Cần sự hợp tác của chồng cũ
Ly hôn là quyết định không ai mong muốn nhưng tôi không muốn nuôi con một mình và ôm theo những suy nghĩ tiêu cực. Tôi cần ‘người cũ’ hợp tác thay vì ở giữa những trận chiến mọi lúc và sẽ cảm thấy đơn độc.
Khoảng 6 tháng trước, chồng cũ của tôi đã mua ngôi nhà nhỏ thứ hai bên cạnh hồ, nơi trước đây chúng tôi chung sống. Vào mỗi thứ sáu, anh ấy sẽ tạm gác công việc kinh doanh bận rộn và lái xe hơn ba giờ đồng hồ đón hai con của chúng tôi về nghỉ ngơi và dành thời gian bên chúng. Anh ấy cùng các con chèo thuyền, câu cá, nướng thịt…
Anh ấy rất mong đợi những dịp cuối tuần. Anh ấy cũng làm việc thực sự chăm chỉ để hoàn thành công việc và có thêm thời gian nghỉ cùng với các con vào những tháng hè. Thế nhưng, khi các con tôi lớn hơn, chúng bắt đầu ít muốn tham gia các cuộc đi chơi với bố của mình. Bởi chúng muốn dành nhiều thời gian trải nghiệm bên bạn bè hơn.
Chúng bắt đầu phàn nàn rằng chúng không muốn đi khi chồng cũ của tôi muốn đến đón. Các con nói rằng muốn ở nhà hơn. Trong khi tôi hiểu rằng, điều chúng muốn là các cuộc hẹn với đám bạn. Hoặc chúng ở nhà vì các cuộc chuyện trò điện thoại dài tưởng chừng không thể dứt. Nhưng tôi đã không nhượng bộ. Tôi giải thích với các con rằng ngày nghỉ cuối tuần đó thực sự có ý nghĩa như thế nào với bố của chúng. Tôi cũng nhấn mạnh chúng may mắn khi được bố luôn quan tâm và thực sự muốn dành thời gian ở bên các con của mình.
Video đang HOT
Tất nhiên, tôi đã có thể chấp nhận ý muốn các con. Tôi có thể nói rằng chúng ở nhà với tôi nếu muốn. Tất nhiên, tôi cũng muốn ôm các con, muốn chúng ở bên thay vì nhìn chúng bước ra cửa, lên xe đi chơi bố, mà điểm đến của chúng lại là một nơi từng thực sự đặc biệt đối với tôi. Thêm nữa, tôi cũng không muốn nghe các con kể về những kỷ niệm, niềm vui của mấy bố con với bạn gái mới của chồng cũ. Nhưng rồi tôi thấy, điều quan trọng vẫn là các con tôi được cùng nuôi dạy trong một mối quan hệ tốt, không đối đầu. Và điều đó khiến tất cả cùng vui vẻ. Tôi cảm thấy thoải mái khi lựa chọn ủng hộ chồng cũ, cách anh bên các con của mình. Bởi anh ấy luôn là người cha biết quan tâm và đặt các con lên hàng đầu.
Khi tôi lựa chọn như vậy, cũng là muốn anh tôn trọng tôi như thế. Để khi tôi muốn đưa các con đi chơi xa hoặc có thêm nhiều ngày nghỉ bên các con, tôi cũng nhận được sự hợp tác của anh.
Đương nhiên, việc lựa chọn ủng hộ không dễ dàng khi mà chúng tôi nuôi dạy con khác nhau. Anh ấy rất ghét việc tôi thường xuyên đưa các con đi ăn đồ ăn nhanh. Còn tôi luôn muốn anh ấy có kế hoạch, thông báo cho tôi trước khi cần có thêm thời gian bên các con thay vì những tin nhắn, cuộc gọi bất chợt. Nhưng rồi trước mặt hai đứa con xinh đẹp, ngoan ngoãn của chúng tôi, cả hai đều quyết định lùi một bước. Chúng tôi ném đi những khó chịu về nhau vì mục đích quan trọng là mang đến niềm vui cho hai con – “món quà” có ý nghĩa nhất với chúng tôi trên thế giới này, hơn là đối đầu, tranh cãi.
Cách giải quyết nhẹ nhàng cũng cho các con thấy chúng tôi vẫn là cha mẹ của chúng dù không còn yêu nhau nữa. Ly hôn là quyết định không ai mong muốn nhưng tôi không muốn nuôi con một mình và ôm theo những suy nghĩ tiêu cực. Tôi cần “người cũ” hợp tác thay vì ở giữa những trận chiến mọi lúc và sẽ cảm thấy đơn độc.
Tôi chọn từ bỏ một số nguyên tắc, ủng hộ chồng cũ, để các con tôi thấy chúng luôn được nuôi dạy trong một mối quan hệ lành mạnh. Điều đó cũng mang đến cho tôi “món quà” là sự bình yên.
Tôi lấy chồng mà chẳng được nhờ anh
Vẫn một mình nuôi hai đứa con, sống tại ngôi nhà của bố mẹ đẻ cho, chồng thì vẫn không đưa tiền cho tôi bao giờ...
Chồng và tôi lấy nhau đến nay cũng được 10 năm, tôi là con gái thành phố, còn anh sinh ra từ tỉnh lẻ. Chồng được cái khéo mồm miệng, nên lần đầu ra mắt, bố mẹ tôi đã quý mến anh.
Ảnh minh họa
Cưới xong, bố mẹ cho tôi một ngôi nhà mặt phố, có trị giá gần 10 tỷ đồng. Thời điểm ấy, chồng vẫn đi công tác xa, tháng mới về một lần, rồi lại đi. Mang bầu hai đứa con tôi một mình chăm sóc và nhờ sự giúp đỡ của ông bà ngoại.
Khi các con còn nhỏ, chồng mỗi tháng đưa tôi được 2 triệu, nhưng mỗi năm anh lại lấy đi vài chục triệu, còn nhiều hơn cả số tiền cả năm anh đưa cho tôi lo cho con. Anh nói có việc cần đến, nhưng tôi hỏi cụ thể việc gì thì lại không nói. Nên tôi cũng chẳng biết anh cần làm việc gì.
Bây giờ, các con đã lớn, cưới nhau cũng được 10 năm, chồng vẫn đi công tác xa, có khi nửa năm mới về một lần, ở vài ngày rồi lại đi. Lúc nào anh cũng nói thu nhập thấp, không có tiền, nên chẳng đưa cho tôi được đồng nào. Tôi nói anh chuyển về gần thì anh nói chưa có cơ hội, nên phải chấp nhận xa nhà vài năm nữa.
Tất cả tiền ăn tiêu của 3 mẹ con phụ thuộc cả vào thu nhập của tôi, còn chồng lâu rồi không đưa tôi đồng nào. Mọi người nói anh cất tiền để riêng, chứ không phải thu nhập chỉ có như vậy. Tôi chẳng biết có đúng như vậy không, nhưng bao năm qua vẫn một mình nuôi con, chồng không hỗ trợ được tôi về tiền bạc, cũng không có thời gian lo cho gia đình, con cái.
Có chồng, nhưng tôi vẫn sống trong ngôi nhà của bố mẹ tôi cho, tiêu tiền do tôi làm ra, và tự mình chăm sóc 2 đứa con do tôi và anh sinh ra. Nhiều khi tôi nghĩ, mình có chồng mà cũng như không vậy.
Các con tôi từ khi sinh ra chỉ thấy mẹ ở bên chăm sóc, nên cũng quen với cuộc sống không có bố. Chưa kể, mỗi lần anh về thăm mẹ con tôi là quát tháo ầm ĩ, trách móc mẹ con tôi để nhà cửa bẩn thỉu, không gọn gàng, ngăn nắp. Các con tôi luôn sợ bố, và chỉ muốn anh đừng về để cuộc sống đỡ bị xáo trộn. Bản thân tôi cũng quen với cuộc sống không có anh, nên mỗi lần anh về lại thấy không quen. Có phải cuộc hôn nhân của chúng tôi rất có vấn đề không?.
Chồng không ký đơn ly hôn vì muốn đày đọa tôi Hết yêu, hết tôn trọng, nhưng chồng không muốn ký đơn ly hôn để giải thoát cho tôi và anh... Cưới nhau được 4 năm thì tôi và chồng xảy ra rất nhiều mâu thuẫn, không thể làm hòa được trong cuộc sống, dù cả hai đã rất cố gắng. Chồng tôi là một người đàn ông gia trưởng, anh cũng không kiếm...