, những người đã củng cố vị thế dẫn đầu trong các cuộc thăm dò trước bầu cử trong những tháng gần đây và có cơ hội thực sự giành chiến thắng trong cuộc bầu cử vào Nghị viện châu Âu trong tháng 6 này. Tuy nhiên, bất chấp lợi thế rõ ràng từ các cuộc thăm dò của EPP và sự vận động mạnh mẽ của Chủ tịch Uỷ ban châu Âu, bà Ursula von der Leyen trong chiến dịch tái tranh cử, vị trí Chủ tịch EC mới sẽ được xác định bằng các cuộc đàm phán giữa nguyên thủ quốc gia và chính phủ, có tính đến kết quả của cuộc bầu cử EP và các vấn đề khác, chẳng hạn như nhu cầu duy trì sự cân bằng về mặt địa lý khi bổ nhiệm các vị trí cao nhất trong EU. Các đối thủ của Chủ tịch Ursula von der Leyen không hẳn là những ứng cử viên hàng đầu của các nhóm đảng khác mà là các chính trị gia cùng phe với bà. Các ứng cử viên cạnh tranh bao gồm: Tổng thống Romania Klaus Iohannis, Thủ tướng Croatia Andrei Plenkovic và cựu Thủ tướng Italy Mario Draghi.
Nguyên nhân khiến EU âm thầm chuẩn bị kết nạp Ukraine EU không muốn công khai việc Ukraine gia nhập và tiến trình được giữ bí mật. Các quan chức EU không muốn nói về việc mở rộng trước cuộc bầu cử châu Âu. Ảnh: AFP/TTXVN Liên minh châu Âu (EU) không muốn công khai nhiều về việc chấp nhận thành viên mới vì lo ngại sự phản ứng từ nông dân châu Âu,...