Căn hộ chỉ 46m2 nhưng nghệ thuật đến từng chi tiết của một kiến trúc sư tại Sài Gòn
Ngắm nhìn căn hộ này có lẽ bạn sẽ học hỏi thêm được nhiều mẹo để áp dụng cho không gian sống của riêng mình đấy.
Căn hộ thuộc sở hữu của kiến trúc sư Trần Lê Quốc Bình, toạ lạc tại một chung cư tại quận 4. Căn hộ được vị kiến trúc sư sử dụng như một nơi nghỉ ngơi hoặc đón bạn bè đến chơi Sài Gòn. Xuyên suốt không gian căn hộ là tông trầm ấm áp của gỗ, đan xen cùng những chi tiết trang trí đầy nghệ thuật.
Cạnh cửa ra vào là một chiếc gương lớn với phần khung ánh kim cho cảm giác sang trọng, thanh lịch.
Chiếc kệ lưu trữ cùng tông màu với sàn nhà là nơi vị kiến trúc sư trưng bày những món đồ sưu tầm nhỏ xinh.
Chất liệu tường thô sơn màu trắng ở một mảng phòng khách tựa như phần nền của một bức tranh canvas, điểm xuyết thêm những bức tranh, chậu hoa treo tường bên góc bàn ăn. Cách bày trí không hề phức tạp nhưng thực chất lại cần sự khéo léo trong việc chọn lựa từng món đồ nhằm tạo nên một tổng thể hoà hợp.
Điểm đặc biệt của căn hộ này nằm ở cách sử dụng màu sắc và ánh sáng vô cùng khéo léo. Đa dạng về màu sắc nhưng mỗi một màu đều được tiết chế ở mức vừa đủ để mang lại cảm giác phong phú mà rất đỗi dịu dàng, mềm mại. Kết hợp cùng ánh sáng tự nhiên được điều chỉnh hợp lý giúp cho không gian sống trở nên an yên vô cùng.
Giữa các phòng dường như không có một vách tường ngăn cách nào. Điều này tạo ra sự liên kết và liền mạch không gian rất đáng để học hỏi.
Phòng ngủ với tông màu xanh dịu chủ đạo mang đến cảm giác thư giãn cho người sử dụng.
Giữa phòng ngủ và nhà vệ sinh, phòng bếp chỉ cách nhau một vách kính.
Phòng tắm được vị kiến trúc sư ưu ái dùng chất liệu nền tự nhiên, gần gũi. Phối hợp cùng ánh sáng vàng ấm giúp cho tinh thần của gia chủ luôn được thả lỏng tối đa khi sử dụng.
Video đang HOT
Căn bếp xinh xắn với bức rèm ngộ nghĩnh, độc đáo hút mắt người nhìn.
Sơ đồ thiết kế căn hộ.
Tựa như một tác phẩm nghệ thuật lớn, bao gồm nhiều bức tranh tĩnh vật ghép lại với nhau. Vẻ đẹp yên bình mà căn hộ này mang lại quả thực không thể phủ nhận.
Theo ohman
Sài Gòn, Hà Nội và những người yêu xa: Cách nhau 2h bay và gần 2000 cây số toàn thương với nhớ
Với những người yêu xa, tình yêu từ bao giờ đã trở thành niềm thương nỗi nhớ dành cho một thành phố cách mình hàng nghìn km.
Có ai đó từng nói, cách nhanh nhất để yêu một thành phố chính là "phải lòng" ai đó sống ở thành phố này. Thế là, từng con đường, từng quán quen, từng món ăn ở một nơi cách bạn hàng nghìn cây số và rất nhiều giờ bay bỗng trở thành thứ gì đó vô cùng thân thuộc và ấm áp.
Sài Gòn và Hà Nội trong lòng của những người yêu xa vì thế mà đẹp hơn, thơ hơn, đôi khi là buồn hơn vì nơi đó có người mà ta thương mến.
Sài Gòn là nơi ta gặp nhau sau 2h bay với rất nhiều nỗi nhớ rồi đơn giản là đèo nhau đi ăn một đĩa cơm tấm. Hà Nội là những ngày ta phải hẹn nhau vì đây đang là những ngày mùa thu đẹp nhất trong năm. 2 thành phố này, cũng có thể chỉ là tiếng thì thầm qua màn hình điện thoại: "Bên anh mưa rồi nhỉ, bên em thì vẫn chưa...".
Sài Gòn, Hà Nội và những người yêu xa đôi khi là những điều giản đơn vậy thôi!
Chỉ 2h bay thôi nhưng sao nỗi nhớ lại dài đến thế?
Những cái ôm hay nụ hôn vội ở sân bay bao giờ cũng có trong đó cả niềm vui, nỗi buồn, chút tủi hờn và cả tiếc nuối.
Nỗi nhớ, đôi khi được định nghĩa đơn giản là rất nhiều đồ ăn vậy thôi!
Khoảnh cách chưa bao giờ làm người ta thôi yêu thương và hi vọng vào một cái kết đẹp cho những nỗ lực vun đắp của mình.
Chỉ muốn người kia mặc ấm trong ngày lạnh hay mang ô trong ngày mưa. Ta học cách yêu người kia và cả thành phố của họ từ những điều nhỏ nhặt như vậy.
Khoảnh cách xa thế, thành phố thì rộng, ai mà chẳng sợ một ngày ta lạc mất nhau.
Anh cũng đã yêu thành phố này, chỉ vì nơi đó có em.
Ở cùng một thành phố với người mình yêu - hạnh phúc đôi khi đơn giản là vậy.
Tháng ngày có dài bao nhiêu cũng không bao giờ dài bằng nỗi nhớ. Bên nhau ngắn ngủi lại càng thấy ta cần và muốn ở cạnh nhau.
Sài Gòn và Hà Nội đôi khi một ngày sẽ đồng nghĩa với nỗi buồn về những kí ức đã lùi xa. Nhưng mà, điều đó cũng không ngăn được việc ta phải lòng một người ở cách mình 2h bay và gần 2000 cây số.
Với những người yêu xa, tình yêu từ bao giờ đã trở thành niềm thương nỗi nhớ dành cho một thành phố cách mình hàng nghìn km.
Sau Tết, hình ảnh một Đà Lạt ngập rác khiến những người yêu thành phố ngàn hoa xót xa Nhờ dân mạng soi vết lạ trên cổ bạn gái, chàng trai yêu xa 10.000km biết mình có rổ sừng trên đầu
Có ai đó từng nói, cách nhanh nhất để yêu một thành phố chính là "phải lòng" ai đó sống ở thành phố này. Thế là, từng con đường, từng quán quen, từng món ăn ở một nơi cách bạn hàng nghìn cây số và rất nhiều giờ bay bỗng trở thành thứ gì đó vô cùng thân thuộc và ấm áp.
Sài Gòn và Hà Nội trong lòng của những người yêu xa vì thế mà đẹp hơn, thơ hơn, đôi khi là buồn hơn vì nơi đó có người mà ta thương mến.
Sài Gòn là nơi ta gặp nhau sau 2h bay với rất nhiều nỗi nhớ rồi đơn giản là đèo nhau đi ăn một đĩa cơm tấm. Hà Nội là những ngày ta phải hẹn nhau vì đây đang là những ngày mùa thu đẹp nhất trong năm. 2 thành phố này, cũng có thể chỉ là tiếng thì thầm qua màn hình điện thoại: "Bên anh mưa rồi nhỉ, bên em thì vẫn chưa...".
Sài Gòn, Hà Nội và những người yêu xa đôi khi là những điều giản đơn vậy thôi!
Chỉ 2h bay thôi nhưng sao nỗi nhớ lại dài đến thế?
Những cái ôm hay nụ hôn vội ở sân bay bao giờ cũng có trong đó cả niềm vui, nỗi buồn, chút tủi hờn và cả tiếc nuối.
Nỗi nhớ, đôi khi được định nghĩa đơn giản là rất nhiều đồ ăn vậy thôi!
Khoảnh cách chưa bao giờ làm người ta thôi yêu thương và hi vọng vào một cái kết đẹp cho những nỗ lực vun đắp của mình.
Chỉ muốn người kia mặc ấm trong ngày lạnh hay mang ô trong ngày mưa. Ta học cách yêu người kia và cả thành phố của họ từ những điều nhỏ nhặt như vậy.
Khoảnh cách xa thế, thành phố thì rộng, ai mà chẳng sợ một ngày ta lạc mất nhau.
Anh cũng đã yêu thành phố này, chỉ vì nơi đó có em.
Ở cùng một thành phố với người mình yêu - hạnh phúc đôi khi đơn giản là vậy.
Tháng ngày có dài bao nhiêu cũng không bao giờ dài bằng nỗi nhớ. Bên nhau ngắn ngủi lại càng thấy ta cần và muốn ở cạnh nhau.
Sài Gòn và Hà Nội đôi khi một ngày sẽ đồng nghĩa với nỗi buồn về những kí ức đã lùi xa. Nhưng mà, điều đó cũng không ngăn được việc ta phải lòng một người ở cách mình 2h bay và gần 2000 cây số.
Theo Helino
Kỳ lạ như người Sài Gòn, đi uống nước quên 450k tiền thối tưởng đã mất, 2 ngày sau quay lại nhận ngay bất ngờ Sài Gòn này có những điều kỳ lạ vậy đó! Cũng không biết từ bao giờ và tại vì sao mà nhiều người vẫn khoác lên mình Sài Gòn chiếc áo của một vùng đất phồn hoa, nhộn nhịp, nơi con người đều đặn mỗi ngày quay cuồng với guồng quay đi nhanh, sống vội. Cũng chẳng lạ gì, bởi ở cái vùng...