Căn nguyên nỗi khổ của phụ nữ trong tình yêu: ‘Chết’ vì ảo tưởng!
Một chút mộng mơ sẽ giúp các cô gái sống trong đời thực mà như được ‘bay’, nhưng đi quá giới hạn sẽ khiến họ trở nên ảo tưởng và dễ ‘chết’ vì quá ảo tưởng trong tình yêu.
“Phụ nữ sinh ra đã khổ, chọn nhầm người đàn ông còn khổ hơn” đây là câu nói vẫn luôn được nhiều chị em truyền tai nhau. Qua thực tế kiểm nghiệm tôi nhận thấy rằng hầu hết phụ nữ khổ không phải do bản tính trời sinh mà là do họ quá ảo tưởng trong tình yêu.
Trong cuộc sống, tôi bắt gặp không ít trường hợp chị em phụ nữ, vì quá yêu nên sinh ra ảo tưởng. Cái ảo tưởng đầu tiên của họ đó là nghĩ người đàn ông này yêu mình nhiều nhất. Nhiều anh cũng lợi dụng điểm yếu này để đi lừa lọc và qua mặt không ít chị em, nhất là những cô gái ngây thơ mới bước vào đời và còn non kinh nghiệm sống. Câu thần chú luôn được cánh đàn ông có vợ sử dụng để “săn mồi” thường là “Anh không còn yêu cô ấy, cuộc sống hôn nhân của anh không hạnh phúc” hay “Anh chỉ biết thế nào là tình yêu cho đến khi gặp em”. Chỉ vì những lời đường mật ấy mà không ít cô gái hồn nhiên tin rằng anh ấy, người-đàn-ông-đã-có-vợ-con, chỉ yêu mình mình, yêu hơn cả vợ. Nhưng bi kịch chỉ đến cuối mới lộ ra, khi người đàn ông ấy sẵn sàng trà đạp, rũ bỏ đứa con trong bụng của các cô gái để quay về với tổ ấm yêu bình chứ nhất định không chịu bỏ vợ cưới tình nhân.
Cái ảo tưởng thứ hai đó là phụ nữ luôn tin rằng đàn ông làm vì mình, thế nên không ít lần họ tự biện minh cho hành động sai trái của chồng/người yêu. Họ nghĩ rằng những việc làm sai trái đó là do anh ấy quá yêu mình, vì mình nên mới làm vậy. H.P – cô sinh viên năm 3 của một trường đại học ở Hà Nội sống gần nơi tôi ở không ít lần phải vật vã bởi anh người yêu có tính trăng hoa. Mỗi lần bị bạn gái phát hiện đang gặp gỡ cô gái khác, anh ta lại làm mọi cách để chửi bới, trà đạp cô gái còn lại nhằm chứng minh cho “người yêu đích thực” tin rằng anh chỉ yêu mình cô. Nhìn người con gái khác đau đớn khi bị người yêu rũ bỏ, H.P chẳng hề chột dạ mà lại mừng thầm và tin rằng anh ấy làm như thế là vì yêu mình. Qua vài ba lần như vậy thì người bị rũ bỏ tiếp theo không ai khác lại chính là H.P. Nếu không phải vì quá ảo tưởng về vị trí của mình trong lòng anh chàng có “khiếu” trăng hoa thì sẽ không có chuyện đôi ba lần H.P tìm đến cái chết để mong được giải thoát.
Ảo tưởng thứ ba của phụ nữ là họ nghĩ rằng có thể dùng tình yêu để cảm hoá và thay đổi một người đàn ông. Tôi đã từng chứng kiến một chị, xinh xắn, trắng trẻo có không ít người theo đuổi. Trước khi cưới, chị biết người yêu bị nghiện. Bất chấp lời ngăn cản của gia đình bạn bè, chị quyết tâm cưới bằng được với hy vọng sẽ giúp anh ấy làm lại cuộc đời. Nhưng đến bây giờ thời gian đã 5 năm, chồng nghiện mỗi ngày một nặng còn chị thì vẫn là trụ cột chính của gia đình, một tay vừa nuôi chồng vừa chăm con. Cuộc sống hôn nhân gần như đi vào bước đường cùng, ở lại không được mà dứt ra cũng không xong.
Trong tình yêu, các cô gái trẻ luôn cho rằng bản thân mình có thể thay đổi được người yêu, giúp anh ấy tốt lên, từ bỏ được những thói xấu. Họ quá yêu, quá lương thiện lại không tỉnh táo nên họ mãi khổ. Nhiều phụ nữ, khi chấp nhận thua cuộc trong mối tình tay ba thì vật vã, đau đớn, bi kịch này không phải do ai khác mà chỉ do chính họ quá ảo tưởng và kỳ vọng.
Cuộc sống có những điều có thể thay đổi được nhưng những thứ thuộc về bản chất thì tỉ lệ thay đổi là cực nhỏ. Có chăng phải là một cú sốc khá lớn mới có thể giúp họ nhìn lại. Vì vậy phụ nữ khi yêu đừng mù quáng mà phải luôn tỉnh táo, đừng để người đàn ông bên cạnh xỏ mũi dắt đi. Trên thị trường hàng thật hàng giả còn khó phân biệt nói gì đến tình cảm con người.
Một người đàn ông tốt phải là người đàng hoàng, tôi tin cuộc đời này còn rất nhiều người đàn ông tốt không bao giờ làm tổn thương người phụ nữ của mình. Còn phụ nữ nếu muốn bớt khổ, muốn hạnh phúc, thì phải tự thân vận động thôi, đừng bao giờ kỳ vọng vào những người đàn ông mãi không bao giờ chịu lớn. Chỉ khi phụ nữ bản lĩnh, kiêu hãnh và tự chủ họ mới có thể khiến đàn ông cảm phục và si mê.
Video đang HOT
TheoNgoisao
"Chết lặng" vì món quà sinh nhật "độc" của chồng
Tôi hiểu thành ý món quà chồng tặng tôi, nhưng tại sao lần đầu tiên tôi lại "chết lặng" không muốn nhận món quà "độc" này. Tôi cười vì quá cay đắng cho cuộc hôn nhân mình đã đâm đầu lựa chọn.
Đời sống hôn nhân của vợ chồng tôi là một hố đen với muôn vàn bí ẩn và tội lỗi. So với những than phiền vụn vặt mà tôi thường nghe từ bạn bè và đồng nghiệp hoặc những chia sẻ tôi đã đọc nhiều trên mục Tâm sự này thì nỗi khổ của họ chẳng thấm vào đâu so với tôi.
Nhân một ngày chìm đắm trong suy tư, tôi muốn chia sẻ với các bạn về một vài bí mật mà 2 năm nay tôi chỉ có thể chôn giấu nó cho đến lúc xuống mồ.
Tôi 34 tuổi, cái tuổi cũng đã khá chín chắn so với cuộc đời của người phụ nữ. Chồng kém tôi 6 tuổi. Đây là một cuộc hôn nhân mà ngay từ đầu thiên hạ đã mỉa mai.
Chồng tôi là một người có tài và lại rất đẹp trai. Tuy rằng, anh có một số vấn đề mà tôi sắp kể ra đây nhưng bên ngoài nhìn vào anh là một người tương đối hoàn hảo. Vì thế mọi người bảo anh rồ khi quyết định lái máy bay bà già chẳng mấy xinh đẹp là tôi.
Chồng tôi bị dị tật cơ quan sinh dục. Đó không chỉ là vấn đề bên ngoài mà còn ảnh hưởng cả vấn đề nhu cầu và bản năng. Hơn cả lãnh cảm, anh chưa hề rung động trước "chyện vợ chồng".
Ở anh chỉ có tình yêu, tình thương mà không hề có tình dục. Theo tôi được biết thì một số người gọi đây là "thế giới thứ tư", không nam không nữ không gay, chỉ đơn giản là nói "không" với tình dục.
Chồng tôi là một người có tài và lại rất đẹp trai. Nhìn bên ngoài, chúng tôi rất hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Khi chúng tôi vẫn còn quen biết nhau với tư cách là chị - em, vì quá thân thiết nên anh đã kể bí mật này. Anh cho đây là một nghiệp chướng, một sự sỉ nhục quá lớn đối với người đàn ông tài giỏi và đẹp như anh. Tôi cũng nghĩ thế.
Hồi ấy rất nhiều cô gái bị gương mặt điển trai và thân hình vạm vỡ của anh đốn gục. Một số người tìm cách đưa anh lên giường nhưng đều bị anh tạt nước vào mặt.
Suốt thời gian dài, anh đã bị nhiều người nghi là gay nên tiếp tục vướng vào nhiều rắc rối khác. Bố anh thì suy sụp đến đột quỵ, bạn bè đồng nghiệp bàn ra tán vào. Đó là chưa kể đến việc, anh bị các chàng gay cưa cẩm và lợi dụng.
Chúng tôi quyết định cưới nhau là vì thế. Hai bên đều cần nhau. Anh cần tôi để che lấp sự thật về khuyết tật đáng buồn của mình. Còn tôi cần chồng vì gái già đã đến nơi, đã quá mệt mỏi với những mối tình không đầu không cuối. Hơn nữa, giữa chúng tôi cũng có thể gọi là có cảm tình.
Đời sống vợ chồng có hạnh phúc hay không đều phụ thuộc nhiều vào chuyện ấy. Nhưng với vợ chồng tôi thì sự gần gũi đúng nghĩa là 0% luôn. Các bạn biết chúng tôi đã giải quyết vấn đề đó như thế nào không? Anh đã thỏa thuận rằng, tôi có thể quan hệ "ngoài luồng" nếu muốn.
Ban đầu tôi đã cố gắng sống một cuộc sống không tình dục như anh nhưng không làm được. Tôi đang trong độ tuổi hồi xuân nên vẫn còn nhiều khao khát lắm.
Thời gian đầu, tôi luôn cảm thấy tội lỗi mỗi khi buộc phải tìm đến người khác. Dù bản chất mối quan hệ giữa chúng tôi là vì điều gì thì tôi và anh vẫn là vợ chồng. Một tháng vài lần tôi vào khách sạn cùng người đàn ông không phải chồng tôi. Không biết anh có đau khổ không nhưng anh không hề ghen, mặc dù chúng tôi vẫn ngủ chung và ôm ấp nhau.
Lúc nằm bên chồng, ham muốn gần gũi anh trong tôi luôn trỗi dậy. Bởi vì từng đường nét trên cơ thể chồng đều quá đẹp. Tôi phát cuồng lên vì khao khát, tôi cấu xé anh vì anh là đàn ông mà không thể làm việc đàn ông nên làm. Mỗi lúc như thế anh nhăn nhúm đau khổ đến cùng cực. Tôi thấy thương chồng mình như thương một đứa em trai.
Và đôi lần, vào lúc giữa đêm, tôi bỏ chồng nằm đấy với nỗi mặc cảm về khuyết tật để ấm ức sang phòng khác nằm khóc. Đợi tôi khóc xong và ngủ thiếp đi, anh lại sang bế tôi về lại phòng ngủ của vợ chồng để gối ấp tay kề cho tôi theo đúng nghĩa đen như thể giữa chúng tôi như chưa hề có một bí mật nào tồn tại.
Tôi hiểu thành ý món quà chồng tặng tôi, nhưng tại sao lần đầu tiên tôi lại "chết lặng" không muốn nhận món quà "độc" này (Ảnh minh họa)
Ngày 28/3 vừa rồi là sinh nhật tôi, các bạn có biết chồng tặng tôi món quà gì không? Đó là một chàng trai trẻ mạnh mẽ. Sau khi ăn tối cùng nhau ở nhà hàng và trở về nhà, chồng đã bảo có quà tặng tôi. Và đó là một người anh gọi đến, đẹp và mạnh mẽ như tôi mong muốn.
Tôi hiểu thành ý món quà chồng tặng tôi, nhưng tại sao lần đầu tiên tôi lại "chết lặng" không muốn nhận món quà "độc" này. Tôi đuổi chàng trai ấy đi trong tâm trạng vừa cười vừa khóc. Tôi cười vì quá cay đắng cho cuộc hôn nhân mình đã đâm đầu lựa chọn. Khóc vì hoang mang không biết chúng tôi sẽ sống như thế này cho đến bao giờ?
Chưa một lần, tôi dám nhìn lại bản chất cuộc hôn nhân này vì chính tôi cũng thấy nó quá đáng sợ và đau lòng. Chúng tôi có giống vợ chồng hay chỉ là hai con người khuyết tật (một về thể xác và một về tâm hồn) gán ghép lại với nhau?
Theo VNE
Tôi là một người con gái và tôi đã yêu một hot girl Cô ấy tên S rất xinh. Nếu nói thật thì cô ấy là hot girl và có một quá khứ không đẹp. Tôi cảm thấy rất cảm thông với hoàn cảnh của S. Tôi là một cô gái hết sức bình thường, từng có một mối tình thật đẹp với một anh chàng thư sinh hồi còn đi học. Và sau mối tình...