Cần lãng quên để quá khứ không còn bị ám ảnh
Điều cần nhất ở bạn lúc này là sự hòa đồng trở lại với tất cả mọi người. Bởi khi không còn thu mình một góc, bạn sẽ chẳng có thời gian để nghĩ tới những gì đã trải qua và quá khứ sẽ dần dần lùi sâu, không còn ám ảnh bạn nữa.
Ảnh minh họa
Chào bạn Ngọc Mai, chủ nhân tâm sự “Tôi hận người đàn ông chỉ biết có tiền và nhục dục”
Tôi viết cho bạn những dòng này không phải chỉ để an ủi bạn mà tôi muốn nhìn tình huống bạn gặp phải bằng cái nhìn tích cực và lạc quan. Hi vọng suy nghĩ của tôi sẽ giúp bạn nhẹ lòng và có sự tin tưởng vào tương lai nhiều hơn.
Video đang HOT
Bạn ạ
Trước tiên phải nhắc lại rằng, mọi chuyện đã xảy ra rồi đều không lấy lại được. Cho dù đó là chuyện to hay nhỏ chăng nữa. Vì vậy, khi suy nghĩ, khi hối tiếc mà chẳng để làm gì thử hỏi ta cứ cố để rồi thêm lao tâm khổ tứ, hao mòn thân thể, tổn thương tinh thần, liệu có đáng không bạn? Cha mẹ, những người sinh ra chúng ta, nuôi chúng ta đã có bao vất vả khổ cực rồi. Ta không làm cho họ vui, còn làm họ phải lo lắng thêm ư?
Cái thứ hai, ai cũng có giai đoạn tuổi trẻ, thiếu kinh nghiệm, thiếu hiểu biết và đi kèm đó là sự bồng bột, sốc nổi. Bạn cũng chỉ là cô sinh viên năm thứ nhất, vừa mới rời khỏi những ngày tháng học sinh. Tâm lý còn non nớt, thử hỏi làm sao tránh khỏi bẫy của một gã cáo già như anh chàng sở khanh kia? Có những va vấp do bản thân ta dù biết rồi mà vẫn để xảy ra hậu quả thì mới đáng trách, còn những rủi ro ta không lường được, do người khác lừa ta khiến ta phải mang hậu quả thì xét cho cùng cần được tha thứ và lãng quên. Người đàn ông kia đã bỏ bạn, chạy trốn khỏi bạn. Việc anh ta làm rõ ràng sai trái nhưng bạn không muốn tiếp tục nhắc tới anh ta nữa hay không muốn đề cập tới trách nhiệm anh ta phải chịu thì có lẽ nên để nó đi vào bóng tối và ngủ yên.
Cái thứ ba, cuộc sống cần lắm ở chúng ta phải có niềm tin, đừng bao giờ để niềm tin trong ta bỏ trốn, bởi như vậy ta sẽ chỉ nhìn thấy màu đen ở mọi thứ xung quanh chúng ta. Điều đó quá nguy hiểm với một người trẻ tuổi như bạn. Nó sẽ khiến bạn không còn động lực để sống nữa và rất dễ dẫn đến nhiều suy nghĩ tiêu cực hơn. Tại sao bạn không cảm nhận rằng khi mình không may mắn ở tình huống này, mình sẽ nhận lại được một điều ý nghĩa ở tình huống khác. Biết đâu, một ngày nào đó, một chàng trai tốt sẽ đến với bạn bằng tất cả tình cảm, tình yêu, sự quan tâm, chăm sóc vô bờ bến mà đến trong mơ bạn cũng chưa tưởng tượng nổi. Khi đó, mọi quá khứ, mọi lỗi lầm của bạn đều không có chỗ đứng trong trái tim anh ta. Thử hỏi bạn sẽ hạnh phúc thế nào?
Mọi điều đều có thể xảy ra và ta không lường hết được. Điều cần nhất ở bạn lúc này là sự hòa đồng trở lại với tất cả mọi người bởi khi không còn thu mình một góc, bạn sẽ chẳng có thời gian để nghĩ tới những gì đã trải qua và quá khứ sẽ dần dần lùi sâu, không còn ám ảnh bạn nữa.
Theo Afamily
Xin lỗi tình yêu
Con trăng 16 treo lơ lửng trên đầu. Đêm nay, trời rất lạnh. Mẹ bảo mặc thêm áo ấm nhưng anh vờ không nghe. Lâu lắm rồi anh mới có dịp về lại con sông Ba quê mình. Sông vẫn còn đây nhưng người đã phiêu bạt chốn nào?
Anh bỗng nhớ một ngày đã xa trong kỷ niệm. Ngày đó, có 2 người trẻ yêu nhau và sắp phải xa nhau. Anh nhận công tác ở miền Nam xa xôi, em ở lại quê nghèo làm cô giáo. Dù chẳng biết bao giờ trở lại nhưng anh vẫn hẹn 3 năm...
Một lần 3 năm anh vẫn chưa về. Em một mình ra sông. Mẹ kể em rất buồn, cứ ngồi mãi cho đến khi sương xuống ướt đẫm cả mái đầu. "Vào nhà đi con kẻo bệnh, thằng Huy sớm muộn gì cũng về mà" - mẹ đã nói với em như thế. Nhưng em bảo rằng nếu lần đầu người con trai lỗi hẹn thì sẽ có lần thứ hai, thứ ba và rất nhiều lần sau đó... Đến bây giờ, anh cũng không hiểu tại sao mình lại sai hẹn. Có lẽ vì anh nghĩ đơn giản rằng đã chờ đợi 3 năm thì thêm vài tháng, thậm chí 1 năm nữa có sao đâu?
Khi anh trở về, mẹ nói: "Con Mai đã sang sông". Thoạt đầu, anh hiểu câu nói của mẹ là một thông báo về sự thay đổi địa điểm cư trú. Anh hỏi mẹ: "Ở quãng nào vậy mẹ?". Không có tiếng trả lời, mẹ vẫn lúi húi nhặt đậu trước hiên nhà. Tưởng mẹ không nghe, anh lặp lại. Mẹ ngẩng lên, chậm rãi từng lời: "Cũng không biết ở đâu. Nó có gửi thiệp cho con kìa...".
Anh lần giở tấm thiệp màu đỏ tươi có in hình hai con chim bồ câu. Thiệp báo hỷ. Vậy là em đã đi lấy chồng. Chỉ mới hơn 3 năm mà sao em không chờ đợi? Anh tự hỏi rồi tự trả lời: Vì anh không về, lại không có một lời xin lỗi. Đã hẹn nhau thì chớ quên lời.
Rất nhiều lần 3 năm đã trôi qua nhưng mỗi lần về lại bến sông này, anh vẫn muốn gửi theo gió ngàn lời xin lỗi đến tình yêu của mình...
Theo VNE
Đừng sợ người ta chê ế Quen nhau hơn 2 năm, V. ngỏ lời yêu em. Thế nhưng chính lúc đó, em lại để ý một người con trai khác. Biết vậy, V. rất buồn và nói rằng sẽ ở vậy suốt đời chứ không bao giờ lấy vợ nữa. Trớ trêu là người con trai em để ý lại chẳng yêu em mà lại yêu cô bạn đồng...