Càng ngày tôi có vẻ càng chán chồng
Tôi có vẻ chán chồng nhưng cũng không nghĩ tới bất kỳ người đàn ông nào khác. Tôi không biết mình làm sao nữa nhưng gần đây luôn tồn tại suy nghĩ sinh con xong sẽ ly hôn và làm mẹ đơn thân.
Ảnh minh họa
Tôi lấy chồng được gần một năm, đang mang thai được 36 tuần. Trước đây khi nhận lời yêu và lấy anh, chúng tôi không ở bên nhau, anh làm việc ở nước ngoài, tôi ở nhà. Mọi thủ tục trước khi cưới bố mẹ anh ở nhà lo hết. Anh về trước ngày cưới được 15 ngày, sau khi cưới ở nhà với tôi được 4 tháng. Nói về tình yêu của chúng tôi trước khi cưới thì không có chút gì đậm sâu cả, anh quyết định cưới vì đến tuổi lấy vợ, tôi quyết định lấy anh vì quên đi mối tình đầy nước mắt trước đây. Chúng tôi khá hạnh phúc sau đám cưới, người ngoài nhìn vào thấy ghen tỵ.
Ngày anh đi tôi đã nhớ rất nhiều, chúng tôi nhắn tin cho nhau tất cả những thời gian hai đứa rảnh rỗi, ôm điện thoại nóng ran mỗi ngày chủ nhật, được mấy tháng thì tình cảm nhạt dần. Tôi không biết nó nhạt từ anh hay không nhưng trong lòng tôi không còn yêu anh như trước nữa. Anh làm nail bên Đức, sau khi cưới anh sang làm cho một người chủ Việt Nam, là đàn ông; anh ở cùng đứa em cũng là con trai.
Thời gian đó anh dành khá nhiều thời gian để nói chuyện tâm sự với tôi về công việc, cuộc sống. Tính anh giản dị nên không bao giờ chú trọng việc ăn mặc, ở nhà tôi cũng nói anh tóc tai vuốt keo, ăn mặc chú ý một chút vì công việc của mình tiếp xúc với phái đẹp, anh cười nói không cần thiết. Nói thật tôi cũng thích anh như vậy, vì thấy yêu cái cách ăn mặc chỉ 2 phút là xong trước khi ra đường của anh. Công việc ở đó không phù hợp nên anh lại xin sang nơi khác để làm việc.
Nơi làm việc mới của anh theo như mô tả khá thoải mái, anh làm chung cùng một chị hơn tuổi, có 2 đời chồng và 4 đứa con, anh ở cùng người chị cũng làm thuê ở tiệm giống anh, tôi không nhớ chị đó đã bỏ chồng hay không có chồng nữa. Tôi thật sự không thích hay đúng hơn là thấy khó chịu khi anh ở chung nhà với một người phụ nữ. Anh nói cả hai đi làm suốt ngày, chị ta lười nấu ăn nên một tuần nấu 2 bữa cuối tuần, chủ yếu trong phòng chị mà không ra ngoài mấy. Tuy nhiên mọi sinh hoạt như nhà bếp, nhà tắm, nhà vệ sinh, phòng khách thì cả hai đều dùng chung.
Video đang HOT
Tôi nói không thích anh sống như vậy, anh bảo bên này thuê nhà rất khó mà lại đắt, ở đây sẽ đỡ tốn kém, cũng chỉ có tối là về ngủ. Anh nói vậy tôi thật sự cũng không biết nói gì nữa. Anh cũng khó chịu khi tôi nghĩ anh với chị kia sẽ có ngày nảy sinh tình cảm. Có thể tôi suy nghĩ như thế là xấu, là oan cho anh và nhất là cho chị ấy, nhưng tôi là phụ nữ, là vợ anh, không thể không nghĩ tới chuyện một người con trai và một người phụ nữ ở chung nhà sẽ không có gì được. Hơn nữa, từ ngày làm bên này anh thay đổi khiến tôi cũng thấy lạ, những quần áo tôi mua cho anh trước khi đi, lâu lắm rồi không thấy anh mặc, thay vào đó là một loạt những đồ mới. Anh cũng không chỉ mất 2 phút cho tất tật mặc đồ chải tóc trước khi ra đường nữa mà có lẽ giờ còn mất nhiều thời gian chỉnh chu vẻ bề ngoài khi đi làm hơn cả tôi, đầu tóc vuốt keo, quần áo giày dép thay đổi tất cả. Mỗi lần anh gọi video cho tôi, thật sự nhìn anh tôi thấy khó chịu, cho dù anh thay đổi trông đẹp hơn trước nhưng tôi thấy ghét nhìn anh.
Dần dần tôi chẳng còn muốn nói chuyện hay tâm sự gì với anh nữa. Điện thoại có tin nhắn biết là của anh tôi chẳng muốn đọc, hay đọc cũng chẳng muốn nhắn lại. Ở nhà có chuyện gì vui buồn tôi cũng chẳng muốn tâm sự với anh như trước. Tôi không còn muốn được thấy anh, không muốn gọi video cho anh mỗi ngày chủ nhật nữa. Anh cũng nhắn tin và quan tâm tôi ít hơn nhưng tôi thấy như vậy thoải mái vì không còn muốn nói chuyện với anh như trước nữa. Tôi thấy anh xa lạ tới khó hiểu.
Tôi có vẻ chán chồng nhưng cũng không nghĩ tới bất kỳ người đàn ông nào khác, cho dù đã lấy chồng nhưng tôi vẫn có khá nhiều người theo đuổi trước đây nhắn tin gọi điện hỏi thăm. Tôi không biết mình làm sao nữa nhưng gần đây luôn tồn tại suy nghĩ sinh con xong sẽ ly hôn và làm mẹ đơn thân. Cuộc sống chung với gia đình chồng không thoải mái nhưng trước đây yêu chồng nên ai nói gì tôi cũng im lặng, không muốn làm anh khó xử. Giờ không biết vì trong lòng không thoải mái hay vì tôi đã xác định ra đi mà bản thân luôn cáu bẳn với những ai tôi thấy không ưa và cãi lại mọi người trong nhà nhiều hơn. Thật lòng tôi dường như không là chính mình nữa, không biết mình nên làm gì khi mỗi ngày tôi lại thấy yêu chồng ít hơn và muốn xa chồng nhiều hơn.
Theo VNE
Bạn trai có vợ, lại có nhân tình
Em đã bỏ qua chuyện anh từng có vợ nhưng rồi quá sốc khi phát hiện ra anh lại có cả nhân tình.
Chị Thanh Bình thân mến!
Em đang rất hoang mang, em rất cần lời khuyên nhưng em không dám nói với ai nên em mong được một lời khuyên từ chị.
Em và anh chỉ mới quen nhau được vài tháng. Anh rất thương yêu, chăm lo cưng chiều em. Em và anh quen nhau thông qua 1 người bạn nên quá khứ của anh em chỉ có thể biết qua lời kể của anh.
Trước đây anh từng có gia đình, anh đã nói với em khi mới bắt đầu tìm hiểu nhau. Anh nói vì không hợp nhau nảy sinh mâu thuẫn nên 2 người ly dị. Em không quan trọng chuyện đó, em nghĩ người từng có gia đình đỗ vỡ vẫn có quyền làm lại từ đầu. Nhưng gần đây, em có đọc được những thư của người vợ trước của anh gửi cho anh khi 2 người còn chưa ly hôn, hình như đó là khoảng thời gian hai người đã ly thân. Trong thư chị ấy oán trách anh đã vì chuyện gì đó mà chán ghét, khinh bỉ chị, đánh chị và thời điểm đó anh lại đi ở với 1 người khác. Anh và chị vẫn còn qua lại, nhưng anh lại vẫn ở chung với người đó. Điều này làm chị đau khổ. Nhưng anh chưa từng nhắc với em về người con gái này.
Biết anh từng có vợ nhưng em vẫn yêu vì nghĩ rằng ai cũng có quá khứ, quan trọng là hiện tại anh yêu em (Ảnh minh họa)
Em sốc lắm, khi đọc xong em thấy ghê tởm anh. Em không thể chấp nhận chuyện này và chuyện này chỉ xảy ra cách đây hơn 1 năm. Em rất muốn biết rõ nhưng em không thể hỏi anh, không thể bắt anh kể rõ ràng. Thật sự bây giờ em không biết làm sao, không hiểu được anh thật sự là người thế nào, có nên tiếp tục mối quan hệ này không? Mong chị tư vấn giúp em, hiện em rất hoang mang và thấy đau lắm. Em cảm ơn chị rất nhiều! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang đau khổ khi phát hiện ra những góc khuất trong quá khứ của anh ấy và em không thể chấp nhận được. Em thấy đau khổ vì điều đó, không biết anh ấy là con người như thế nào và liệu em có nên tiếp tục tình yêu với anh ấy hay không?
Chị nghĩ rằng nếu em không nói chuyện trực tiếp với anh ấy thì sẽ không có cách nào để giải quyết được vấn đề. Em có thể tìm hiểu thông tin qua nhiều người nhưng để đảm bảo em không hiểu lầm, không nghĩ oan và cho anh ấy cơ hội giải thích thì chỉ có trò chuyện trực tiếp, thẳng thắn mới có thể giúp em được mà thôi.
Bước tiếp cùng nhau trong chặng đường đời muốn hạnh phúc thì phải thực sự thông cảm, tha thứ và bỏ qua quá khứ còn nếu không chỉ làm cả hai cùng đau khổ mà thôi. (Ảnh minh họa)
Hãy bỏ qua những trở ngại khác để nói chuyện với nhau. Em hãy cho chính mình và anh ấy cơ hội để hiểu nhau hơn. Sau khi nghe anh ấy giải thích về những điều đã xảy ra trong quá khứ em hãy cân nhắc xem có nên tiếp tục mối quan hệ đó hay không. Nếu như lí do của anh ấy là điều có thể cảm thông được, hiện tại lại tốt và yêu thương em thì như em nói đấy "người đã từng có gia đình cũng có cơ hội làm lại", em hãy cho anh một cơ hội. Còn nếu như em cảm thấy câu chuyện của anh ấy không dễ gì mà bỏ qua được thì em hãy cân nhắc đến việc dừng lại. Bước tiếp cùng nhau trong chặng đường đời muốn hạnh phúc thì phải thực sự thông cảm, tha thứ và bỏ qua quá khứ còn nếu không chỉ làm cả hai cùng đau khổ mà thôi.
Điều đầu tiên vẫn chính là em phải hiểu rõ, hiểu đúng bản chất của vấn đề, mà làm được điều đó chỉ có trò chuyện với anh ấy mà thôi.
Chúc em có quyết định sáng suốt cho mình.
Theo VNE
Vợ đưa bao cao su cho chồng đi chơi gái Đàn ông họ có thể quan hệ với các cô gái mà mình không yêu chỉ để thỏa mãn dục vọng, nhưng đàn bà thì không thế. Nhiều người vợ, dù biết chồng có bồ nhưng lại không thể làm gì được. Chỉ còn cách chấp nhận &'sống chung với lũ', coi như đó là việc mình phải làm, phải cố gắng nín...