Cảm thấy bị s.ỉ nhụ.c khi mang tiếng “núp váy” vợ
“Mẹ đán.h không đau bằng ngồi sau đàn bà”, câu cửa miệng vu vơ ngày nào tôi còn leo lẻo nói, ấy vậy mà giờ tôi đang thấm sự nhụ.c nh.ã, ê chề khi làm việc dưới trướng vợ.
Tôi và vợ làm giáo viên cùng trường,. Đấy, người ta bảo con thầy, vợ bạn, gái cơ quan phải tránh, vì tôi không tránh nên mới khổ. Vợ tôi thật ra trước kia là “học trò” của tôi, khi mới được nhận vào dạy, vì cùng tổ môn sinh học nên tôi đã được phân công nhiệm vụ hướng dẫn thực tập cho vợ.
Khi tiếp xúc, tôi mới nhận ra vợ tôi là một người phụ nữ vô cùng giỏi giang và khéo léo. Trước đấy, thấy em xuất hiện ở trường ai cũng đồn đại bởi cho em là cháu giám đốc sở nên mới được vào dạy học, chứ thật ra em cũng chỉ là một “cô chiêu” rỗng tuếch. Nhưng sự thật khác hẳn, em quả là một tiểu thư đúng chất, thông minh, xinh đẹp và vô cùng dịu dàng. Tôi và vợ bị cuốn hút trong những lần tiếp xúc trao đổi công việc, cuối con đường yêu là một hôn lễ hoành tráng.
Tưởng rằng cuộc sống sẽ êm đềm trôi đi, hạnh phúc và tiếng cười vang mãi khi chúng tôi có hai nhóc tỳ cả nếp cả tẻ đẹp như tranh vẽ. Nào ngờ, sau khi sinh em bé xong, đi làm lại, bằng năng lực, trí tuệ và cả mối quan hệ của mình, vợ tôi được đề bạt, bổ nhiệm lên làm hiệu phó. Tôi dù không muốn, nhưng cũng phải công nhận vợ tôi thật sự có tư chất và giỏi giang hơn tôi. Chuyện ấy sẽ chẳng có gì to tát nếu như không có những lời bóng gió, khiêu khích của nhân viên trường học ngày đêm soi mói kích bác tôi. Tôi bực tức khi thấy vợ hàng ngày chỉ làm quản lý rồi nay đi họp, mai đi tiếp khách. Thấy tôi có vẻ bực bội, không ưa, vợ tôi đã chủ động xin sang trường khác để hai vợ chồng không còn chung trường, để tôi đỡ khó xử.
Thế đâu có xong, tôi cũng phấn đấu, phấn đấu đến quên vợ, quên con nhưng quả thật đôi khi khả năng của con người có hạn, tôi cần mẫn mày mò mãi cũng chỉ lên được vị trí hiệu phó nhà trường. Phấn đấu mãi tôi cũng lên được chức quản lý, dù sao thì cũng bằng vợ mình nên cũng oai oai hãnh diện lắm. Ai ý kiến gì thì cũng có thể lấy lý do vợ có “quan hệ đặc biệt” với giám đốc sở ra để làm bình phong thay vì việc tôi phải thừa nhận năng lực kém hơn vợ. Đến lúc này tôi mới chột dạ nhìn lại, hai đứa con tôi đã bỏ bẵng chúng lâu quá rồi, nhưng chúng vẫn lớn, vẫn ngoan, hóa ra đều do tay vợ chăm sóc. Nói thật, tôi tự thấy xấu hổ khi đứng trước mặt vợ.
Video đang HOT
Nhưng khi tôi được lên làm quản lý trường chưa được bao lâu thì vợ tôi đã lên làm lãnh đạo phòng giáo dục. Tôi vô cùng khó chịu khi liên tục có lời ong, tiếng ve, rằng vì nhờ nhà vợ mà tôi mới được lên làm quản lý, nhờ hơi vợ nên mới có được vị trí như ngày hôm nay. Không những thế, họ còn bảo tôi núp váy, suốt ngày dựa hơi nhà vợ khiến tôi vừa xấu hổ vừa giận dữ vì cảm thấy danh dự của mình bị s.ỉ nhụ.c.
Tôi làm quản lý dưới trường, tiếp đón vợ xuống kiểm tra, xuống họp mà tôi nơm nớp lo sợ, chỉ sợ có gì đó sơ xuất sẽ xấu hổ với vợ, tôi cũng muốn giữ thế của mình. Ấy nhưng giáo viên trường tôi có hiểu đâu, cho rằng tôi là phu quân của quan bà thì lo gì, tất cả mọi thứ quan bà cho qua hết, vì vậy họ lơ là, đôi khi khiến tôi xấu mặt. Thế đâu có sung sướng gì, lúc thanh tra chuyên môn xong, đến tối về nhà, vợ tôi mới thủ thỉ chỉ ra rất nhiều điều tôi không làm được, tôi lại sửng cồ lên nhưng thật ra thì luôn cảm thấy thua kém so với vợ.
Hôm trước vợ chồng tôi vừa có cuộc cãi vã gay gắt, nguyên nhân cũng chỉ là vì lý do tôi dưới trướng vợ. Tôi lấy lý do không có thời gian chăm con nên muốn vợ thôi làm lãnh đạo, nhưng vợ tôi lại bảo tôi nhìn hai đứa con xem, chúng đều ngoan ngoãn, giỏi giang cả khiến tôi cứng lưỡi. Nói thật, tôi không muốn vợ tôi làm lãnh đạo, nhất là làm lãnh đạo cấp trên của tôi lại càng không. Giờ thì hai vợ chồng tôi đang chiến tranh lạnh, tôi khó chịu quá, không biết nói thế nào cho vợ hiểu cảm giác thua kém, nhụ.c nh.ã của tôi bao năm qua khi mang tiếng núp váy vợ. Vẫn biết là giàu vì bạn sang vì vợ nhưng sao lòng tôi cứ ngổn ngang, mệt mỏi khi không thể vượt qua cái bóng của người vợ giỏi giang hơn mình…
Theo Emdep
Chồng hồi sinh kỳ diệu còn tôi lâm vào tuyệ.t vọn.g, ê chề
Vậy mà, chỉ sau 1 lượt khách tới thăm chồng, tôi lại như muốn ngã khuỵu 1 lần nữa vì phát hiện ra bí mật tày trời mà chồng giấu tôi suốt mấy năm trời.
Và hơn hết tôi thấy mình đau khi bị chồng lừa dối và phản bội. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi cưới nhau đã được 11 năm. Tôi sinh con 1 bề nhưng 2 cháu đều rất xinh xắn và học giỏi. Đó chính là tài sản quý giá và là niềm tự hào của vợ chồng tôi trong suốt thời gian qua.
Sau 5 năm kết hôn, chúng tôi tự tích cóp mua được căn nhà chung cư và sắm sửa tiện nghi đầy đủ phục vụ cuộc sống. Nói chung cả 2 đều làm ăn được nên cuộc sống vật chất lúc nào cũng có thể lo cho 2 con đủ đầy. Người ngoài nhìn vào đều đán.h giá, chúng tôi thật hạnh phúc.
Nhưng đó chỉ là cái vỏ bọc hoàn hảo mà anh làm ra. Anh tài tình đến nỗi, tôi làm vợ mà không hề nhận ra 1 chút sơ hở nào để tôi phải nghi ngờ chuyện chồng ăn phở bên ngoài. Không những thế còn "vui chơi có thưởng" là 1 cậu con trai gần bằng tuổ.i con gái út của tôi. Nếu như không có chuyện anh bị ta.i nạ.n thập tử nhất sinh thì có lẽ bí mật này vẫn được chôn chặt.
Còn nhớ, hôm đó, tôi vừa tới văn phòng thì nhận được cuộc điện thoại từ số của chồng nhưng đầu bên kia là giọng của một người đàn ông lạ, báo cho tôi biết chồng tôi bị ta.i nạ.n, đang nằm viện. Không còn tí hồn vía nào nữa, tôi lập tức bắt xe tới viện và được biết chồng mình đang trong tình trạng nguy kịch. Bác sĩ nói đã cố gắng hết sức nhưng tỉ lệ tỉnh lại của chồng tôi chỉ có 20% nên còn đang trông chờ vào kỳ tích. Thực sự lúc ấy tôi chỉ muốn ngã khuỵu vì quá sốc và xót chồng.
Thật may, sau hơn 3 ngày bất tỉnh sau ca mổ não, chồng tôi đã tỉnh lại và dần nhận biết ra mọi người. (Ảnh minh họa)
Thật may, sau hơn 3 ngày bất tỉnh sau ca mổ não, chồng tôi đã tỉnh lại và dần nhận biết ra mọi người. Bác sĩ nói, chồng tôi bị thương nặng, tổn thương nghiêm trọng ở phần đầu, có nguy cơ để lại biến chứng, cần phải theo dõi thời gian dài. Với tôi, chồng cứ còn ở lại với 3 mẹ con tôi là được, còn việc phải vất vả, phải chăm sóc lâu đến mấy tôi cũng sẽ làm được.
Đến nay anh đã ở viện được 19 ngày, sức khỏe đang có chiều hướng phát triển tốt. Tôi và cả nhà vui lắm với sự hồi sinh kỳ diệu của chồng. Vì khách của anh rất đông nên tôi làm thủ tục chuyển phòng riêng cho anh, tuy đắt hơn chút nhưng đỡ phiền người khác. Vậy mà, chỉ sau 1 lượt khách tới thăm chồng, tôi lại như muốn ngã khuỵu 1 lần nữa vì phát hiện ra bí mật tày trời mà tôi không hề được biết. Điều đó làm tôi nghẹt thở và thấy hận sự gian dối của chồng.
Sáng hôm qua, tôi vừa ra ngoài cổng viện mua chút đồ, khi về tới cửa phòng thì thấy 1 người phụ nữ đang nắm tay chồng tôi khóc mếu máo rất thương tâm. Sau đó chị ta gọi một b.é tra.i lại và nói: "Đây là bố con, mẹ định giữ kín chuyện này đến khi con trưởng thành nhưng giờ mẹ muốn bố con nhận nhau để bố con yên lòng chữa bệnh mà sớm hồi phục". Tôi đứng lặng bên ngoài, nghe rõ cuộc đối thoại. Lúc đó tôi đã nghĩ tới chuyện anh chơi bời bên ngoài và để lại hậu quả nhưng lại không muốn nhận con.
Khi chứng kiến toàn bộ cuộc hội ngộ lâm ly, bất đắc dĩ ấy, tôi tự cảm thấy mình v.ô duyê.n nếu tự ý xông vào đán.h ghe.n hay cãi vã. Tôi đã lẳng lặng ra ngoài ghế đá bệnh viện ngồi thất thần, suy nghĩ mông lung về cuộc sống hôn nhân tưởng chừng hạnh phúc của mình. Và hơn hết tôi thấy mình đau khi bị chồng lừa dối và phản bội.
Sau cả chuỗi ngày chăm chồng bệnh ốm, cơ thể mệt mỏi vì thiếu ngủ và lo lắng ngược xuôi đã khiến tôi nhiều lúc muốn đầu hàng. Giờ thêm chuyện này, tôi không biết làm cách nào để mình lại đứng vững. Tôi định rằng, trong thời gian chồng nằm viện, tôi cứ lờ đi coi như không biết chuyện này, cứ chăm cho chồng sớm khỏe, rồi mới nói chuyện với chồng sau. Không biết anh chồng tôi sẽ đưa ra lý do chính đáng nào khiến anh ấy phản bội vợ mình đây?
Theo Afamily
Vợ tôi quyến rũ không kém cô đâu vậy nên cô đừng nên tốn công nữa Anh ra về, để lại cô trong căn phòng lãng mạn đầy sự ê chề, nhụ.c nh.ã. Cô thấy cay cú lẫn xấu hổ. Ngày đó Lan chân ướt chân ráo bước vào công ty của Nam làm việc. Cô vốn xinh đẹp nổi tiếng và đã từng đoạt giải người đẹp của trường từ thời đại học. Mọi người trong công ty...