Cần người đàn ông hợp pháp trên giường
Đó là lý do khiến tôi nghĩ, mình cần phải lấy chồng khi đã ở tuổi 30…
Chồng là gì, tại sao ta cứ phải lấy chồng? Nhiều khi tôi tự hỏi và thăm dò ý kiến của bạn bè, xem người ta bàn luận thế nào về người được gọi là chồng.
Bởi bản thân tôi không thích lấy chồng, chồng là gánh nặng, là cái nợ, là người mà khiến chúng ta không còn tự do, chúng ta trở thành nô lệ của họ. Bởi đàn ông họ không giống như phụ nữ, khi đã lấy nhau rồi, họ biến mình thành người đàn bà của họ, tất nhiên là phục vụ mọi thứ trong nhà.
30 tuổi, tôi chưa có ý định lấy chồng. Tôi sống độc thân, tự do, với tôi như thế là sướng. Tôi tự cho mình cái quyền được ngao du sơn thủy, được sống và làm tất cả những gì mình thích, không cần phải dựa vào người nào đó.
Có chồng, như đứa bạn tôi, suốt ngày ở nhà phục vụ nhà chồng. Gọi đi ăn không được, gọi đi chơi cũng không, cà phê cuối tuần thì đừng hỏi nhé, còn ở nhà nấu cơm cho bố mẹ chồng. Vốn nó là đứa ưa tự do, thích đây đó, là người ham vui, ham chơi, thế mà từ ngày lấy chồng, mở miệng ra là chồng, chồng, rồi mẹ chồng, bố chồng. Nó sợ nhà chồng một vành, đi đâu cũng phải xin phép từng tí một. Về nhà mẹ đẻ cũng không tự do vì sợ chồng lại nói nó trốn việc, nó lười. Thế là cuộc đời tự do của nó bị vùi dập từ khi… nó lấy chồng. Đấy, đó là một lý do tôi không lấy chồng.
Nước tắm, nước ngâm chân, thậm chí là nước súc miệng, có khi tôi cũng phải chuẩn bị cho gã. Chỉ vì lý do, gã là chồng tôi. (ảnh minh họa)
Lấy chồng, tôi trở thành người đàn bà của kẻ khác. Thay vì nằm một mình, giờ tôi phải nằm với một gã cao to, rồi gã ấy tha hồ ngáy, tha hồ gác chân lên cổ tôi. Gã ấy sai tôi đủ thứ, từ việc thích ăn món gì, thích tôi làm gì cho gã ăn no cái bụng, sướng cái thân. Còn gã thì ngồi vắt chân lên ghế mà xem phim, đọc báo, hưởng thụ. Gã sẽ không động vào việc nhà nào cả, vì đó là nhiệm vụ của đàn bà.
Video đang HOT
Nước tắm, nước ngâm chân, thậm chí là nước súc miệng, có khi tôi cũng phải chuẩn bị cho gã. Chỉ vì lý do, gã là chồng tôi. Tiền thì gã đưa cho tôi vài đồng, bảo tôi đi chợ mua cái gì thì mua. Có khi gã còn không đưa, vì cái chuyện tiền nong thì phải bình đẳng, ai cũng có quyền kiếm tiền và ai cũng có quyền tiêu tiền. Tốt nhất là tiền bạc phân minh, của ai người ấy tiêu. Vậy trong cuộc hôn nhân này, coi như tôi thua gã, tôi thiệt toàn phần. Gã không mất gì tự nhiên lại rước được tôi về. Tôi của mấy chục năm bố mẹ tôi nuôi nấng, chăm sóc, cho học cho hành rồi gã được không, vớ bẫm. Thế gã chẳng sướng thì tôi sướng cái gì?
Bây giờ, gã lại được tôi chăm sóc từng tí một. Cả nhà gã cũng được tôi ân cần lo toan. Gã không bù đắp cho tôi thì tôi, gã còn sưng mặt lên với tôi nếu tôi không làm gã và gia đình gã hài lòng.
Nghĩ đi nghĩ lại, tôi không tìm được lý do nào để lấy chồng. Tôi sợ cái gọi là làm dâu, sợ cảnh phục vụ nhà chồng, sợ gò bó thời gian. Nhưng tôi lại bị người đời nói là một cô gái lông bông, không có chốn dung thân, nay yêu người này, mai yêu người khác. Tôi bị người ta cười nhạo vì chỉ sống như vậy, cứ yêu rồi lại chia tay, không ổn định, không có gia đình, không có con cái khi đã hơn 30 tuổi.
Xin một lần đàn bà chúng tôi được mạn phép, lấy chồng chỉ là kiếm một người tình ở trên giường trên giấy tờ pháp lý… (ảnh minh họa)
Bạn tôi bảo, nhiều khi nó cũng không muốn lấy chồng, nhưng đàn bà hay đàn ông, cũng không thể thiếu được chuyện chăn gối. Lấy một người chồng chính là tìm cho mình một người đàn ông hợp pháp ở trên giường, để quan hệ vợ chồng, để vui vẻ và có thể, sau này sẽ để sinh con. Đàn bà cũng cần có một người đàn ông bên cạnh, được chiều chuộng, vuốt ve nhưng họ không thể đi sống nhờ vào người đàn ông của kẻ khác, không thể ăn vụng của kẻ khác và cũng không thể tạm bợ. Thế nên, lý do lấy chồng của bạn tôi chính là, tìm một người đàn ông hợp pháp là như vậy…
Tôi nghĩ không sai. À, hóa ra 30 tuổi rồi, tôi mới biết được lý do mình phải lấy chồng chính là đây. Một người hợp pháp nằm bên cạnh, không bị ai đánh ghen, không bị ai chửi bới, không bị người ta khinh miệt là lăng nhăng hay cướp chồng, ngoại tình, cặp bồ… Đúng vậy, phải là của mình thì mới sở hữu, mới dùng thoải mái được.
Xin một lần đàn bà chúng tôi được mạn phép, lấy chồng chỉ là kiếm một người tình ở trên giường trên giấy tờ pháp lý… Còn con cái, tôi sẽ tùy cơ ứng biến nếu như cuộc hôn nhân này thực sự tốt và nếu như, tôi cần một đứa con…
Theo VNE
30 tuổi, bỏ người yêu tôi vẫn vui như Tết
Tôi chẳng sợ gì, chẳng lo lắng như mấy chị em bảo, 30 tuổi mà người yêu bỏ thì còn lấy ai. Bởi với tôi, cái tuổi 30 là cái tuổi đẹp đẽ, thơ mộng của đời người con gái.
Ở tuổi ấy, phụ nữ chín muồi hơn, chững chạc hơn và cũng đằm thắm hơn. Đừng ai bảo 30 là ế, 30 mới dịu dàng, 30 mới có cái chất của đàn bà, của người từng trải đời và mới là người am hiểu cuộc sống, có nhiều vốn sống hơn.
Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ lấy chồng trước tuổi 30. Nhưng khi gặp anh, người đàn ông rất nhiệt tình, chân thành và tốt bụng, anh đã khiến trái tim tôi rung động. Những lời lẽ yêu đương, những câu nói ngọt ngào và cả vẻ từng trải của anh đã khiến trái tim tôi gục ngã. Tôi được anh chiều chuộng, được anh lý giải cho nghe rất nhiều điều mà trước giờ tôi chưa hiểu lắm. Tôi cảm nhận anh giống như người anh, người thầy và là người yêu.
Sau này tôi mới nhận ra, có lẽ tôi yêu anh ít hơn là yêu trí tuệ, sự thông ming mà nhí nhảnh của anh. Anh hiểu biết nhiều lĩnh vực, anh cũng cho tôi những câu giải thích rất hay, kiểu khoa học và khôi hài. Người con gái như tôi cần những người đàn ông như vậy, vì khi họ ở bên cạnh mình, mình thấy được yêu thương, an tâm và cảm thấy bình yên rất nhiều.
Sau này tôi mới nhận ra, có lẽ tôi yêu anh ít hơn là yêu trí tuệ, sự thông ming mà nhí nhảnh của anh. (ảnh minh họa)
Khi chúng tôi qua lại với nhau, tôi nghĩ, mình sẽ phá vỡ quy luật, sẽ tìm một người đàn ông như anh để lấy làm chồng. Thôi thì cũng gần 30, lấy anh cũng được. Người như anh sẽ che chở cho mình, cho mình thực hiện những công việc mình muốn làm. Nhưng không, đùng một cái, chúng tôi chia tay nhau vì lý do anh phải đi nước ngoài tu nghiệp.
Trời ạ, bạn bè nhìn tôi bằng con mắt thương hại, họ hàng thì cảm thông. Người ta thi nhau mối lái cho tôi với hi vọng vớt vát cho nhanh vì ở cái tuổi này thì họ cho là tôi ế rồi. Bây giờ yêu nhau tính chuyện cưới xin mà đùng một cái người yêu bỏ đi nước ngoài thì còn gì nữa. Chờ làm sao được khi đã 30, cũng còn yêu ai được nữa khi đã già. Nên là, họ hàng phải mối thôi, phải làm sao để tôi có cơ hội tốt nhất, phải làm sao cho tôi lấy được chồng, dù là 1 tháng, 2 tháng, hay 3-4 tháng.
Nếu mà một cuộc hôn nhân lại được tính nhanh như thế thì lạ quá. Yêu 1 năm còn chưa hiểu gì về nhau, đằng này, khi cảm xúc về mối tình kia còn chưa dứt lại đi yêu và cưới người khác chỉ trong vòng vài tháng, ai chứ tôi thì không làm được. Tôi từ chối tất cả những cuộc tình như vậy, từ chối những người muốn mối lái cho tôi.
Hỡi những chị em tuổi 30, đừng sợ, đừng buồn, hãy là chính mình rồi nửa kia thế nào cũng tìm đến. Chỉ là ngày 1, ngày 2 mà thôi... (ảnh minh họa)
Họ bảo tôi bị điên, còn chờ đợi gì nữa. Tôi đâu có nói là mình chờ đợi. Tôi chỉ muốn nói là, mình sẽ sống độc thân, hoặc sẽ chờ chàng hoàng tử khác đến nữa. Với họ, con gái sắp 30 là ế, nhưng với tôi, tình còn dài. Tôi không thể ế chỉ bởi tâm hồn tôi thấy mình còn tươi trẻ. Tôi nghĩ, mình còn quá nhiều cơ hội để tìm người khác, để yêu đời hơn, sao phải buồn. 30 nhưng bạn sống lạc quan, vui vẻ còn gấp cả ngàn lần những cô gái mới ngoài 20 mà suốt ngày u mê chuyện lấy chồng. Tôi quan điểm rõ ràng, lấy chồng phải là người mình yêu và khi nào mình thích. Hãy sống, hãy đi đâu đó, du lịch hoặc là làm những việc mình thích hết đi, rồi tới 30 hoặc ngoài 30 thì cưới. Đừng vội vàng vì hôn nhân không dành cho những người nóng vội. Nóng vội rồi chẳng ích lời gì đâu. Rồi tình yêu cũng sẽ cạn nên phải tìm hiểu kĩ, phải yêu nhau sâu sắc, phải gắn kết yêu thương thì mới tính chuyện cưới nhau.
Hỡi những chị em tuổi 30, đừng sợ, đừng buồn, hãy là chính mình rồi nửa kia thế nào cũng tìm đến. Chỉ là ngày 1, ngày 2 mà thôi...
Theo VNE
Không lấy chồng, có được không? Vì thực sự lúc này tôi không muốn lấy chồng, không muốn khép lại cánh cửa độc thân và tự do. 29 tuổi, công việc đã ổn định, cuộc sống như thế là &'hòm hòm'. Bạn bè cũng có đủ cả mọi lứa, từ lớn tới nhỏ, cả nam cả nữ, bạn thân có, bạn hơi thân cũng nhiều... Cũng đi nhiều nơi,...