“Cảm ơn em, con đàn bà của chồng tôi!”
Cái ngày em nhắn tin sỉ nhục chị rằng anh ấy là của em và nhắc nhở chị đừng làm phiền em và chồng chị ấy. Chị phải công nhận rằng em rất giỏi trong việc làm chị phát điên lên ấy. Giờ thì chị có được người đàn ông phản bội mình rồi.
Hôm nay, nhân ngày rảnh rỗi, tôi xin viết một bức thư gửi đến em. Coi như đây là bức thư đầu tiên cũng là bức thư cuối cùng tôi gửi đến người mà một thời điểm tôi vô cùng hận.
“Em à,
Khi chị đặt tay viết những dòng này, bọn chị vừa trải qua 3 ngày trăng mật ngọt ngào và hạnh phúc nhất của cuộc đời.
Cái ngày em nhắn tin sỉ nhục chị rằng anh ấy là của em và nhắc nhở chị đừng làm phiền em và chồng chị ấy. Chị phải công nhận rằng em rất giỏi trong việc làm chị phát điên lên (Chị không giỏi viết văn, nhưng chắc đủ để em nhận ra mình qua bài viết này em nhỉ?)
Em thích trò chơi thắng thua lắm mà. Giờ thì chị có được người đàn ông phản bội mình rồi. Chắc là chị thua em nhỉ?
Khi chị đặt tay viết những dòng này, bọn chị vừa trải qua 3 ngày trăng mật ngọt ngào và hạnh phúc nhất của cuộc đời (Ảnh minh họa)
Em ạ,
Em với chồng chị quen nhau tính chỉ bằng ngày. Vậy mà em nghĩ là em hơn được chị sau 4 năm quen nhau và gần 3 năm gần gũi sao?
Nói ra cũng chẳng phải nhiều nhặn gì, nhưng cũng đủ để hiểu rõ tính cách và con người nhau rồi. Khi bọn chị suốt ngày đi với nhau như hình với bóng. Thậm chí là cả việc 2 bên gia đình đã quá quen với nhau rồi.
Thời gian 2 người quen nhau, cũng do chị quá bận với công việc nên để anh ấy thoải mái quá thôi. Chứ bọn chị đã vượt qua không biết bao nhiêu sóng gió mới đến được với nhau. Em nghĩ rằng em chọc điên chị là em chiến thắng rồi sao?
Em có cần chị kể từng chi tiết 2 người làm những gì với nhau không? Kể cả việc em rủ chồng chị vào khách sạn, chủ động trả tiền phòng. Nghĩ lại em thấy xấu hổ hay nực cười? Chị thấy xấu hổ thay cho em, xấu hổ cho cái phận đàn bà như em.
Video đang HOT
Xem nào, chị còn nhớ 1 tin nhắn em gửi cho chồng chị rằng: “Em có người yêu ở quê rồi, nhưng anh ấy không bằng anh được. Em sẽ chỉ yêu anh thế này thôi, khi nào học xong thì bọn mình chia tay”.
Em làm vậy để làm gì? Em còn muốn có con với chồng chị mà lại vẫn muốn chia tay về với người yêu ở quê là sao? Chị thực sự không hiểu em nữa.
À còn gì nữa nhỉ? Chị nhớ cái ngày anh gọi điện cho em trước mặt chị nói rằng bọn chị đã quay lại và em đừng làm phiền anh ấy nữa. Chị nhớ em đã khóc nhiều lắm phải không?
Lẽ ra chị phải nên thấy thương em, nhưng những gì em gây ra cho bọn chị thì chị không thể yêu thương nổi nữa rồi.
Em nghĩ quen nhau vài ngày, ngủ với nhau là có được nhau hả em? Em nghĩ em dọa tự tử thì anh ý sẽ quay về với em và bỏ rơi chị sao?
Chị không được cao tay và nhiều mánh khóe trong việc làm nũng với bọn đàn ông. Chị chỉ nói với chồng chị 1 câu: “Nếu em có mệnh hệ gì thì chị sẽ chịu trách nhiệm tất cả”. Chị không biết anh ấy đã nghĩ những gì, nhưng sau đó bọn chị vẫn ôm nhau ngủ rất ngon. Hôm đó 1 mình em ngủ, có lạnh lắm không?
Chồng chị lỡ 1 lần dại dột với em và 2 lần sau em chủ động rủ anh vào nhà nghỉ, thậm chí còn đòi trả tiền cho anh nữa. Số tiền em đưa cho anh ấy 2 lần sau đó bọn chị đủ để đi chơi tẹt ga và mua sắm 1 số vật dụng trong nhà rất là có ích. Chị cảm ơn em nhé!
Thấy chồng chị bảo là anh không lấy vì thấy thương em nhưng em cứ bắt chồng chị cầm. Đàn bà khổ em nhỉ, chị cũng không biết sau này chồng chị có tái diễn cái sự việc hôm ấy nữa không?
Nhưng chắc chắn 1 điều là chị sẽ để công việc sang 1 bên và dành nhiều thời gian cho anh hơn nữa. Anh ấy là người tốt, vì chị đã sai nhiều nên anh mới sa ngã như vậy. Chị tin rằng khi em bé của chị ra đời, anh sẽ là một người cha tốt. Em cũng biết anh ấy là người như nào phải không, rất quan tâm đến chị kể cả khi bên em đấy thôi!
Anh cũng nói với chị rằng: “Cơm ăn cả đời. Phờ chỉ 3 lần là chán”. À, nghe anh kể em định đặt tên con của 2 người là Bi à? Cũng hay, nhưng sao em ngốc thế, muốn có 1 bé Bi thì em phải không cho anh dùng bao cao su chứ?
Em này,
Nghe chồng chị khen em là một cô gái sống rất biết điều, biết trước biết sau. Em còn rất đẹp nữa. “Em giống chị, ngày chị và anh mới quen nhau” – Chồng chị đã nói vậy đó. Nhưng chị chẳng thấy em giống chị ở điểm nào.
Chị cao hơn em hẳn 1 đôi giày cao 7 phân. Chị không trẻ bằng em. Hơn nữa, chị cực ghét giọng mấy đứa con gái tỉnh lẻ nói tục chửi bậy. Nhất là khi em gọi điện tổng sỉ vả chị không ra gì.
Không phải chị sợ em, đất Hà Nội chị được sinh ra ở đây mà. Chị chỉ là thấy em không đủ tư cách nói chuyện với chị. Chỉ vậy thôi. Là do em không biết đếm, xen vào chuyện vợ chồng chị. Chính em chủ động rủ chồng chị lên giường rồi lại khóc lóc chửi bới chồng chị lừa gạt em. Chẳng hiểu em làm những trò như vậy để làm gì?
Nếu ngay từ đầu là 1 người con gái khôn ngoan, biết nghĩ em phải để thằng đàn ông rõ ràng mối quan hệ 3 người này thì mới tin tưởng mà trao thân chứ. Là do em sai, nên đừng trách ai. Hãy ngẫm lại bản thân mình đi em ạ!
Bây giờ chưa quá muộn em ạ. Hãy xin lỗi chàng trai đang chờ em ở quê đi. Thật tội cho người ta khi yêu phải loại đàn bà như em.
Kể cả việc em rủ chồng chị vào khách sạn, chủ động trả tiền phòng. Nghĩ lại em thấy xấu hổ hay nực cười? (Ảnh minh họa)
Chẳng biết đã đủ dài chưa, nhưng đọc đến đây chắc em cũng biết câu chuyện này do ai viết. Chị học dốt văn nên chỉ viết được đến vậy thôi.
Cứ coi như đó là những gì chị muốn gửi đến em, khi facebook em đã chặn chị. Nhưng trang web này em cũng thường xuyên đánh tiếng với chị mà. Hôm nay coi như chị trả lời em đấy!
Chị cũng phải nói thẳng thắn 1 lần, chị đã từng rất hận em và giận chồng chị. Nhưng giờ mọi chuyện đã qua rồi. Chị nghĩ rằng mình nên cảm ơn em.
Cảm ơn em – con đàn bà một thời của chồng chị, phút sóng gió của chị. Nhờ em mà chị mới nhận ra thời gian chị bận việc nên đã không quan tâm đến anh nhiều.
Cảm ơn em, nhờ em mà chồng chị đã có khoảng thời gian thật tuyệt. Dù sao chị cũng là người đầu tiên của anh ấy, chị cũng muốn anh có những trải nghiệm bên ngoài.
Và như vậy là đủ với chị rồi! Cảm ơn em lần nữa!”
Theo VNE
Ai cũng phải sống với cuộc đời thực tại
Hãy quên mọi thứ thuộc về tình yêu của chúng ta, có chăng giữ lại là một chút tình bạn cho ngày hôm nay.
Đám cưới của anh diễn ra trong niềm vui hân hoan của hai bên gia đình, trong sự chúc tụng của bạn bè, trong niềm hạnh phúc của người con gái anh gọi bằng vợ. Còn anh, cảm xúc trong anh khi nhìn thấy em tới dự đám cưới như thế nào?
Có một chút tiếc nuối nào không anh? Hay chỉ là sự thờ ơ của một người đang cố phải quên đi tất cả. Em đã đọc được trong mắt anh một cái nhìn bối rối. Xin anh đừng như thế. Hãy gật đầu chào em như chào một người bạn cũ. Kỉ niệm bỏ lại phía sau lưng đi anh nhé. Ngày hôm nay, người nắm tay anh bước vào lễ đường là cô ấy, là cô ấy chứ không phải em. Hãy sống vì thực tại đó được không anh?
Nếu anh hỏi em rằng em có tiếc nuối cuộc tình với anh không thì câu trả lời là có. Nói không chỉ là một sự dối lòng. Mà anh thì quá hiểu em nên em không thể lừa gạt anh bằng một câu trả lời giả dối ấy. Vì thế em thật tình thú nhận. Em tiếc nuối, tiếc đến xé lòng khi chấp nhận buông tay anh. Làm sao em có thể bình thản cho được khi gần 4 năm tuổi trẻ gắn bó bên anh, cùng anh vượt qua những khó khăn, xây dựng biết bao hoài bão. Những kỉ niệm đó đâu phải chỉ là một chút vu vơ mà là quãng một phần đời không thể nào quên được. Em khó có thể dối lòng rằng em thấy nhẹ tênh khi anh ra đi.
Em tiếc nuối vì cuộc tình mình sang ngang nhưng em không hận thù (Ảnh minh họa)
Nhưng nếu anh hỏi em rằng em có đớn đau và thù hận khi anh lấy người con gái khác hay không thì câu trả lời là không.Vì đó là duyên phận anh ạ! Chúng ta có duyên mà không có phận. Cuộc đời cho em và anh gặp nhau, cùng nhau trải nghiệm một quãng đời đáng nhớ rồi buông tay, mỗi người lại tiếp tục cuộc hành trình mới của mình bên một người khác thuộc về chính chúng ta. Vì thế có gì để oán, để hận, để mất niềm tin?
Rời ghế đại học sau 4 năm mơ mộng, cả em và anh đều nhận thấy rằng cuộc sống không giống như những gì ta tưởng tưởng. Em và anh đều va vấp, đều bị tổn thương bởi thực tế ngoài kia phũ phàng quá. Tình yêu của chúng mình cũng vì thế mà phai nhạt dần. Cuộc sống cứ cuốn ta đi đến khi ngoảnh lại mới nhận ra rằng mình đã bỏ lại sau lưng cảm giác của đối phương. Một sự cô đơn và trống rỗng lớn trong cõi lòng khiến sự xa cách ngày càng lớn.
Và rồi khi ta nhận ra rằng tình yêu không phải là thứ duy nhất cứu cánh chúng ta khỏi những khó khăn, em và anh đã dũng cảm nhìn vào thực tế. Thực tế là chúng ta đã không dám đấu tranh đến cùng vì tình yêu này. Thực tế là chúng ta đều sợ những khó khăn phía trước và chấp nhận buông tay nhau sau những mệt nhoài của cãi vã, dằn vặt...
Hãy sống với cuộc đời hiện tại của mình anh nhé. Chuyện tình đôi ta là quá khứ mất rồi (Ảnh minh họa)
Anh trở về với vùng quê nơi anh sinh ra và lớn lên, nơi cách em bằng một nửa chiều dài đất nước. Ở nơi đó anh thiết lập một cuộc sống không có em và dường như mọi thứ dần ổn định hơn. Anh cưới vợ. Đó là điều tất nhiên. Anh cũng đã trân trọng tình cảm cũ tới mức đợi 3 năm sau khi chia tay em anh mới tiến xa hơn với hạnh phúc mới của mình. Điều đó đủ làm em an lòng rồi anh ạ. Dẫu sao em và anh cũng đã có với nhau một cuộc tình trọn vẹn. Một cuộc tình mà khi rẽ ngang ta không giữ lại trong nhau những hận thù.
Ngày hôm nay anh cưới, xin hãy cất đi ánh mắt nhìn em đầy đắm đuối ấy. Nhớ rằng từ nay trở đi, người con gái duy nhất được đón nhận sự yêu thương ấy từ anh chỉ là vợ anh thôi nhé. Em là quá khứ mất rồi. Một quá khứ dẫu có đẹp hay đau khổ thì cũng là cái qua rồi. Hãy quên mọi thứ thuộc về tình yêu của chúng ta, có chăng giữ lại là một chút tình bạn cho ngày hôm nay. Ai cũng phải sống với cuộc đời thực tại. Nhớ nhé anh!
Theo VNE
Anh bỏ rơi sau khi đã làm tôi vô sinh Vì yêu anh, sống thử với anh mà tôi trở thành người phụ nữ vô sinh sau 2 lần phá thai. Giờ anh lại bỏ tôi. Hiện tại tôi như người rơi xuống vực sâu, tôi không biết phải làm thế nào để thoát khỏi nỗi đau quá lớn này. Tôi mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên để tôi biết...