Cảm ơn sự góp mặt của anh trong cuộc đời em
Trong sự tan vỡ của hai ta, em không trách người thứ ba. Em chỉ trách anh không giữ nổi bản thân mình, để rồi anh đày đọa con tim nơi em, hủy hoại cả lòng tin em vốn dành cho anh tuyệt đối.
Đã có lúc em từng nghĩ, chuyện tình của chúng ta như chuyến xe ngang qua một đoạn đường và không sự đo lường nào có thể giúp đôi mình biết trước được những điều sẽ xảy ra ở thì tương lai.
Trên chặng đường dài của đời mình, em cứ ngỡ rằng cuộc tình này là vô tận, cứ ngỡ rằng anh và em sẽ bên nhau mãi mãi để cùng nắm tay đi qua bao giông tố. Thế nhưng cuộc đời lại giống như một phép đố muốn thử thách lòng kiên nhẫn của hai ta – Đó là phép đố về lòng chung thủy, là phép đố về cách duy trì tình yêu, là phép đố về lòng tin.
Nhưng rồi chúng ta không ai thắng được số phận và câu chuyện tình mình cũng trở thành câu chuyện tình yêu không trọn vẹn như những đôi tình nhân trẻ khác – Có gặp gỡ rồi tan vỡ về sau, nhiều khao khát mà cũng thật đầy chua chát.
Tình yêu là gì anh nhỉ? Tình yêu là gì mà khiến cho vạn con tim phải trăn trở, hoang mang. Tình yêu là gì thì thế gian này có hàng trăm lần những định nghĩa khác nhau, còn đối với riêng em, tình yêu giống như một cơn mưa xối ngang cuộc đời: Mưa thì mát mà tạt vào mặt thì rát, yêu thì hạnh phúc mà đến khi kết thúc lại đau.
Ảnh minh họa
Em bây giờ chỉ có thể gọi anh là ” người cũ”. Hai chữ “người cũ” mà đủ khiến em giông bão ở trong lòng. Mọi chuyện đã trôi qua và khoảng cách giữa hai ta ngày càng trở nên quá xa sau tất cả những lỗi lầm từ phía anh. Cuộc đời em không thể quên được ngày hôm đó, ngày cô ấy đến tìm em và thông báo đã mang trong người giọt máu của anh.
Em bàng hoàng chết lặng, cảm thấy sốc tới vô cùng. Còn anh như một kẻ hèn nhát, lẩn trốn sau cái điều kinh khủng mà anh đã gây ra cho em. Anh sợ đối diện với em, sợ đối diện với lỗi lầm của chính mình. Nhưng cuộc sống còn dài, có những lỗi lầm buộc con người phải đối diện để tìm cách giải quyết và anh cuối cùng cũng không thể mãi đóng vai một kẻ hèn nhát .
Video đang HOT
Anh tìm em quỳ gối, khóc lóc, nài nỉ, cầu xin tha thứ. Cuộc đối thoại của anh và em ngày hôm đó là cuộc đối thoại của sự đau lòng: Anh, một kẻ tội đồ, đầy ăn năn và sám hối. Em, một kẻ mất niềm tin, giấu đi đau thương để cố tỏ ra lạnh lùng trước mặt anh, diễn vai người mạnh mẽ.
Rồi cái gì đến sẽ đến, ta chia tay từ đó, kết thúc một cuộc tình, chấm hết một lòng tin. Niềm đau em chôn giấu, muôn đời anh chẳng thấu, vết thương cào cấu, khóc những đêm thâu. Chia tay anh rồi, em thấy thật chơi vơi, đêm buồn thức giấc, giọt lệ em rơi, nhiều khi vẫn ngỡ, có anh bên mình, giật mình tỉnh ra, ô hay mình đã buông lơi bao giờ?
Trong sự tan vỡ của hai ta, em không trách người thứ ba. Em chỉ trách anh không giữ nổi bản thân mình, để rồi anh đày đọa con tim nơi em, hủy hoại cả lòng tin em vốn dành cho anh tuyệt đối. Anh gọi đó là sai lầm, còn em đau nhói gọi đó là phản bội.
Dù anh cố níu kéo, dù anh có tìm lí do để bao biện cho sai lầm ấy thì em cũng chẳng muốn làm một cô gái ngốc nghếch thêm lần nữa đem niềm tin để đổi lấy thương đau. Anh đổ lỗi cho men rượu, đổ lỗi cho một cơn say, đổ lỗi cho sự chủ động của cô ấy.
Còn em lại nghĩ rằng, một người đàn ông như anh nếu không dễ dãi tạo cơ hội cho cô ấy gần anh thì chắc là đã không có thêm câu chuyện về người thứ ba. Em yêu anh rất nhiều nhưng em không đủ bao dung để thứ tha, lời chia xa nói ra vốn dĩ thật khó khăn nhưng em hiểu buông tay là điều sáng suốt.
Cũng đã nửa năm rồi kể từ ngày anh trở thành chồng của người ta. Em vẫn đôi lần một mình đi qua những chốn quen mà ngày xưa anh và em từng chung lối. Vẫn ghế đá bên bờ sông ấy, vẫn bãi cỏ nơi ta hay ngồi, vẫn công viên mình từng dạo bước. Cả khoảng trời kí ức dường như bị đánh thức bởi những kỷ niệm còn lung linh trong lồng ngực của em.
Em chạnh lòng nhớ về bao lời hứa, nhớ cả lúc hờn giận vu vơ dễ thương ngày ấy. Mình đã trao nhau những gì, em không quên… Nhưng cuộc sống muôn chuyện, cuộc đời muôn hướng, em đâu có ngờ đến một ngày như bây giờ, tình yêu tan vỡ vì những lầm lỡ, ta dằn vặt trong khổ sở.
Bao nhiêu lời hứa, rồi cũng phai phôi, như gió tan tành, xa mãi không thành. Hẹn thề năm xưa, nay không còn nữa, giữa đời chông chênh, em đã có một câu chuyện tình buồn như vây. Mãi là kí ức.
Cảm ơn anh nhé – người yêu cũ. Cảm ơn anh đã cùng em đi qua một đoạn đường yêu đương. Cảm ơn đã từng cho em những say đắm của hạnh phúc. Cảm ơn anh đã cho em cả một nỗi buồn như thế để em được tích góp thêm trải nghiệm trong cuộc đời.
Thanh xuân của em không hề tiếc những ngày xanh được cùng anh đi một đoạn đường, vì tuổi trẻ của em dù sao cũng đã được anh đem lòng yêu thương.
Không có gì là mãi mãi, không có gì là vô tận, nhưng em cũng chẳng hề thấy ân hận vì đã được gặp anh. Tuổi thơ của anh và em không có được tình yêu thương đầy đủ của gia đình, vậy nên anh hãy làm một người chồng, người cha thật tốt và đầy trách nhiệm nha anh. Dù hạnh phúc hay đau thương, cũng xin được cảm ơn sự góp mặt của anh trong cuộc đời mình.
Theo Netnews
10 năm hy sinh, hết lòng vì gia đình để đổi lại chồng cặp bồ rồi đòi ly dị vợ
Tôi không ngờ cuộc hôn nhân 10 năm của tôi lại kết thúc trong bi kịch.
Tôi với chồng là bạn thanh mai trúc mã. Cả 2 cảm mến nhau từ ngày còn học trung học. Chúng tôi kết thúc mối tình 6 năm bằng 1 đám cưới rình rang. Nhà chồng tôi ở vùng nông thôn, bố mẹ chồng tôi rất hiền lành và sống tình cảm. Tôi về nhà chồng ở cũng không gặp quá nhiều áp lực. Tuy nhiên, sau đám cưới chưa đầy 6 tháng thì mẹ chồng tôi bị tai biến. Bác sỹ nói rằng, bà phải nằm một chỗ suốt cuộc đời.
Chồng tôi là con một, anh lại đi làm xa từ sáng đến tối, bố chồng tôi cũng hay đau yếu nên hầu như chỉ có tôi, vừa đi làm vừa chạy đi chạy lại chăm sóc mẹ chồng. 8 năm trôi qua, điều kỳ diệu cũng đến, nhờ sự chăm sóc tận tình của gia đình mẹ chồng tôi đã có thể chống gậy đi lại. Còn tôi sinh liền 2 đứa con 1 trai, 1 gái cho anh.
Chồng tôi làm việc nhiều năm tích lũy được nhiều kinh nghiệm nên anh đã xin nghỉ và tự mở 1 công ty chuyên thiết kế, thi công thiết bị điện. Công ty làm ăn ngày càng phát đạt, thu nhập của chồng tôi tăng nhiều lần nhưng anh bận rộn đến mức ít khi về nhà. Có khi cả tuần, anh chỉ về nhà ăn cơm với cả nhà 1 bữa. Khi về, anh thường xuyên mắng mỏ, cáu gắt với vợ con. Lúc xa nhà, anh cũng hiếm khi nhắn tin, gọi điện hỏi thăm. Tình cảm ngày càng nguội lạnh từ phía anh khiến tôi cảm thấy bất an. Tôi nghĩ chồng mình đang ngoại tình.
Tôi và chồng đã ly dị sau 10 năm chúng sống. Ảnh minh họa
Được người quen mách nước, tôi tìm đến nơi chồng tôi thuê nhà ở, tôi vô cùng bất ngờ khi thấy một cô gái trẻ ăn mặc thoải mái đi lại trong nhà. Cô ấy trẻ hơn tôi chừng 8 tuổi, ăn mặc rất sành điệu. Theo lời của bác bảo vệ thì cặp "vợ chồng" ấy đã tới đây thuê được một thời gian dài.
Tôi bước vào nhà, thấy người lạ, cô ta hỏi tôi là ai. Tôi nói rằng mình là vợ anh Cường, nhưng dường như cô ấy chẳng may may suy nghĩ. Liền lúc đó, chồng tôi bước từ trong nhà tắm ra, thấy vợ đứng như trời trồng giữa nhà cũng chỉ ôn tồn hỏi tôi lên đây làm gì. Tôi cố kìm nén, không xách giày, xách dép lên đánh ghen mà vẫn cố bình tĩnh nói chuyện phải trái với 2 người. Tuy nhiên, câu chuyện chẳng đi đến đâu khi chồng tôi xua đuổi: "Thôi cô về đi, đừng để bố mẹ biết chuyện".
Nói rồi họ đẩy tôi ra ngoài và đóng cửa, suốt quãng đường về, dù đã cố tỏ ra mạnh mẽ nhưng thực sự tôi đã khóc như mưa. Tôi khóc vì thất vọng, vì đau khổ khi bị phản bội. Tôi nhớ lại những ngày vợ chồng tôi còn bên nhau, cùng đồng cam cộng khổ, cùng trao cho nhau những tình cảm mà tôi nghĩ rằng suốt đời này tôi sẽ khắc cốt ghi tâm.
2 hôm sau, chồng tôi trở về, anh gọi tôi vào thưa chuyện với bố mẹ. Anh nói giờ anh không còn tình cảm với tôi nên quyết định giải thoát cho tôi để cưới cô bồ về làm vợ. Những câu nói lạnh lùng của chồng làm tôi trào nước mắt, còn bố mẹ chồng tôi thì giận sôi người.
Mẹ chồng tôi chống gậy, đứng dậy mắng: "Mày bỏ vợ, đi cưới con hồ ly tinh kia rồi ở đâu thì ở, không được về cái nhà này. Cái Vân (tôi) cũng đã xin phép bố mẹ cho đưa các con về bên ngoại sống. Tuy nhiên, trước khi làm thủ tục ly dị, mày phải đền cho nó 300 triệu vì suốt 8 năm qua, mẹ đau ốm bệnh tật, chỉ có mình nó chạy đi chạy lại, không kể sớm khuya để chăm lo từng miếng ăn giấc ngủ. Ngày mẹ tái khám, đến ngày mẹ chống gậy tập đi cũng là nó đưa từng bước. Rồi 2 đứa con của mày, ai chăm lo để lớn được như từng này? Nay mày bỏ vợ bỏ con, mẹ coi như không có đứa con như mày trong nhà".
Câu nói của mẹ khiến chồng tôi bị sốc, anh cứng họng không nói được câu nào. Có thể trước đó, anh nghĩ rằng bố mẹ sẽ đứng về phía anh. Tôi đứng nghe lời mẹ chồng nói mà nước mắt chảy ròng ròng.
Kết thúc 1 cuộc hôn nhân là điều chẳng ai muốn khi kết hôn. Nhưng chồng tôi đã quyết định như thế, tôi cũng không muốn níu kéo làm gì. Dù rất đau khổ nhưng tôi vẫn tự an ủi bản thân mình sẽ cố gắng sống thật tốt để nuôi 2 con khôn lớn.
Theo Van/24h
Phát hiện sự thật về chồng nhờ câu nói của đứa trẻ hàng xóm Tôi làm việc cho một công ty nước ngoài. Lương khá cao nhưng công việc cũng lấy của tôi rất nhiều thời gian và sức lực. May mắn, tôi có một ông chồng tốt tính, hiền lành và chịu khó. Suốt 3 năm tôi bận bịu kiếm tiền, trễ nải việc nhà nhưng anh chưa một lời than trách. Anh chỉ động viên...