Cảm ơn em đã… rước của nợ giùm cho chị!
Tôi nghĩ có chồng ngoại tình hay bỏ chồng, chồng bỏ chưa hẳn là bất hạnh. Bởi như tôi giờ thậm chí còn phải cảm ơn cô bồ của chồng cũ….!
Hôm nay tôi xin chia sẻ cùng các bạn câu chuyện của gia đình tôi, để vơi bớt đi những muộn phiền trong cuộc sống.
Tôi hiện nay đã 32 tuổi, có chồng và 2 con, 1 trai, 1 gái. Là kế toán trong một công ty nhưng thời gian tôi dành cho gia đình còn rất nhiều, bởi công việc cũng không có gì là khó khăn lắm, hơn nữa chú ruột lại là giám đốc nên nói thật tôi có phần được ưu ái.
Bởi thế, hầu như hôm nào tôi cũng cơm nước đều đặn và chăm sóc các con tử tế, nói chung tôi được mọi người xem là đảm việc nước, đảm việc nhà.
Cảm ơn em đã… rước của nợ đi giùm chị!
Cuộc sống hôn nhân của tôi trong 4 năm đầu được gọi là hạnh phúc, khi có chồng yêu thương, gia đình chồng quan tâm, chăm sóc và giúp đỡ trong việc nhà. Tôi xem như mãn nguyện với gia đình hiện tại.
Rồi khi tôi sinh con thứ 2, là một cháu trai kháu khỉnh, tôi có đủ nếp tẻ, nhờ vậy càng được mẹ chồng chăm hơn. Nhưng sau đó, chồng tôi dần vắng mặt trong các bữa cơm gia đình, anh luôn nói bận rộn với các cuộc xã giao, tiếp khách hàng…
Nói mãi rồi cũng chán, anh vắng nhà thường xuyên rồi cũng thành thói quen. Tôi có đoán anh rồi sẽ có bồ, tôi đã chuẩn bị tâm lý trước vì tôi nghĩ cái thời đại này chuyện bóc bánh trả tiền là điều mà tôi chấp nhận, chỉ hy vọng anh vẫn là cha của con tôi, người chồng làm tròn trách nhiệm.
Nhưng dù tôi có bao dung thêm bao lần, mở rộng lòng tha thứ cho anh, bỏ qua cho anh, che dấu cho anh để trước mặt mọi người anh vẫn là người chồng tốt, là người cha mẫu mực, là người con hiếu thảo thì cái cuối cùng tôi nhận lại là nỗi đau vô tận, mà anh đã dành tặng cho người vợ hết lòng vì anh và cả gia đình này.
Anh không chỉ có bồ, anh còn có con riêng, không chỉ với 1 cô mà tận 2 cô. Tôi biết rõ về 2 ả nhân tình đó của anh vì không ít lần tôi bắt gặp họ tình tứ bên nhau trong nhà hàng nào đó. Nhưng mỗi lần lại là cô này và lần khác lại là cô kia….
Mọi chuyện vỡ lở khi chính mẹ anh bắt gặp, bà nói với tôi trong nước mắt. Rồi tôi kể cho bà nghe mọi chuyện, bà thương tôi lắm, bà luôn miệng xin lỗi…
Video đang HOT
Nói thật với tôi không hề oán trách gì gia đình chồng cả, tôi định âm thầm chịu đựng cho con có cha. Nhưng anh ngày càng quá đáng, đi làm không về cả tuần, tiền hàng tháng cũng không đưa, lại còn bỏ bê con cái…
Tôi giận nhất là sinh nhật con trai rồi con gái mà anh không lần nào có mặt, thậm chí còn quên luôn, dù tôi nhắc nhở nhưng rồi anh vẫn không về dù chỉ ăn với con một bữa cơm.
Những lúc con hỏi bố, lòng tôi đau lắm, nhìn 2 chị em chờ bố về mà tôi đau thấu tận tim gan…
Tôi tự hỏi mình có chỗ nào chưa tốt, tại sao số tôi lại lấy vào người chồng như vậy. Anh chưa làm được gì cho tôi, trong khi công việc của anh là do nhà tôi xin giúp, gia đình chồng tôi quan tâm không khác gì nhà mẹ đẻ…
Vậy nên các bạn hãy luôn nghĩ, cuộc sống không ai là có tất cả, cái này đi các khác sẽ tới.
Để rồi tôi nhận lại toàn nỗi đau anh mang tới. Tất cả mọi chuyện tới đỉnh điểm khi tôi nhận từ anh cái tát nảy lửa chỉ vì tôi nói tới ả nhân tình đã phá hoại hạnh phúc gia đình tôi. Anh đánh tôi ngay trước mặt 2 đứa trẻ, nhìn cảnh con sợ tới mức không dám khóc, người co rúm lại mà tôi hận anh thấu xương…
Chúng tôi ly hôn, 2 đứa về ở với tôi cả, cha mẹ chồng vẫn qua lại với hai cháu và đỡ đần tôi phần nào…
Tôi không làm phiền tới cuộc sống của anh, tiền nuôi con một đồng tôi cũng không nhận, thế mà ả nhân tình của anh còn có lần tới nhà gây chuyện, nói tôi buông tha cho anh ta… Dù bực mình lắm nhưng tôi nghĩ mình không chấp cái loại người đó làm gì, chỉ đuổi cô ta đi cho khuất mắt.
Gần năm sau công việc kinh doanh thua lỗ, giám đốc như anh đi làm không lương, lại có những 2 cô bồ, 1 cô đã có con nên anh ta ngày càng khó khăn về kinh tế…
Rồi cờ bạc, rượu chè, la cà quán xá, lô đề anh ta có đủ, tôi nghe nói những trận cãi nhau, thậm chí bạo lực gia đình anh ta cũng dùng tới, tôi tự nhủ hay là số mình may mắn thoát được kiếp nạn này….
Các bạn ạ, tới giờ tôi lại nghĩ nhờ có các cô bồ mà tôi bỏ anh ta được sớm hơn, con tôi thà không có bố còn hơn có người như chồng cũ của tôi. Vậy nên các bạn hãy luôn nghĩ, cuộc sống không ai là có tất cả, cái này đi các khác sẽ tới, có chồng ngoại tình hay bỏ chồng, chồng bỏ chưa hẳn là bất hạnh. Bởi như tôi giờ thậm chí còn phải cảm ơn cô bồ của chồng cũ….!
Theo Phunutoday
Cái tát nảy lửa đã làm tôi mất đi đứa con và vợ mình
Tôi ân hận lắm, cô ấy thì nhất định không tha thứ cho tôi, còn đòi ly hôn nữa, giờ tôi đang rối như tơ vò, tôi phải làm sao đây...
Tôi và Lan (vợ tôi) cưới nhau được hơn 1 năm, nhưng vì chưa muốn sinh con ngay bởi cả hai con trẻ nên cuộc sống của vợ chồng son khiến cả hai chúng tôi cảm thấy thật vui vẻ và nhiều thời gia dành cho nhau không khác mấy so với ngày còn yêu.
Vì thống nhất trước khi tiến tới hôn nhân, hơn nữa cha mẹ tôi cũng là người hiện đại nên vợ chồng tôi ở riêng ngay từ khi mới cưới.
Cuộc sống hạnh phúc của anh nhân viên văn phòng nhà nước và cô kế toán diễn ra tương đối ngọt ngào.
Cuộc sống êm đềm và hạnh phúc của anh nhân viên văn phòng nhà nước và cô kế toán diễn ra tương đối ngọt ngào, làm bao người ngưỡng mộ.
Nói chung, hai đứa đều là tình đầu của nhau, yêu 4 năm mới cưới nên tình cảm chúng tôi dành cho nhau rất nhiều. Tự tôi cũng biết tình cảm tôi dành cho ấy không kém gì cô ấy dành cho tôi cả.
Hơn một năm,chưa thấy có tin gì về con cháu nên cả hai bên gia đình hỏi han và ý kiến dần một nhiều, vì thế chúng tôi bàn với nhau chuyện con cái. Cô ấy đồng ý sinh con, nhưng với điều kiện chỉ sinh một đứa thôi.
Tôi cũng nghĩ 1 đứa là đủ, còn thời gian chăm con và lo lắng cho gia đình, rồi sau này nếu muốn thì sinh sau. Chúng tôi thống nhất vậy. Rồi tin vui cũng tới, cô ấy mang thai, sau một thời gian đi khám bác sỹ nói là con trai, cha mẹ tôi mừng ra mặt. Muốn về ở cùng để tiện bề chăm sóc, nhưng vợ tôi không đồng ý, chiều lòng cô ấy nên tôi cũng không ép.
Nhưng cha mẹ tôi thì không như vậy, ông bà phàn nàn rất nhiều về chuyện ở chung, tôi như bị ép ở giữa, hiểu tính vợ là người thẳng thắn, không thích nhất định không làm, cũng ương bướng hơn nữa tôi đồng ý sống riêng từ khi kết hôn nên cũng không biết phải nói thế nào.
Vì chuyện đó mà chúng tôi cãi nhau rất nhiều, cô ấy nói dù ở riêng nhưng cô ấy sẽ làm trọn trách nhiệm làm dâu, nếu cha mẹ tôi khi cần phụng dưỡng cô ấy sẽ thuê ô sin giúp đỡ, cô ấy cũng sẽ cùng chăm nom nhưng nhất định không ở cùng, mẹ chồng nàng dâu ở gần sẽ nhiều vấn đề...
Tôi biết cô ấy nói có lý, nhưng còn cha mẹ tôi...
Tôi buồn phiền, hay cãi nhau với vợ, có khi cả tuần không nói chuyện, cô ấy bướng bỉnh nên cũng không hỏi han gì tôi.
Có lần buồn chán tôi đi uống rượu mãi khuya mới về, cô ấy không gọi hỏi, nhưng nhìn thấy cô ấy bụng mang dạ chửa nằm chờ ở ghế, tôi đau lòng lắm, rất thương cô ấy nữa.
Nhưng mọi người bên gia đình tôi ai cũng nói tôi xem vợ hơn cha mẹ, tôi bất hiếu không nghe lời cha mẹ... Còn vợ tôi thì nhất định không nghe để chuyển về ở cùng....
Rồi mọi chuyện cứ thế, chúng tôi vẫn bất hòa trong các mối quan hệ, chán nản tôi rượu chè, hàng quán nhiều hơn còn vợ tôi thì khóc nhiều hơn, cha mẹ tôi cũng tạo áp lực cho tôi nhiều hơn...
Tôi ân hận lắm, cô ấy thì nhất định không tha thứ cho tôi, còn đòi ly hôn nữa.
Nhưng mọi chuyện đỉnh điểm khi cha mẹ tôi tới tận nơi, nói chuyện với hai vợ chồng, cô ấy vẫn nhất định nói không về ở cùng, mẹ tôi giận nên bỏ về, bà bảo từ mặt tôi nếu nghe lời vợ...
Chúng tôi không có được thống nhất sau trận cãi lộn nảy lửa, tôi bỏ đi uống rượu, khuya về chúng tôi cãi nhau tiếp, trong lúc nóng giận, cái tát như trời giáng của tôi đã làm mất đi đứa con đầu lòng...
Tôi ân hận lắm, cô ấy thì nhất định không tha thứ cho tôi, còn đòi ly hôn nữa, giờ tôi đang rối như tơ vò, tôi phải làm sao đây, xin các bạn đọc hãy cho tôi lời khuyên. Đã mất con, tôi không muốn mất vợ nữa, vì tôi yêu cô ấy!
Theo Phunutoday
Có nên cưới chồng khi đã ngoài 60? Trước đây dù có mai mối thế nào, tôi cũng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ đi bước nữa. Vậy mà ở cái tuổi đã lên chức bà rồi, tôi lại bỗng nhiên có tình cảm với anh. Tôi là phụ nữ đã bước vào tuổi quá nửa đời người. Lấy chồng khi mới đôi mươi, tôi có 3 con, 2 trai và...