Cắn rứt lương tâm khi trở thành kẻ thứ ba
Cách đây hai năm em có nói chuyện với một anh trên mạng. Anh đang định cư ở nước ngoài và hơn em ba tuổi. Nói chuyện được khoảng một năm anh có về Việt Nam và chúng em gặp nhau.
ảnh minh họa
Từ đây hai đứa nảy sinh tình cảm. Chúng em bắt đầu yêu nhau, anh ấy hứa hẹn và vẽ một tương lai tốt đẹp về một mái ấm. 6 tháng sau anh về nước để thăm em. Chúng em hầu như dành trọn thời gian cho nhau và em cảm nhận được anh rất yêu em và chắc chắn em cũng thế.
Được một tuần anh nói anh phải về quê thăm gia đình còn em tiếp tục ở Sài Gòn. Khi đó hai đứa rất ít nói chuyện vì em cũng bận chuyện của gia đình em, còn anh nói anh không quen giờ Việt Nam nên toàn ngủ ngày rồi thức đêm hoặc phải đi với gia đình. 10 ngày sau anh quay lại Sài Gòn và đi du lịch với em.
Thời gian này có những tin nhắn xưng hô vợ chồng của một cô gái gửi đến và em có đọc được, tim em như nghẹn lại, nước mắt túa ra. Em đợi anh tắm xong và hỏi. Ban đầu anh chối lòng vòng, sau anh nhận đó là người yêu cũ anh. Anh không còn tình cảm nhưng cô ấy không chịu rồi níu kéo. Anh không đành lòng dứt. Rồi em cũng tin và tha thứ khi anh nói đã dứt khoát với cô ấy. Khi anh về Mỹ, chúng em vẫn liên lạc bình thường nhưng linh cảm của bản thân cho em biết có chuyện gì đó không ổn.
Video đang HOT
Em hỏi anh số cô ấy, ban đầu anh không cho nhưng biết tính em nếu không cho em sẽ nghi ngờ và không để yên nên anh đã đọc số cho em. Em có số nhưng không gọi. Một tháng sau em mới gọi và hẹn gặp chị ấy. Lúc này em biết được rằng anh đã đăng ký kết hôn với chị, hai bên gia đình ra mắt rồi chỉ chưa tổ chức lễ cưới vì bố mẹ anh chưa thể về trong năm nay, họ đã yêu nhau 10 năm rồi. Tại đây cô gái kể rất nhiều, cô nói anh chưa bao giờ chia tay cô, và cô có biết em, anh nói anh chỉ tán em vì cá cược với bạn bè…
Em và cô ấy nói rất nhiều, em thấy em là kẻ đê tiện, phá vỡ hạnh phúc của người khác. Em thấy thương cho cô ấy và cũng tự trách bản thân mình, trách kẻ vô tình, bạc bẽo là anh. Em chỉ biết khóc và khuyên cô ây tha thứ cho anh và cả cho em. Em sẽ vĩnh viễn rời bỏ anh.
Nhưng khi em nói chuyện thẳng với anh thì anh chối không như bạn gái của anh nói, anh nói chỉ riêng chuyện kết hôn là thật. Rồi em đòi chia tay, sau đó em bị suy sụp và lâm bệnh phải nhập viện. Anh năn nỉ em, rồi cho xem tin nhắn anh nói chuyện với cô gái đó về việc cô ấy chối là không hề kể chuyện gì với em, chỉ toàn em nói. Thật sự em cũng không ngờ cô ấy nói vậy, em thấy rất bức xúc như mình là người bịa chuyện. Thậm chí lúc đó em đã khóc và xin lỗi cô ấy, em thật sự thương cảm.
Anh chia sẻ anh đã không còn tình yêu với cô gái kia, tất cả giờ đây chỉ là trách nhiệm, anh phải kết hôn và làm giấy bảo lãnh cho cô gái đó. Còn giờ đây anh chỉ yêu em. Bây giờ chính em và anh đang rất đau khổ và phân vân.
Anh muốn để cô ấy qua đây rồi ly dị, bởi nếu giờ vừa mới cưới xong đã chia tay tại Việt Nam thì cô ấy sẽ mang tiếng một lần đò, tương lai tối tăm, mang tiếng với họ hàng, làng xóm. Nhưng nếu cô ấy sang thì không thể ly dị ngay được, qua đó hai người sẽ phải ở chung, như thế em rất lo. Còn nếu muốn cưới em thì phải lâu sau đó anh mới cưới được, bởi việc bảo lãnh cho một người khác là rất khó, lâu.
Em không quan trọng qua Mỹ hay không nhưng em muốn gần chồng em. Em không cao thượng đến mức có thể để người yêu mình vẫn tiếp tục làm chồng người khác và sống chung hay liên quan đến người yêu cũ, cũng không thể nhẫn tâm đến mức bắt anh phải ly dị ngay bây giờ. Thật đáy lòng em thương cô gái kia lắm! Còn mấy ngày nữa anh lại về Việt Nam, anh mới qua có nửa tháng giờ lại về, em biết một phần là do chuyện của em, em đã chặn số và không liên lạc suốt thời gian anh về Mỹ.
Nhiều người khuyên em chấm dứt, nhưng em yêu anh thật nhiều, anh đã luôn nói hãy cùng anh giải quyết chuyện này, đừng rời bỏ anh lúc này, cho anh thời gian… nhưng em nghĩ chia tay là cách thao nút thắt này mà không để lại hệ lụy hay rắc rối gì chỉ là đau khổ thôi. Bây giờ em không biết làm sao, lương tâm em căn rứt nếu em quay lại với anh, còn cô gái kia sẽ như thế nào, cô còn yêu anh nhiều lắm. Mong mọi người cho em lời khuyên, em thật sự thấy buồn lắm.
Theo VNE
Có nên cho người yêu làm "chuyện ấy"?
Anh ấy luôn dụ dỗ em: "Chúng mình lớn rồi, chuyện tình dục cũng rất đỗi bình thường".
Em năm nay 20 tuổi, đã có người yêu được gần hai năm. Tình yêu của chúng em rất lãng mạn, hạnh phúc và chưa bao xảy ra mâu thuẫn. Anh là một chàng trai mẫu mực, nhiệt tình và yêu thương em hết lòng. Nhưng tình yêu của hai đứa bắt đầu "có vết" khi chúng em đi quá giới hạn.
Dù chưa xảy ra điều gì ngoài ý muốn nhưng em vẫn không muốn tiếp tục làm "chuyện ấy" với người yêu mình. Bởi em vừa mới chỉ 20 tuổi, em còn đang là sinh viên đại học, còn cả tương lai còn dài phía trước... Em không muốn chỉ vì chuyện hai đứa gần gũi nhau mà ảnh hưởng đến cả cuộc sống sau này của mình.
Sau lần đầu tiên ấy, cứ mỗi lần gặp em là anh lại đòi hỏi, mong muốn đượcquan hệ tình dục. Anh rót vào tai em những lời mật ngọt: "Chỉ vì yêu em, anh mới mong muốn được gần em như thế!" hay "Chúng mình cũng đã lớn rồi. Chuyện tình dục cũng chỉ là bình thường thôi mà". Những lúc như vậy, em lại mềm lòng, yêu đuối, lại thấy thương anh vì "thiếu thốn" và lại ngoan ngoãn làm theo những lời anh nói.
Phải làm sao để giữ gìn được tình yêu trong sáng? (Ảnh minh họa)
Cách đây hai ngày, bọn em cũng có "yêu" nhau. Nhưng chúng em chỉ mới gần gũi nhau ở ngoài, chứ không dám vào sâu vì sợ dính bầu. Nhưng em mới hết kỳ kinh nguyệt được hai ngày, em đang lo lắng liệu mình có bị mang thai ngoài ý muốn không?
Em thực sự rất hoang mang khi lúc nào cũng phải tìm mọi lý do để từ chối người yêu mình. Mỗi lần "gần gũi" xong, em lại thấy áy náy và có lỗi với bố mẹ vô cùng. Vì bố mẹ rất tin tưởng ở em và không bao giờ nghĩ em có thể là đứa con gái "dễ dãi", "hư hỏng" như vậy!
Các anh chị ạ! Liệu có biện pháp nào để bọn em yêu nhau trong sáng, không cần thiết chuyện tình dục không? Thực sự em chưa sẵn sàng cho chuyện ấy... mà cứ lần nào gặp gỡ, cũng phải chiều anh khiến em cảm thấy mệt mỏi và áp lực vô cùng. Em rất mong các anh chị hãy cho em lời khuyên sáng suốt nhất!
Em xin chân thành cảm ơn!
Theo VNE
'Tao vừa chén được nó, ngon phết!' Cái giá những cô gái bị mất trinh trước khi kết hôn phải trả quá đắt. Còn các đấng nam nhi thì có thể thoải mái tung hô, đàm tiếu với bạn bè rằng: 'Tao vừa chén được nó, ngon phết!'. Đã có ai nói với bạn rằng "Thân phụ nữ phải ráng giữ lấy mình, mất trinh rồi là ở vậy cả...