Cảm ơn người đánh thức trái tim em!
Chính anh! Anh là người đầu tiên mở cửa trái tim em.
Bức thư tình đầu tiên
Cho người yêu đầu tiên
Cho mối tình đầu tiên
Có những người luôn ở cạnh mình mà chẳng để lại dấu ấn trong tim mình, nhưng có người chỉ lướt qua đời mình đã để lại dấu ấn sâu đậm. 23 tuổi con tim em mới biết thế nào là yêu. Chính anh! Anh là người đầu tiên mở cửa trái tim em. Anh đã đến gõ cửa trái tim em thật nhẹ nhàng và anh đi vào trái tim em lúc nào em cũng không biết nữa. Nhưng tại sao rồi anh lại thờ ơ với em. Anh có biết là em nhớ anh nhiều lắm không. Vì vậy hầu như lần nào em cũng nhắn tin cho anh trước. Lúc nào em cũng muốn biết anh đang làm gì, anh có nhớ em như em nhớ anh không? Thực sự em không chịu được cảnh nhớ nhung mong chờ đó nữa nên em đã nói tình cảm của mình với anh. Và anh đã nói “ Anh sẽ không để em buồn nữa đâu“. Lúc đó em đã tin anh và em mong một ngày mai tươi sáng hơn. Nhưng đâu vẫn vào đó, mỗi ngày chỉ được một tin nhắn “chúc em ngủ ngon” của anh thôi. Em đã buồn, buồn lắm anh biết không? Em đã đau, đau lắm anh biết không? Em muốn chấm dứt cơn đau này nên em đã nói “ Anh à! Bây giờ em sẽ ngừng mong chờ, ngừng hy vọng về anh. Em sẽ đợi người yêu em thực sự mà không phải là anh”.
- Nhưng anh bảo “ Hãy cho anh thời gian”.
- Em đã hỏi “ Anh cần thời gian để làm gì?”
- Tại sao anh không nói “ Anh cần thời gian để làm em thuộc về anh mãi mãi”.
- Em nói “Trái tim em đang khép lại”
Video đang HOT
Anh à! Anh để ý một chút nhé! “đang khép lại” chứ chưa đóng hẳn. Tức là nó sẽ mong đợi một ai đó trở về.
- Và em lại hỏi: “ Anh lại muốn gõ cửa trái tim em một lần nữa ư?”
- Tại sao anh không nói: “Ừ ! Anh sẽ gõ cửa trái tim em một lần nữa và lần này anh sẽ ngự trị mãi trong trái tim em”
Em sẽ cầu chúc anh hạnh phúc bên người anh yêu thương (Ảnh minh họa)
Tại sao? Tại sao anh không nói như vậy? Bởi vì anh không thực sự muốn níu giữ em, bởi vì thực sự anh không có tình cảm với em. Rất nhiều lần em đã gợi mở cho anh nhưng anh đã không hiểu. Vì anh chưa thực sự chân trọng lời nói của em, chưa thực sự chân trọng tin nhắn của em. Còn em, mỗi tin nhắn của anh em đều lưu giữ và đôi lúc nhớ anh lại mở ra xem lại.
Còn anh, anh chỉ nói “ Em hãy cứ làm những gì em cảm thấy vui vẻ”. Khi nhận được tin nhắn này của anh em cảm thấy thật thất vọng. Tại sao anh không níu giữ em.
Anh biết không? Từ khi anh không nhắn tin cho em nữa, em đã rất buồn, ngày nào cũng ngẩn ngơ. Có lúc nghe một bài hát buồn em cũng muốn khóc. Đôi lúc nhớ đến anh thì trái tim em lại nhói đau. Anh nói, anh có tình cảm với em nhưng đó không phải là tình yêu, phải không anh? Trong trái tim anh chắc đã có một ai đó tồn tại mà không phải là em. Thực sự thì em đã yêu anh rồi. Nhưng anh à, nếu em chọn thì em sẽ chọn người yêu em nhiều hơn em yêu họ. Với anh chắc em yêu anh nhiều hơn anh yêu em. À mà anh có yêu em đâu nên anh sẽ không phải là người em chọn anh nhỉ? Em sẽ cầu chúc anh hạnh phúc bên người anh yêu thương. Và rồi em, cũng sẽ tìm được người yêu em chân thành thôi anh ạ.
Em với anh không thể là người yêu của nhau thì em sẽ là em gái của anh nhé! Nếu anh không muốn em là em gái anh thì dù sao em vẫn là bạn anh. Có chuyện buồn, vui anh cũng có thể tâm sự cùng người em gái mà. Lần sau gặp nhau anh hãy chào em bằng em gái nhé.
Tạm biệt anh, người yêu đầu
Tạm biệt tình yêu đầu
Tạm biệt mối tình đầu
Tạm biệt tình yêu đơn phương
Chào anh! Anh trai.
Theo 24h
Có khi nào rời xa
Em đã sai khi hơn một lần để mất người thực sự quan trọng đối với mình. Đôi khi, em không biết mình đang chờ đợi và tìm kiếm điều gì nhưng có một điều chắc chắn và ngay bây giờ đây là em đang chờ anh. Anh, một người khá đặc biệt với em, đặc biệt bởi khi lần đầu tiên gặp anh, em không nghĩ anh là gì quan trọng cả. Đặc biệt là khi anh là người đầu tiên trong một môi trường hoàn toàn mới đối với em mà lại biết về mối tình đầu của em. Đặc biệt ngay cả khi anh rất hồn nhiên nói chuyện, xoa đầu em như thể em với anh đã quen nhau từ lâu khiến em hoảng sợ và luôn tìm cách tránh mặt anh. Và hơn thế nữa là sự quan tâm của anh làm em bất ngờ khi em ốm, anh dù ở rất xa cũng tìm đến chỉ để biết em như thế nào rồi sau đó lại lặng lẽ quay về. Cứ thế anh luôn làm những điều đặc biệt với em.
Em biết rằng tất cả những gì anh làm trong suốt thời gian qua là sự chân thành. Em nhận ra điều đó và bắt đầu cho anh cũng như cho chính em một cơ hội để được yêu thương, nhưng mọi chuyện đâu phải lúc nào cũng theo ý mình. Khi yêu thương quay trở lại với em cũng là lúc mọi thứ không còn như xưa, dường như chưa có bắt đầu mà đã phải kết thúc khi anh nói với em rằng: "Em và anh không có nhiều điểm chung nên không có nhiều chuyện để nói khi gặp nhau. Công việc của anh thì cũng phải đi công tác nhiều nên anh không thể xác định được tình cảm của mình". Nghe xong câu nói đó, nước mắt em đã trào ra, em nghĩ rằng sẽ chẳng bao giờ có tình cảm với ai nhiều mà khiến em phải rơi nước mắt nữa vậy mà em đã khóc vì anh, anh có biết?
Khi dừng lại em mới biết mình đã sai (Ảnh minh họa)
Em đã không thể giải thích cho những lý do anh đưa ra vì em biết rằng em và anh luôn có một khoảng cách rất lớn đó chính là gia đình em. Em đã rất vui khi được gặp anh, ở bên cạnh anh nhưng em cũng không đủ tự tin, em không dám bộc lộ tình cảm của mình vì em sợ mình sẽ bị tổn thương thêm một lần nữa, chỉ những suy nghĩ đó thôi đã làm em bắt buộc phải nói ra câu: "dừng lại" với anh. Có thể đó là hướng giải quyết tốt nhất cho anh và em vì chưa bao giờ em nghĩ em và anh có thể đến được với nhau. Nhưng sau quyết định đó em biết mình sẽ phải trải qua điều gì, em đã rất buồn. Ngày qua ngày em luôn phải đối mặt với những kỷ niệm và sự cô đơn cùng với suy nghĩ phải cố quên anh đi. Chắc anh sẽ chẳng bao giờ biết được em đã buồn và nhớ anh như thế nào.
Anh biết không? Đã rất nhiều lần em muốn nói với anh nhưng khi bắt gặp sự lạnh lùng đó từ anh, em lại thấy mọi thứ tan biến và rồi cố tự nhủ dừng lại, mình sẽ quên nhanh thôi để sau đó em lại khóc. Có thể là do em là người yếu đuối, có thể là do em quá nhạy cảm để khi vấp ngã em đã cố nhưng không tự mình đứng dậy được. Em đã nhớ anh hơn bao giờ hết!
Em biết rằng một lần nữa hạnh phúc mà em đã tìm kiếm và chờ đợi chính là hạnh phúc mà những ngày qua anh mang lại cho em, thứ hạnh phúc mà em đã vô tình đánh mất trong sự hững hờ của mình. Em đã sai khi hơn một lần để mất người thực sự quan trọng đối với mình, em đã sai khi không nói rằng tình cảm của em với anh hơn rất nhiều những gì anh thấy và rồi khi dừng lại em mới biết mình đã sai.
Cảm ơn anh đã dành tình cảm cho em trong suốt thời gian qua dù chưa khi nào em đáp lại tình cảm đó. Cảm ơn anh vì một lần nữa đã mang đến cho em sự quan tâm chân thành mà em cứ tưởng sẽ chẳng bao giờ tìm thấy ở ai nữa.
Hi vọng cuộc sống sẽ không tàn nhẫn với những ai thật sự chân thành và biết yêu thương.
Tạm biệt anh!
Theo 24h
Lời em chưa từng nói Anh biết không? Em cũng không đủ can đảm để đối mặt với anh đâu. Lang thang trên web như mọi ngày, em tình cờ đọc được một bài tâm sự của một anh chàng. Không biết vô tình hay cố ý nhưng những lời lẽ đó rất giống với những gì anh đã nói với emlúc trước. Làm em liên tưởng đến...