Cẩn thận khi kết hôn với người chồng thứ hai, nhưng tất cả đổ sụp khi cánh cửa phòng con gái mở ra ngày hôm đó
Cuộc hôn nhân đầu tiên của tôi được bắt đầu rất đẹp và hạnh phúc. Tôi và anh quen nhau từ thời trung học, cùng nhau vượt qua bao gian khó của cuộc sống cuối cùng chúng tôi cũng có một cái kết viên mãn. Chúng tôi đã kết hôn và tôi nghĩ rằng mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên cuộc đời này. Một đám cưới hạnh phúc đã được tổ chức.
Nhưng cuộc hôn nhân hạnh phúc đã sớm kết thúc khi bước sang năm thứ hai. Khi tôi phát hiện chồng tôi đã n.goại t.ình và khoảng thời gian sau đó như địa ngục đối với tôi. Tôi đã không chịu nổi cú sốc này và đi đến quyết định l.y h.ôn, mặc cho mọi người ngăn cản cũng như chồng tôi cầu xin tha thứ.
Nhưng rồi tôi lại đã bỏ qua tất cả, bất chấp l.y h.ôn để con mình không phải có một người cha tồi tệ như thế. Trải qua nỗi đau và cô đơn khi l.y h.ôn người chồng thứ nhất, tôi đã gặp rồi kết hôn với Nam – người trẻ hơn tôi 3 t.uổi. Lúc gặp nhau tôi đang làm lãnh đạo còn Nam chỉ là một sinh viên. Nhưng Nam bất chấp điều đó, theo đuổi tôi mặc dù tôi luôn coi anh chỉ như một người em trai mình.
Tôi dường như vẫn còn ám ảnh bởi sự đổ vỡ trước kia và thận trọng hơn trong cuộc hôn nhân mới. Thế nhưng cuối cùng tôi đã đổ gục bởi sự ân cần và chu đáo của Nam. Anh mang lại cho tôi cảm giác ấm áp, anh hứa rằng sẽ chăm sóc tôi và con gái suốt đời.
Ảnh minh họa
Một đám cưới ấm cúng đã diễn ra và Nam thực sự là một người chồng tốt, chăm sóc chu đáo cho tôi cũng như con gái. Cuộc hôn nhân này đã bị gia đình nhà anh phản đối kịch liệt vì tôi đã có một đời chồng còn anh là trai tân. Và tôi sẽ là gánh nặng cho sự nghiệp của anh sau này.
Nhưng tôi yêu anh, mong muốn một gia đình để có nơi nượng tựa những lúc khó khăn. Vì vậy tôi đã bất chấp tất cả để đến với anh. Cuộc sống hôn nhân rất hạnh phúc cho đến khi tôi sinh được một b.é t.rai. Hai người con cùng mẹ khác cha đã làm cuộc sống gia đình đảo lộn, anh luôn chăm lo cho con trai của mình hơn và dần quên rằng đã từng hứa sẽ chăm sóc con gái của tôi như con ruột.
Video đang HOT
Con gái tôi cũng rất tủi thân và đã nhiều lần hỏi tôi:
- Bố không yêu con phải không mẹ?
Tôi chỉ biết lặng lẽ an ủi rằng:
- Bố còn chăm sóc cho em con, em con còn nhỏ nên cần sự chăm sóc hơn. Còn bố mẹ vẫn yêu con mà!
Một hôm tôi đi làm về sớm, vừa mở cửa phòng đã nghe tiếng động lạ trong phòng ngủ. Mở cửa phòng con gái tôi gần như c.hết lặng khi thấy con mình đang ngồi trong góc tối và khóc nghẹn từng cơn. Vừa thấy tôi nó đã lao đến ôm chầm lấy tôi, vừa khóc vừa nói:
- Bố đ.ánh c.on đau quá mẹ ơi! Con chỉ ăn có một cái kẹo của em thôi mà…
Tôi chỉ còn biết ôm con và khóc. Thương con mà không thể làm gì cho con, thật sự tôi cảm thấy bất lực và bế tắc. Cuối cùng, sau tất cả tôi vẫn quyết định l.y h.ôn. Không thể để con gái mình sống với một người cha, người bố tàn nhẫn như vậy được.
Vậy là một cuộc hôn nhân nữa, cuộc hôn nhân thứ hai mà tôi đã hằng mơ ước lại kết thúc trong tủi hổ và bế tắc. Có lẽ sau này tôi chẳng còn dám yêu, dám cưới một ai khác nữa.
Theo Iblog
Vợ mãi chẳng chịu có con, anh điếng hồn nghe cuộc đối thoại giữa mẹ và vợ
Biết tôi chọn vợ là một cô gái nông thôn chính hiệu, mẹ tôi đã ngất lên ngất xuống. Nhà tôi ở thành phố, cũng thuộc dạng nhà cao cửa rộng.
Tôi lại kinh doanh bất động sản nên bên cạnh không thiếu những cô gái xinh đẹp. Mẹ tôi hỏi vì sao tôi chọn em, tôi chỉ nói tôi thấy ở em những đức tính mà những cô gái thành phố không thể có được. Nếu không lấy em làm vợ thì tôi cũng không lấy vợ nữa. Trước giờ mẹ tôi nổi tiếng đanh đá nhưng trước sự kiên quyết của tôi, bà buộc phải đồng ý.
Đám cưới của tôi lớn có tiếng ở phố. Tôi muốn ngày trọng đại nhất đời con gái của vợ mình sẽ là ngày đáng nhớ. Lúc rót rượu, mẹ tôi cũng hứa sẽ thương yêu em nên tôi phần nào yên tâm. Tôi luôn tin vợ mình sẽ khiến mẹ phải thay đổi. Vậy mà hôm nay tôi mới biết mình nhầm.
Sau khi cưới, vợ chồng tôi không đi trăng mật vì có quá nhiều việc phải làm. Vợ tôi không đi làm mà ở nhà nội trợ, chăm sóc bố mẹ tôi. Mỗi lần đi công tác về, tôi đều cố tình mua cho vợ và mẹ những món quà ngang giá nhau để mẹ tôi không so bì với con dâu. Vậy mà vợ tôi cứ bảo tôi đừng mua cho em nữa, nếu mua thì mua cho bố mẹ thôi. Tôi để ý cũng không thấy em dùng quà tôi tặng. Nhưng khi tôi hỏi thì em đều nói chẳng đi đâu ra ngoài nhiều nên cũng không cần đến.
Ảnh minh họa
Vậy mà sau đó, tôi phát hiện tất cả những món quà đắt t.iền ấy đều bị vợ đem bán lại lấy t.iền. Cầm hóa đớn trên tay, tôi tức giận đến mức đ.ập vỡ cả gương trên tường. Hôm ấy, tôi c.hửi vợ một trận. Mẹ tôi cũng phụ họa, c.hửi thêm vào. Vợ tôi chỉ đứng khóc chứ chẳng giải thích vì sao. Chỉ nghe mẹ tôi nói là em cố ý bán lấy t.iền gửi về quê cho bố mẹ em. Từ đó, tôi chỉ mua cho một mình mẹ chứ không mua cho vợ nữa.
T.iền lương hàng tháng tôi đưa cho mẹ một phần để mẹ muốn dùng gì thì dùng. Phần nhiều tôi đưa hết cho vợ để em dành dụm. Nhưng đến khi tôi hỏi lấy chút t.iền để đầu tư thì em nói đã dùng hết rồi. Nhẩm tính số t.iền ấy phải lên tới gần một tỉ bạc, tôi gặng hỏi em đã dùng vào việc gì hết chỉ trong vòng vài tháng thì em lại im lặng. Không có t.iền đầu tư, vợ lại dùng hết t.iền khiến tôi không kiềm chế được mà tát em. Em lại khóc, chỉ khóc mà chẳng nói gì.
Cùng lúc đó thì mẹ tôi xuất hiện, bà mắng em là thứ vô học, bao nhiêu t.iền đều đem hết về cho nhà ngoại. Rồi bà bảo sẽ cho tôi mượn t.iền để tôi làm. Tôi thắc mắc hỏi t.iền ở đâu mẹ có nhiều thế thì bà nói t.iền hàng tháng tôi cho bà để dành phòng khi gia đình có chuyện cần. Lúc đó tôi đã rất hối hận khi cố chấp tất cả cưới em về làm vợ. Tôi cũng lạnh nhạt với em vì chán nản.
Vậy mà hai hôm trước vì để quên hợp đồng nên tôi phải ghé nhà giữa trưa. Từ lúc cưới vợ, đây là lần đầu tiên tôi về nhà giờ này. Vừa vào nhà, còn chưa kịp lên phòng làm việc tôi đã nghe tiếng mắng xa xả phát ra từ phòng ngủ mình.
"Tôi đã bảo cô bao nhiêu lần rồi hả? Tại sao cô lại không uống thuốc, cô muốn chiếm lấy cái nhà này đúng không? Tôi nói cho cô biết, cô đừng hòng. Một cái túi xách, một đôi dép cô cũng đừng mong chiếm được".
Tiếng vợ tôi yếu ớt lẫn tiếng khóc: "Nhưng anh ấy muốn có con, con yêu anh ấy, con chỉ muốn hoàn thành điều anh ấy thích. Con không cần t.iền. Chẳng phải quà anh ấy tặng con, mẹ đều lấy lại bán hết rồi sao? Rồi t.iền hàng tháng mẹ cũng lấy hết. Con chịu tất cả ấm ức chưa đủ sao mẹ? Con chỉ cần có con với anh ấy thôi".
Tim tôi thót lại. Tôi vừa nghe thấy gì thế này? Tiếng mẹ tôi lại vang lên chua chát: "Hoặc cô bỏ thai rồi tiếp tục làm ô sin cho nhà này, hoặc mẹ con cô biến ra khỏi cái nhà này. Mà khôn hồn thì đừng nói với thằng T nếu không cô biết tay tôi".
Tôi đẩy cửa bước vào, vợ tôi đang ngồi bệt dưới đất, nước mắt ướt hết mặt. Mẹ tôi chống nạnh cầm tờ giấy siêu âm xé tan tành. Cảnh tượng này đến nằm mơ tôi cũng không tin được. Vợ tôi đã chịu đựng tất cả. Đến việc có thai cũng bị chính mẹ tôi đuổi đi vì trái ý bà. Bà cấm cô ấy có con với tôi chỉ vì sợ em cướp mất căn nhà. Hôm đó, tôi đã dắt vợ ra ngoài sống mặc kệ sự xin lỗi hối hận của mẹ.
Mấy hôm nay mẹ tôi đến căn hộ tôi thuê để xin lỗi và hứa sẽ sửa đổi, chỉ mong vợ chồng tôi về. Bà nói sẽ chăm sóc vợ tôi cẩn thận, bà đã suy nghĩ lại rồi, dù sao đó cũng là cháu nội bà. Thấy thái độ của mẹ nhún nhường, tôi cũng có phần mềm lòng. Nhưng vợ tôi đã phải chịu quá nhiều t.ủi n.hục và uất ức. Giờ tôi không biết có nên nghe theo lời mẹ, trở về và xem cách đối xử của mẹ với vợ hay cứ ở lại căn hộ này cho tới khi vợ tôi sinh con?
Theo Iblog
Mỗi tối, chồng đều hôn lên vết bớt trên mặt tôi rồi mới đi ngủ Anh nói nó là một phần của tôi, sao tôi lại bỏ đi một thứ thuộc về mình gần 30 năm? Vì quá xấu nên tôi chẳng bao giờ nhận được lời tỏ tình nào suốt 27 năm. (Ảnh minh họa) Ngay từ nhỏ tôi đã cảm thấy mình thật xấu xí, dị dạng. Tôi học giỏi nhất lớp nhưng chưa từng được...