Can cớ gì mà coi mình là đàn bà cũ?
Họ là họ, không cũ, không mới gì cả. Khi trải qua đổ vỡ, họ nhận ra những sai lầm của mình ở đâu đó và sửa chữa sai lầm ấy. Tình yêu của họ vẫn đầy ắp trong tim…
Chẳng hiểu sao người ta lại dùng đến hai từ: đàn bà – phụ nữ, rồi rối chuyện phân biệt. Như tôi, “đàn bà” mang ý nghĩa phân biệt giới tính nhiều hơn (đàn ông – đàn bà). Với những gì có vẻ trân trọng hơn, người ta hay dùng “phụ nữ”. Ví dụ, ngày Quốc tế Phụ nữ 8/3, ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10; chứ có ai gọi ngày quốc tế đàn bà hay ngày đàn bà Việt Nam đâu; càng không ai mắng ai là “cái đồ… phụ nữ” cả. Mọi người cứ việc phản đối, vì đó chỉ là cảm nhận của tôi thôi.
Ảnh minh họa
Còn cũ đương nhiên là cái gì đã dùng rồi, không còn giá trị như ban đầu. Thậm chí, quần áo cũ, bàn ghế cũ may ra còn dùng được, chứ bàn chải đánh răng cũ hay đồ chip … đã cũ là chỉ có vứt đi thôi. Họa chăng, đồ cũ, với những điều cộng thêm, có phần giá trị tinh thần, nhưng chỉ với một ai đó từng gắn bó và yêu thương nó như một kỷ niệm.
Thế rồi cũng chẳng biết ai đó và từ lúc nào đó đã ghép “đàn bà” với “cũ” vào nhau. Dạo gần đây, cụm từ “đàn bà cũ” được nhắc đi nhắc lại trên Facebook khá nhiều, khiến nhiều người phải thắc mắc: đàn bà cũ là gì vậy? Đàn bà là người mà, có phải đồ dùng đâu mà mới với cũ. Xưa nay, cái gì có sự sống, có thở, có lớn, có trao đổi khí chất với sự sống xung quanh, thậm chí chỉ như con chó, con mèo hay cây cỏ, có ai lại gọi là cũ đâu; huống hồ là con người, huống hồ là đàn bà – những sinh vật cực kỳ mỏng manh, cực kỳ tinh tế và cực kỳ yêu thích làm mới mình, dù có khi chỉ là thay chiếc áo mới, cái nón mới, cọng dây cột tóc mới…
Cũng trên mạng, chị em ra sức giải thích cho nhau hiểu và cái nghĩa thông thường nhất thì đàn bà cũ có nghĩa là đàn bà… đã dùng rồi, không còn giá trị như thời con gái. Từ đó, nhiều người xếp đàn bà đã qua một đời chồng, từng đổ vỡ, tổn thương, sứt mẻ vào nhóm đàn bà cũ. Nhưng cũ là cũ với ai? Chắc chỉ cũ với người đã dùng rồi, đem vứt bỏ hay người đang tiếc của nhặt lại, xài mót, tận dụng; chứ chẳng lẽ lại là cũ với chính mình.
Không biết cách gọi “đàn bà cũ” hay ho, chính xác đến cỡ nào mà nhiều người thích nó thế, đến mức được dùng nhiều như “hot trend” (xu hướng). Hàng loạt chị em, già có, trung niên có; thậm chí gái còn trẻ, hai mấy ba mươi tuổi, xinh tươi mơn mởn, phải ly hôn; tự dưng lên mạng gọi mình là đàn bà cũ. Tất nhiên, kèm với lời tự nhận mình cũ, họ phất cao ngọn cờ rằng, em cũ nhưng em mạnh mẽ, em kiên cường này kia. Dù sao, cách họ tự gọi mình là đàn bà cũ, tôi vẫn nghe thấy sự yếm thế, tủi hổ, nhọc nhằn và có phần… rẻ rúng; bởi một khi đã nhận mình là đồ cũ thì có làm gì cũng chỉ như đánh vẹc-ni lại món đồ đã bỏ.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Tôi có một người bạn, lỡ rơi vào cảnh sa cơ thất thế ở xứ người; trong khi ở Việt Nam, cô từng là đại gia. Một lần, đi ngang nơi người ta để rác, cô thấy họ bỏ cái tủ nhựa mấy tầng còn dùng được, chỉ nứt vài chỗ. Cô lôi chiếc tủ về nhà, dùng băng keo dán lại; vừa làm nước mắt vừa rơi lã chã. Cô bạn tôi đã rất mạnh mẽ, can đảm lắm mới có thể kéo một cái tủ cũ bỏ đi về nhà, trước mắt bàn dân thiên hạ. Thế nhưng cảm giác tủi thân vẫn cứ tràn đầy. Ngay khi có khả năng hơn, cô đã vứt béng cái tủ cũ, mua một cái mới đẹp đẽ hơn.
Trên mạng còn lan truyền cả một bài hát mang tựa đề Đàn bà cũ, có những lời y như tôi vừa viết trên. Kiểu như đàn bà cũ “chẳng còn vẹn nguyên, tâm hồn rách nát, con tim xơ xác”… Rồi thì “thôi không mơ ước chi nữa, hạnh phúc là hư vô”, “đàn bà cũ giống một loài hoa rơi cánh… họ cần lắm một người đàn ông…”. Chưa thấy người đàn bà nào hát bài này. Đa phần người ta share về trang của mình giọng hát của một chàng trai rất trẻ, đầy tự sự, rên rỉ về chuyện đàn bà cũ. Nghe thật lạ khi bảo cô ấy chả còn mơ ước gì nữa, chả tin vào hạnh phúc nữa, nhưng lại cần một người đàn ông. Thật khó hiểu!
Cuối cùng, cũng không ít chị em trên Facebook, sau khi hỏi nhau thì phản đối, chê bai kịch liệt cái kiểu sướt mướt tự gọi mình là đàn bà cũ, xong gạt nước mắt, liêu xiêu đứng dậy bước đi. Trong số họ, có người từng đổ vỡ, cũng có người chưa từng vấp ngã trong hôn nhân. Họ bảo họ ghét cái từ đàn bà cũ. Họ là họ, không cũ, không mới gì cả. Khi trải qua đổ vỡ, họ nhận ra những sai lầm của mình ở đâu đó và sửa chữa sai lầm ấy. Tình yêu của họ vẫn đầy ắp trong tim. Kẻ nào không nhận ra, chối bỏ, phản bội thì kẻ đó không xứng đáng. Họ giữ nó lại, lấy lại và để dành đó, nuôi dưỡng, tiếp tục chờ người xứng đáng mà trao. Họ vẫn đầy đủ giá trị của mình, chẳng hề là món đồ xài lại, dù với bất cứ ai. Tôi cũng nghĩ vậy.
Song Văn
Theo phunuonline.com.vn
Thiếu hơi chồng sau ly hôn, tôi sa chân vào lưới tình của "phi công" trẻ
Mỗi lần cậu ấy qua chơi ăn cơm, Hạnh lại gọi tôi qua cùng cho vui. Có lẽ đó là sai lầm lớn nhất của cả ba chúng tôi để cơ sự xảy ra như ngày hôm nay.
29 tuổi, tôi trở thành người đàn bà một đời chồng sau cuộc hôn nhân đổ vỡ. 3 năm làm dâu cơ cực của tôi kết thúc khi chồng ngoại tình và giũ bỏ tất cả với tôi mặc dù tôi đã ở nhà tảo tần chờ anh ta suốt mấy năm trời khi anh ta đi học nghiên cứu sinh ở nước ngoài. Chúng tôi ly hôn khi còn chưa có con vì phần lớn thời gian đều ở xa nhau. Thời điểm anh ta về nước cũng là lúc anh ta tuyên bố yêu người khác và hai vợ chồng dắt tay nhau ra toà ly dị.
Quá chán nản, đau khổ, tôi nghỉ công việc ở quê, lên thành phố làm. Ngày xưa tôi cũng từng được nhiều công ty mời ở lại làm nhưng vì lấy anh ta nên tôi mới chuyển về quê. Giờ tôi trở thành người đàn bà bỏ chồng, không muốn sống mãi ở quê làm bố mẹ xấu mặt nên tôi lên thành phố, thuê nhà ở và làm lại cuộc đời.
29 tuổi, tôi trở thành người đàn bà một đời chồng sau cuộc hôn nhân đổ vỡ. (Ảnh minh họa)
Tôi sống ở khu nhà tập thể với một cô em cùng quê. Chính cô bé đã tìm cho tôi căn hộ nhỏ nhắn này. Hạnh 23 tuổi, vừa mới tốt nghiệp đại học ra trường và đi làm. Với bé yêu Nghĩa - cậu bạn trai hơn 1 tuổi.
Khi tôi chân ướt chân ráo ở quê lên, con bé lo mọi việc giúp tôi. Từ tìm nhà ở, mua đồ đạc... Thấy tôi ở một mình con bé toàn gọi sang nấu đồ ăn chung. Hạnh thương tôi cuộc sống vất vả, đa đoan nên coi tôi như chị. Tôi cảm động tấm lòng của con bé mà coi nó như em.
Có lẽ Hạnh đã kể về quá khứ của tôi cho Nghĩa nghe nên ngay từ lần đầu tiên gặp mặt, cậu ấy đã nhìn tôi bằng cái ánh mắt vừa ái ngại, vừa thương cảm. Mỗi lần Nghĩa tới chơi là Hạnh lại gọi tôi sang nấu nướng, ăn cơm cùng cho vui. Ban đầu tôi từ chối vì đôi trẻ cần có không gian riêng, nhưng khổ nỗi con bé nó vụng về, không biết nấu nướng gì, nếu chỉ mình nó thì loay hoay không xong bữa cơm nên tôi cứ phải qua giúp. Mà nấu xong thì hai đứa lại không cho tôi về... Tôi cũng tặc lưỡi ăn ù bát cơm cho xong rồi về phòng, trả lại không gian riêng cho hai đứa. Cứ như vậy, và rồi tôi trở thành kẻ khốn nạn khi vướng vào tình yêu với Nghĩa.
Cứ như vậy, và rồi tôi trở thành kẻ khốn nạn khi vướng vào tình yêu với Nghĩa. (Ảnh minh họa)
Nghĩa kém tôi tuổi, là trai tân nhưng quả thật ngay từ lần đầu gặp gỡ tôi đã bị ấn tượng bởi sự đàn ông, lịch thiệp và rất ga lăng. Lúc đó tôi còn nghĩ mừng thầm là cô em của mình tìm được người lí tưởng để yêu. Nghĩa không gọi tôi là chị, cậu ấy gọi tên. Nghĩa tếu táo nói rằng gọi thế cho nó trẻ. Cũng chỉ là một cách xưng hô thôi nên cả ba chúng tôi đều cười xoà chấp nhận. Nhưng chính điều đó lại làm xoá đi ranh giới giữa tôi và Nghĩa.
Những lần Nghĩa đến chơi khi Hạnh đi làm chưa về, tôi thường mở cửa cho cậu ấy vào nhà ngồi tạm. Chúng tôi nói chuyện và tâm sự khá nhiều. Ở Nghĩa có một sức hút kì lạ, ngọt ngào, ấm áp và rất đàn ông. Thế rồi trong một đêm say, Nghĩa điện thoại cho tôi và nói yêu tôi. Tôi đã lặng người đi...
Nghĩa tấn công dồn dập. Sự cô đơn và thèm khát tình yêu bấy lâu đã khiến tôi ngã vào vòng tay chàng trai trẻ ấy bất chấp việc biến mình thành loại đàn bà tranh cướp tình yêu của cô bé mình yêu quý. Cái cảm giác thấy tội lỗi đan xen, bủa vây nhưng tôi không thoát ra khỏi.
Sự cô đơn và thèm khát tình yêu bấy lâu đã khiến tôi ngã vào vòng tay chàng trai trẻ ấy bất chấp việc biến mình thành loại đàn bà tranh cướp tình yêu của cô bé mình yêu quý. (Ảnh minh họa)
Tôi và Nghĩa đã yêu nhau được 5 tháng rồi. Chúng tôi vẫn giấu Hạnh. Hàng ngày nhìn con bé ngây thơ không biết gì tôi xót xa nhiều lắm. Tới giờ, Nghĩa bắt tôi phải lựa chọn nói ra mọi việc. Cậu ấy không muốn giấu mãi vì xét cho cùng người chịu thiệt sẽ chỉ là Hạnh thôi. Sau những phút giây hạnh phúc vì được yêu, tôi lại sực tỉnh và sợ hãi. Nghĩa là một chàng trai trẻ, tình cảm cậu ấy dành cho tôi là thật nhưng liệu có thể tiến tới với nhau không? Hạnh và Nghĩa đúng là không hợp. Cô bé tiểu thư, non nớt, còn Nghĩa lại cần một người phụ nữ trưởng thành và hiểu mình hơn.
Tôi băn khoăn và đấu tranh tư tưởng không biết mình có nên lặng lẽ chấm dứt tất cả với Nghĩa, coi đó như một sai lầm hay quyết tâm vì tình yêu đó tới cùng bất chấp việc trở thành 1 kẻ khốn nạn? Tôi phải làm thế nào mới đúng đây?
Theo eva.vn
Bắt tôi bỏ thai, nay họ lại cuống quýt đòi nhận cháu đích tôn Tôi đã từng có một đời chồng còn anh là trai tân. Khi biết tôi có thai, gia đình anh đã chửi mắng bắt bỏ thai. Nhưng giờ con trai tôi được 5 tháng, họ lại muốn nhận cháu... Tôi mồ côi ba mẹ từ nhỏ, ở với dì rồi lấy chồng năm mới 20 tuổi và có một đứa con gái. Nhưng...