Cám ơn em đã từng gọi anh là cóc ghẻ!
Tôi không nghĩ người con gái một thời tôi thầm yêu và cũng chua ngoa gọi tôi là cóc ghẻ lại trông thê thảm đến nhường này.
Chào mọi người! Tôi năm nay gần 33 tuổi và đang làm chủ của một doanh nghiệp tư nhân cơ khí. Khi viết ra những dòng này, tôi thấy tâm trạng vô cùng nhẹ nhõm và thoải mái bởi bản thân đã có thể nói ra hết tâm sự của lòng mình.
Năm tôi 18 tuổi, khi đó vừa tốt nghiệp xong cấp ba. Nhiều bạn bè trong lớp tôi đều hào hứng chuẩn bị cho kỳ thi Đại học – Cao đẳng sắp tới còn tôi thì lại lủi thủi trở về nhà khăn gói đi xin học nghề. Vì gia đình không mấy khá giả nên tôi đã chọn cho mình nghề làm cơ khí để tiện sau này về quê mở tiệm phụ giúp bố mẹ.
Sau hơn ba năm theo học nghề tại trung tâm cộng với hai năm học thêm tại các xưởng cơ khí ở ngoài, tôi đã có đủ tự tin để gia đình vay vốn cho mở cửa hàng làm ăn. Hồi đó, bản thân chưa đủ tự tin để mang lại hạnh phúc cho người con gái nào nên chuyện yêu đương tôi không màng quan tâm.
Đến khi tôi tròn 26 tuổi, khi cửa hàng làm ăn phát đạt, có đội ngũ nhân viên lành nghề, tôi mới bắt đầu quan tâm đến chuyện yêu đương.
Trong một lần đi uống cà phê, tôi tình cờ gặp em đang say sưa nói chuyện cùng đám bạn. Em ở cùng xã với tôi, nhưng kém tôi 4 tuổi nên tôi không hề biết. Chính vẻ hồn nhiên và trong sáng của cô sinh viên cao đẳng năm cuối khoa kế toán đã làm tôi bị hớp hồn. Tôi chủ động xin số điện thoại và hẹn hò với em. Tôi may mắn được em đồng ý hẹn một buổi cà phê 2 ngày sau. Nhưng đây cũng là lúc tôi bắt đầu rơi xuống hố sâu của tuyệt vọng.
Vì tự ái nên tôi đã bỏ đi khỏi đó. Lần đầu tiên tôi thấy mắt mình cay cay. (Ảnh minh họa)
Tối đó, tôi diện chiếc áo đẹp nhất của mình, mua một bó hoa hồng lớn để tặng em cho buổi hẹn đầu tiên. Nhưng khi tôi đưa hoa ra, em đã phũ phàng hất bỏ xuống đất. Trong khi tôi bất ngờ không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì em khinh thường ném vào mặt tôi một câu nói mà cả đời tôi không bao giờ quên.
Em bảo rằng: “Anh không biết vị trí cóc ghẻ của bản thân nên đặt ở chỗ nào à?”. Sau đó em bảo tôi nhìn lại mình đi, quần áo quê mùa, xe ọp ẹp, nhìn bó hoa là biết loại rẻ tiền, nghèo thì đừng bày đặt yêu đương. Vì tự ái nên tôi đã bỏ đi khỏi đó. Lần đầu tiên tôi thấy mắt mình cay cay.
Em khinh tôi chỉ là một thằng thợ cơ khí bẩn thỉu nên không xứng đáng với em. Sao em có thể nói tôi chỉ là một con cóc ghẻ thích trèo cao cơ chứ!
Video đang HOT
Sau hôm ấy, tôi bắt đầu lao vào công việc và không còn muốn nghĩ ngợi thêm chút nào về chuyện đó nữa. Câu nói của em càng ám ảnh tôi bao nhiêu thì tôi càng phải quyết tâm làm tốt hơn nữa công việc của mình bấy nhiêu. Tôi muốn mình phải thật thành công hơn chứ không thể để sự khinh thường của em làm nhục ý chí được.
Tôi thầm cám ơn em vì ngày xưa nhờ chính câu nói châm chọc của em đã làm tôi tỉnh giấc. (Ảnh minh họa)
Tôi đã mạnh dạn xin bố mẹ vay mượn thêm cùng số vốn mà tôi tích lũy sau hai năm lập nghiệp để mở rộng, biến tiệm cơ khí nhỏ thành một xưởng lớn. Từ một xưởng bình thường, đến giờ, sau 7 năm đã trở thành một xí nghiệp tư nhân có quy mô tương đối.
Bố mẹ tôi vẫn tiếp tục thúc giục chuyện gia đình nhưng tôi đều tìm cách lảng tránh. Tôi muốn mình phải thành công hơn nữa để người con gái mà tôi yêu sẽ không thể đánh giá thấp khả năng của mình.
Trong một lần tôi chở đứa em họ đi chợ phiên thì tình cờ gặp lại em. Tôi không nghĩ người con gái một thời tôi thầm yêu và cũng chua ngoa gọi tôi là cóc ghẻ lại trông thê thảm đến nhường này.
Em ngồi bán quần áo trẻ em ở chợ, đang cãi nhau với một khách hàng vì trả giá thấp. Em gầy gò, nhiều tàn nhang và trông khá khắc khổ. Nhìn thấy tôi, em ngớ người một lúc rồi bối rối quay mặt đi, coi như không quen biết.
Tôi định chào hỏi em, nhưng nghĩ lại người ta đâu muốn nhận, nên đành đi tiếp. Có lẽ những gì đang diễn ra như một trò đùa số phận. Tôi thấy thương em và cũng thầm cám ơn em vì ngày xưa nhờ chính câu nói châm chọc của em đã làm tôi tỉnh giấc và thành công như hiện tại.
Theo Afamily
Bí mật tày đình của vợ đằng sau những hôm 'tắc đường' về muộn
Sự nghi ngờ trong lòng ngày càng dâng cao, anh quyết định đến căn phòng mà vợ hay lui tới đó để làm cho ra lẽ. Nhưng rồi mọi thứ khiến anh chết lặng khi người anh nhìn thấy lại là...
Chị và anh kết hôn đến nay đã được 7 năm. Cuộc sống của hai vợ chồng khá êm đềm và hạnh phúc. Chị là người phụ nữ đảm đang, sống đạo đức nên được lòng chồng, được lòng cả bố mẹ chồng. Con cái cũng ngoan ngoãn nên với chị rất tự hào về mái ấm của mình.
Ngày ngày chị đi làm trên cơ quan, anh và chị đi trái đường nhau nên mỗi người 1 xe. Thỉnh thoảng muốn thể hiện tình yêu thương với vợ thì anh chủ động đề nghị được đưa vợ đi đón vợ về. Bạn bè ở cơ quan đều khen chị có phúc.
Nhớ lại ngày trước để đến bên chị anh đã phải đấu tranh rất nhiều. Khi đó anh đang yêu 1 cô gái, cũng được gần 2 năm. Hai người họ đã từng nghĩ đến chuyện kết hôn, nhưng rồi giai đoạn đó họ có nhiều bất đồng, cãi vã khiến anh chán nản. Khi anh đang rơi vào hoàn cảnh rối rắm ấy thì anh gặp chị. Người con gái có anh cảm giác bị hớp hồn ngay trong lần đầu gặp mặt. Đó cũng là yếu tố thúc đẩy khiến anh chia tay bạn gái của mình. Anh đã chọn chị thay vì cô gái kia. Chuyện này 1 thời gian sau khi yêu anh rồi chị mới biết.
(Ảnh minh họa)
Chị lần mò vào facebook người kia, chị thấy cô ấy rất đau khổ và oán hận anh. Chị thấy mình như kẻ tội đồ khi vô tình làm tổn thương người khác. Đã nhiều lần chị đòi chia tay, nhưng anh nhất mực không buông tay chị. Anh bảo anh chọn chị vì con tim anh mách bảo, nếu giờ chia tay nhau anh cũng không quay về với người yêu cũ vì trái tim anh không còn hướng về cô ấy nữa. Thế rồi họ vẫn tiếp tục yêu và sau này nên vợ nên chồng.
Thời gian gần đây chị lại suy tư và ít vui vẻ hơn trước. Nhiều lần anh thấy vợ mình về muộn với tâm trạng thất thểu anh hỏi thì chị luống cuống trả lời: "Em bị tắc đường". Anh nghe xong cũng hơi gợn gợn vì hầu như đoạn đường chị đi rất ít khi tắc vì đường đó mới làm lại rất rộng rãi. Nhưng anh không nói gì vẫn ân cần bảo vợ thay đồ rồi xuống ăn cơm.
Tiếng cười trong nhà ít đi, anh có cảm giác vợ mình đang có chuyện gì đó. Nhưng hỏi thì chị chỉ bảo anh suy nghĩ nhiều chứ chị vẫn vậy đâu có thay đổi gì. Anh là người rất yêu vợ, chính sự thay đổi của chị khiến anh nghĩ đến chuyện hay là chị đang có người khác bên ngoài. Mấy đêm cả hai vợ chồng đều suy tư không ngủ được. Thế rồi anh quyết định theo dõi vợ mình để xem cô ấy có thật sự bị tắc đường không?
Hôm đó ra khỏi công ty chị chạy đi mua ít thức ăn và hoa quả rồi chị đi vào 1 con hẻm nhỏ ở đường Mỹ đình. Ruột gan anh như lửa đốt, anh nghĩ chị đến đó nấu ăn cho nhân tình. Máu ghen trong anh nổi lên, nhưng anh vẫn kiên nhẫn đi theo.
Nơi chị dừng lại là 1 dãy trọ cho thuê, anh nghĩ bụng: "Sao em lại đi cặp kè với 1 thằng ở 1 nơi tồi tàn thế này, đáng lẽ thằng đó phải đi xe sang đưa đón em chứ?". Thấy xóm trọ có vài người đi lại nên anh không vào mà về nhà luôn. Lúc về n hà anhhi vọng rằng chị đi thăm bạn hay người ốm chứ không phải đi thăm nhân tình. Hôm đó về chị cũng lấy cớ "Tắc đường" với lại công việc nhiều nên chị ở lại làm cho xong. Anh tức giận lắm nhưng chờ cơ hội anh sẽ bắt quả tang rồi phanh phui mọi chuyện. Anh thấy ghét vợ mình, anh cứ hằm hực khó chịu ra mặt.
(Ảnh minh họa)
Sau hôm đó anh quyết định đến chỗ hôm qua điều tra để rồi chết lặng khi biết chủ nhân của căn phòng đó chính là Hoa - cô người yêu cũ từng bị anh vứt bỏ. Thấy anh đến cô đã rất sốc, cô nghĩ chắc chị nói cho anh biết:
- Là chị ấy bảo anh đến đây à?
- Ý em là vợ anh ư? Sao em lại ở đây, chồng em đâu?
Nhìn bộ dạng gầy ốm xanh xao chân đầy băng bó của Hoa, anh không khỏi xót xa:
- Em đang trốn chồng mình ở đây, anh ta là 1 kẻ vũ phu nghiện lô đề cờ bạc. Cái hôm em bị đánh đuổi ra đường, em va vào xe chị Lan. Cũng chính chị ấy đã đèo em đi khỏi nơi ấy để anh ta không bắt được em.
- Vợ anh ư?
- Đúng vậy, em đã từng căm ghét chị ấy vì đã cướp anh khỏi em. Nhưng giờ mọi chuyện cũng qua rồi, khi em cùng đường thì vợ anh lại cứu giúp. Ban đầu em không muốn nhận sự giúp đỡ đó, nhưng chị ấy luôn kiên nhẫn luôn hết lòng khiến em cảm động. Em đã bảo chị ấy giấu anh chuyện này.
- Anh xin lỗi về chuyện năm xưa, thật ra khi đó vợ anh không biết chúng mình yêu nhau. Sau này biết chuyện cô ấy đã rất khổ tâm... Mong em đừng trách cô ấy mà hãy trách anh.
- Em biết, chị ấy có tâm sự với em rồi. Mà sao anh biết chỗ này, là vợ anh bảo anh đến à? Gặp lại anh trong hoàn cảnh này em thực sự rất xấu hổ.
- Không, tất cả là lỗi tại anh, anh xin lỗi...
Hôm đó họ đã nói chuyện rất nhiều, anh thấy có lỗi với người yêu cũ. Chính anh đã đẩy cô ấy vào hoàn cảnh này. Trên đường về nhà anh lòng anh nặng trĩu. Anh vừa buồn vừa vui, buồn vì hoàn cảnh Hoa gặp phải vui vì vợ anh vẫn yêu anh không phản bội anh, không những thế còn sẵn sàng giúp đỡ người yêu cũ của chồng 1 cách chân thành như vậy.
Khi biết được bí mật bao lâu nay vợ giấu kín, anh thực sự bất ngờ. Điều đó khiến anh yêu thương vợ mình nhiều hơn. Hôm đó chị về nhà, anh đã chờ sẵn. Anh ôm chị vào lòng vừa nói lời cảm ơn vừa nói lời xin lỗi. Chị ôm chặt chồng mình vào rồi mỉm cười hạnh phúc. Trong cuộc sống đúng là không nói trước được chuyện gì, chị cũng không hề nghĩ có 1 ngày mình lại tự tay đi chăm sóc người yêu cũ của chồng như vậy.
Theo Phununews
Chồng bận đi nuôi người yêu cũ sinh con, không thể đưa vợ đi đẻ Tai tôi như ù đi, chồng tôi đang nói dối. Tôi không thể nhìn nhầm anh được. Ngay lúc đó, tôi cố men người vào thang máy rồi lê bước đi tìm chồng ở khu anh mới vào. Chồng tôi tuy không giàu có, không đẹp trai nhưng anh lại sống rất tình cảm. Anh yêu thương động vật, quan tâm đến những...