‘Cận cảnh’ cuộc sống của một gái bán hoa ở Hà Nội
Ngoài tuổi 30 nhưng trông bên ngoài Lệ vẫn còn rất trẻ. Nếu chỉ nhìn vào cách ăn mặc, nói năng, đi lại chắc hẳn không ai ngờ Lệ lại là một gái bán dâm chuyên nghiệp.
Không giống như phần lớn chị em khác, Lệ đi bán dâm một cách tự nguyện và coi đó như một nghề. Nếm trải đủ mọi đắng cay, đến giờ, Lệ lại quay trở về tìm cách giúp đỡ cho những “đồng nghiệp” tự bảo vệ được bản thân trước những rủi ro, nguy hiểm có thể.
“Cái duyên” nhục nhã, đắng cay
Lệ tâm sự, mình khá may mắn khi có một tổ ấm để đi về. Một thiên thần nhỏ vừa tròn 3 tuổi và một người đàn ông để yêu thương. Người đàn ông của chị biết công việc thường ngày của Lệ và chấp nhận việc rạch ròi giữa “công việc” và đời sống tình cảm, điều này không phải gái bán dâm nào cũng có được.
Mỗi khi thành phố sáng đèn thì những người như Lệ lại bước ra khỏi nhà chuẩn bị cho một “buổi lao động”. Đứa con nhỏ gửi cho bà ngoại trông, từ đêm cho tới sáng hôm sau Lệ mới trở về, ôm con được một lát rồi ngủ. Bất kể lúc mưa nắng, ốm đau, bệnh tật,…cứ có khách gọi là đi.
19 tuổi, Lệ lên Hà Nội làm chạy bàn cho một quán karaoke. Bản thân cũng là người có nhu cầu cao về tình dục, sống trong môi trường ấy, Lệ quyết định từ bỏ công việc bưng bê để trở thành “gái”. Vì kinh tế, vì nhu cầu bản thân, cũng vì tuổi trẻ, Lệ không lường trước được những điều sẽ đến.
“Nơi bình yên” là điểm đến của hàng trăm gái bán hoa ở Hà Nội.
Theo Lệ, làm nghề này, không phải ai cũng làm được, “phải có cái duyên bán hàng mới có khách”. Có những người thậm chí rất xinh đẹp nhưng vẫn ế. Nhu cầu về tình dục ở con người không phân biệt tầng lớp, học thức. Có những người bên ngoài rất bảnh bao, sang trọng nhưng khi lên giường rồi mới bộc lộ ra bản chất tham, hèn hạ, ích kỷ. Nhưng cũng có những trường hợp ngược lại.
Lệ còn nhớ, có người khách tâm sự, nhu cầu của anh mỗi tháng ít ra cũng phải 4-5 lần quan hệ nhưng vợ anh lại rất yếu, chỉ có thể chiều chồng một, hai lần, thậm chí có khi hai tháng mới “yêu” một lần. Anh rất yêu vợ, không muốn ảnh hưởng sức khoẻ của vợ, nhưng việc phải “nhịn” thực sự rất khổ sở. Anh ta cho rằng giải pháp “ăn bánh trả tiền” cũng là một cách để đảm bảo cho hạnh phúc gia đình.
Lại có một vị khách ở nước ngoài về, đang hoàn tất thủ tục ly hôn với vợ. Việc chia tài sản, chia con cái, công ty… khiến anh rất đau đầu. Lệ đến, mát xa, trò chuyện và bán dâm. Hôm sau, khách gọi điện cảm ơn, nói rằng đêm qua anh ta đã ngủ rất ngon. Lệ bảo đây là một trong số ít những niềm vui nho nhỏ trong cuộc đời buôn phấn bán hương của cô.
Video đang HOT
Phần lớn chị em làm nghề mại dâm đều bắt nguồn từ lý do bị ép buộc, vì kinh tế gia đình, bị bán, bị mất lòng tin,… người đi bán dâm để thoả mãn nhu cầu của mình như Lệ rất ít. Lệ nói như “khoe”: “Có những người đàn bà cả đời làm vợ nhưng chưa chắc đã được thoả mãn một lần. Bởi vì, những điều họ muốn không bao giờ được nói ra, các ông chồng hùng hục cũng chỉ để cho xong. Trong khi đó, người chồng khi tìm tới gái bán hoa có thể thẳng thắn yêu cầu những điều họ muốn, họ thích và được thoả mãn. Đây cũng là lý do chính mà nhiều người tìm đến với gái bán dâm”.
“Nơi bình yên”
Bước vào nghề thì dễ mà bước chân ra thì quá khó. Đã có những quãng thời gian, Lệ tự dằn vặt mình là một người bỏ đi, sống buông theo bản năng, không dám đối diện với gia đình.
Nhìn những chị em đứng dật dờ như những bóng ma bên hồ Ha Le, dốc Bác Cổ, bến xe Giáp Bát,… mỗi người một phận bướm đêm, Lệ chợt nảy ra “sáng kiến”.
Xuất phát từ mong muốn giúp chị em có thể tự bảo vệ mình trước những rủi ro, bệnh tật, nguy hiểm, năm 2008, Lệ cùng 6 “đồng nghiệp” lập nên nhóm “Nơi bình yên”. Mỗi đêm khi “đi làm”, những người phụ nữ này đều không quên mang theo những “dụng cụ hỗ trợ” như bao cao su, tài liệu về an toàn tình dục để phân phát, giúp đỡ chị em.
Điều quan trọng nhất mà họ mang đến chính là việc chị em phải tự ý thức yêu lấy chính bản thân mình. Rồi người này truyền người kia, những “bướm đêm” bơ vơ tìm đến như một liệu pháp tinh thần hữu hiệu.
Đến năm 2010, nhóm được Chính phủ Hà Lan tài trợ, giúp cho chị em có được một nơi thực sự tìm thấy sự bình yên, nhận được sự hỗ trợ khi cần thiết. Ngôi nhà trong ngõ đê Tô Hoàng ở phố Bạch Mai (Hà Nội) trở thành điểm đến của hàng trăm gái bán hoa mỗi ngày. Cũng chính ở ngôi nhà này, nhiều hướng đi mới cho các chị em làm gái bán dâm được mở ra, nhiều người bỏ được nghề, có cuộc sống bình yên thật sự.
Theo NDT
Những kiếp nô lệ trong đường dây 'đảo gái' ở Sài thành
Nhiều bóng hồng từng phải nuốt cục đắng và uất nghẹn vào lòng, để tiếp tục hành nghề sinh nhai. Và có lúc họ đã thấy ngán ngẩm ê chề với nghề "bán hoa" cho thiên hạ của mình...
Q.L. (20 tuổi, quê Đà Nẵng), một gái mại dâm hành nghề tại khu vực Q.1 (TP.HCM), chia sẻ: "Khách mua dâm có đủ loại từ sinh viên muốn thử đời, đến người đi làm chưa vợ và cả người chán cơm thèm phở, ông già góa vợ, bỏ vợ... Mỗi khách có cách chi tiền và "bo" riêng. Khi mình làm cho khách vui vẻ thì không sao, còn ngược lại cũng lắm đắng cay trớ trêu.
"Lần nọ, tôi đi khách cho một mối quen ở khách sạn V.T. (Q.Tân Bình). Khi đã được nhân viên hẹn sẵn, tôi bước vào phòng ngỡ ngàng trước một ông già khoảng 70 tuổi nhưng còn khá khỏe mạnh. Biết được phản ứng lạ của "phục vụ", vị khách nhanh chóng đưa tay kéo tôi vào lòng. Rồi ông ta lao vào tôi hôn lấy hôn để. Một mặt phải phục vụ theo thỏa thuận, mặt khác tôi rùng mình khi nghĩ đó phải cỡ tuổi ông nội mình", L. kể.
Mặc dù mới bước chân vào "nghề" nhưng H.T.M. (tạm trú Q.6) đã thấu hiểu được nhiều nỗi cay đắng.
Hay như N.O., cô được đánh dấu vào danh sách "hàng cao cấp" và "đắt duyên" tại TP.HCM. Ban đầu, O. chỉ phục vụ khách quen, lâu dần khách quen cũng chán nên cô chuyển sang phục vụ hết đủ loại người, miễn sao có việc để làm. Sau đó, O. quen một ông khách đáng tuổi bố mình nhưng giàu có, cô rời quán cà phê đi theo chủ mới trở thành "gái bao".
Những ngày tự do ấy không được bao lâu thì cô lĩnh đủ đòn đánh ghen từ đám côn đồ, mà chính phu nhân của ông khách đến dằn mặt nói rõ ràng nguyên nhân cảnh cáo. Kết quả, O. phải nằm viện điều trị thương tích gần 3 tháng. Mọi chi phí cô phải tự lo liệu. Cho đến tận bây giờ cặp giò xinh xắn vẫn còn một vết sẹo bởi đường roi điện của trận ghen tuông".
O. chia sẻ thêm: "Không phải cứ làm gái mại dâm đều xấu và lọc lõi lừa đời theo cách của những người ngoài xã hội đánh giá. Có nhiều người đàn ông khi bị vợ bỏ rơi, đá bóng thua hay từng đi chơi bị móc túi tại trận, bị stress tinh thần, công việc... họ đã có tư tưởng tìm đến gái bán dâm để trả thù, giải xui. Trước kia, khi còn duyên với nghề, tôi sợ nhất đi khách vào ngày cuối tuần. Có nhiều người đàn ông, sau khi họ đi nhậu và uống bia rượu vào rồi mới muốn "đi tăng 2".
Do đó, họ không còn làm chủ được hành vi của mình và cứ lên giường là biến thân phận chúng tôi thành các con gấu bông để giày vò cho tơi bời khói lửa. Có bận, tôi phải vật vã tả tơi với một vị khách "sướt mướt men" mà anh ta còn nói tỉnh lắm. Dù tôi đã phục vụ đủ kiểu, đủ trò vẫn bị kêu là chưa hài lòng thỏa mãn, sẽ gọi về cảnh cáo với bà chủ, không trả tiền... Trôi qua một tiếng đồng hồ như thỏa thuận, vị khách vẫn không trả tiền để tôi đi, mãi đến lúc hắn không còn sức nữa tôi mới lấy được tiền thoát thân".
Theo chia sẻ của gái mại dâm tên T., ngụ Q.6, cô cũng đã gặp phải những vị khách khốn nạn chưa từng có. Cách đây mấy tháng, T. theo chỉ mối của người bạn đến phục vụ tại nhà riêng cho S.. Trong lúc hắn dùng tay chân bạo lực với cô, thì miệng không ngớt gầm rú, la mắng "đồ thối tha, đàn bà đê tiện".
T. kinh hoàng, nhắm mắt chịu đựng nhưng cuối cùng sợ quá, cô đành bỏ chạy mà không lấy một xu nào. Cuối cùng, T. được bà chủ động viên lại là sẽ đền bù công và tiền lương, vì vị khách đó cũng là khách quen của chủ. Anh ta mới bị vợ cắm sừng, nên mới rơi vào trạng thái "không bình thường như vậy".
Phố Tây ở Q.1 có nhiều quán bar cung cấp chân dài đi khách.
Nước mắt mua vui
Nhiều cô gái dấn thân vào con đường mại dâm vì nhà nghèo muốn kiếm tiền. Nhưng cũng không ít người do sa chân lỡ bước. Có người mắc cả căn bệnh "thèm đàn ông" nên mới hành nghề.
N.T.T. (tạm trú đường Đinh Tiên Hoàng, Q.Bình Thạnh) là một ví dụ. T. cho hay: "Tôi từ tấm bé đã khổ vì bố mẹ bỏ nhau, học giỏi nhưng chán chường khi thiếu tình cảm gia đình, tôi bỏ quê lên Sài Gòn sống từ năm 16 tuổi bằng nghề coi trẻ. Vất vả quá tôi chuyển đi làm nhân viên bán hàng quần áo, rồi bán cà phê.
Tôi khao khát tình cảm gia đình, nhưng yêu rồi bị "đá" chỉ vì trước kia họ biết tôi từng làm việc ở quán cà phê. Sau đó, tôi cặp bồ với một ông khách và giờ đang nuôi con trai hai tuổi. Vị khách này hào phóng chu cấp tiền ăn, ở, chi phí cho hai mẹ con đầy đủ hàng tháng nhưng tôi rất cô quạnh. Nhiều khi tôi phải "đi làm gái" để hết thèm "yêu" dù rất đau khổ và nghiệt ngã".
B. (hành nghề ở Q.1) kể: "Tôi xinh đẹp, có học nhưng yêu đương sớm. Năm nhất, tôi yêu mãnh liệt với chàng sinh viên cùng khoa, bước năm 2 thì cùng ăn ở chung phòng như vợ chồng. Sang năm cuối đại hoc tôi bị phụ bạc, bỏ rơi khi người yêu về quê tận Kom Tum làm việc.
Ở lại thành phố, tủi phận, chán đời sau đó có người bạn giới thiệu đi làm phục vụ cho một quán ăn tây trên đường Phạm Ngũ Lão (Q.1) để quên kẻ bạc tình. Vốn có chút năng khiếu tiếng Anh, tôi đồng ý đi làm, được bà chủ ưu ái và quan tâm. Dần dần bà gạ tôi đi khách với các ông Tây với giá tiền triệu một lượt.
Cũng từ đó tôi bắt đầu trượt dài trên con đường này để kiếm tiền ăn chơi mua sắm xả láng. Bây giờ tôi không thiếu tiền, không cần làm nhiều việc cũng thoải mái sống trong một chung cư 4 triệu đồng 1 tháng. Tôi được bà chủ quan tâm, ưu ái nên cũng không thể bỏ việc".
Những cuộc say tình bừa bãi
B. tâm sự: "Nhiều lúc tôi rất buồn và hối hận vì mình đã sống trong say rượu, say tình bừa bãi. Sắp tới tôi sẽ không tiếp tục việc này nữa mà sẽ xin vào công ty làm để tìm lại cuộc sống bình yên trước kia. Nhưng lo lắng của tôi là làm sao để dứt tình với chủ quán, phần vì mang ơn bà ấy giúp tôi có nhiều tiền. Nhưng cũng từ tình cảm đó mà tôi thành một kẻ dành để mua vui cho khách của quán".
Không riêng gì B. mà còn có vài nhân viên khác có ngoại hình và vốn giao tiếp tiếng Anh tốt đều được các chủ quán nhậu, quán bar của phố Tây (quận 1) tìm cách mua chuộc, rồi biến họ thành gái làng chơi. Nguyên nhân dễ hiểu, chính những người như B. mới đông khách, mà giá không ngất trời như các ca sĩ, diễn viên, người mẫu. Họ lại "thuần nông" dễ bảo và biết nói ngoại ngữ khá tốt.
Theo Người đưa tin
Gái mại dâm Sài Gòn 'chạy sô' dịp Tết Năm hết Tết đến, tệ nạn mại dâm trên địa bàn TP.HCM rất phức tạp, những bánh xe son phấn của các cô gái bán thân tất bật, họ tranh thủ "cày" kiếm kha khá để về quê ăn Tết. Nhiều ngày chúng tôi có mặt tại "trục ma quỷ" Nguyễn Chí Thanh, Trần Nhân Tôn, Ngô Gia Tự (Q.10) để tìm hiểu...