Cảm ơn nỗi đau bị giật chồng ngày ấy
Ngày ấy, chị còn tưởng cuộc đời mình sẽ đóng lại hoàn toàn sau khi chồng bỏ chị ra đi, bỏ lại hai mẹ con chị và chạy theo người đàn bà khác.
Bây giờ thì chị mới càng thấm thía câu nói &’khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa mới sẽ mở ra’. Ngày ấy chị không tin, chị còn tưởng cuộc đời mình sẽ đóng lại hoàn toàn sau khi chồng bỏ chị ra đi, bỏ lại hai mẹ con chị và chạy theo người đàn bà khác. Chị như người chết đi sống lại khi chồng nói chia tay và đã yêu người khác. Tưởng chừng như chị có thể gục ngã ngay lập tức, không thể nào bước tiếp cùng với con.
Nhưng, may mà có con làm nguồn động viên, là động lực sống của chị, chị đã cố gắng vươn lên, vượt qua nỗi đau khổ tột cùng.
Ban đầu, chị sống khép mình, gửi con về ông bà ngoại và chị quyết định không giao du với ai. Chị đi làm rồi lại đi về lầm lũi như người mất trí nhớ. Chị không muốn nói chuyện hay quan hệ với bất cứ người nào. Với chị, nỗi đau bị chồng bỏ là một sự nhục nhã. Người ta lăn tăn chị thế nào mà chồng lại bỏ cả mẹ con theo bồ. Chị chỉ biết gặm nhấm nỗi đau và khóc hết nước mắt. Người phụ nữmềm yếu như chị đâu dễ gì vượt qua mặc cảm.
Chị xóa bỏ Facebook, không còn vào xem tình trạng của chồng cũ. Chị cũng không hỏi han qua bạn bè về anh ta nữa. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thế rồi, một năm trôi qua, chị được bố mẹ, bạn bè và người thân động viên. Họ luôn bên cạnh chị, quan tâm, lo lắng cho chị. Ai cũng sợ chị sẽ nghĩ quẩn, sẽ yếu mềm nên lúc nào cũng phải để ý đến chị. Nhờ có họ chị sống vui trở lại. Chị cũng gần gũi với con hơn, quan tâm con cái, chăm sóc con nhiều hơn. Khi ấy, tình cảm mẹ con ngày càng gắn bó. Con càng ngày càng lớn và biết làm nhiều trò. Thế nên, chị càng cảm thấy cuộc sống này vô cùng ý nghĩa khi có con. Chị ân hận vì đã từng muốn buông xuôi, không muốn cố gắng vì đứa con bé nhỏ của mình.
Chị dần lấy lại tinh thần, sống cuộc sống vui vẻ bên gia đình. Chị lao vào công việc, đi chơi, đi du lịch cùng con để quên những tháng ngày buồn tẻ. Chị cũng quên cả việc phải cố gắng tìm hiểu xem người chồng cũ của chị sống ra sao và người đàn bà cướp chồng chị giờ có hạnh phúc hay không. Chị hận cô ta 1 thì hận chồng mình 10. Vì nếu chồng chị không phải là một kẻ phản bội thì chắc chắn sự việc ngày hôm nay cũng không thể xảy ra. Cướp chồng người, thật sự có hạnh phúc không? Chị đang suy nghĩ về quy luật nhân quả của cuộc đời.
Chị xóa bỏ Facebook, không còn vào xem tình trạng của chồng cũ. Chị cũng không hỏi han qua bạn bè về anh ta nữa. Và hơn hết, chị quyết định gặp gỡ những người đàn ông có ý định với chị, sẵn sàng chấp nhận hoàn cảnh của chị.
Suy nghĩ rất lâu, cuối cùng chị cũng gật đầu làm vợ của người đàn ông ấy. Lần đầu tiên sau một thời gian dài vị trầm cảm, chị quyết định mở lòng mình, quyết định dựa vào đàn ông để sống. Chị tin, lựa chọn này của chị là đúng đắn. Và nếu như không đúng đắn thì chị cũng không còn sợ nữa, chị đã quá mạnh mẽ để có thể vượt qua nỗi đau.
Cuộc sống hạnh phúc của chị ngày hôm nay là bài học cho những người đã từng bị chồng bỏ rơi, từng tuyệt vọng như chị. (ảnh minh họa)
Chị và người ấy lấy nhau, đã hơn 2 năm và chị đã sinh thêm được một cậu con trai. Anh yêu thương con chị như con của chính mình. Hai bé cũng quấn nhau lắm. Nhìn mái ấm hạnh phúc, chị rơi nước mắt. Chị biết, có được ngày hôm nay không dễ dàng gì và cũng không dám nói trước điều gì. Chỉ là, lúc này đây, chị thấy viên mãn, thấy đời thật tươi mới vì có anh, có các con. Chị càng hối hận vì ngày đó quá tuyệt vọng khi bị cướp chồng. Nỗi đau ấy giờ chẳng là gì. Chị phải cảm ơn nỗi đau giật chồng ngày ấy. Bỏ chồng cũ, lấy chồng mới với chị, có khi lại là một cơ duyên.
Cuộc sống hạnh phúc của chị ngày hôm nay là bài học cho những người đã từng bị chồng bỏ rơi, từng tuyệt vọng như chị. Không phải khi hôn nhân tan vợ là cuộc sống cũng vô nghĩa. Không phải khi người ta yêu thương ruồng bỏ là ta không muốn sống trên đời.
Hãy bản lĩnh, hãy tự tin, hãy sống vì ngày mai tươi sáng hơn để cho những người đã bỏ ta thấy được, không có họ, cuộc sống của chúng ta vẫn tươi đẹp, vẫn hạnh phúc như thường…
Theo Khám phá
Lời cảm ơn sau cùng
Cám ơn anh đã đến bên tôi để tôi biết rằng mọi thứ đến với nhau không hề dễ dàng. Cám ơn anh đã mang đến cho tôi nhiều niềm đau để tôi biết rằng niềm vui thật khó tìm thấy. Dù anh có đúng hay có sai đi chăng nữa thì dẫu sao giờ đây chúng ta cũng đã xa nhau rồi. Tôi không còn buồn như lúc trước nữa. Tôi chỉ cười vì sao mình mãi ngốc nghếch tin vào tình yêu nhiều đến vậy.
Tôi không ổn, thật sự không ổn một chút nào kể từ ngày anh rời xa tôi. Cuộc sống của tôi đã bị vùi lấp bằng những tấm màn che đen tối, dường như nó đã phủ hết toàn bộ lối đi và đây cũng có thể là chốn trú ngụ an toàn nhất để tôi thỏa sức khóc cho hết nỗi lòng, khóc cho đến khi mệt nhoài và ngủ thiếp đi.
Tôi đã từng nghĩ rằng mình không thể tha thứ cho anh khi anh đã nhẫn tâm làm tổn thương tình cảm chân thành của tôi. Tôi nghĩ rằng con người như anh dù trái đất có hết đàn ông đi chăng nữa thì chẳng bao giờ tôi muốn gặp lại anh. Những ý nghĩ như vậy làm tôi càng căm ghét anh nhiều hơn. Đó cũng chỉ là những ý niệm tức thời trong cơn giận dữ, đau buồn của tôi.
Và rồi thời gian giúp tôi hiểu được rằng: "Tôi thật may mắn khi rời xa anh. Tôi may mắn khi không phải chịu đựng niềm đau quá nhiều do anh gây ra nữa. Tôi may mắn khi có thể bắt đầu một câu chuyện tình yêu với một người khác tốt hơn anh,..."
Tất cả mọi thứ đều có cách giải quyết và nỗi buồn trong tôi cũng thế. Tôi thấy lạc quan hơn với những ý nghĩ tích cực như vậy. Có lẽ trong khoảng thời gian đôi chút nào đó, nỗi buồn kia có thể thoáng qua trí nhớ của tôi nhưng dù sao tất cả đều là quá khứ, nó không còn quan trọng nữa và đến một lúc nào đó nó cũng sẽ nhạt phai dần không còn bất cứ niềm đau và thổn thức nào nữa.
Tôi sẽ không ghét anh, cũng không còn cảm thấy không thoải mái khi thấy anh ở một nơi nào đó. Tôi sẽ chào anh như ta đã từng là người quen của nhau, có khi đó cũng là lúc lòng tôi gợi nhớ đều không vui nhưng cuộc đời này tôi chẳng thể trốn tránh mãi được. Tôi cũng sẽ mỉm cười nhìn anh cũng như là ơn huệ cuối cùng tôi dành cho niềm tin của mình và hy vọng rằng anh sẽ yêu ai đó chân thành hơn.
Và lần cuối cùng tôi nghĩ đến anh với tư cách là người yêu cũ. Tôi cám ơn anh đã đến bên tôi để tôi biết rằng mọi thứ đến với nhau không hề dễ dàng. Cám ơn anh đã mang đến cho tôi nhiều niềm đau để tôi biết rằng niềm vui thật khó tìm thấy. Dù anh có đúng hay có sai đi chăng nữa thì dẫu sao giờ đây chúng ta cũng đã xa nhau rồi. Tôi không còn buồn như lúc trước nữa. Tôi chỉ cười vì sao mình mãi ngốc nghếch tin vào tình yêu nhiều đến vậy.
Cuộc đời không dài nên hãy biết trân trọng những thứ xung quanh mình để đến khi mất đi không phải cảm thấy hối tiếc.
Theo iBlog
Chẳng ai yêu thương mình bằng chính mình đâu... Ai cho gì thì nhận, cảm ơn. Không thì thôi. Tự thương lấy thân. Đừng mơ mộng chi quá nhiều. Có thế thì mới có thể an yên được. Đừng cho ai cái quyền làm chủ cảm xúc của mình, người ta cười với mình thì mình cũng ổn, người ta có quay lưng bỏ lại mình thì mình cũng ổn. Càng lớn...