Cấm vợ ra chợ bán rau, thương vợ hay sĩ diện, gia trưởng?
Anh không muốn mang tiếng cưới vợ xong, vợ từ cô giáo thành bà bán rau. Vì thế khi nóng tính lên, anh quăng hết rổ rá, đồ đạc bán hàng của em…
ảnh minh họa
Em năm nay 29 tuổi, mới lập gia đình, có một con trai nhỏ và vợ chồng em mới mua được một căn nhà. Đó là niềm vui mà trước đây em không bao giờ dám mơ chị ạ. Chồng em làm nhân viên sửa chữa điện nước tại một công ty ở quận Phú Nhuận, còn em ngày xưa
là giáo viên tiểu học, lấy chồng rồi theo chồng vô thành phố, không tìm được việc nên ở nhà.
Video đang HOT
Thời gian qua, hai vợ chồng chắt bóp dữ lắm mới mua được miếng đất ở ngoại thành rồi cất căn nhà tạm, thoát khỏi cảnh ở nhà thuê. Vợ chồng em đều thấy mình quá may mắn. Vẫn còn món nợ vay tiền mua đất, làm nhà, nên em tự thấy mình phải cùng chồng làm lụng.
Em gửi con cho một chị cùng xóm, ra chợ tìm chỗ bán rau, đậu hũ, đồ lặt vặt; thu nhập đủ tiền chợ, bữa nào chợ ế, nhà cùng ăn rau. Em thấy hơi cực chút nhưng cũng không có chuyện gì, trực tiếp làm ra được đồng tiền, em thích lắm. Nhưng chồng em thì nói không muốn em ra bán rau ngoài chợ, không đáng bao nhiêu mà anh mang tiếng cưới vợ xong, vợ từ cô giáo thành bà bán rau. Anh nói em tìm việc làm khác.
Nhưng việc nào thì cũng đòi hỏi đi làm theo giờ giấc, em lại còn con nhỏ, sao đi được. Em bán ngoài chợ vậy chứ giờ giấc em tự sắp xếp được, còn chạy về nhà với con. Nói qua nói về, anh không chịu thay đổi ý kiến, còn nói em tiếp tục ra chợ là coi thường anh. Con đau ốm, anh nói tại em không lo chăm sóc. Anh nóng tính lên là quăng hết rổ rá, đồ đạc bán hàng của em. Em không giận vì biết chồng em có ý tốt thôi, nhưng không biết làm sao thuyết phục được anh để cho yên nhà yên cửa.
Theo Tinmoi24.vn
Chồng ngốc, không có anh em sống sao
Tôi năm nay đã 29 tuổi, một độ tuổi đủ lớn để được gọi là già, là ế so với những bạn bè cùng trang lứa. Trên thực tế, tôi đợi anh để cùng thực hiện ước mơ hạnh phúc của cả hai đứa, nên đã giành thời gian 5 năm để chờ anh du học trở về.
Trong suốt 5 năm đằng đẵng ấy, tất cả yêu thương ngọt ngào của chúng tôi là qua mạng. Có một vài lần anh về nước nghỉ hè, hay nghỉ Tết nhưng chúng tôi cũng không đi quá giới hạn, mà quyết định giữ gìn cho nhau, chờ ngày anh về nước sẽ tiến tới hôn nhân.
Tôi quyết định hiến dâng cho anh tất cả, và cả hai đã mơ về ngày này từ lâu lắm rồi.
Ngày anh về, tôi ra tận sân bay đón anh trong niềm vui sướng hạnh phúc vô bờ. Ngày hôm đó, chúng tôi không còn chờ đợi được hơn nữa, vì đã phải chờ và đợi trong khoảng thời gian quá dài. Tôi quyết định hiến dâng cho anh tất cả, và cả hai đã mơ về ngày này từ lâu lắm rồi. Nhưng lần đầu tiên của chúng tôi không được như tưởng tượng, khi tôi mới có chút cảm giác anh đã không kìm lại được rồi "bắn" xối xả vào tôi. Thấy anh có chút ngượng ngùng, tôi ôm anh khẽ bảo "Anh yêu, là lần đầu tiên, anh lại vừa đi về mệt mà" nên cả hai cũng nguôi ngoai đi.
Sau lần đầu tiên đó, cả hai tất bật thu xếp công việc và chuẩn bị cho đám cưới nên chúng tôi không có thêm lần nào nữa cho tới đêm tân hôn. Đêm đó, anh lao vào tôi, ngấu nghiến tôi nhưng tới khi lâm trận thì anh lại không kéo dài được lâu. Tôi và anh đều tự động viên là do đám cưới vất vả, nên cả hai sẽ bồi bổ sức khỏe và dành cho nhau những gì tuyệt vời nhất vào lần sau. Nhưng rồi lần sau, lần sau nữa, thực sự tôi chưa lần nào có được cảm giác của "chuyện ấy", hay có khi mới cảm thấy được một chút thì anh đã hết sức rồi. Thấy tôi buồn bã không bằng lòng, anh cũng không biết phải làm sao.
Lâu dần, tôi sinh ra bực dọc, trách móc anh vì những điều cỏn con trong cuộc sống. Anh là người hiền lành, thương vợ nên cũng không trách móc tôi nửa lời mà chỉ lặng lẽ, chờ tôi nguôi cơn giận rồi làm lành. Và rồi anh cũng thừa nhận với tôi "Anh xin lỗi, tại anh yếu sinh lý không thể đem lại hạnh phúc toàn vẹn cho em. Hay là...". Nghe tới đó, tôi giận anh ghê gớm, hơn một tuần trời tôi không nói chuyện với anh, cuộc sống gia đình mà cứ như chìm trong bóng đêm vô tận. Nghĩ đi, nghĩ lại, tôi thấy thương anh biết bao nhiêu, có lẽ suốt quãng thời gian phải yêu xa đã làm anh dần đánh mất bản lĩnh của mình.
Có bệnh vái tứ phương, tôi không nói cho anh biết mà chỉ lẳng lặng tìm hiểu đến cùng để chữa dứt điểm căn bệnh yếu sinh lý cho anh. Tôi đã quan tâm nhiều hơn đến chế độ ăn uống, sinh hoạt, cả vấn đề thể dục thể thao của anh, và tôi cũng đã gợi ý anh dùng một số loại thuốc tăng cường sinh lực nhưng cũng không ăn thua. Tới khi thất vọng nhất, tôi được một người bạn giới thiệu Cổ Thiên Khang, tôi chỉ còn biết mang về cho anh dùng thử và làm theo đúng hướng dẫn của thuốc.
Sau một tháng kiên trì với loại thuốc này, tôi có cảm giác có điều gì khang khác nơi anh nhưng không rõ ràng. Chỉ tới buổi tối hôm đó, nhắc anh uống Cổ Thiên Khang xong tôi quay ra định rửa bát thì anh kéo tôi lại, nhìn tôi đắm đuối "Để Cổ Thiên Khang của em nghỉ dài dài đi". Rồi trong sự bất ngờ sung sướng của tôi, lần đầu tiên sau nửa năm yêu nhau, tôi đê mê đến vậy và cảm giác được anh yêu là như thế nào. Tôi nép vào ngực anh trong cảm giác yêu thương nồng cháy khẽ bảo "Chồng ngốc, anh thấy chưa, không có em anh sống sao". Chồng tôi nhẹ nhàng ôm tôi thật lâu và tôi biết anh cũng đang thầm cảm ơn Cổ Thiên Khang đã cho vợ chồng tôi hạnh phúc viên mãn như bây giờ.
Nguồn Internet
Vì sĩ diện mẹ giấu chuyện con cưới 'chạy bầu', không ngờ gặp sự cố thành chuyện giật gân Lễ cưới ở nhà gái diễn ra suôn sẻ, chị mừng thầm vì mọi chuyện ổn thỏa. Để giữ bí mật, chị chỉ nhờ đúng 40 người đi đưa dâu, toàn anh em họ hàng thân thiết. Có bầu cũng cưới chứ sao! Lễ cưới ở nhà gái diễn ra suôn sẻ, chị mừng thầm vì mọi chuyện ổn thỏa. Để giữ bí...