Cấm tắm 3 năm vì tòm tem vợ người khác
Vợ mới mất chưa lâu, anh chồng lại phải lòng người đàn bà đó đã có chồng. Không có của để đền vạ nên già làng cấm anh ăn vụng này tắm trong vòng 3 năm, để “người nó không sạch sẽ không còn ai dám thương nữa”.
Bi hài vụ phạt vạ ngoại tình có một không hai
Chuyện ngoại tình, bị phạt và xấu hổ là điều xảy đến với nhiều người trót có những mối quan hệ ngoài chồng ngoài vợ. thế nhưng chuyện một anh chàng bị phạt vì tòm tem với vợ người khác lại xảy ra lắm nỗi bi hài khiến người trong cuộc vẫn cười ngặt nghẽo mỗi khi nhớ lại.
Đó là câu chuyện có thật xay ra mấy năm về trước, nhưng cứ mỗi lần nhắc lại là người làng lại cười bò từ nhà rông cho đến nương lúa vì cái chuyện có một không hai này. Anh chàng “tội đồ” đồ này vốn là rể của làng. Anh được cô gái trong làng bắt về làm chồng được hơn 5 năm. ở làng thì gia đình anh cũng thuộc hàng con chuột đói. Đấy là cách người làng ví von thế về cái sự nghèo của gia đình anh, đến nỗi con chuột đói quá cũng phải bỏ đi vì nhà chẳng có gì ăn. Nhưng vợ chồng anh sống thật cái bụng với nhau, no cùng no, đói cùng đói, và sống cũng tốt với người làng.
Giọt nước là nơi rất linh thiêng. (ảnh minh họa)
Vợ chồng anh sinh được hai đứa con trai, nhà nghèo nên người như củ mỳ khát nước, cứ nhẳng ra gầy guộc như vậy. sau khi sinh đứa con thứ 2 thì vợ anh bệnh nặng. Bệnh gì người làng chẳng biết, chỉ thấy sức khỏe cứ ngày một yếu đi, yếu mãi rồi đến lúc không ngồi dậy nổi nữa. Anh mới đi tìm thầy thuốc. Thầy thuốc bất lực, anh đi tìm thầy cúng. Thầy cúng mấy lần cũng chẳng khỏi. Vợ anh mất. Anh thương vợ cứ nằm nhà ôm vợ mấy ngày trời không ăn không uống gì được. Người làng phải “cưỡng chế” mang đi chôn ở nhà mồ của làng. “Người JRai mình sống tình nghĩa, có trước, có sau. Khi một người trong làng mất đi, cả dân làng sẽ xót thương, than khóc. Người vợ hay người chồng phải để tang cho đến khi nào có của làm lễ bỏ mả thì mới được thương người khác, mới được về ở với người khác. ấy thế mà thằng đinh Chúk nó lại làm khác đi nên mới bị người làng phạt vạ!”, già làng giảng giải.
Vợ anh mất đã hơn 5 năm trời rồi. Theo lẽ thường thì anh đã phải làm lễ bỏ mả để đoạn tuyệt với người vợ quá cố, đặng mà theo hình bóng khác. Thế nhưng nhà anh thì nghèo quá, cái ăn còn không đủ, lấy đâu ra trâu ra bò để làm lễ cho vợ. Thế nên anh cứ lần lữa mãi. Anh lần lữa như thế, nhưng trái tim anh thì lại xao động bởi một người phụ nữ khác rồi. Từ lúc nào thì anh không biết, nhưng anh thấy thương người phụ nữ đó. Nhưng oái oăm thay người đó lại đang có chồng, mà lại ở cùng làng mới khổ. Ra khỏi ngõ gặp nhau, đi làm rẫy gặp nhau, đi đám cũng gặp nhau. Mà gặp thì không thể làm ngơ được, càng làm ngơ thì cái bụng càng rạo rực, đêm về càng khó ngủ, ngày đi làm càng không làm được. Chị kia thì cũng có vẻ thương anh, vì lý do gì thì chẳng ai biết. Chỉ biết rằng khi hai người hẹn gặp nhau thì bị bắt quả tang. Mọi chuyện mới vỡ lở ra như thế.
Lần ấy, nhớ quá không chịu được, anh đánh bạo đi tìm. Cũng tìm vu vơ thôi nhưng lại bắt gặp người phụ nữ kia đang đi lấy nước ở giọt nước cuối làng. Thế nào mà lúc đó lại chẳng có ai, chỉ có hai người với nhau. Hai đứa con anh đi rẫy về ngang qua giọt nước định xuống tắm, thấy tình cảnh trớ trêu khi cha mình đang cười nói vui vẻ với người phụ nữ khác ngay đầu con nước nên giận lắm, chạy về báo với ông bà ngoại ra bắt quả tang. Thế là người làng chạy rầm rập ra bắt quả tang hai người đang hẹn hò. Nhà chị kia cũng đến, không nói không rằng kéo tất cả lên nhà rông rồi nhờ già làng phân xử.
Theo lý của người làng thì đôi trai gái này bị bắt quả tang đang vụng trộm với nhau. Bởi con nước của làng là nơi linh thiêng, trai có vợ gái có chồng không thể làm chuyện bậy ở đấy được. Trong phong tục của người Jrai, thì chỉ có chuyện nam nữ chưa vợ chưa chồng mới hẹn nhau ra đấy để tâm sự. Còn người đã có gia đình thì không được phép. Mặc dù anh và chị phụ nữ kia đã biện minh hết mấy lần uống nước, nhưng người làng vẫn không chấp nhận. Bởi sự thật rành rành ra thế, rằng sao lại hẹn nhau ở chỗ đấy mà không hẹn chỗ nọ chỗ kia, rồi thấy cười thấy nói rất tình cảm. Dù thanh minh thế nào người làng vẫn không chịu vì sự thật rành rành ra đấy, cả trăm con mắt người làng đều thấy cả. Thế là theo luật làng, anh và chị kia phải bị phạt vạ. Bên vợ anh đã yêu cầu anh nộp phạt 1 con trâu, 2 con heo và 10 ghè rượu cần để cúng Yàng tạ lỗi.
Video đang HOT
Nhưng anh lấy đâu ra từng ấy của cải để mà phạt vạ. không nắm được “thằng đầu trọc”, người làng vò đầu bứt tai mất mấy ngày. Già làng, rồi người làng nghĩ mãi. Cuối cùng già làng chợt nhớ đến một sự việc được truyền lại về việc phạt vạ người có lỗi. Ấy là việc cấm tắm trong vòng ba năm để làm gương. “Làm sao phạt được nó để làm gương cho người khác, làm sao phạt được nó mà đúng theo luật tục. Rồi ta nhớ người trước truyền lại câu chuyện một người bị phạt vạ vì ngoại tình như thế đã bị phạt cấm tắm trong nhiều năm, thế là ta mang ra áp dụng”, già làng cười kể lại.
Cả làng phát hoảng vì “người phạm lỗi” bị cấm tắm nhiều năm
Luật tục được đưa ra, người làng ban đầu ngơ ngác, sau vỗ tay rần rần vì chỉ còn cách ấy mới khiến cho “bị can” sợ được. Và cũng vì anh “phạm tội” chỗ giọt nước của làng, nên cấm ra đấy tắm cũng là điều hợp lý. Anh đành cúi đầu chấp nhận, vì chẳng thể nào làm khác được. luật tục nặng lắm, nếu không chấp nhận thì chẳng thể nào được ở lại làng. Thế là người làng được cắt cử nhau theo dõi xem anh có vi phạm hay không.
Chuyện cấm tắm với anh ban đầu tưởng dễ dàng, hóa ra đó lại là cả một quá trình gian nan mà chỉ có khổ chủ mới thấu hiểu. Một ngày hai ngày không tắm thì chưa sao, nhưng rồi một tuần không tắm, cái người nó khó chịu lắm. Suốt ngày ngứa ngáy, phải gãi, phải cọ lưng vào cửa, vào cây. Tóc thì dựng đứng và cứng như cái chổi hay dùng quét sân nhà vậy. Mà người thì hôi không chịu nổi. Hơn 10 ngày chịu đựng sự phạt vạ, mà trời tháng 3 thì nóng, người lúc nào cũng nhớp nháp mồ hôi, nhiều lúc anh muốn chạy ra sông lao mình xuống, nhưng lúc nào cũng có người theo kèm để cấm anh “vi phạm”.
Hình phạt cấm tắm đã khiến cả làng “khốn khổ”. (ảnh minh họa)
Khổ cực nhất vẫn là chuyện cái mùi. Nhiều ngày không tắm nên cái mùi cứ xộc thẳng vào lỗ mũi, cái mùi không có gì diễn tả được. Ngồi mồi mình một chỗ nhưng cái mùi vẫn bay ra xa, khiến nhiều người không khỏi khó chịu. thế nhưng anh vẫn được mời đi dự đám này đám nọ. Cứ mỗi khi đến gần ai thì họ chạy bán sống bán chết tránh ra xa, bởi cái mùi khó chịu từ cơ thể nhiều ngày không tắm. ăn không ngon miệng, ngủ cũng chẳng dám thở mạnh vì cái mùi ấy ám cả vào giấc ngủ. Khổ không cách nào tả xiết, anh chạy tới nhà già làng xin tha nhưng luật tục là luật tục, phải được sự đồng ý của đông đảo người làng thì anh mới được tha.
Khổ quá, anh bỗng “nghĩ” ra cách để mọi người cùng tha cho mình, cũng chính từ việc cái mùi ấy. Thế là mấy ngày liền anh cứ lê la vào chỗ đông người, cho cái mùi của mình “đánh thức” khứu giác của mọi người. Người ta đuổi, anh vẫn cứ lao vào. Rồi anh lê la ở nhà già làng mỗi lúc đông người, mỗi lúc người làng bàn chuyện gì đó khiến không ai chịu nổi. Rồi cuối cùng “kế độc” của anh cũng thành công, người làng không ai chịu nổi cái mùi của anh sau gần một tháng không được tắm rửa đã phải họp làng khẩn cấp. Người làng tất nhiên đều đồng ý với lời của già làng tha tội cho anh, vì chẳng ai có thể chịu đựng thêm được nữa.
Được giải thoát khỏi hình phạt cấm tắm, anh sung sướng tột độ chạy ngay ra giọt nước. Sau đó đường hoàng về nhà rông cảm ơn mọi người, cũng hứa từ nay sẽ không làm cái việc xấu nữa. Với già làng, sau lần áp dụng hình phạt có một không hai đó, già làng cũng bỏ luôn không dám áp dụng cho những lần sau nữa. Sau lần phạt nhớ đời ấy, anh vẫn còn sợ nhưng mỗi khi nhớ lại, anh lại cười ngặt nghẽo với người làng, vì chẳng ai nghĩ tới được những điều hy hữu từ vụ phạt vạ ấy lại lắm chuyện bi hài đến thế.
Tiêu Dao
Số phận người đàn bà lỡ 'chuyến đò' để rồi cả đời cô đơn
Đã hơn 40 tuổi, nhưng cô Đ.T.T vẫn lẻ bóng sống một mình tại căn nhà chưa đầy 10m2. Mọi hờn tủi, cô đơn của người phụ nữ đi gần quá nửa đời người vẫn chưa biết chia sẻ cùng ai.
Theo lối nhỏ của một con phố cổ, tôi đến gặp chị Đ.T.T, một người phụ nữ đã đồng ý nhận lời làm nhân vật chính trong cuộc trò chuyện của tôi nhân ngày 8/3.
Ảnh minh họa.
Cuộc đời lỡ một lần là mất cả đời
Từ khi lọt lòng mẹ, chị T đã không biết đến từ cha được gọi như nào, bởi lẽ chị và mẹ nương tựa vào nhau mà sống. Hàng ngày, mẹ chị bán chè trên phố Hàng Trống , Hà Nội để kiếm sống cho hai mẹ con.
Khi lớn thêm chút nữa, chị T bỏ học giữa chừng và bắt đầu phụ mẹ bán chè rong ruổi trên khắp các con phố cổ Hà Nội. Hình ảnh hai mẹ xuất hiện trên từng ngõ nhỏ đã quá quen thuộc với nhiều người có sở thích ăn vặt vào mỗi buổi chiều. Khi sức khỏe mẹ kém, chị đã thay mẹ bán chè để sống. Mọi gánh nặng gia đình đặt trên đôi vai gầy guộc của người phụ nữ khi ấy mới cận kề tuổi 30.
Chị tâm sự: " Chị cũng muốn yêu nhưng vì nhà nghèo quá, mẹ góa con côi, sợ người ta nhìn thấy gia cảnh nhà mình rồi lại chạy mất. Vì nặng gánh lắm, mẹ chị mắc bệnh tiểu đường, xương khớp nữa nên yếu và tiền thuốc thang cũng cao. Nên ai làm quen với chị họ cũng chỉ được một thời gian, khi biết gia cảnh là lại nói, " gia đình anh không đồng ý." Nghe vậy nhiều chị quen rồi, riết cũng nản lòng."
Tưởng chừng như hạnh phúc sẽ không gõ cửa với cuộc đời mình, chị T bất ngờ quen được một người đàn ông tuy hơn chị 10 tuổi nhưng anh thông cảm với gia cảnh của chị. Kể về mối tình dang dở ấy, chị chia sẻ: " Ban đầu, chị cũng ngại khi nhận lời yêu anh, bởi nhà chị nghèo, đến với anh chị sợ người ta sẽ đàm tiếu rằng chị vì tiền mới yêu anh. Nhưng anh động viên và an ủi chị nhiều lắm, nên chị cũng thử một lần xem sao."
Khi cả hai chính thức nhận lời yêu, cũng như nhiều cặp mới yêu nhau khác, chị T được hưởng trọn cảm giác mặn nồng, nhiệt thành và hạnh phúc trong men say tình yêu. Nhưng đời không như mơ, sự thật khiến chị vô cùng sốc khi biết anh nghiện ma túy. Chị từng động viên anh hãy cố gắng cai nghiện để cùng chị đi tới tương lai, xây dựng gia đình hạnh phúc. Trong tâm can của chị, luôn ấp ủ một ước mơ sẽ có ngày được làm mẹ, chuyện ấy đối với chị thiêng liêng và tuyệt vời biết mấy.
Trăn trở, lo lắng và hờn tủi, chị T vẫn quyết định tin tưởng vào người mình yêu, tin rằng cả hai sẽ cố gắng vượt qua sóng gió của cuộc đời. Chị nói với tôi, chị và anh hẹn hò cũng lãng mạn lắm, đôi khi cả hai ngồi uống cốc nước trà chanh ở Bờ Hồ, lúc thì nắm tay nhau đi dạo công viên. Thật ra, nhiều người cũng nhìn xì xầm to nhỏ, nhưng chị kệ, bỏ ngoài tai hết. Quan trọng là được ở bên anh ấy.
Nói về bạn trai của mình, chị T kể: " Anh ấy là một người đàn ông tâm lý nhưng cũng gia trưởng. Biết chị đi bán chè từ sáng đến xế chiều, anh không cho chị đi bán nữa và nói sẽ kiếm tiền nuôi chị. Nhưng chị không đồng ý, chị thì không sao nhưng còn mẹ chị nữa, tiền thuốc hàng tháng, không ít. Nên chị vẫn nấu chè và đem đi bán hàng ngày, ban đầu anh giận nhưng rồi cũng thôi."
Yêu nhau chừng được 1 năm, hai anh chị tính đến việc về chung một nhà. Tưởng chừng cả hai sẽ nên duyên vợ chồng thì bất ngờ chị nhận được hung tin, anh bị cảm và không qua khỏi. Lòng chị như chết lặng, chị kể về lúc nhận được tin anh mất: " Chị nghe xong, chân tay bủn rủn giống như người không phải của mình nữa, chị mém ngất nhưng không ngất nổi, chỉ nằm vật một chỗ khóc nấc lên từng hồi. Chị sợ mẹ biết lại đâm lo, nên chỉ dám bậm miệng mà khóc. Ngày đưa tang anh chị không đến, bởi đến chị biết phải làm thế nào. Nhìn di ảnh của anh chắc chị sẽ ngất ra đó. Nên chị không đến mà chỉ về nhà thắp hương cho anh khi tròn 49 ngày."
Lỡ một lần là đánh mất cả đời
Sau khi anh qua đời chưa lâu, mẹ chị - người thân duy nhất trên đời này của chị cũng bỏ mặc chị một mình. Mắc bệnh tiểu đường đã lâu, cộng thêm sức khỏe yếu mẹ chị là bà An đã không qua khỏi. Mất mẹ, mất mình yêu thương nhất trong thời gian ngắn ngủi, trái tim của chị T như mất đi từng mảnh, mọi cảm xúc yêu thương trong chị đã nguội lạnh.
Kể từ ngày mẹ mất, chị không còn bán chè nữa, chị nói, hễ nấu chè là chị lại nhớ đến mẹ, chị không nấu đem bán nữa mà chuyển sang đi dọn nhà theo giờ.
Cuộc sống không quá dư giả nhưng cũng đủ nuôi sống bản thân, chỉ có điều, ngày ngày đi làm về đối diện với bốn góc tường, cảm giác hiu quạnh, cô đơn ấy chị sợ lắm. Nên thường rủ tụi trẻ hàng xóm sang nhà ngồi chơi cho bớt buồn. Nhìn chúng líu ríu bên tai chị mới thấy cuộc sống của mình có tiếng động, những lúc một mình, yên ắng mới đáng sợ làm sao.
Tôi hỏi chị, liệu nếu tìm được một người khiến trái tim chị lạc một nhịp, chị sẽ đi tiếp chứ? Chị nói, không, ở tuổi này dù sợ cô đơn nhưng chị muốn một mình. Những gì đã xảy ra trong đời chị đã nếm đủ, chua cay mặn ngọt, cung bậc cảm xúc với chị đã chai sạm. Nên giờ, chị cần khoảng tĩnh trong trái tim.
Theo Minh Huyền/Phununews
5 đặc điểm của chàng trai ngỡ trong mộng hóa ra là ác mộng Có những đặc điểm ở một người đàn ông mà khi mới yêu bạn cứ ngỡ đó là ưu điểm, nhưng khi về chung một nhà mới phát hiện ra nó không hoàn hảo như bạn nghĩ. Do đó, nếu hẹn hò với một chàng trai xuất hiện những dấu hiệu dưới đây, bạn nên đề phòng và tìm hiểu kĩ càng hơn...